Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Editor: Quỳnh Nguyễn

Trình Thi Đồng đánh Cố Ninh Thư xong, rốt cục cái mũi nóng lên, cả người đều bổ nhào vào trong lòng anh, túm cổ áo của anh lớn tiếng khóc lên.

Cố Ninh Thư hơi run sợ một phen, sau đó cúi đầu có chút không biết làm sao nhìn Trình Thi Đồng dựa vào ngực mình gào khóc, thanh âm lắp bắp nói: "Làm sao vậy, Đồng Đồng, cậu khóc cái gì?? Người bị đánh kia là tớ có được hay không... Ai....Cậu đừng khóc... Ai....Cậu khóc liền khóc đi, cậu còn đem nước mũi lau trên quần áo của tớ làm gì?"

"Phốc" một tiếng, Tiểu Thỏ vẫn đứng ở bên cạnh nhìn hai người bọn họ lúc nghe thế nhịn không được bật cười.

Trình Thi Đồng vốn cũng đang khóc đến thương tâm nghe thế, nhất thời có chút xấu hổ, cô túm cổ áo Cố Ninh Thư, lại lau nước mắt trên mặt mình, sau đó phẫn nộ ngẩng đầu nhìn đôi má Cố Ninh Thư, hung dữ nói: "Làm gì, không phải là lau nước mũi trên người cậu sao, cậu còn ghét bỏ tớ??"

"Không dám, không dám, tớ làm sao có thể ghét bỏ cậu." Cố Ninh Thư cười tít mắt nhìn Trình Thi Đồng, rõ ràng cởi bỏ nút thắt áo khoác mình nói: "Tới, áo khoác quá cứng rắn, bên trong áo lông có vẻ mềm, nếu không cậu lau nước mũi trên áo lông??"

"..."

Trình Thi Đồng lau nước mắt trên mặt, vẻ mặt ghét bỏ nhìn anh nói: "Ai muốn lau nước mũi trên người cậu, có ghê tởm hay không."

Cố Ninh Thư chỉ là nhìn cô cười.

" Được rồi, được rồi, đừng khóc, mặc dù nói hiện tại đã tan học, trên tầng này chúng ta cũng không có người, nhưng mà dù sao còn có lớp học có người đi tới, quay đầu bị bọn họ thấy cậu đang khóc còn tưởng rằng Cố Ninh Thư nhà cậu khi dễ cậu." Tiểu Thỏ vẻ mặt buồn cười nhìn Trình Thi Đồng, đưa tay đưa một tờ giấy lau mặt, hướng tới cô bỡn cợt nói: "Không phải nói chờ Cố Ninh Thư trở về, chúng ta liền đi chúc mừng sao, đi một chút đi, chúng ta đi văn phòng tìm Trình Chi Ngôn đi, để cho anh mời chúng ta ăn cơm buổi tối."

" Được." Vừa nghe nói muốn cho chú nhỏ mời khách ăn cơm, Trình Thi Đồng lập tức liền đã quên khóc, cao hứng phấn chấn túm Cố Ninh Thư cùng Tiểu Thỏ hướng tới văn phòng Trình Chi Ngôn đi.

Mùa xuân này đủ loại chuyện tốt không ngừng phát sinh.

Trước là bệnh Cố Ninh Thư không có vấn đề, an toàn trở lại, ngay sau đó lúc xuân về hoa nở, mẹ Tiểu Thỏ cùng bác sĩ Từ kết hôn, hiện trường hôn lễ hai người Tiểu Thỏ cùng Từ Cảnh Thần phân biệt đảm đương phù dâu cùng phù rể, mặc dù thân cao không phải dễ phối hợp, nhưng mà giá trị nhan sắc hoàn toàn không có vấn đề gì, thiếu chút nữa đoạt phong thái cô dâu cùng chú rể.

Liền ngay cả gia hỏa không đáng tin Hạ Phong đều đã bởi vì anh nắm lấy viết tin tức lượng page view siêu cao mà trước tiên bị trang web nổi danh thành phố Z mướn người, đợi anh tốt nghiệp liền trực tiếp đem hồ sơ tới đây rồi.

Luận văn tốt nghiệp Trình Chi Ngôn ở trung tuần tháng năm liền giao đi lên, đầu tháng sáu bảo vệ kết thúc, không quá bao lâu liền chính thức tốt nghiệp rồi.

Thân Tử Hạo nhìn Trình Chi Ngôn ngồi ở đối diện bàn công tác chính mình đã chính thức trở thành thầy giáo, chậc lưỡi nói một câu: "Ai... Đại tài tiểu dụng a đại tài tiểu dụng..." (người tài dùng vào việc nhỏ)

Trình Chi Ngôn ngẩng đầu liếc anh một cái không nói chuyện.

Thân Tử Hạo liền lại lẩm bẩm: "Người thích đẹp không thích giang sơn a... Ai..."

"..." Trình Chi Ngôn không nói gì.

Lại trong nháy mắt, thời gian cực nhanh, Tiểu Thỏ đã chính thức trở thành học sinh nhất danh cao tam( cấp ba).


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui