Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Editor: Quỳnh Nguyễn

Trình Thi Đồng thấy Thân Tử Hạo, biểu hiện sửng sốt một phen, sau đó thản nhiên nắm tay Cố Ninh Thư cười hì hì chào hỏi nói: "Thầy giáo Thân tốt!!"

"..." Thân Tử Hạo vẻ mặt kinh ngạc nhìn hai người bọn họ.

"Yêu sớm a." Cố Ninh Thư nhìn vẻ mặt kinh ngạc trên mặt Thân Tử Hạo, mỉm cười nói: "Không tính đi, chúng ta từ tiểu học liền cùng một chỗ đến nay cũng có sáu năm rồi."

"Nằm máng!?"

" Thầy giáo.... Thầy có vẻ nói thô tục rồi??" Trình Thi Đồng đầu đầy hắc tuyến nhìn Thân Tử Hạo, nháy mắt không nói gì.

"..." Thân Tử Hạo quay đầu nhìn Trình Chi Ngôn cùng Tiểu Thỏ đứng ở bên cạnh mình, lại nhìn Trình Thi Đồng cùng Cố Ninh Thư đứng ở trước mặt mình, nháy mắt hai hàng nước mắt rơi xuống.

Anh đã hối hận chính mình nhất định phải cùng đi theo công viên trò chơi rồi.

Nơi này quả thực chính là chỗ nghi thức ngược cẩu.

Đặc biệt loại cẩu độc thân như anh này.

"Đi thôi, chúng ta lên đi." Trình Thi Đồng nhìn Thân Tử Hạo vẻ mặt kinh ngạc, cười cười nắm tay Tiểu Thỏ liền hướng tới Ma Thiên Luân đi tới.

"Đúng rồi, chú nhỏ, chú có nghe nói qua một cái truyền thuyết hay không a??" Trình Thi Đồng lôi kéo tay Cố Ninh Thư, vội vàng đi theo sau lưng Trình Chi Ngôn, vừa đi vừa nói: "Truyền thuyết tình lữ tại Ma Thiên Luân, lúc đạt tới điểm cao nhất mà hôn môi, cả đời sẽ cùng một chỗ không xa rời nhau a...."

Trình Chi Ngôn hơi hơi hạ mắt, nhìn Trình Thi Đồng đứng ở bên kia mình, cười cười nói: "Truyền thuyết này đều là dùng để lừa gạt trẻ con."

"Cắt!" Trình Thi Đồng vẻ mặt khinh thường nhìn anh một cái, sau đó hướng về phía anh làm mặt quỷ, nắm tay Cố Ninh Thư trực tiếp ngồi vào bên trong một cái ô vuông.

Thân Tử Hạo mắt thấy Trình Chi Ngôn cùng Tiểu Thỏ đứng ở bên ngoài không đi, nhịn không được kỳ quái nói: "Oa, hai người các ngươi không theo chân bọn họ cùng nhau ngồi sao?"

"Không." Trình Chi Ngôn lắc đầu, thanh âm thản nhiên nói: "Anh không có nghe em ấy ồn ào cái truyền thuyết kia sao, tôi cũng không muốn cùng bọn họ cùng nhau ngồi làm bóng đèn."

"A......" Thân Tử Hạo có vẻ đăm chiêu liền gật gật đầu, nghĩ nghĩ, sau đó nhíu mày hướng tới Trình Chi Ngôn hỏi: "Vậy cậu để ý tôi ngồi một cái ô vuông cùng các cậu sao? Không phải cậu mới vừa nói cái loại truyền thuyết này đều là dùng để lừa gạt trẻ con sao??"

"Uh`m." Trình Chi Ngôn nhẹ nhàng gật đầu, hướng tới Thân Tử Hạo mỉm cười nói: "Tôi không ngại, anh cùng ngồi với chúng tôi đi."

"Được rồi!" Thân Tử Hạo cao hứng liền gật gật đầu, thật tốt quá, như vậy cũng đỡ phải anh người cô đơn một người ngồi ở Ma Thiên Luân rồi.

Tiểu Thỏ quay đầu nhìn một cái ô vuông chậm rãi chuyển tới đây, đưa tay túm tay áo Trình Chi Ngôn nói: "Anh nước chanh tới đây rồi."

"Uh`m, lên đi." Trình Chi Ngôn nắm tay Tiểu Thỏ, đi theo sau lưng cô chui vào bên trong ô vuông Ma Thiên Luân.

Thân Tử Hạo chờ hai người bọn họ đi vào, lúc này mới đi theo đi vào.

Ô vuông bọn họ từ từ lên cao, tất cả cảnh tượng công viên trò chơi cũng dần dần thu hết đáy mắt.

Trên bầu trời xanh thẳm nơi xa, mấy đám mây trắng nhàn hạ nổi lơ lửng, bên trong công viên trò chơi xanh um tươi tốt, đủ loại hình ảnh hoạt hình đáng yêu lộ ra khuôn mặt tươi tắn đứng sừng sững dưới ánh mặt trời.

Tiểu Thỏ ghé vào cửa sổ Ma Thiên Luân trước mặt, mở to hai mắt nhìn cảnh sắc phía dưới, nhịn không được hưng phấn mà hướng tới Trình Chi Ngôn ồn ào: "Anh nước chanh, mau nhìn mau nhìn, bên kia còn có xe đạp hai người, một lát chúng ta đi cưỡi cái kia đi, còn có thể vòng quanh công viên trò chơi một vòng, còn có bên kia, bên kia hình như có cái quán hải sản a!!"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui