Khoảnh khắc con dao sắc nhọn trong tay Rostiute hạ xuống gương mặt nàng một cách tàn nhẫn.
Eirlys cuối cùng cũng chẳng thể nằm chịu chết, nàng choàng mở mắt, ban tay nhanh nhẹn tóm chặt lấy cổ tay của cô ta mạnh mẽ không chế , chớp mắt liền tàn nhẫn xoay một vòng bẻ thẳng.
Trong vài giây ngắn ngủi Eirlys đã kiểm soát được cô ta một cách vô cùng dễ dàng, lúc con dao kia rơi xuống đất cũng là lúc Rostiute phải la toáng lên vì sự đau đớn đến tột cùng vì một phút khinh dịch của mình.
" Aaaaaa....!ả tù binh chết tiệt kia, sao ngươi dám ."
" Bộp !"
Eirlys cảm thấy quá phiền hà trước sự yếu đuối nhu nhược của cô ta lạnh lùng dứt khoát vung một cái tát , trước khi binh lính tuần tra đến nàng đã khiến ả chỉ còn biết nhịn đau câm miệng.
" Ngươi là ai ? Đến đây với mục đích gì ?" Eirlys trầm giọng hỏi.
Khác hẳn với thứ âm thanh nhẹ nhàng đầy mê hoặc trên đại điện, Rostiute chỉ cảm nhận được sát khí nặng nề cùng sự băng lãnh đến tột cùng trong câu hỏi kia.
Rột cục đâu mới là con người thật của nàng ta.
" Sao ngươi dám đối sử với ta như vậy, bổn công chúa chính là người được chọn để trở thành phu nhân đại công tước của đế quốc...Ngài ấy nhất định sẽ không tha cho kẻ dám tổn hại đến công chúa của Inasen, ả tù binh kia ngươi căn bản chỉ là một món đồ chơi của ngài ta thôi.
Đại công tước của Cressent thân phận cao quý biết bao nhiêu sao có thể thật sự để mắt đế một kẻ hèn kém mưu mô như ngươi chứ, còn không mau biết điều quỳ xuống nhận tội trước khi ta kêu binh lính đến đây."
Cho dù cô rất sửng sốt trước bộ dạng mạnh mẽ tàn độc này của nàng ta.
Như sự ngạo mạn sớm đã ăn vào xương tủy của Rostiute dường như chẳng thể đả động được.
Cô ta vận ảo tưởng trắng trợn nói dối trước mặt nàng, thậm chí là đe dọa ngược lại mà không hề biết tình thế của mình giờ đã thức sự trở thành con mồi.
Erilys đối với sự ngạo mạn này của nàng ta môi mỏng khẽ nhếch lên một nụ cười nhạt, kéo mạnh cánh tay đau của cô ta ghé sát tai lạnh lùng nói.
" Ngươi không dám đâu, cho dù ta thực sự có là một tù binh vẫn cao quý nhìn lần một ả gái điếm như ngươi ! "
Eirlys dễ dàng nhìn thấy bí mật của nàng ta khi tiếp xúc, cho dù đại công tước có thực sự coi nàng như một món đồ chơi như nàng ta nói.
Nhưng nếu ngài ấy còn giữ lại nàng bên cạnh ,bất kỳ ai cũng không có tư cách phán xét chứ đừng nói là xen vào.
Còn nếu phải chấp nhận việc bên ngài ấy ở bên một kẻ khác, thì Eirlys cho dù có phải để lộ bộ dạng tàn nhẫn nhất của mình cũng không để một kẻ không sạch sẽ như vậy bên người hắn.
" Ngươi ...ngươi đang nói láo gì vậy ...sao ngươi...sao ngươi dám miệt thị hoàng tộc Inasen như vậy..."
Tuy miệng vẫn luôn miệng chối bỏ lại lời buộc tội của nàng thì bộ dạng chột dạ nói lắp của cô ta đã bán đứng chính bản thân mình.
Rostiute trong lòng sợ hãi, cả người cũng đã sớm toát ra một tầng mồ hôi lạnh.
Nàng ta vốn chỉ là một ả tù binh của Rosaline làm sao lại có thể biết rõ đến vậy ? Tên bá tước...đã giúp cô che dấu thân phận kỹ càng đến người của đế quốc cũng không thể kiểm tra ra lúc nàng nhập cung.
Rốt cục nàng ta lấy tin tức này từ đâu ra, hay là chỉ nói láo với cô mà thôi ?
Trong sự sợ hại bản thân sẽ bị bại lộ, Rostiute chẳng thể suy nghĩ một cách minh mẫn, liền nhặt lại con dao trên đất bằng cánh tay còn lại mà liều chết với nàng.
Nếu sự thật này bại lộ nàng thật sự còn muốn thảm hơn là bị đuổi về chợ đen làm gái bán hoa như trước .
" Tiệt nhân, ngươi thực đang chết.
" Rostiute thống hận gào lên một tiếng, vung dao trước mắt nàng.
Eirlys chứa từng sợ hãi khi cô ta cố ý hủy hoại dung mạo mình, trước sự điên khùng liều mạng này của cô ta thì lại càng bình tĩnh hơn tất thảy mà dễ dàng tránh né.
Một ả đàn bá trói gà không chặt như vậy chẳng có một chút uy hiếp nào với một sát thủ bước lên từ biển máu như nàng.
Trong hành lang lớn lại bất ngờ vang lên nhiều tiếng bước chân vội vã , có vẻ như đã thực sự kinh động đến binh sỹ tuần tra.
Ngoài ra âm thanh quen thuộc kia nàng vẫn có thể nhận rõ.
Eirlys nhanh chóng đạp đi cánh ta đang vung dao loạn xạ của cô ta một cách chuẩn xác, tóm lại cổ tay đã bị nàng bẻ kia dứt khoát lúa ban đầu mà bẻ đổ lại .
Một tiếng " cụp " vang lên, xương khớp đã về lại đúng vị trí ban đầu lúc chưa bị bị ngoại lực tác động, cơn đau không thua gì ban nãy khiến Rostiute không nhịn được lại gào toán lên chửi thề.
" Aaaaaa ..."
" Rầm !" Cánh cửa gỗ quý của căn phòng bất ngờ bị đạp tung, bóng dạng người đàn ông xuất hiện đều nằm trước trong dự tính của Eirlys.
Bởi vì không quá bất ngờ trên mặt nàng hầu như không có bất kì biểu cảm gì, bình tĩnh lạnh nhạt đối diện với hắn đến vẻ hoảng sợ không dám nhìn đại công tước như lúc ở bữa tiệc trở về một chút cũng không còn.
Eirlys muốn đối diện với sự thật, nàng cũng đâu thể trốn tránh cả đời nếu còn muốn ở lại bên hắn.
Eirlys muốn biết đại công tước thực sự nghĩ gì về nàng trong lòng.
Rời đi cũng được ở lại cũng được, nàng sẽ không đeo bám lấy hắn.
Trái ngước hoàn toàn với Eirlys, Rostiute khá là bàng hoàng trước sự xuất hiện đầu bất ngờ của đại công tước.
Cô vốn dĩ muốn hoàn thành âm mưu của mình trước khi ngài ta trờ lại, cuối cùng không chỉ bị phản đòn ngược lại còn thêm màn bị bắt quả tang như vậy.
Cơ hội của nàng sẽ thành công cốc mất.
" Đại công tước, ngài mau cứu em với, ả nữ nhân độc ác này muốn giết chết em, cánh tay của em cũng bị nàng ta bẻ gãy mất rồi.
Ngài cũng chẳng phải vì nghe thấy tiếng hét đau đớn đó của em mà đến đây sao.
Inasen cho dù là một nước yếu hơn đế quốc , nhưng cũng không vô dụng đến mức không bảo hộ được một vị công chúa.
Nếu không tìm lại sự công bằng, em cùng Inasen sẽ không nhận nhịn cam chịu sự xúc phạm này đâu ạ.
"
Rostiute bất ngờ lật mặt nỉ non ôm cánh tay đau của mình mà khóc lóc, mĩ nhân yếu ớt rơi lệ làm sao có nam nhân nào không rung động cho được.
Dù Inasen chỉ là một tiểu quốc nhưng cũng chỉ là sau đế quốc mà thôi, lấy thân phận công chúa của cô làm vị thế, cho dù đại công tước không muốn tin lời nàng cũng phải nể mặt mẫu quốc của cô.
Tuy thật sự không thể khiến ả tù binh kia mất mạng những cũng đủ gây ra hiểm khích giữa hai người bọn .
"Eirlys nàng không muốn giải thích gì sao ? "
Đại công tước bước tới, những không còn là đến bên cạnh nàng mà là nàng công chúa kia.
Hắn vậy mà lại có thể nhẹ nhàng đỡ người con gái đó một cách cận thân nâng niu tựa như hắn đã đối xử với nàng.
Trái tim mạnh mẽ của Eirlys cuối cùng cũng chẳng phải là sắt đá mà không cảm nhận được sự đau nhói.