Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Editor Quỳnh Nguyễn

"Thật không?" Bên kia điện thoại, Trình Chi Ngôn hơi nheo mắt lại, nhìn cây ngô đồng rậm rạp bên ngoài cửa sổ, âm thanh lạnh nhạt nói:" Sợ làm ảnh hưởng đến công việc của anh sao?"

"Ạch......" Tiểu Thỏ hơi hơi kéo kéo miệng, đôi ngươi chuyển động liên tục, âm thanh lắp bắp hướng về Trình Chi Ngôn nói:" Chuyện này, trước kia không phải anh nói để em nghiên cứu lại sách Cố Ninh Thư đưa hay sao..... Không phải là em trở về để học tập hay sao....."

"Thật không?" bên kia điện thoại, Trình Chi Ngôn trầm mặc chốc lát, sau đó nở nụ cười một tiếng, âm thanh trầm xuống, " Vậy anh rất chờ sau khi trở về, kiểm tra kết quả học tập."

"Cái gì......" Vẻ mặt Tiểu Thỏ lập tức cứng đơ lại, ngay sau đó nghe thấy bên kia điện thoại có ai đó đang gọi tên Trình Chi Ngôn vang lên.

"Anh phải đi chấm bài rồi." Trình Chi Ngôn hướng về người vừa gọi đáp một tiếng, cố ý nhỏ giọng, trong giọng mang theo một tia bỡn cợt Tiểu Thỏ nói:" Cố gắng nghiên cứu thật kỹ......"

"Em........"

Tiểu Thỏ còn chưa kịp phản ứng lại, Trình Chi Ngôn đã cúp điện thoại.

Cố gắng nghiên cứu......

Trong đầu Tiểu Thỏ bắt đầu quanh quẩn bốn chữ này của Trình Chi Ngôn.

_____

Một tuần lễ sau, lúc Trình Chi Ngôn đang chuẩn bị trở về.

Lúc này, TIểu Thỏ đang cầm vòi nước, đứng trong sân tưới nước cho cây.

Nắng chiều một vệt màu đỏ cam nơi chân trời, chiếu ra ánh sáng lên hai ba đám mây bay tự do trên không trung, nắng chiều ấm ấp chiếu vào trên làn da trắng nõn của Tiểu Thỏ béo mập, cô đứng bên trong một mảnh hoa, mặc váy trắng nhỏ, nhìn như là tinh linh lạc vào trong rừng.

Trình Chi Ngôn dừng lại ở phía xa xa, nhìn Tiểu Thỏ đang tưới nước qua cửa kính xe, nở một nụ cười.

Hai người đã gần một tuần không gặp nhau rồi......

Mà anh cũng đã chờ nhiều năm như vậy, cuối cùng cũng chờ đến ngày đó.

Trình CHi Ngôn yên lặng mà nhìn một lúc, sau đó mới chậm rãi lái xe vào trong sân nhà mình.

Tiểu Thỏ đang tưới nước, nghe tiếng xe ô tô, quay đầu nhìn lại, liền thấy Trình Chi Ngôn đang lái xe vào trong sân.

"Anh!" Tiểu Thỏ bất chợt hưng phấn, vội tắt vòi nước, sau đó nhanh chóng hướng về phía xe Trình Chi NGôn chạy đến thật nhanh.

Trình Chi Ngôn vừa mở cửa bước ra, chân còn chưa đứng vững, đã bị Tiểu Thỏ nhào vào trong lồng ngực.

Theo bản năng, anh vòng tay ôm eo Tiểu Thỏ, cúi đầu xuống, liền nhìn thấy cô nở cụ cười.

"Anh, anh đã về rồi." Tiểu Thỏ nhào vào trong lồng ngực của Trình Chi Ngôn, lấy mái tóc đang rối của mình, cọ cọ lồng ngực của anh.

"Ừ, về rồi." Trình Chi Ngôn khẽ mĩm cười, đưa tay xoa xoa mái tóc của cô, trong lòng chỉ cảm thấy một dòng nước ấm chậm rãi chảy qua.

Tương lai sẽ có một ngày như thế, hai người sẽ có một mái nhà riêng họ, khi anh tan việc trở về, cô cũng sẽ từ trong nha chạy tới, nhào vào trong ngực anh rồi nói " Anh đã về rồi."

Tiểu Thỏ ôm anh một hồi, sau đó ngẩng đầu lên, nhìn anh hỏi:"Vậy ngày mai anh còn phải đến trường sao? Anh bắt đầu nghỉ hè rồi sao?"

"Anh đã nghỉ việc rồi." Trình Chi Ngôn nở nụ cười, nắm lấy cánh tay mảnh khảnh của cô, hướng vào trong nhà vừa thấp giọng nói:"Trước khi về nhà, anh đã đi qua trường học, làm xong thủ tục nghỉ việc."

Nhóm dịch: Mèo Xinh


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui