Dùng xong bữa sáng đại công tước cùng nàng, hôn tạm biệt Eirlys một cái rồi mới rời đi.
Eirlys cũng không muốn ở trong phòng nhàm trán cả buổi sáng liền nhờ Maria giúp nàng chuẩn bị váy cùng áo khoác mùa đông đề ra ngoài.
Rodgo đã sớm được chuyển về từ đêm qua, đại công tước cũng đã đồng ý nên trong ngày hôm nay nàng muốn dành thời gian gặp nó một chút.
Dinh thự đại công tước đang ở vốn là một hành cung của một vương quốc cũ nên rất rộng lớn, Erilsy cũng phải cực nhọc đi bộ một quãng dài mới có thể tìm thấy được khu nhà kính.
Dù Anselm nói với nàng hiện tại có thể để người khác biết đến sự tồn tại của Rodgo, tuy nhiên vẫn phải có một số kiêng kị nhất định.
Bởi vậy mà đây cũng trở thành cấm địa mới được binh lính canh giữ rất nghiêm ngặt nên không phải ai cũng có thể lại gần, Eirlys đành chỉ có thể để Maria ở ngoài một mình mà tự đi vào.
Có vẻ như binh lính ở đây đã được sớm báo trước về sự hiện diện của nàng, Eirlys cũng không gặp quá nhiều trở ngại nào cả.
- Eirlys sao nàng lại ở chỗ này ? - William đã sớm đến từ trước vừa nhìn thấy nàng liền vô cùng ngạc nhiên.
Cậu còn tưởng sau chuyện ngày hôm qua Anselm sẽ không dám để nàng ấy bén mảng đến gần Rodgo nữa luôn rồi cơ chứ.
- Đại công tước muốn tôi thuyết phục Rodgo nên từ nay đều sẽ xuất hiện thường xuyên ở chỗ này.
Vốn đúng ý định của Đại công tước là để nàng thuần phục luôn nó, nhưng việc nàng có thể giao tiếp được với Rodgo không đồng nghĩa với việc nàng có thể trở thành chủ nhân của nó.
Chuyện này thì phải đúng như một cuốn sách cổ nàng đã từng đọc qua về loài rồng, người có thể thuần phục được rồng tuyệt đối phải là một người có ý chí vô cùng sắt đá cùng mạnh mẽ mới có thể áp chế được tính kiêu ngạo vốn có của loài rồng.
Hơn thế nữa rồng chọn chủ chứ không phải chủ chọn rồng, muốn thật sự có thể điều khiến được rồng theo ý muốn của bản thân không chỉ chính bản thân họ phải tin tưởng chúng mà còn phải khiến chúng tin tưởng được chính bản thân mình.
Anselm vốn đã đạt được nữa ý đầu, chỉ là giữa Rodgo và hắn thức sự chẳng tìm nổi được điểm ưa thích nào của đối phương chứ đừng nói đặt lòng tin vào nhau.
Cho nên cả hai cái thứ cứng đầu này nhất định không chịu dung hợp thành một đôi , đại công tước kiêu ngạo quá lớn lại là một kẻ ưa bạo lực sẽ không thích dùng đến cách mềm mỏng, còn Rodgo thì lại chẳng khác nào một đứa trẻ đang tập tành trưởng thành thích ăn mềm không ăn cứng.
Thật sự không chỉ riêng ngài William ngay đến cả nàng cũng bó tay chịu chết...
- Tên khốn này thế mà lại thiếu nhẫn lại như vậy, việc vất vả nguy hiểm như vậy cũng dám ném cho nàng.
- Không có tên mặt sắt kia ở đây đương nhiên William vô cùng mạnh miệng chửi người.
Bản thân còn chưa quên nổi mối thù bị treo trên cây đến nửa đêm kia đâu, cái đồ bạn bè tàn nhẫn ...
- Còn ngài, không phải ngài từ đế quốc đến để hỗ trợ đại công tước à, sao còn chưa đi gặp ngài ấy ?
- Không gặp từ giờ có chết cũng không gặp, cái đồ vô lương tâm trọng sắc khinh bạn, để cho hắn tự chìm chết trong đống công văn ấy đi.
William đen mặt nguyền rủa, khuôn mặt đẹp trai giờ lại chẳng khác nào một oán phụ khó tính, khiến Eirlys không khỏi có chút buồn cười.
Rõ dàng hôm qua còn tâm trạng còn rất tốt bám dính đại công tước không rời một khắc, sao mới chỉ một đêm không gặp liền vác bộ dạng nàng dâu nhỏ bị ức hiếp thế này, rốt cục thì nàng đã bỏ qua mất điều gì rồi à ???
- Đại công tước bắt nạt ngài à ?
-Ô ô cuối cùng cũng chỉ có nàng qua tâm đến ta nhất, tiểu thiên thần xinh đẹp Anselm to xác chỉ biết ỷ mạnh hiếp yếu nàng nhất định phải báo thù cho ta, phải bơ đẹp hắn đi vài ngày ta mới hả dạ.
- William lớn tiếng ăn vạ.
- Dựa vào gì mà ta phải báo thù có ngài ? - Eirlys không ngần ngại đập một lời nói phũ phàng vào mặt hắn.
- Chúng ta là bạn tốt mà, nàng không thể không bảo vệ bạn bè như thế được - cậu ai oán.
- Nào đúng .Ta với ngài cũng chỉ mới gặp nhau chưa đầy một ngày hôm qua, mối quan hệ tốt nhất cùng lắm cũng chỉ là từ người dưng thành có quen biết mà thôi...
William đen mặt nhìn thái độ phũ không thể phũ hơn của nàng đối với mình, kế hoạch kích bác Eirlys làm phản cùng hắn chẳng nhẽ cứ vậy mà toàn tập thất bại sao.
Không trả thù được Anselm cậu không cam lòng.
" Gào..."
Sâu trong khu nhà kính bỗng vang lên một tiếng gầm lớn khiến cả hai đều giật mình, William quay lại nhìn nàng với một ánh mắt dò hỏi mà nói nhỏ.
- Rodgo đang tức giận à.
- Không có , nó chỉ là đang mời gọi chúng ta đến mà thôi.
- Tình thần sóng não của nàng cảm nhận được ý muốn của Rodgo, nó muốn nàng chấm dứt cuộc trò chuyện với William và đến gặp nó.
Tuy nhiên cũng rất khó chịu khi nàng cứ bị William quấn chân không thể rời đi, cậu ấy cũng đủ thảm khi bị Anselm phũ rồi , Eirlys cũng không đành lòng để cậu biết ngay đến cả vị thánh vật tai to mặt lớn cậu nhất quyết nâng niu bảo vệ cũng ghét cậu không kém đâu.
- Vậy thì đi thôi đừng để Rodgo chờ lâu...
----------------------------------------------------------------------------------------------------
Bởi vì khu nhà kính này được chăm sóc rất tốt bỏi chủ trước lên thảm thực vật trong đây cũng vô cùng phát triển, nhiệt độ so với bên ngoài mùa đông cằn cỗi khác nhiệt kia đúng là đã ấm lên được không ít, Rodgo cuối cùng cũng đã chịu ăn nhưng đến cùng nó vẫn uể oải chán nản như trước.
Eirlys nhẹ bước qua đống xương trơ trọi còn sót lại của dám thú vật bị trở thành bữa ăn của Rodgo tiến đến gần nó.
Rodgo quay đầu nhìn nàng những cũng không chịu thay đổi cái dáng nằm dài trên đất đầy lười nhác của mình, trông nó dường như không còn chút tinh thần nào, khác hoàn toàn so với dáng vẻ khi cùng nàng tung bay trên bầu trời cao hôm trước, đầy mạnh mẽ cùng sức sống.
Nàng quỳ gối xuống để Rodgo liền đặt cái đầu to lớn của mình nằm trên đùi nàng như một chú mèo nhỏ muốn được an ủi.
- Eirlys.- William không thể lại gần được Rodgo nhưng nhìn thấy hành động này của nó không khỏi lo lắng gọi tên nàng.
- Mọi chuyện đều ổn ngài cứ an tâm đi.
- Tâm trạng Rodgo hiện tại đang khá phức tạp , ta sợ nó sẽ mất kiểm soát bất cứ lúc nào đấy.
- Tại sao vậy ?- Nàng ngạc nhiên lên tiếng hỏi , William còn chưa kịp trả lời nàng, Rodgo đã thay phần luôn rồi.
" Keng...keng..."
Là tiếng xích sắt nặng nề va chạm với nhau, Rodgo cuối cùng cũng chịu đứng lên để lộ xiềng xích khoán trên cổ cùng hai chân của nó...
William thở dài nói:
- Đại công tước đã hạ lệnh xích Rodgo lại, đó chính là lý do khiến nó có thể mất kiểm soát bất cứ lúc nào...