Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Editor: Quỳnh Nguyễn

Buổi sáng hôm nay là môn ngữ văn.

Tiểu Thỏ cùng Trình Thi Đồng kiểm tra đối phương đọc thơ cổ xong, không bao lâu liền tan học tiết học sớm.

Trình Thi Đồng nhìn thoáng qua thời khóa biểu, quăng quăng hướng tới Tiểu Thỏ nói: "Tiết đầu là tình địch môn tiếng Anh của cậu, tiết hai là tiết học chồng cậu, ai.... Vừa thấy như vậy phỏng chừng cô giáo Cố lại muốn kéo dài tiết học rồi."

"..." Tiểu Thỏ quay đầu nhìn Trình Thi Đồng một cái, vẻ mặt bình tĩnh cầm lấy sách môn tiếng Anh trên bàn nói: "Không quan hệ, tớ cùng anh nước chanh đã làm hòa rồi."

"A......" Trình Thi Đồng chớp chớp mắt, vẻ mặt bát quái nhìn cô nói: "Như thế nào, ngày hôm qua ngã một phen, chú nhỏ đau lòng a?? Sau này trở về có phải hảo hảo an ủi cậu một phen hay không?"

" Giọng điệu của cậu.... Như thế nào kỳ quái như vậy a?" Tiểu Thỏ có chút không biết nói gì nhìn cô.

"Ha ha..." Trình Thi Đồng đè thấp thanh âm hướng tới cô hỏi: "Cậu và chú nhỏ... Đánh toàn bộ lũy chưa?"

"Làm sao có thể!" Trong lòng Tiểu Thỏ cả kinh, khuôn mặt nhỏ nhắn nhất thời tràn đầy đều là đỏ ửng.

"Còn không có a??" Bộ dáng Trình Thi Đồng nhìn giống như có chút thất vọng, "Không thể nào, chú nhỏ thấy thế nào cũng là đàn ông khỏe mạnh a, cho dù là quân tử cũng nên có nhu cầu phương diện kia đi, hai ngươi đều đã nói chuyện nhiều năm như vậy, chú còn không có xuống tay với cậu, này không khoa học a!! Tốt xấu hiện tại cậu cũng trổ mã rồi."

Cô vừa nói, vừa bất ngờ đưa tay bóp ngực Tiểu Thỏ một cái, gật đầu nói: "Sờ rất tốt a."

"Cậu làm gì vậy!" Tiểu Thỏ nhịn không được hướng tới Trình Thi Đồng nhìn, lập tức đưa tay cũng sờ soạng cô ấy một cái nói: "Cậu cũng rất tốt a, cậu và Cố Ninh Thư nhà cậu.... Có phải hay không đã??"

"Ai... Còn không có." Trình Thi Đồng vẻ mặt đáng tiếc thở dài, "Tuy nhiên nói thật, tớ thực ra muốn bắt anh ở bên trên..."

"..." Tiểu Thỏ đầu đầy hắc tuyến nhìn cô một cái, lại quay đầu nhìn thoáng qua Cố Ninh Thư ngồi ở cuối cùng, không biết nói gì nói: "Chị hai, cậu có thể rụt rè hay không?"

"Rụt rè cái gì a, tớ đã cực kỳ rụt rè a." Trình Thi Đồng liếc Tiểu Thỏ một cái, tiếp tục nói: "Nhưng mà vẫn là chờ một chút đi, cho dù nói như thế nào cậu ấy vẫn là Vị Thành Niên a, đối với một người nam sinh chưa thành niên tớ không hạ thủ được a."

"..."

Mẹ, cậu với chú nhỏ quả nhiên là chú cháu ruột, ngay cả lý do không hạ thủ được đều một dạng!

Tiểu Thỏ trong mắt không biết nói gì nhìn cô.

Trình Thi Đồng cười hì hì nhìn Tiểu Thỏ, lúc đang chuẩn bị lại nói chút gì, cửa phòng học đột nhiên xuất hiện một người mặc áo màu sắc rực rỡ, một đạo thanh âm sang sảng vang lên ở cửa nói: "Các học sinh, tiết môn tiếng Anh này do tôi vội tới dạy a, cô giáo Anh ngữ các em tạm thời trong nhà có việc, tôi tạm thời cho cô ấy nghỉ."

Tầm mắt bạn cùng lớp lập tức hướng tới cửa nhìn qua.

Tiểu Thỏ trong lòng cả kinh, đây không phải người cô vừa mới gặp được tại garage tầng ngầm kia sao??

Làm sao anh ta chạy đến lớp mình dạy Anh ngữ rồi hả??

"Mẹ kiếp... Đây là anh ta mới vừa từ bờ biển nghỉ phép trở về sao??" Trình Thi Đồng trợn to mắt nhìn bóng dáng đứng ở cửa phòng học kia, áo sơ mi màu sắc rực rỡ, quần đùi bãi biển, còn có dưới chân....

Hiện tại đã là mùa thu, học sinh đều đã mặc áo dài quần dài, từ bọn họ so ra, người này tuyệt đối là cái loại "Quần áo không chỉnh tề miễn vào" điển hình a!!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui