Tiểu Thiếp

Thứ ta muốn nhất chính là
đậu hũ, là đậu hũ của Tô Mạt Vi.

Đậu hũ của Tô Mạt Vi, đậu hũ của Tô Mạt Vi...

Đậu hũ của Tô Mạt Vi...

Tô Mạt Vi vùi mình vào trong thùng tắm, mặt đỏ bừng, ngay cả thân thể cũng nóng
rang lên.

Bên tai nàng vẫn quanh quẩn nhưng lời mà Nguyên Tề Chi nói sau khi ăn xong,
nhịn không được miên man suy nghĩ, nghĩ đến đêm trước khi vào Nguyên phủ, mẫu
thân vụng trộm dạy cho nàng biết chuyện nam nữ, xấu hổ tới mức không biết nên
làm gì.

Nhìn khuôn mặt không chút thay đổi của Nguyên Tề Chi còn tưởng rằng hắn là
người đứng đắn, bảo thủ, không ngờ...

Quả nhiên đám con cháu quý tộc không phải là thứ tốt!

Tô Mạt Vi lén nhắc đi nhắc lại trong lòng, không biết lúc trước Nguyên Nhị
thiếu gia có bao nhiêu người rồi? Dám đùa giỡn con gái như vậy!

Cái gì mà “Muốn đậu hũ của Tô Mạt Vi nhất” chứ hả? Nghĩ lại khiến cho người ta
xấu hổ đến mức chỉ muốn tìm một cái lỗ để chui vào.

Đến bây giờ, nàng mới ý thức được, nàng thật sự đã lập gia đình, về sau phải
sống cả đời với người đàn ông này, cũng bị người đàn ông này như vậy như vậy...

A a a!

Đêm nay nàng phải làm thế nào?

Nàng rất sợ!

Nguyên Tề Chi cao như vậy, cường tráng như vậy... có thể đè chết nàng không? Có
phải là rất đau hay không? (Di: đầu óc ta rất “chong xoáng” >“


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui