Cuộc thanh tẩy giới quý tộc hoàng gia lần này, mọi tội ác đều do một mình nàng gánh lấy.
Cũng giống như Anselm năm đó tiến hành đoạt vị cho chị gái mình, cần phải có một người gánh vai ác nhằm bảo toàn được thanh danh cho nữ hoàng cũng không phải để bất kỳ vị trung thần nào phải chịu cảnh làm thế thân trước sự buộc tội của quý tộc trên cả nước.
Gia đình đại công tước vẫn luôn được gắn với vai ác chuyên quyền độc đoán, lạm dụng quân đội.
Nhưng giới quý tộc khổ nỗi, đều sẽ không thể buộc tội hay đụng chạm tới được, vì dòng máu hoàng gia đang chảy trên người đại công tước.
Trừ khi Anselm tạo phản thật sự, bằng không cho dù ngài ấy có tự ý tách biệt phương Bắc ra khỏi đế quốc, đám quý tộc cũng sẽ không thể lên án ép nữ hoàng giết người.
Đại công tước là hoàng tử có quyền thừa kế di sản của đế quốc chỉ sau nữ hoàng.
Gần một trăm gia tộc phải hứng chịu cảnh đổ máu, ba mươi gia tộc lớn nhỏ trực tiếp bị xóa sổ vì có lên quan đến hành vi phản quốc.
Trận chiến chính trị này còn chưa kéo dài đến một tuần, vó ngựa của hắc kỵ vương quân đã sớm càn quét khắp cả nước.
Làm sáng sủa không ít bầu không khí của giới quý tốc đã bị nhiễm đen suốt bấy lâu qua, tạo nên một sự chấn động không hề nhỏ trong lịch sử đế quốc, và đặc biết hơn người lãnh đạo cuộc chiến thảm khốc này lại là một người phụ nữ.
Sau này, ngoài việc nữ hoàng Aurdey kế thừa tước vị của cha mình thì nàng cũng trở thành một chủ đề được đem ra nghiên cứu nhiều nhất trong khoảng thời gian gia tộc Creseent lắm quyền cai trị, và cũng từ đó tạo lên công cuộc mở đường cho vấn đề phụ nữ lắm quyền ở các triều đại sau này....
Kẻ cuối cùng trong danh sách phản quốc đã bị bắt, bá tước mới của gia tộc Vincen được áp giải trờ về lãnh địa diện kiến trước đại công tước phu nhân của đế quốc.
Tên nham hiểm này vốn đã sớm ôm của cải, cùng tư binh của mình tính đường vượt biên giới sau khi nghe tin nàng mở ra một cuộc thanh tẩy đối với giới quý tộc.
Gã đã gần như chạy thoát nếu không có tình báo đặc biệt của phía thuộc hạ của Charles Vincen, đúng là một con cáo già lươn lẹo đến đáng ghét !
Đáng tiếc phiên trừng phạt này lại không thể đến tay Eirlys được rồi ...
" Đại công tước phu nhân, xin người hay tha tội chết cho thần, mọi của cải của gia tộc Vincen xin dâng tặng hết cho người, chỉ cần người tha cho thần một mạng...."
Gã khẩn thiết quỳ lạy van xin trước nàng một cách hèn mọn.
Nếu gã chịu tội , chấp nhận bị sử trảm, tước vị cùng gia đình sẽ được suy xét để lại cho con cháu , tiếp tục duy trì sự sự tồn tại của gia tộc.
Nhưng đến cuối cùng, cơ nghiệp trăm năm của gia tộc cũng chẳng là gì so với cái mạng nhỏ của gã.
" Mọi của cải đó thực sự thuộc về người sao, Bernie Vincen !...Ta sẽ không động đến mạng sống của ngươi vì đã hứa tặng nó cho người khác rồi, cái mạng nhỏ này của người lát hãy chao đổi với người đó nhé.
Cố mà hưởng thụ cảm giác đoàn tụ này đi.
"
Eirlys lạnh nhạt thông báo với gã, đúng lúc này người cần đến cũng đã đến, nàng quyết định để lại không gian cho hai người bọn tự giải quyết mà rời đi.
" Sư phụ.
" Nữ kỹ sĩ lạnh lùng cúi đầu nghiêm chỉnh trước nàng, Eirlys nhìn quen dáng vẻ hoạt bát của Charles bỗng dưng thay đổi thành dáng vẻ đau khổ cố gắng lạnh lùng, vô cảm như bây giờ cũng có chút không nỡ.
Nàng dừng lại một chút vỗ vai cô mà căn dặn.
" Người không thể sống tàn độc như ta được đâu Charles, ta biết máu mủ huyết thống là thứ khó có thể từ bỏ, nếu không thể tự xử lý được ta vẫn nguyện ý giúp người một tay.
"
" Có lẽ không cần đâu ạ ! Thù của con sao có thể để người trả được ạ, sư phụ hãy trở về trước đi ạ ." Charles tuyết nhiên vẫn khước từ ý tốt của nàng.
Eirlys thừa nhận Charles là một cô nhóc khá mạnh mẽ, có tham vọng, nhưng tất cả cũng chỉ dừng lại ở đó mà thôi.
Cô nhóc này vẫn còn rất mềm yếu trước sóng gió cuộc đời, để cho ban tay nhiễm máu đôi ba lần mới có thể nhìn thấu hơn được.
Nàng cũng không muốn cản ý muốn của cô nữa.
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Hoàng hôn buông xuống vùng đất tĩnh lặng này cũng là lúc mặt trời lặn xuống, đỏ rực một phương trời.
Eirlys một thân một ngựa rong ruổi trên con đường vắng vẻ.
Đi một khoảng khá dài, cuối cùng nàng chọn dừng lại trước một cánh rừng cách cổng thành không quá xa mà nhìn về phía nam, nơi mà nàng đang ngay một tới gần kia....Nếu hành quân liên tục, không quá mười ngày, nàng có thể tới được chiến trường biên giới.
Phía đại pháp sư đã đến đó nhưng chưa truyền về bất kỳ tin tức nào của đại công tước cả.
Nàng tự hỏi bản thân rằng liệu chàng ấy còn ổn không nữa, lời nguyền có thể ngăn chặn được chưa....
Nối nhớ nhung này, dày vò Eirlys thảm quá ! Nàng lấy sự bận bịu để đè ép tâm trạng, đến lúc ăn hay ngủ cũng chẳng được tử tế, việc dẹp loạn quý tộc phản quốc chắc cũng vì vậy mà tiền hành nhanh đến thần tốc như vậy.
William cùng Kai bên cạnh nhất mực khuyên ngăn cũng chẳng thể khiến nàng nghỉ ngơi lấy một phút, bởi vì nàng sợ sẽ không kìm được mà ....
Đây tựa như một hình phạt thích đang bởi vì nàng đã chọn rời bỏ đại công tước, có lẽ quãng thời gian đó, Anselm chắc hẳn cũng khổ sở chẳng khác nàng là bao nhỉ ?
" Gào...gào.." Sự an tĩnh bất ngờ bị phá hoại.
Từ trong cánh rừng rộng lớn, những tiếng gầm vang lên đầy bất ngờ.
Muông thú bị dọa sợ tìm mọi đường trốn chạy.
Eirlys có chút bất ngờ, liền cưỡi ngựa tiếng thẳng vào rừng, quả không ngoài dự đoán....
Là Rodgo !
Tại một khoảng trống giữa cánh rừng, thân thể khổng lồ cùng sải cánh dài , sần sùi đầy quen thuộc hiện ra dần trước mặt nàng.
Eirlys thản nhiên cất tiếng gọi hướng về phía con rồng khổng lồ kia, nó đã lớn lên rất nhiều kể từ lúc mới rời đi.
" Rodgo ..."
Nghe thấy âm thanh quen thuộc của thiếu nữ đang gọi mình, Rodgo liền ngoảnh đầu lại nhìn.
Nàng vốn còn đang có chút vui mừng muốn tiến đến gần, lại bất chợt phải dừng lại bởi sự xuất hiện ngoài ý muốn của một kẻ lạ mặt.
" Đúng là một đứa trẻ xinh đẹp ! dù nói đến nhan sắc hay tình duyên, con và mẹ con đều có vẻ may mắn nhỉ Eirlys...."