Tiểu Thôn Cô Đem Theo Bánh Bao Tung Hoành Thiên Hạ


Bọn họ giới thiệu xong, thấy chủ nhân không nói gì cũng không dám lộn xộn, thận trọng đứng ở đó.
“Các ngươi đều đã ký văn tự bán thân, chắc hẳn các ngươi đều biết, nếu ký văn tự bán thân thì tên cũ không thể dùng được nữa, các ngươi không có ý kiến gì chứ.” Nhược Vi uy nghiêm nhìn bọn họ.
Mấy người bị Nhược Vi mua về, trước đây chỉ lo sinh tồn đã là một vấn đề lớn thì làm gì có chuyện so đo tên tuổi chứ. Chủ nhân ban tên cho họ đã là một vinh hạnh nào ai dám từ chối chứ.
Nhược Vi thấy vậy liền sửa tên cho bọn họ, mấy người này cả đời đều ở nhà nàng, vậy thì đổi theo họ Liễu đi.
Lưu Vượng chỉ đổi họ, về sau gọi là Liễu Vượng, vợ hắn về sau gọi là Liễu Lý thị, con hắn thì đổi thành Liễu tiểu mộc. Trong mấy người này Đại Ngưu lớn tuổi nhất, tiểu Thạch nhỏ tuổi nhất. Vì vậy Nhược Vi đổi tên từ lớn tới nhỏ theo thứ tự là Liễu Phong, Liễu Vũ, Liễu Lôi.
Bọn họ cảm ơn Nhược Vi rối rít, Liễu Vượng thấy chủ nhân chỉ đổi họ ình thì cảm kích không thôi. Liễu Phong thì thấy chủ nhân đổi ình cái tên rất hay nên cũng vui mừng.
Nhược Vi thấy mọi người vui vẻ thì tâm tình cũng tốt lên.
Nàng nói tiếp: “Mặc dù nhà ta không phải là nhà giàu sang như mấy nhà trong thành nhưng cũng có quy tắc. Ở nhà này chỉ cần không vi phạm thì sẽ có cơm ăn, một năm bốn quý sẽ có quần áo mới.
Nhưng ai vi phạm thì đừng trách ta loạn cô đánh trước rồi đuổi ra ngoài sau.”
Bọn họ thấy chủ nhân nghiêm túc như vậy thì cũng cẩn thận ghi nhớ. Bọn họ cũng không muốn mình bị bán đi lần nữa, chỉ muốn sống yên ổn qua ngày. Với lại chỉ cần làm theo quy tắc thì họ sẽ có thể ở lại đây.
“Ở nhà ta chỉ cần làm theo quy tắc thì ta sẽ không bạc đãi các ngươi. Thứ nhất, phải biết kiểm soát cái lưỡi, kín miệng một chút, chuyện trong nhà không thể nói ra ngoài, bất kể là chuyện to hay nhỏ.
Thứ hai, phải biết kiểm soát cái tay của mình, đồ trong nhà không thể cầm loạn. Ta cũng không phải là một chủ nhân hẹp hòi nhưng nếu để ta phát hiện tay ai không sạch sẽ thì sẽ bị tống ra ngoài.
Thứ ba, lúc làm việc thì phải nghiêm túc quan sát, phát hiện có vấn đề gì thì phải lập tức báo với ta, có công thì có thưởng. Đi ra ngoài thì cũng không được nhiều chuyện, không được mang phiền phức cho nhà này. Nếu ai gây họa thì đồng nghĩa với việc muốn bị bán đi.
Mấy điều này các ngươi đã nhớ hết chưa?” Nhược Vi hỏi.
“Dạ nhớ” mọi người thành thật gật đầu. Trong lòng đều nghĩ, thật ra chủ nhân cũng không nghiêm khắc lắm, chỉ cần nói ít làm nhiều, thứ không nên xem thì đừng xem, điều không nên nói thì đừng nói là được rồi. Nhà này thật tốt hơn nhiều so với các nhà khác.
Có chủ nhân như vậy thì còn muốn gì nữa chứ. Bọn họ thầm nghĩ sau này nhất định phải làm việc thật tốt.
Sau đó Nhược Vi giới thiệu mọi người trong nhà, Thụy Ca và Đào Đào biến thành Đại Thiếu Gia và Nhị Thiếu Gia, Nhược Vi là Đại Tiểu Thư.
Về phần Quái lão đầu, Nhược Vi giới thiệu là sư phụ của bọn họ, Quái lão đầu vô cùng hài lòng về điều đó.
Nhược Vi sắp xếp công chuyện ọi người. Liễu Lý Thị đi theo Nhược Vi làm việc vặt. Liễu Vượng và mấy người còn lại thì làm công việc đồng án.
Thụy Ca, Đào Đào và Quái lão đầu thì vẫn như thường ngày, Hiên Viên Hạo cứ tới nhà Nhược Vi ăn chực như thường ngày.
Tết Trung Thu sắp đến rồi, Nhược Vi và Liễu Lý thị vội vàng làm thử bánh Trung thu. Mấy nam nhân khác thì lo việc đồng án, thỉnh thoảng Nhược Vi cũng kéo Quái lão đầu đi làm nông nên làm lão ta oán hận một bụng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui