Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Editor: Quỳnh Nguyễn

Hộp quà kia vừa nhỏ lại nhẹ, Trình Thi Đồng cầm ở trong tay quơ quơ, quả thực muốn hoài nghi bên trong rốt cuộc có chứa đồ vật hay không.

Tiểu Thỏ trái lại thuần thục trực tiếp hủy giấy đóng gói bên ngoài đi.

Bên trong lộ ra một cái hộp tinh xảo.

Mở hộp ra, một cái cột tóc vô cùng đơn giản nằm ở trong hộp, phía trên có một cái vương miện kiểu dáng trang trí.

Trình Thi Đồng nhất thời không nói gì hướng tới Trình Chi Ngôn nói: "Không phải đâu, chú nhỏ, chú sẽ đưa cái cột tóc cho hai người cháu a?? Chú xác định không có lấy sai hộp quà chứ? Chú đùa sao??"

"..." Trình Chi Ngôn đầu đầy hắc tuyến nhìn cô nói: "Nhìn rõ ràng một chút, cái vương miện kia là dùng thủy tinh làm."

Uh`m??

Trình Thi Đồng lại cúi đầu hướng tới cột tóc trong hộp nhìn qua, quả nhiên, tạo hình vương miện tinh xảo, ở dưới ánh đèn lóe ra ánh sáng, mỗi một góc cạnh giống như có ánh sáng lung linh chảy theo dòng ở bên trong.

"Ha ha..." Trình Thi Đồng hướng tới Trình Chi Ngôn cười, xấu hổ nói: "Thật xin lỗi, vừa rồi không nhìn kỹ."

" Nhưng mà.... Vì sao muốn đưa dây cột tóc a?" Tiểu Thỏ cầm cái dây kia ra, trong mắt nghi hoặc nhìn nó.

Bình thường mà nói, lễ tình nhân không phải đều đưa hoa hồng a, vòng cổ linh tinh gì đó sao, làm sao có thể có người đưa dây cột tóc.

Trình Chi Ngôn mỉm cười, vươn ra một cái ngón tay thon dài trắng nõn tới, nhẹ nhàng xoa xoa trên cái đầu cô nói: "Bởi vì tên vòng này rất dễ nghe."

Tên??

Tiểu Thỏ giật mình, cúi đầu hướng tới hộp nhìn qua, bên trong có một cái nhãn hiệu nho nhỏ, phía trên dùng hai chữ nhỏ viết " Kết tóc".

"Kết tóc?? Tên cái dây này??" Trong đôi mắt Tiểu Thỏ tràn đầy đều là dấu chấm hỏi.

"Uh`m." Trình Chi Ngôn nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn phấn nộn trắng nõn của cô, cúi đầu xuống, nhẹ nhàng hôn một ngụm trên cánh môi hồng nhuận của cô nói: "Vợ chồng kết tóc, ân ái không nghi ngờ."

"..."

Mặt Tiểu Thỏ nháy mắt lại đỏ.

Vợ chồng kết tóc, ân ái không nghi ngờ.

Cô rất thích những lời này.

"Huống chi, bây giờ em còn là học sinh, đeo nhẫn hoặc là trang sức gì gì đó cũng không quá thuận tiện." Trình Chi Ngôn cười nhéo nhéo khuôn mặt cô nói: "Anh nhìn mỗi ngày em đều phải buộc mái tóc, vừa lúc có thể dùng tới, hơn nữa cái này ngụ ý cũng tốt.

"Uh`m..." Tiểu Thỏ gật gật đầu, nháy mắt yêu thích không buông tay đối với dây vô cùng đơn giản.

Trình Thi Đồng giựt giựt khóe miệng, trơ mắt nhìn hai người kia ân ái một phen ở trước mặt mình, lúc này mới lúc này mới cầm lấy dây cột tóc chính mình kia hướng tới Trình Chi Ngôn hỏi: "Chú nhỏ, vậy vì sao chú đưa cái này cho cháu? Hai ta cũng không phải vợ chồng... Không cần phải kết tóc đi??"

Trình Chi Ngôn quay đầu, đôi mắt trong suốt mang theo ý cười nhợt nhạt nhìn Trình Thi Đồng, thanh âm thoải mái nhàn nhã nói: "Kết tóc không hề chỉ là ý tứ kết tóc vợ chồng, con gái thời xưa mười lăm tuổi kết tóc cập kê, đưa buộc tóc bày tỏ đã trưởng thành, đúng lúc hiện tại cháu mười lăm tuổi, sinh nhật mười sáu tuổi còn chưa qua, chú đưa vòng tóc cho cháu chúc mừng cháu trưởng thành. Chờ thêm hết năm, sau khi cháu đủ mười sáu tuổi cũng có thể đi lĩnh chứng minh thư rồi."

"..."

Gì!?

Còn có thể giải thích bộ dạng này?

Trình Thi Đồng nhếch khóe miệng, vẻ mặt khiếp sợ nhìn anh, nháy mắt cảm thấy chú nhỏ quả thực quá vô sỉ, quá phúc hắc rồi...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui