Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Editor: Quỳnh Nguyễn

Bà nội Trình Chi Ngôn còn đang thao thao bất tuyệt nói chính mình năm đó như thế nào như thế nào, Trình Chi Ngôn rốt cục nhịn không được đưa tay kéo cánh tay bà nội mình, vừa đỡ bà hướng gian phòng, vừa bất đắc dĩ nói: "Được, bà nội, mau trở về phòng nghỉ ngơi đi, sáng sớm ngày mai chúng ta còn muốn chúc tết cho bà a."

"Ôi, biết rõ, biết rõ." Bà nội Trình Chi Ngôn cười hề hề vỗ tay anh, tiến đến gần bên lỗ tai anh đè thấp thanh âm nói: "Nắm chặt a! Để cho bà nội sớm ôm chắt trai một chút."

"..."

Trình Chi Ngôn cảm thấy.... Hoàn toàn hết chỗ nói rồi.

Tiễn bước bà nội, Trình Chi Ngôn quay đầu nhìn Tiểu Thỏ cùng Trình Thi Đồng, nhíu mày nói: "Đi thôi, chúng ta trở về phòng xem tiết mục cuối năm."

"Được rồi." Trình Thi Đồng cao hứng liền gật gật đầu, kéo cánh tay Tiểu Thỏ liền xoay người vào gian phòng.

Trong phòng, trên Ti vi kênh trung ương đang chiếu tiệc tối liên hoan tết âm lịch, hai người Tiểu Thỏ cùng Trình Thi Đồng hưng trí bừng bừng ngồi ở cuối giường bắt đầu xem.

Trình Chi Ngôn tiện tay cầm một cái gối ôm dựa vào gối đầu giường, vừa đọc sách vừa liếc tiết mục trên tivi vài lần, trong phòng cũng là một mảnh hòa hợp.

Chẳng qua Trình Thi Đồng nhìn nhìn, đột nhiên quay đầu lại nhìn Trình Chi Ngôn hỏi: "Chú nhỏ, hôm nay không phải lễ tình nhân sao,chú chuẩn bị quà tặng lễ tình nhân cho hai chúng ta sao??"

Tiểu Thỏ nghe xong lời của cô cũng quay đầu lại, ánh mắt nhìn Trình Chi Ngôn.

Trình Chi Ngôn ngẩng đầu lên, đôi mắt trong suốt nhìn nhìn hai cô, sau đó ngoéo khóe môi một cái nói: "Lễ tình nhân ta biết, bất quá cho dù là chuẩn bị quà tặng lễ tình nhân ta cũng chỉ có thể chuẩn bị cho Tiểu Thỏ, cháu từ chỗ nào xuất hiện cái này "Chúng ta"??"

"Không phải đâu, chú nhỏ." Trình Thi Đồng vẻ mặt không nói gì nhìn anh nói: "Chú sẽ không nhỏ mọn như vậy đi, biết rõ rành rành tối hôm nay chúng ta ba người cùng một chỗ, chú còn chỉ chuẩn bị quà tặng cho Tiểu Thỏ, dù nói thế nào cháu cũng là một người vừa mới chia tay còn ở vào thời kỳ thất tình a, chú chuẩn bị cho cháu chút gì làm cho cháu cao hứng cao hứng a."

"Vậy sao??" Trình Chi Ngôn nhíu mày, cười như không cười nhìn Trình Thi Đồng nói: "Hoàn toàn nhìn không ra nhìn không ra cháu thất tình chỗ nào, trạng thái tinh thần cháu rõ ràng tốt hơn hai người còn ở vào trong tình yêu cuồng nhiệt a."

" Vậy nếu không thì cháu khóc sướt mướt chú liền cao hứng hả?" Trình Thi Đồng nhịn không được hướng tới anh trợn trắng mắt.

" Thật không đến mức đấy." Trình Chi Ngôn cười cười, đứng dậy xuống giường đi đến trước mặt ghế dựa treo áo khoác mình, khom lưng, từ trong túi áo khoác lấy ra hai cái hộp quà xinh xắn tinh xảo nói: "Chỉ đùa một chút cùng cháu mà thôi, tới đây lấy đi quà tặng lễ tình nhân hai người."

"Được rồi!!" Trình Thi Đồng cực kỳ hứng thú hướng tới Trình Chi Ngôn chạy vội qua.

Tiểu Thỏ cũng ném điều khiển từ xa trong tay xuống, hướng tới Trình Chi Ngôn chạy tới.

Hai cái hộp quà trong tay Trình Chi Ngôn kia đều là giấy đóng gói màu hồng nhạt phía trên buộc tết một đóa hoa nhỏ màu tím, nhìn giống nhau như đúc, không có bất luận cái gì khác biệt.

Hưng phấn trên mặt Trình Thi Đồng lập tức liền cứng lại rồi, "Cái này... Cái nào là cho cháu, cái nào là cho Tiểu Thỏ a??"

"Bên trong đều là giống nhau, các ngươi tùy tiện chọn một cái là được." Trình Chi Ngôn mỉm cười, thanh âm trầm thấp mà ôn nhu trả lời.

"..." Tiểu Thỏ cùng Trình Thi Đồng nhìn thoáng qua lẫn nhau, một người một cái, đưa tay cầm đi hộp quà trong tay Trình Chi Ngôn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui