Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Editor Quỳnh Nguyễn.

"Đó là đương nhiên..... Tớ..... Không có say......" Tiểu Thỏ đưa tay hướng về Trình Thi Đồng vẫy vẫy.

"Vậy một mình cậu dự định trở về như thế nào?" Trình Thi Đồng có chút không yên lòng mà nhìn cô, tuy cảm giác rằng cô cũng giống bình thường, nhưng nhìn dáng vẻ bước đi loạng quạng của cô, ít nhiều vẫn là có chút say?

"Tớ..... Thuê xe!" Tiểu Thỏ nghiêng đầu suy nghĩ một chút, sau đó hướng về Trình Thi Đồng cười khúc khích nói," Tớ tự thuê xe là được rồi!"

"Nếu cậu thuê xe trở về, ai có thể yên tâm được!" Trình Thi Đồng đưa tay đỡ trán của chính mình, đầu đầy mồ hôi mà nhìn Tiểu Thỏ tiếp tục nói:"suy nghĩ một chút, vẫn là tớ cùng Cố Ninh Thư thuê xe đưa cậu trở về thôi."

Trình Thi Đồng vừa nói vừa đứng dậy hướng về phía Cố Ninh Thư vẫy vẫy gọi:"Tiểu Cố, mau lại đây."

"Hả?" Cố Ninh Thư con ngươi sáng lấp lánh mà nhìn Trình Thi Đồng, sau đó bước tiến vững vàng hướng về cô đi tới.

"Hai ta đồng thời thuê xe, trước tiên đưa Tiểu Thỏ trở về, sau đó chúng ta về nhà." Trình Thi Đồng đưa tay đem Tiểu Thỏ gác lên trên vai của mình, ngẩng đầu nhìn Cố Ninh Thư nói.

"Được!"

Cố Ninh Thư gật gù, không có bất cứ ý kiến gì, hai người bên trái bên phải bên cạnh Tiểu Thỏ, đi ra ngoài.

Ra khỏi cửa, gió ngoài cửa nhẹ nhàng thổi, mang cho người ta một cảm giác mát mẻ.

Tiểu Thỏ nửa dựa vào trên người Trình Thi Đồng, cười hề hề nhìn Cố Ninh Thư bên cạnh mình, hướng về cậu ta cười hắc hắc nói:" Bạn học Tiểu Cố, ký thực cậu...... Thật sự rất đẹp trai!"

Cố Ninh Thư hơi ngẩn người ra, sau đó cười cợt, hướng về Tiểu Thỏ thấp giọng nói:" Cảm ơn đã khen."

"Nhìn, khuôn mặt nhỏ của cậu rất trắng, miệng nhỏ hồng hồng, mắt lại nhỏ!" Đôi mắt Tiểu Thỏ hơi nheo lại, nhìn từ trên xuống dưới..... Cố Ninh Thư, sau đó hướng về cậu ta giơ ngón tay cái lên nói:" Đi bên cạnh Tiểu Đồng ngây thơ chất phác của chúng ta thật là xứng đôi nha!"

"..... Cảm ơn nha......" Cố Ninh Thư nghe cô khen ngợi, luôn cảm thấy những lời này hẳn là dùng để khen con gái nha.

"Đúng rồi, ngươi dự định khi nào ra tay đối với Đồng Đồng của chúng ta?" Tiểu Thỏ cười ha hả nhìn Cố Ninh Thư, tiếp tục mở miệng hỏi cậu ta.

"Ra tay chuyện gì?" Cố Ninh Thư vẻ mặt vô cùng nghi hoặc hỏi.

"khà khà khà..... Cậu còn không biết......" Vẻ mặt Tiểu Thỏ tỏ ra vô cùng thần bí nhìn Cố Ninh Thư, lảo đảo tiến đến bên cạnh cậu ta, bày ra tư thế muốn nhỏ giọng nói chuyện, nhưng âm thanh lại vô cùng lớn hướng về hắn nói rằng:"từ mấy năm trước ĐỒng Đồng nhà chúng ta, liền muốn chờ đến thời điểm hiến dâng cho cậu......."

"........."

Vẻ mặt Cố Ninh Thư lập tức cứng lại, khuôn mặt trắng nõn của cậu ấy liền trở lên ửng đỏ, sau đó quay đầu liếc nhìn Trình Thi Đồng bên cạnh Tiểu Thỏ, trong khoảng thời gian ngắn không biết nên nói chuyện gì mới tốt.

"Cậu nói linh tình gì vậy!!" Trình Thi Đồng nhanh chóng trực tiếp đưa tay dùng sức véo một cái lên eo của Tiểu Thỏ, sau đó quay người nhìn về phía Cố Ninh Thư lúng túng nói:" Cậu chớ để ý đến cô ấy, cái tên này uống say, chính là trở nên ăn nói linh tinh."

"Tớ không uống say nha, tớ lúc nào uống say chứ?" Tiểu Thỏ ôm lấy cổ của Trình Thi Đồng, vẻ mặt thành thật hướng về phía cô hỏi:"Có phải cậu nói muốn......"

________


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui