Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Editor: May

"Gấp gáp như thế??" Trình Thi Đồng vẻ mặt không hiểu nhìn cô nói: "Không phải nói mới khai trương sao, công ty mới vừa khai trương có nhiều nghiệp vụ như vậy ư."

"Cái này... Dùng lời nói của chú nhỏ cậu đến nói chính là, mặc dù anh ấy đã biến mất ở giang hồ hơn hai năm, nhưng giang hồ liên tục lưu truyền truyền thuyết của anh ấy??" Tiểu Thỏ nghiêng đầu thuận miệng nói một câu, sau đó lắc lắc đầu nói: "Chao ôi, dù sao tớ cũng không rõ ràng lắm, nhưng anh ấy bề bộn nhiều việc bề bộn nhiều việc là thật, hơn nữa nhân thủ lại không đủ, chuyện lại nhiều..."

"À..." Trình Thi Đồng điểm gật đầu, chút ít chuyện công việc này, cô cũng ra không chủ ý gì lắm, vì vậy dứt khoát liền dời đi đề tài nói: "Thôi, chúng ta vẫn là thảo luận một chút buổi trưa ăn cái gì thì tốt hơn."

"Được." Tiểu Thỏ cũng bỗng chốc hào hứng.

Hai người ra tiểu khu ở cửa đón một chiếc xe, sau đó bay thẳng đến Vanda.

Bởi vì gần đây đều là ngày nghỉ quốc khánh, cho nên khắp nơi trên phố đều là người.

Đến Vanda, Tiểu Thỏ nhìn tình cảnh người đến người đi này, nhịn không được chép chép miệng nói: "Bình thường không biết thành phố chúng ta nhiều người như vậy, nhưng vừa đến thời gian nghỉ lễ, người liền xuất hiện toàn bộ."

"Nói nhảm, bình thường người ta không phải đi làm ư??" Trình Thi Đồng nhìn người đông nghìn nghịt này, nên có chút ít buồn phát hoảng, dứt khoát liền nói với Tiểu Thỏ: "Nếu không chúng ta vẫn là trực tiếp đi nhà hàng đi, nếu không đợi đến lúc ăn cơm trưa, còn phải xếp hàng chờ số, chúng ta đi trước chiếm vị trí."

"Được!!" Tiểu Thỏ giơ hai tay đồng ý.

Chọn tới chọn đi, cuối cùng hai người chọn một tiệm cơm Tây.

Lúc đi vào, người ở bên trong tiệm còn không phải là rất nhiều, dù sao lúc này mới hơn mười giờ rưỡi một chút, còn chưa tới lúc dùng cơm buổi trưa, Tiểu Thỏ và Trình Thi Đồng chọn môt vị trí gần cửa sổ ngồi xuống, tùy tiện gọi trước một chút món điểm tâm ngọt và đồ uống, liền trả thực đơn cho nhân viên phục vụ.

Hai người ngồi ở chỗ ngồi, uống đồ uống tâm sự, ăn bánh ngọt, coi như là thập phần vui vẻ.

Lại một lát sau, người trong tiệm dần dần nhiều hơn.

Tiểu Thỏ cúi đầu nhìn thoáng qua, đã là hơn mười một giờ, lúc này không sai biệt lắm đã đến giờ cơm trưa, nghĩ như thế, liền hỏi Trình Thi Đồng: "Đồng Đồng, hơn mười một giờ, chúng ta có nên gọi cơm trưa không??"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui