Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Editor: Quỳnh Nguyễn

"Uh`m!" Tiểu Thỏ gật gật đầu, là có có chuyện như vậy, sáng sớm buổi sáng hôm nay Trình Chi Ngôn liền đến phòng học, chỉ đích danh cô đi văn phòng lấy bài thi Chủ nhật anh chữa xong tới đây giúp anh phát.

Lúc ấy cô từ văn phòng trở về, mới vừa đi đến cửa phòng học liền nghe bên trong phòng học truyền ra từng đợt tiếng hoan hô, nhưng mà cô vừa mới đi vào những cái tiếng hoan hô này liền nháy mắt biến mất.

Vốn cô còn đang tò mò rốt cuộc chuyện gì xảy ra, nhưng mà nhìn mặt bạn cùng lớp dường như không có việc gì cô cũng quên hỏi.

" Chính là lúc cậu đi lấy bài thi chú nhỏ nói, nếu lần này thành tích thi tháng lớp chúng ta tốt mà nói, chú liền mang chúng ta đi chơi! Hơn nữa còn là đi công viên trò chơi!" Trình Thi Đồng chần chờ một chút, còn hướng tới Tiểu Thỏ nói: "Ai, cậu đừng nói cho chú nhỏ tớ đã nói cho cậu a."

" Vì sao?" Tiểu Thỏ khó hiểu nhìn cô.

" Không vì sao, dù sao cậu đừng nói cho chú là được." Trình Thi Đồng nghĩ nghĩ, tiếp tục nói: "Cậu liền làm bộ cái gì cũng không biết cũng nghìn vạn lần đừng tìm chú nhỏ giằng co a!"

"A......" Tiểu Thỏ không hiểu ra sao gật gật đầu.

Rất nhanh, thi tháng đến.

Lại rất nhanh thi tháng lại qua.

Sau khi thi tháng chấm dứt không vài ngày thành tích liền xuất hiện.

Học sinh lớp một cao nhất vậy mà nhận hết bảy danh ngạch (xếp hạng) trong trước mười người, thuận tiện còn nhận hết ba mươi hai danh ngạch, lại càng lấy toàn lớp thi được trước một trăm danh ngạch oanh động toàn bộ ngôi trường.

Trình Chi Ngôn cười tít mắt đứng ở trên bục giảng tuyên bố thành tích cuộc thi lần này, phía dưới bục giảng từng đợt tiếng hoan hô không dứt bên tai.

Cuối cùng hai tay anh hướng tới không trung đè nói: "Xét thấy thành tích thi tháng lớp chúng ta lần này đặc biệt xuất sắc, thầy quyết định Chủ nhật mang các em đi công viên trò chơi dạo chơi."

"Nha - -!!"

Tiểu Thỏ chỉ cảm thấy tiếng hoan hô điếc tai nhức óc bên tai, ầm ĩ gần như có thể làm nóc nhà phòng học xốc hết lên.

Giữa một mảnh tiếng hoan hô, ánh mắt Trình Chi Ngôn vượt qua khuôn mặt tươi cười của Trương Đồng hướng tới Tiểu Thỏ bên này nhìn qua, nhưng mà, anh tưởng rằng có thể thấy biểu tình kinh ngạc trên mặt Tiểu Thỏ lại cũng không có xuất hiện, thay thế là cô hướng tới chính mình lộ ra vẻ mặt mỉm cười.

Buổi chiều tan học, Tiểu Thỏ đeo cặp sách đi văn phòng Trình Chi Ngôn giống như thường ngày.

Trình Chi Ngôn đang ngồi ở phía sau bàn công tác cười tít mắt nói chuyện phiếm cùng Thân Tử Hạo, thấy Tiểu Thỏ đi vào hướng tới cô vẫy vẫy tay nói: "Tới đây."

Chờ Tiểu Thỏ đi đến cạnh anh, Trình Chi Ngôn mới hơi hơi nhíu mày nhìn cô hỏi: "Như thế nào, có thể đi công viên trò chơi chơi đùa, em một chút cũng không kinh hỉ ( ngạc nhiên + vui mừng) a??"

"Bởi vì..." Tiểu Thỏ chần chờ một chút, nghĩ nghĩ vẫn lại là hướng tới Trình Chi Ngôn nói: "Vốn cho là hai người chúng ta đơn độc đi công viên trò chơi, không nghĩ tới vậy mà tất cả người trong lớp cùng đi."

Trình Chi Ngôn ngớ ra một phen, sau đó vẻ mặt bỡn cợt hướng tới cô cười nói: "Thì ra em muốn đơn độc ở chung cùng anh??"

"Em...." Tiểu Thỏ nhất thời có chút xấu hổ.

" Đợi một chút, hai người đang nói cái gì??" Thân Tử Hạo đột nhiên cắt ngang đối thoại hai người bọn họ nói: "Cái gì công viên trò chơi, cái gì tất cả lớp cùng đi?? Lớp các ngươi muốn đi công viên trò chơi ngoạn chơi??"

"Đúng a." Trình Chi Ngôn cười tít mắt hướng tới Thân Tử Hạo nói: "Thành tích thi tháng lớp tôi không tệ, đúng lúc tổ chức một cái dạo chơi dẫn bọn họ đi chơi."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui