Tiểu Thịt Viên Của Y Phi Phúc Hắc


“Tôn Tam Đỡ”
Vân Khương Mịch thành thật trả lời.

“Phốc”
Mặc Quốc Thiên còn chưa cười.

Ngược lại, Tô Bính Thiện đứng một bên đã không nhịn được bật cười: “Minh Vương phi, người đặt cái danh hiệu này, cũng thật là thú vị”
“Lý do là gì?”
Mặc Quốc Thiên hỏi.

“Vì hôm nay trước mặt con, nàng ta ngã ba lần, được cung nữ đỡ ba lần…”
Vân Khương Mịch sờ cái mị Mặc Quốc Thiên: “…Con rất biết chọn”
“Đa tạ phụ hoàng khen ngợi!”
“Nên mới gọi là Tôn Tam Đỡ”
Vân Khương Mịch mặt dày cười vô liêm sỉ.

Cái này là đang khen nàng sao?
Mặc Quốc Thiên hiếm khi vạch trần chỉ hỏi: “Nói, hôm nay phải gặp trãm, đã xảy ra chuyện gì rồi?”

Vân Khương Mịch liếc nhìn Tô Bính Thiện, ngoảnh lại đáp: “Phụ hoàng, con mượn Lương tiểu công công.

Phụ hoàng là người độ lượng nhất chắc sẽ không trách cứ nhi tức đâu đúng không?
Mặc Quốc Thiên buồn cười nhìn nàng: “Theo như con nói, nếu trãm so đo với con, không phải là trẫm không độ lượng sao?”
“Nhi tức không dám”
“Con cần tiểu Lương tử làm gì?”
“Rất nhanh thôi phụ hoàng sẽ biết”
Lương tiểu công công rất nhanh đã trở về.

Có điều, hắn dám nghe theo lệnh của Vân Khương Mịch đem Tôn Trọng Mạnh mang vào cung nhưng cũng không dám đem Tôn Trọng Mạnh vào Ngự thư phòng trước khi có được sự đồng ý của Mặc Quốc Thiên.

Hắn để Tôn Trọng Mạnh đứng bên ngoài chờ, bản thân vào trong thông báo.

Nghe thấy động tĩnh ngoài cửa, Vân Khương Mịch đi lên trước một bước.

“Lương tiểu công công, đợi lát nữa ngươi hẳn vào, ta có mấy câu muốn hỏi hắn”
“Vâng, Minh Vương phi-”
Lương tiểu công công không biết Vân Khương Mịch muốn gì nhưng vẫn vâng lời đứng qua một bên.


Vị Tôn Trọng Mạnh này có tướng mạo vài phần giống với Tôn đáp ứng.

Nếu không biết rõ bản tính của hắn ta còn nghĩ hắn ta là một công tử đơn thuần.

Nhưng nhìn thấy hắn ta thân thể trắng nõn, thực chất bên trong lại xấu xa tận xương tuỷ!
Trong lúc Vân Khương Mịch dò xét hắn ta, Tôn Trọng Mạnh cũng đang lén lút nhìn nàng.

Hắn ta thầm nghĩ trong lòng: Vị này là Minh Vương phi sao? Nhìn cái tướng mạo này xem, cái dáng vẻ r ` y…khá lắm.

Nếu ở Thanh Lâu nhất định là hoa khôi đứng đầu bảng à!
Hôm nay, thể diện của hắn ta lại tăng thêm rồi!
Chẳng những vào Tử Cấm Thành còn được gặp Minh Vương phi!
Chuyện này, sau khi xuất cung cũng đã có vốn luyến để khoe khoang với đám bằng hữu xấu kia!
Tôn Trọng Mạnh nhìn Vân Khương Mịch đang mỉm cười, nghĩ rằng nguyên nhân là do muội muội của hắn ta-Tôn đáp ứng.

Dù sao bây giờ, Tôn đáp ứng đang được sủng ái.

Trước đó vài ngày còn phái người truyền tin nói cho hắn ta bảo là muốn thuyết phục Hoàng thượng để người gả Cửu công chúa cho hắn ta…
Hắn ta cho rằng Vân Khương Mịch mỉm cười với hắn ta là vì nể mặt mũi Tôn đáp ứng mới nhìn hẳn ta nhiều thế.

Vì thế mà Tôn Trọng Mạnh nhìn nàng với ánh mắt càng không kiêng nể gì cả.

Ai ngờ đúng lúc này, Vân Khương Mịch đột nhiên trở mặt!
Chỉ thấy vẻ mặt nàng thay đổi, giơ tay lên dùng sức tát vào mặt Tôn Trọng Mạnh!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận