Tiểu Thôn Cô Đem Theo Bánh Bao Tung Hoành Thiên Hạ


Vừa về đến nhà nghỉ ngơi, Tiểu Đào cùng Thụy ca chân chạy loạn, thân lảo đảo. Tiểu Đào chạy nhanh đến đĩa thịt, hai mắt tỏa sáng “Tỷ tỷ, tiểu Đào muốn ăn thịt. Tối nay, tỷ tỷ là thịt kho nha.” Không chỉ Tiểu Đào, mà ngay cả Thụy ca cũng đem khát vọng hiện lên trên mặt nhìn về Nhược Vi. Thật dễ thương a.
“Ừ, buổi tối, tỷ tỷ sẽ làm thịt kho cho Tiểu Đào cùng Thụy ca ăn.”
“Tỷ tỷ cũng ăn nữa,phải không?” Đào Đào chạy lại ôm cánh tay của Nhược Vi mà lắc lắc.
“Ân, tỷ tỷ cũng ăn.” Thụy ca ca cũng nói thêm vào, vẻ mặt rất nghiêm túc.
Nhược Vi sắp bị hôn mê rồi, làm sao có thể không ăn đây! Nhưng phần tâm ý này của các đệ đệ, làm cho Nhược Hi rất cảm động, mũi có chút cay cay.

“Tiểu Đào và Thụy ca đừng ra ngoài chơi nữa nha. Hôm nay cũng mệt rồi, ở nhà nghỉ ngơi đi. À, cùng tỷ tỷ bồi chuyện một chút được không?”
“Ân, Đào Đào sẽ không đi. Đào Đào sẽ bồi tỷ tỷ.”
“Thụy ca sẽ giúp tỷ tỷ thổi lửa nấu cơm.” Thụy ca hiểu chuyện nói.
“Ân, Thụy ca và tiểu Đào thật ngoan. Tỷ tỷ thật yêu hai đệ, đây, lại đây tỷ tỷ hôn cái nào.” Nói xong, Nhược Vi cúi xuống hôn hai hảo đệ đệ của mình “Đi, mang đồ xuống bếp thôi. Chúng ta hãy cùng làm cơm tối nào, tỷ tỷ sẽ làm đồ ăn thật ngon cho tiểu Đào và Thụy ca ăn. Sau đó tắm nước nóng, mai chúng ta sẽ mặc đồ mới.”
Vừa nghe ngày mai có thể mặc đồ mới, cả tiểu đào và thụy ca vô cùng hưng phấn mang sọt đồ ăn trước mặt đi.
Đem tất cả đồ ăn trong sọt ra, rồi phân một số thứ chưa dùng vào tủ để tránh bị chuột ăn lén. Để thêm an toàn, Nhược Hi muốn đem một số con gà trong nhà đem bán, mua lại một chú chó để giữ nhà, như vậy nàng mới có thể an tâm.

Sau khi đem mấy gia vị nấu bếp dọn vào trong phòng bếp, Nhược Vi đem thịt heo bỏ vào nước, xương đầu heo thì để trên bàn. Toàn bộ đồ tốt trong đây đều bị những người bà con kia lấy hết, bây giờ chỉ còn lại mỗi cái bàn cùng vài cái nồi cũ mà thôi.
Còn phải mình từ từ mua đồ, chờ kiếm lại ít tiền liền xây cá phòng ở mới, cái nhà này thoạt nhìn là không an toàn, đến lúc đó mình vẽ bản thiết kế, đem phòng ốc thành lập xong được, làm một chút gia cụ, như vậy thì có cảm giác gia đình rồi, có phòng ốc của mình mới có lòng trung thành, đến lúc đó mua nữa vài mẫu , từ từ dựng gia nghiệp, cho hai người đệ đệ một hảo lộ.
Đem xương heo đầu cầm đi rửa sạch được, Nhược Vi nghĩ thầm trước tiên đem xương heo đi nấu, hơn nữa bên trong không gian suối nước, đến lúc đó thì có canh xương ngon ngọt có thể uống. Ở hiện đại, ta đây thích nhất xương heo hầm cách thủy, hơn nữa canh xương còn đối với thân thể rất tốt, về sau có cơ hội muốn ngày ngày hầm cách thủy canh xương uống..., canh xương bên trong giàu có phong phú giao nguyên lòng trắng trứng, còn có thể xúc tiến xương cốt của thanh thiếu niên phát triển, bổ sung nhiều canxi. Ông lão uống còn có thể chậm lão hóa. Ở thời đại này, con người thật ngốc, có thứ tốt như vậy mà không biết hưởng thụ, thật tiện nghi ình a.
Hiện tại, Đào Đào và Thụy ca đang ở tuổi phát triển, cho nên uống canh xương là tốt nhất. À, còn quên mình cũng ở giai đoạn phát triển thân thể. Haiz, ai biểu mình là linh hồn ba mươi tuổi, mà quên đi tuổi thật của thân thể này.
Đem xương đã rửa sạch lên thớt gỗ, những khối xương còn dính chút thịt được Nhược Vi chặt ra từng khúc nhỏ bỏ vào nồi, sau đó thêm một chút nước. Bên cạnh, Thụy ca chuẩn bị thổi lửa.
“Thụy ca, đợi tỷ tỷ nhóm lửa lên, ngươi liền cùng đệ đệ nhìn lửa là tốt, tỷ tỷ phải đi rửa thịt đây.”
“Không cần, tỷ tỷ, Thụy ca sẽ nhóm được mà. Tỷ tỷ đi rửa thịt đi! Mà món heo xuống nước rất khó ăn nga, sao tỷ tỷ lại làm?”(Linh: ‘heo xuống nước’ là món canh xương hầm á, ở thời đại này không có ai ăn nên >.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận