Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Editor: Quỳnh Nguyễn

Ưm... Hương vị ngọt ngào, uống lên có một chút như là hương vị Sprite, nhưng mà pha trộn một chút vị quả mâm xôi, sau đó băng băng lương lương, rất có cảm giác thấm vào lòng người.

Tiểu Thỏ cảm thấy hương vị rất tốt, đúng lúc lại khát nước, vừa ngửa đầu liền trực tiếp uống hết. Chén trời sao đêm hè.

"Uh`m... Uống ngon!!" Tiểu Thỏ táp táp miệng, hết sức hài lòng gật gật đầu.

"..."

Trình Thi Đồng ngẩng đầu lên, vẻ mặt khiếp sợ nhìn cô, cánh môi hồng nhuận giật giật, sau đó thanh âm lắp bắp nói: "Cậu cậu cậu...Cậu một hơi liền uống vào toàn bộ??"

"Uh`m! Đúng vậy a, uống rất ngon, đúng lúc tớ cũng khát, ưm... Chén sau cơn mưa trời quang kia nhìn cũng không tệ a, cậu không ngại tớ lại uống một chén đi? Các cậu nếu muốn uống mà nói, liền chọn tiếp a..."

Tiểu Thỏ vừa gật đầu vừa cầm lấy chén đồ uống màu xanh da trời trên bàn kia đặt bên môi nếm nếm.

Ưm...

Có một loại hương vị chua chua ngọt ngọt, còn mang theo một chút hơi biển cả tươi mát riêng biệt, nếm cũng không tệ a...

Tiểu Thỏ tiếp tục ngửa đầu lại uống vào chén sau cơn mưa trời quang.

Trên mặt Cố Ninh Thư cùng Trình Thi Đồng khiếp sợ nhìn.

"Ai... Vì sao đồ uống nhà này ít như vậy a, một ly nhỏ như vậy, một ngụm liền không có a, nơi này có thể nối chén sao??" Tiểu Thỏ có chút buồn rầu nhìn một ly màu cam ảo giác cuối cùng trên bàn cơm.

Chén này.... Trên lí luận nói là cho Cố Ninh Thư.

Nhưng mà cô cùng Cố Ninh Thư còn không có quen thuộc đến cái loại tình hình có thể cướp đoạt đồ uống của anh này, cho nên.... Nếu như cô tiếp tục đưa tay mà nói, có thể có phần không tốt lắm hay không a...

Trong mắt Cố Ninh Thư kinh ngạc nhìn trong ánh mắt Tiểu Thỏ tràn đầy khao khát, đưa tay cầm chén màu cam ảo giác đẩy trước mặt cô, thanh âm thản nhiên nói: "Cậu... Nếu như muốn uống mà nói, liền cầm đi."

"Không được, cậu không thể..." Trình Thi Đồng vừa mới chuẩn bị mở miệng ngăn cản, Tiểu Thỏ đã cười tít mắt cầm chén màu cam ảo giác kia hơi ngửa đầu uống vào.

Ưm... Quả nhiên uống lên hương vị cùng nước chanh không sai biệt lắm....

Nhưng mà kem tươi chính giữa uống lên thật sự lạnh a...

Tiểu Thỏ nhịn không được rùng mình một cái.

Vẻ mặt uống ba chén đồ uống, Tiểu Thỏ chẳng những không có cảm thấy chính mình hết khát nước một chút, ngược lại cảm thấy chính mình càng khát rồi.

"Sao lại thế này a... Cái đồ uống này uống lên một chút cũng không giải khát a..." Tiểu Thỏ vừa lầu bầu, vừa bưng chén trà trên bàn lên, uống vào chén nước trà kia.

Hô... Rốt cục cảm giác tốt hơn nhiều...

Tiểu Thỏ vừa lòng thở phào nhẹ nhõm.

Ánh mắt Trình Thi Đồng ngây ngốc nhìn cô một lúc lâu, sau đó mở miệng, thanh âm yếu ớt hỏi: "Tiểu Thỏ cậu.... Không có việc gì đi??"

"Uh`m??" Tiểu Thỏ ngẩng đầu lên, đôi mắt nhìn cô kỳ quái nói: "Tớ có thể có chuyện gì a??"

"..."

Ánh mắt Trình Thi Đồng nhìn qua lại trên mặt Tiểu Thỏ cùng ba cái cốc không, trong khoảng thời gian ngắn vậy mà không biết nên trả lời trở về là tốt hay không nữa.

"Ai, đúng rồi, đồ uống cậu cùng Cố Ninh Thư đều bị tớ uống vào, nếu không hai ngươi lại chọn một ly đi... Ưm... Nếu không cũng gọi trở lại một ly cho tớ?? Tớ cảm thấy uống rất được." Tiểu Thỏ uống xong nước trà, nhìn bốn cái cốc không trước mặt mình, có chút xấu hổ hướng tới Trình Thi Đồng nói: "Đúng lúc một lát anh nước chanh cũng cần phải tới đây, nếu không cũng chọn cho anh một ly??"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui