Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Editor: May

"Áp lực lớn..." Sau khi Tiểu Thỏ lúng túng hai giây, cuối cùng cúi đầu phun ra hai chữ này.

"..." Trong nháy mắt Trình Chi Ngôn không còn gì để nói.

Lại qua một tuần lễ, ngày so tài liền đến.

Hôm nay là thứ hai, một buổi sáng tinh mơ, Cận Mặc liền gọi điện thoại tới, bảo cô nhớ mang bài giảng đến nơi so tài, đến lúc đó dù quên lời, cũng có thể cúi đầu nhìn một chút.

Sau khi Tiểu Thỏ thuận miệng đáp ứng vài câu, liền lo sợ bất an đi đánh răng rửa mặt ăn sáng.

Thời gian so tài là buổi sáng, địa điểm trận đấu ở phòng học nhiều chức năng.

Chờ khi Tiểu Thỏ đuổi tới bên kia mới phát hiện, trong phòng học ngồi, cơ bản đều là sinh viên đến tham gia trận đấu.

Ngẫm lại cũng đúng, thứ hai mỗi ngành cho tới trưa đều có khóa, không đến mức đều kéo toàn bộ sinh viên đại học năm nhất toàn trường đến xem so tài.

Coi như là đều kéo qua, trong phòng học cũng không ngồi được a.

Nếu đi đến thao trường... vậy không phải không khác gì khai giảng sáng sớm sao...

Nghĩ đến đây, trong lòng Tiểu Thỏ liên tục kéo căng sợi dây cuối cùng, buông lỏng xuống.

Còn may còn may, chỉ cần không phải diễn thuyết ở trước mặt bạn học toàn trước, cô liền an tâm.

Liền ở khi Tiểu Thỏ ngồi ở trên vị trí nghĩ ngợi lung tung, bả vai cô đột nhiên bị người vỗ một cái, ngay sau đó, một thân ảnh liền ngồi xuống ở vị trí bên người cô.

"Chuẩn bị tốt chưa??" Một đạo giọng nói trầm thấp ôn nhuận vang lên ở bên tai cô.

Tiểu Thỏ quay đầu sang liền nhìn thấy gò má anh tuấn kia của Cận Mặc.

"Ách... ừ... Chuẩn bị không sai biệt lắm, cậu thì sao??" Tiểu Thỏ khẽ ngơ ngác một chút, sau đó liền cười cười với Cận Mặc, thuận miệng hỏi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui