Eirlys tuy không muốn trò chuyện với bọn họ, nhưng có nghĩa nàng sẽ không quan sát cử chỉ bất thường của đám tiểu thư quý tộc này.
Cho dù nàng có thờ ơ như thế nào, cũng không thể cản được sự đeo bám của bọn họ, đám quý tộc này dường như vẫn luôn tìm thời cơ để hạ nhục nàng.
Nhất là vị tiểu thư nhà công tước kia, ánh mắt bất thường của nàng ta hoàn toàn trái ngược với nụ cười tươi tắn dịu dàng ở trên mặt.
Là nhìn về phía sau nàng mà ra hiệu cho ai đó.
Trong chớp mắt Eirlys liền nhìn thấy bóng người đang tiến tới phản chiếu trên chiếc ly thủy tinh của một người đối diện, một gã người hầu bâng một khay rượu đang đi tới phía sau lưng nàng.
Tất cả sẽ đều chẳng có gì bất thường nếu hắn ta không cố ý dừng lại ở một đoan khá gần nàng, ánh mắt gian sảo để ý xung quanh thêm vào đó còn tự dùng một chân cố cởi một bên dây dày của mình...
Nàng đoán ra được rồi !
Eirlys cười lạnh, thu hồi tầm mắt của mình chuẩn bị diễn một vở kịch, cũng không thể để đám quý tộc này mất công một màn diễn suất như vậy, nàng thật sự cũng phải nên phối hợp một chút.
" Người đâu, còn không mang thêm một chút rượu đến cho chúng ta.
" Ả tiểu thư nhà công tước Snovia bất ngờ kêu lên, quả ngay tức khắc tên người hầu mang rượu liền vội vã bước tới theo mọi sự tính toán của ả.
Chỉ trong vài giây nữa thôi, bộ váy tráng lệ hoàn hảo kia cùng bộ mặt giả tạo của cô ta đều sẽ bị ả hủy hoại không thương tiệc trước tất cả mọi người.
Eirlys dù đã đoán được nguy hiểm trước mắt, nhưng nàng vẫn rất từ tốn dùng thính lực sát thủ nhạy bén của mình lắng nghe từng bước chân đang ngày một tiến tới của gã người hầu kia
'......bước chân thử bảy, một khoảng cách hoàn hảo để thực hiện ý đồ của hắn'.
Chẳng cần phải quay lại nhìn nàng cũng có thể biết được hắn đã giả bộ dẫm lên dây giày của mình trượt ngã.
Những ly rượu vang màu đỏ mận đầy xa hoa quả thực đã theo hành động trượt ngã của người hầu kia mà bay lên không trung.
Thời gian trong đôi mắt nhạy bén của Eirlys như được tua chậm, nàng nhìn thấy bộ dạng thích thú của từng kẻ ngước lên nhìn những ly rượu lửng lơ trong không trung, nhìn thấy nụ cười dịu dàng đầy giả tạo của tiểu thư nhà công tước đổi dần thành chế giễu nhìn về phía nàng.
Eirlys mỉm cười đầy ma mị mà dịch chuyển cơ thể mình, đại công tước muốn nàng chờ yên ở chỗ này, nhưng nếu rời đi hai bước rồi trở về ngài ấy cũng không phát hiện ra nhỉ.
Dù sao cũng chẳng con ai ở đây giám sát nàng cả, đại công tước nhất định sẽ không biết việc nàng không nghe lời đâu.
" Choang...choang...choang.."
Tiếng vỡ thanh thúy liên tiếp vang lên của những ly thủy tinh cao cấp thu hút toàn bộ sự chú ý của bữa tiệc.
Thời gian trước khi bi kịch diễn ra tưởng chừng rất dài đối với Eirlys nhưng cũng chỉ vỏn vẹn mấy giây với bọn họ, nàng không nhưng trở về vị trí ban đầu mà còn không có chút hề hấn gì.
Tuy vậy, nhưng không phải do kế hoạch kia không thành công đâu , chẳng qua mục tiêu ban đầu đã bị chuyển đổi chút mà thôi.
" Aaaaaaa...cái thứ thấp kém nhà người...sao ngươi dám..." Tiểu thư nhà công tước như muốn phát khóc hét lên đầy tức giận, bộ váy đắt tiền xinh đẹp nhất của nàng ta đã bị hủy hoại loang lổ bởi màu đỏ của rượu , mái tóc vàng óng được búi lên vô cùng diễm lệ cũng bị tạt rượu đến ướt đẫm, thậm chỉ còn đang có dấu hiện chảy xuống hủy đi lớp trang điểm xinh đẹp của mình.
Tên người hầu ngã trên đất đều bị dọa đến tái xanh mặt, thật sự cũng bị tình huống bất ngờ này dọa cho chết sợ..
" Tiểu thư Erinca Snovia ,cô không sao chứ? ...Chấc ! mọi thứ đều hỏng hết rồi, e rằng hôm nay cô không thể dự tiệc được tiếp rồi.
" Người tưởng chừng như câm lặng sợ hại nhất trong tưởng tưởng của bọn họ bất ngờ cất tiếng khiến ai nấy cũng giật mình mà tái mặt.
Âm thanh mê hoặc ấy, dù cho là dùng để chửi mắng người khác bọn họ còn cảm thấy êm tai chứ đừng nói gì đến chế diễu người khác.
Nhưng điều khiến bọn họ sửng sốt nhất vẫn là chủ nhân của giọng nói này.
Người phụ nữ mới của đại công tước mà bọn họ đều cho rằng cô là một kẻ quê mua xấu xí đến mức không dám lộ mặt.
Thứ âm thanh trong trẻo tuyệt diệu vậy sao có thể thuộc về một kẻ với bề ngoài không xứng như vậy được chứ.
" Tất cả đều tại ngươi, nếu người không tránh thì làm sao chúng có thể rơi chết người ta được.
" Ả ta dường như càng muốn điên tiết hơn khi bị nàng châm chọc, đến não cũng chẳng kịp dùng mà đã lên tiếng mắng người.
" Tiểu thư Erinca Snovia nói cũng thật khó hiểu, tránh gì ở đây chứ, đến bản thân ta còn không hề biết mọi chuyện sẽ xảy ra , một bước cũng đã rời khỏi đây đâu ."
Thực ra là nàng có tránh đi hai bước khi ly rượu đã bay qua chỗ mình và rất nhanh nàng đã trở lại vị trí ban đầu trước khi chúng kịp rời vào người cô ả.
Tốc độ của một sát thủ như nàng khá nhanh, hầu như chẳng kịp cho bọn họ có thời gian nhìn rõ nếu không phải nhìn chằm chằm liên tục.
Huống hồ ai cũng tập chung nhìn ly rượu bay lên, mọi chuyện là quá bất ngờ, làm gì còn hứng tìm người sẽ bị rơi trúng chứ.
Trừ phi, kẻ đó đã sớm biết trước những ly rượu đó được ám toán rơi trúng người nào nên mới có thời gian rảnh nhìn chằm chằm đến nàng mà thôi.
" Ngươi có, ta...!tất cả đều nhìn thấy, ngươi có bước chân rời đi rồi lại đứng trở về, nhưng ly rượu đó đáng nhẽ ra phải rơi trúng vào người..." Ả ta vẫn không từ bỏ cơ hội mà phản bác, ép nàng phải thừa nhận.
" Sao tiểu thư biết rằng nó sẽ rơi trúng người ta chứ không phải ai khác chứ, chẳng nhẽ...cô đều đã biết trước mọi chuyện sao !" Eirlys nào có thể bị ép buộc bởi một kẻ ngu như vậy, nàng lạnh lùng lên tiếng vạch trần bộ mặt thật của cô...