Eirlys trong đêm khuya bí mật đến tiễn đại pháp sư lên đường, vốn dĩ lúc chiều nàng đã cùng đại công tước căn dặn trước với cậu ấy.
Nhưng chẳng hiểu sao trong lòng lại cứ cảm thất bất an một cách kỳ lạ, đành đến gặp Dan một lần nữa.
" Nàng xác định tên thống soái quân địch đã dùng thứ này đả thương Rodgo sao !"
Dan nhẫn lấy cây sao kỳ lạ trong tay nàng, nghiêm trọng nói như muốn xác thực một lần nữa.
Nếu thật sự là như vậy thì quân địch của họ không còn đơn giản là liên minh các tiểu vương quốc mà còn có một thế lực hắc ám nữa chưa thể phát hiện ra.
" Ừm, cây sáo này mang hoa văn kỳ lạ giống hệt sợi dây được nguyền rủa bởi ma pháp đen từng khống chế được năng lực của ta.
Ta nghĩ rằng có một thế lực khác đang cố gắng thao túng các nước làm phản lại đế quốc, đầu tiên là nhắm đến Rosalien sau lại là Inasen và các tiểu vương quốc.
Dan ta cảm thấy cuộc chiến này chưa thực sự đã kết thúc.
" Eilrys nói ra lo lắng của bản thân, nghiêm túc nhìn cậu.
Dan có thể hiểu được nỗi lo lằng của nàng là có căn cứ… Nếu đúng như lời Eirlys nói, giữa tất cả mọi chuyện đều có liên quan đến thế lực của một phù thủy nào đó.
Nhưng kể từ khí tiên đế kết án nữ phù thủy hắc ám nhất của lục địa, thì dường như cậu chưa bao giờ cảm nhận thấy trêи đời này còn có người đủ năng lực tác động đến lời nguyền mạnh mẽ như bà ta cả.
Nhưng nếu kẻ đó đã có thể tạo ra được vật có thể trói buộc sức mạnh thanh tẩy của á thần, thập chí là xâm nhập vào ý trí của thánh vật tối cổ như loài rồng, bà ta có khả năng sẽ cố gắng thúc đẩy sự phát triển của lời nguyền.
Cậu muốn rời đi cũng không thể an tâm như vậy được, bọn họ cần phải có sự phòng bị trước…
-----------------------------------------------------------------------------------------------
Dưới ánh lửa bập bùng của bếp sưởi.
Trong lều lớn của thống soái chỉ còn lại một mình đại công tước.
Anselm lúc này mới cẩn thận cởi bỏ hết những thứ che chắn trêи cơ thể đáng sợ của mình ra.
Nhìn thân hình lực lưỡng với từng đường cơ sắn chắc đang bị che phủ bởi lớp da quỷ dữ tợn phản chiếu trong gương.
Nhưng khác với dự đoán của mình, Anselm lại cảm thấy bình tĩnh đến lạ thường khi nhìn thấy chúng.
Đây là kết quả tốt nhất hắn đã lựa trọn để lấy lại được ý thức.
Lời nguyền đã bắt đầu lan ra mạnh hơn, và việc nó chiếm cứ được cả thân thể hắn, chỉ còn là thời gian.
Một nửa gương mặt đã hủy hoại đến mức chiếc mặt nạ cũ của bản thân không thể che dấu được nữa, cả mảnh lưng hắn đều là lớp da sần sùi xấu xí đó, nó đang có dầu hiện lan dần hết cánh tay trái và chỉ còn khoảng một gang tay nữa thì sẽ đến trái tim của hắn - nơi giữ lại ý trí cuối cùng của bản thân Anslem.
Đại công tước rơi vào trầm lặng trước hình bóng lạ lẫm của mình phải chiếu trong gương, trong phút chốc lại không phát hiện ra được có người đã tiến vào bên trong và càng lúc càng đến gần hắn.
Một vòng tay nhỏ đầy ấm áp bất ngờ từ phía sau ôm trầm lấy hắn, bàn tay nhỏ mềm mại một lần nữa lại trạm vào da thịt nóng bỏng bên trêи trái tim của Anselm .
" Ngài đang suy nghĩ điều gì mà trầm tư đến nỗi không phát hiện ra em như vậy hả Anselm ? "
" Không có gì cả, ta chỉ là có chút suy nghĩ về cuộc khởi hành sắp tới mà thôi, ta muốn trở về phương bắc trước, trở về nhà cũng chúng ta đầu tiên.
" Đại công tước quay người lại một tay ôm chặt lấy vòng eo thon gọn của nàng, bàn tay còn lại nhẹ nhàng vuốt ve trêи đôi má nhiễm lạnh vì vừa trở về từ bên ngoài của Eirlys.
Anselm giờ đã không còn cảm thấy tự ti về bản thân mà đã dám dùng bộ dạng này đối diện với nàng.
Giữa bọn họ giờ đã chẳng có bức tường vô hình nào ngắn cách, càng chẳng có những sợ hãi hay nghi ngờ bản thân không xứng với đối phương.
Cảm nhận được hơi ấm từ bàn tay của hắn khiến Eirlys không khỏi cảm thấy thoải mài mà vùi mặt thêm mấy cái nữa để sưởi ấm.
Cơ thể luôn lạnh ngắt của nàng càng ngày càng khao khát được sưởi ấm, hệt như bản thân Eirlys vào lúc này, hoàn toàn chỉ muốn dựa dẫm vào ngài ấy.
" Không vội, chờ đại pháp sư đem tin tốt về, chúng ta sẽ cùng chở về nhà được không ? "
"Ừm ! …À nước ấm vừa được đem tới, nàng có muốn tắm rửa qua một chút hay không ? " Đại công tước đồng ý với nàng liền nhớ ra một chuyện liền trầm giọng cúi đầu khẽ thủ thỉ vào tai nàng đầy quyến rũ .
Eirlys bị hơi thở nóng hổi kia chọc phá bên tai khẽ bật cười đáp lại.
" Vậy ngài sẽ tiếp tục hầu hạ em gội đầu một lần nữa chứ ? "
" Rất sẵn lòng thôi thưa phu nhân của ta.
" Đại công tước bị lời này của nàng chọc cho bật cười.
Nàng còn dám thách thứ hắn nữa sao, thật may là đã học hỏi qua công phu của Maria sớm từ trước.
Lần này sẽ không khiến nàng phải cầm kéo cắt tóc rối nữa .
Đại công tước đem cô nàng to gan trước mặt mình bế bổng lên chuẩn bị đem đi làm thịt.
Ngay khi chút xuống bỏ quần áo ngắn cản vướng víu trêи người, phía sau tấm rèm che liền vang lên tiếng nước tràn cùng những âm thanh rêи rỉ của cả nam và nữ khiến người khác đỏ mặt.
Bầu không khí ám muội nhanh chóng bao chùm cả lều lớn.
Đêm xuân đáng giá ngàn vàng, đại công tước không hề có ý muốn để nó trôi qua một cách lãng phí như vậy…huống hồ bọn họ mới chính thức kết hôn vào sáng nay
-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Bởi vì đế quốc là nước thắng trận , những tiểu vương quốc đã xin hàng đều phải cống nạp một khoản bồi thường chiến tranh lớn và rút binh về nước ngay lập tức.
Inasen có vẻ chính là quốc gia hứng chịu hậu quả nặng nhất của cuộc chiến, bọn họ không chỉ đã mất đi quốc vương mà còn phải cắt đi một nửa quốc thổ mà dâng lên bồ thường cho Creseent .
Vì vậy nghi lễ tiến hành trao nhận cũng sẽ diễn ra cuối cùng, khi đế quốc dám sát xong toàn bộ hành trình lui về của các tiểu vương quốc còn lại.
Điều đó cũng đồng nghĩa với việc đại công tước và nàng chứa thể lập tức trở về đế đô cho đến khi hoàn thành nhiệm vụ.
Một nữa quân đội đã được Kai tướng quân thống lính trở về theo yêu cầu của đại công tước nhằm ổn định thể cục sau đợt tạo phản quy mô lớn vừa rồi của quý tộc phe đối lập, đồng thời cũng muốn họ nghỉ ngơi binh tâm trở lại sau chuỗi tháng ngày cẳng thẳng vừa qua.
Hiển nhiên những binh sĩ ở lại tiền tuyến hơn phân nửa đều là hắc kỵ vương quân phương Bắc, bởi vậy trong doanh trại mấy ngày nay xuất hiện một tình huống éo le vô cùng …
“… Công nương điện hạ ư ! không thể nào.
Điện hạ của chúng ta về võ thuật đã là vô địch nhất ở đế quốc gần mười năm này rồi, ta chưa từng thấy kỵ sĩ nào địch lại nổi ngài ấy, cho dù là tướng quân hoàng gia hay hiệp sĩ giang hồ.
Ta thừa nhận công nương của chúng ta võ thuật tài giỏi hơn rất nhiều đấng mày râu của đại lục, nhưng so với đại công tước điện hạ ngài ấy không chống nổi ba chiêu đâu.”
" Đấy chẳng qua các ngươi ở biên giới không được chứng kiến đấu trường máu mà công nương tạo lên để thuyết phục bệ hạ cho phép cầm binh thôi.
Nghĩ đến thôi mà ta lại thấy sởn da gà, lạnh sống lưng rồi.
Công nương điện hạ lúc đó một mình đối phó với hơn một trăm tên tử tù hung hãn nhất của đế quốc.
Chỉ mấy chưa đầy nửa tiếng, ngài ấy đã có thể bình tĩnh quét sạch hết toàn bộ bọn chúng, song kiếm trong tay mỗi một lần hạ xuống xác định sẽ đoạt một mạng người, khủng khϊế͙p͙ vô cùng.
"
" Chưa kể đến việc kiếm chém đến độ vừa mẻ vừa cùn, công nương điện hạ liền dùng tay không bóp mát cổ họng của một kẻ to gấp ba lần mình một cách dễ dàng.
Chỉ nghĩ đến đó thôi, ta hận không thể sinh muộn vài năm mà bái người thành sư phụ.
Công nương điện hạ thật sự là một đối thủ ngang sức ngang tài với đại công tước."
" Hừ ! chúng ta vẫn không tin đâu, các ngươi chỉ vì mê đắm nhan sắc của công nương nên mới tâng bốc người như vậy.
Công nương mà đấu với đại công tước chắc chắn sẽ không thắng nổi…"
Một cuốc chiến nổ ra giữa hắc kỵ vương quân phương bắc và hoàng quân của đế quốc.
U mê thần tượng đến nổi cãi nhau như mấy mụ đàn bà đanh đá ngoài chợ búa, chỉ thiếu điều xông vào tẩn nhau muốn tẩn nhau ngay lập tức thôi.
Điện hạ và phu nhân đang hạnh phúc êm đẹp , các người thì hay rồi , ở đây mong hai ngài ấy đánh nhau, có phải muốn làm loạn luôn rồi không.
Alex đi qua, nghe mà đen hết cả mặt mày, thiếu điều chỉ muốn quốc cho mỗi người một cái vào đầu cho tỉnh thôi.
Đây chính là hậu quả của việc rảnh quá sinh nông nổi đây mà.
Cậu nhất định phải bẩm báo đại công tước cho việc tăng cường luyện binh ngay tức khác mới được.
Bên ngoài nhộn nhịp như thế nhưng trong lều lớn lúc này hai cặp đôi chim ri nào đó vẫn đang âm thầm phát cẩu lương không ngừng nghỉ.
Đại công tước cho dù có ngồi phê duyệt công văn cũng không muốn tách ra khỏi nàng một khắc chút , nhất định bắt Eirlys ngồi trêи đùi mình mới chịu làm việc.
Nàng bởi vậy sinh ra chút hứng thu thích trêu chọc người khác, thỉnh thoảng lại phiền nhiễu đến Anselm một tí, cuối cùng công văn ngồi đến một tiếng cũng không xem xong một bản.
Công nương điện hạ lúc này mới chịu thu tay một chút, chỉ ngồi ngẩn người nghịch cúc áo đại công tước, thi thoảng lại dùng thích giác nhạy bén của mình hóng hớt chuyện bên ngoài.
Không ngờ lại nghe được tình huống dở khó dở cười kia của các kỵ sĩ.
" Cười khúc khích gì vậy, lại nghe được chuyện vui nào rồi sao." Đại công tước thấy phu nhân của mình cứ tủm tìm cười thấm không khỏi tò mò một tiếng, còn không quên trừng phạt lên cái miệng nhỏ thích làm phiền hắn một nụ hôn.
Eirlys dãy dụa mà đẩy người ra, bị nụ hôn sâu của đại công tước làm cho thở hồn hển một trận.
" Đám kỵ sĩ có vẻ muốn em với ngài đánh nhau một trận ra trò, có muốn thử sức một chút không phu quân của em.
?"
“…” Anselm có chút nghi hoặc nhìn nàng, sự khiêu khích trong mắt Eirlys lại càng trở nên nồng đậm, vậy là muốn đánh thật à… Phu nhân của hắn thật sự cũng rất biết cách bày trò vui đấy nhỉ.
.