Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Editor: Quỳnh Nguyễn

Cái hôn này vẫn giằng co thật lâu, mãi đến khi Tiểu Thỏ cảm thấy mình đã sắp thở không nổi, Trình Chi Ngôn mới thở hổn hển buông cô ra.

"Anh nước chanh...Anh..." Tiểu Thỏ yếu ớt mở miệng hô anh một câu, thanh âm mới vừa ra khỏi miệng liền mang theo một chút quyến rũ nói không nên lời."

Sau đó, cô liền thấy đôi mắt Trình Chi Ngôn sớm trầm trầm, nháy mắt hiện lên một tia ánh sáng kỳ dị.

"Em..." Cô đang định tiếp tục nói chút gì Trình Chi Ngôn đã vùi đầu ở cổ cô, cánh môi ôn nhuận rơi vào trên da thịt non mềm của cô, nghiêm túc mà cứng nhắc lưu lại một ký hiệu chuyên thuộc về anh.

"Uh`m..." Lời nói Tiểu Thỏ chưa nói ra miệng nháy mắt chuyển thành một tiếng thở dài trầm trầm từ miệng của cô.

Một tiếng nhợt nhạt kia giống như một bàn tay nhỏ nháy mắt kích thích tiếng lòng Trình Chi Ngôn.

Anh xoay người, thân thể dựa vào bên cạnh bồn rửa tay, hai tay ôm lấy Tiểu Thỏ, ôm chặt cô vào trong ngực, độ cao Anh vừa vặn làm cho mềm mại trước ngực cô rơi vào trước mắt anh.

Đôi mắt Trình Chi Ngôn trầm trầm, trong tiếng hô của Tiểu Thỏ vươn đầu lưỡi ra.

Mùi sữa say nồng trên người cô vờn quanh cả người anh, mà cảnh tượng trước mắt anh gần như muốn cho anh điên cuồng.

"Ưm... Anh nước chanh..." Thanh âm Tiểu Thỏ nghe qua mềm mại, yếu ớt, không hề mang theo một chút khí lực phản kháng, nhẹ nhàng mà hô anh một tiếng.

"Uh`m." Trong thanh âm Trình Chi Ngôn mang theo một tia kiềm chế, cúi đầu lên tiếng.

"Anh nước chanh..." Tiểu Thỏ cũng không biết mình vì sao vẫn hô tên của anh, cánh tay của cô vòng trên cổ Trình Chi Ngôn, theo bản năng ôm chặt anh.

"Uh`m..." Trình Chi Ngôn vẫn cúi đầu lên tiếng như cũ.

Nhiệt độ bên trong cái phòng vệ sinh đã chậm rãi lên cao.

Tiểu Thỏ cảm thấy trong thân thể mình có một cỗ cảm giác xa lạ tán loạn xung quanh, cảm giác như vậy làm cho cô gần như theo bản năng dán thân thể trên người Trình Chi Ngôn.

Ngón tay thon dài Trình Chi Ngôn nhẹ nhàng xẹt qua ở trên lưng bóng loáng, môi lưỡi anh ấm áp không ngừng lưu lại một chút dấu vết xanh xanh tím tím trước bộ ngực cô.

Kích thích quá mức mãnh liệt như vậy đối với Tiểu Thỏ mà nói, cô chỉ cảm thấy khí lực cả người mình đều đã giống như bị lấy ra, cả người mềm mại nghiêng dựa trên người Trình Chi Ngôn.

Có thể là tư thế quá mức ám muội như vậy, ngay tại lúc một chút lý trí trong đầu Trình Chi Ngôn sắp sụp đổ, chân Tiểu Thỏ ở trong lúc lơ đãng đụng phải đá cẩm thạch lạnh giá bồn rửa tay.

"Ti - -" Đau đớn trên miệng vết thương từ đầu gối truyền đến, làm cho Tiểu Thỏ nhịn không được hít vào một hơi.

Trình Chi Ngôn lập tức phục hồi tinh thần lại, ánh mắt sâu thẳm nhìn về phía gương mặt ửng đỏ của Tiểu Thỏ, thanh âm trầm thấp mà kiềm chế nói: " Làm sao vậy, đụng tới miệng vết thương rồi hả??"

"Uh`m..." Tiểu Thỏ gian nan gật gật đầu.

"..." Trình Chi Ngôn yên lặng nhìn cô, ôm cô như vậy rất lâu, rốt cục chậm rãi đặt cô trên đất, sau đó nắm tay cô đi đến cửa nhà vệ sinh, mở cửa, đẩy cô ra ngoài, lại đóng cửa lại lần nữa.

"Anh nước chanh!?" Tiểu Thỏ có chút kinh ngạc nhìn cánh cửa đóng trước mắt mình kia.

"Ra ngoài, anh muốn tắm rửa."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui