Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Editor Quỳnh Nguyễn.

"Quá tuyệt vời!" Tiểu Thỏ không nhịn được, hoan hô lên.

Buổi tối, Tiểu Thỏ theo Trình Chi Ngôn tiến vào một nhà hàng Nhật nổi tiếng món ăn ngon nhất toàn bộ Nam Kinh này, sau khi bước vào, không nhịn được đưa mắt nhìn khắp nơi," bạn của anh đang ở chỗ nào vậy?"

"Bọn họ đã đặt chỗ riêng, em đừng nhìn lung tung nữa." Trình CHi Ngôn có hơi chút bất đắc dĩ xoay qua nhìn TIểu Thỏ, trầm giọng nói.

"Tiên sinh, phía trước chính là gian phòng được Hòa Nhạc Anh Hoa đặt trước." Đi ở phía trước Tiểu Thỏ cùng Trình Chi Ngôn, một nhân viên phục vụ mặc bộ Kimônô Nhật khi nghe hai người nói chuyện, xoay đầu lại, hướng về bọn họ cười híp mắt nói.

"Tốt, cảm ơn." Trình Chi Ngôn hướng về cô gật gật đầu, mang theo Tiểu Thỏ đi tới phòng riêng.

"Rầm" một tiếng, cửa gian phòng được mở ra.

Bên trong là một cái bàn dài, một bên đã ngồi ba người rồi.

Tiểu Thỏ hấp háy mắt, hướng về ba người kia nhìn lại, quả nhiên là ba người Kỷ Lâm Khải, Vương Thước, còn có Trương Vũ Phi.

Kỳ thực, từ hồi năm thứ tư Trình Chi Ngôn đến trường các cô làm thầy giáo, cô liền không có cơ hội gặp mặt mấy người bọn họ, hơn nữa thời gian tốt nghiệp đã hai năm, bọn họ cũng hẳn là hơn ba năm chưa có gặp nhau.

Kỷ Lâm Khải xem ra so với lúc trước có mập thêm một chút, da cũng đã hơi hơi rám đem hơn một chút, trước kia béo trắng, hiện tại đã biến thành đen sẫm mập mạp.

Vương Thước cũng không gầy như hồi còn đại học, tuy có béo lên một chút, nhưng cũng không có mập mạp như Kỷ Lâm Khải, chỉ có điều, trong ấn tượng của Tiểu Thỏ, cậu ta hình như là không đeo kính, làm sao hôm nay lại đột nhiên lại đeo một chiếc kính đen vậy......

Đúng là chỉ có Trương Vũ Phi so ra vẫn giống như hồi còn đại học, không có gì thay đổi, thân hình vẫn cao gầy, khuôn mặt thanh tú, lúc nhìn về phía Tiểu Thỏ, vẫn mỉm cười như trước.

"Ơ, lão đại cùng đại tẩu đến rồi! Khách đến! Khách đến!"

Ba người trong phòng vừa nhìn thấy Trình Chi Ngôn cùng Tiểu Thỏ bước vào, toàn bộ trong nháy mắt đều đứng dậy.

Trương Vũ Phi cười híp mắt bước đến, vỗ vai Trình Chi Ngôn nói:" Tớ đây tính toàn một chút, chúng ta đã thật sự hơn ba năm không có gặp nhau."

"Lão đại của chúng ta, về quê ẩn nấp trong trướng cấp 3 làm một thầy giáo dạy vật lý, một mạch liền 3 năm, nghị lực này, sắp trở thành một lão hòa thượng rồi!!" Vương Thước vẫn như trước đây, vừa mở miệng là đã muốn chọc cười, cậu ta đi tới, kéo kéo Trình Chi Ngôn một lúc nói:"phong thái của giáo sư Trình vẫn như năm đó, tài năng vẫn được phát huy trong trường, vẫn có dáng vẻ một bụng chứa toàn kinh thư sao!"

"Tớ nói, các người quan tâm không có chút đúng người!!" Kỷ Lâm Khải không nhịn được hướng về hai người bạn cùng phòng nhổ một bãi nước bọt nói:" Quan tâm lão đại làm gì, phải quan tâm tới đại tẩu mới đúng!! Năm đó mới là học sinh trung học, hiện nay đã sắp trở thành sinh viên đại học nha, chúng ta cũng coi như chứng kiến đại tẩu trưởng thành, cũng thuận tiện chứng kiến quá trình lão đại đã phải gian khổ nuôi nấng đại tẩu trưởng thành như hôm nay!"

Kỷ Lâm Khải vừa nói vừa lướt đến trước mặt Tiểu Thỏ, đang chuẩn bị đưa tay cô, Trình Chi Ngôn đã đem Tiểu Thỏ kéo ra phía sau chính mình, đưa tay đẩy mặt Kỷ Lâm Khải, đem cậu ta đẩy lùi ra sau một cái, sau đó âm thanh lạnh lùng nói:"Nhiều năm không gặp như vậy, thói quen vừa gặp mỹ nữ đã muốn cướp đoạt của cậu vẫn không thay đổi sao!"

"Khà khà khà..... Người hiểu tớ không có ai ngoài lão đại!" Kỷ Lâm Khải hơi ngượng ngùng mà hướng về anh cười cợt.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui