Tiểu Thôn Cô Đem Theo Bánh Bao Tung Hoành Thiên Hạ


Sau mùng hai Tết, Nhược Vi lại bắt đầu chuẩn bị những chuyện khác chính là cũng chẳng nhàn rỗi được nữa.
Thời gian đó Nhược Vi cũng đi đến nhà Lưu Thẩm chúc tết, được cả nhà Lưu Thẩm nhiệt tình tiếp đãi, sự nhiệt tình đó làm cho Nhược Vi cũn có chút chống đỡ không được.
Một nhà Lưu Thẩm bởi vì làm theo Nhược Vi, cho nên cuộc sống ngày ngày hạnh phúc trôi qua, Nhược Vi thật vui mừng vì mình có thể giúp đỡ cả nhà Lưu Thẩm, bởi vì khi đó cũng chỉ có cả nhà Lưu Thẩm thật lòng trợ giúp mình.
Ân tình này Nhược Vi vĩnh viễn cũng sẽ không quên, chỉ cần cả nhà Lưu Thẩm không làm ra chuyện khiến Nhược Vi thất vọng đau khổ, một nhà Lưu Thẩm sẽ càng trở nên tốt hơn.
Mặc dù người đời đều nói lòng người dễ đổi, nhưng Nhược Vi nghĩ phẩm chất nhà Lưu Thẩm vẫn là đáng giá mình tin tưởng, chỉ có chính mình đối xử thật lòng trước thì người ta mới có thể thật lòng đối xử tốt lại với mình.

Nhược Vi luôn tin tưởng vững chắc điểm này, mọi người đều yêu mến nhau, Nhược Vi nguyện ý giao ra sự tin tưởng trước của bản thân mình.
Một năm mới bắt đầu, một hành trình mới lại bắt đầu, năm ngoái cố gắng thay đổi mùa thu hoạch lớn, tình hình Vi Các năm ngoái rất tốt, thu vào cũng rất lớn.
Nhược Vi tính toán năm nay mở thêm mấy chi nhánh Vi Các ở những nơi khác, bây giờ cửa hiệu trấn trên có thể thỏa mãn khách hàng, lại mở ở trấn trên chính là giành việc làm ăn của mình.
Nhược Vi nghĩ liền dựa vào nguyên tắc cơ bản gần đây là được, trước tiên bắt đầu từ hàng xóm, sau từ từ mở rộng ra bên ngoài, cuối cùng tạo thành một mạng lưới.
Hơn nữa Nhược Vi còn tính toán là năm nay mở thêm những cửa hiệu khác nữa, suy nghĩ đến Túy Tiên Lâu là của gia tộc Hiên Viên, Nhược Vi cố gắng tránh không cướp đi nguồn buôn bán kinh doanh của Túy Tiên Lâu.
Nhược Vi lo lắng cũng phải, dù sao kiến thức Nhược Vi so những cổ nhân cũng nhiều, có thể một chủ ý tuỳ tiện, một điểm quan trọng cũng sẽ cướp đi rất nhiều khách.
Kế hoạch của Nhược Vi là trước tiên mở cửa hiệu giống như siêu thị ở hiện đại, bán đủ các loại sản phẩm, như vậy cũng sẽ không ảnh hưởng đến việc buôn bán của Túy Tiên Lâu, dù sao hoàn toàn không là một loại hình.
Hơn nữa nếu như có thể đạt được những gì Nhược Vi mong đợi thì, buôn bán nhất định sẽ rất hot.
Nói như vậy Nhược Vi có năng lực đi bước kế tiếp.
Sau khi hiểu rõ , Nhược Vi quyết định liền mở cửa hiệu như vậy, tên vẫn gọi là gọi Vi Các, như vậy cũng có thể để lại ấn tượng sâu của khách hàng đối với Vi Các hơn.

Vì vậy Nhược Vi lại bắt đầu nghĩ cần chuẩn bị những thứ gì, phải chuẩn bị làm những thứ gì, còn có cửa hàng vẫn chưa mua, vừa nghĩ như thế còn có rất nhiều công việc cần chuẩn bị làm.
Mua cửa hàng bên trong còn cần lắp đặt thiết bị, còn có mặt khác phải có nguồn bán hàng hoá, những thứ này đều cần phải đi chuẩn bị.
Nhược Vi viết những chuyện cần phải làm vào giấy, sau khi liệt kê xong, phát hiện chuyện cần làm còn rất nhiều.
Sau khi suy nghĩ tỉ mỉ xong Nhược Vi quyết định hay là trước mua cửa hàng rồi nói sau, không có cửa hàng chuyện về sau cũng phát triển được.
Vì vậy, Nhược Vi gọi Liễu Vượng tới, nói một lần toàn bộ yêu cầu cho Liễu Vượng sai hắn dựa theo yêu cầu này đi tìm trước, tìm được trở về nói với mình, đến lúc đó chính mình sẽ tự đi nhìn một chút nếu được thì mua.
Mặt khác Nhược Vi nghĩ nguồn hàng hoá nên giải quyết như thế nào, lần này mặt hàng cần chuẩn bị quá nhiều, nếu không thì phải chuẩn bị cho thật tốt, xem ra cần phải bàn bạc kỹ hơn nữa.
Sau bữa cơm chiều, Nhược Vi gọi mọi người trong nhà tới nói đại khái kế hoạch của mình một chút, hỏi mọi người đối với nguồn gốc thương phẩm có đề nghị gì.

Mọi người thấy Nhược Vi hỏi ý kiến bọn họ, nên nói ra tất cả những gì họ nghĩ tới, chỉ là Nhược Vi cảm thấy cũng không khả thi mấy.
Cuối cùng, Nhược Vi nghĩ không bằng mình tự sản xuất, nguồn cung cấp nắm giữ ở trong tay của mình mới là vương đạo.
Những thứ khác đều là phiêu lưu mao hiểm, ngộ nhỡ ngày nào đó bị người chặt đứt nguồn cung cấp nói vậy thì phiền toái, vừa nghĩ như thế, Nhược Vi càng thêm kiên định muốn chính mình nắm nguồn cung cấp, không thể liều lĩnh để bị người khác uy hiếp.
Càng nghĩ thì Nhược Vi lại càng thấy ý nghĩ này có thể thực hiện được, vì vậy lại bắt đầu kế hoạch chính mình sản xuất, vị trí địa lý của Liễu gia thôn cũng không tệ lắm, Nhược Vi nghĩ ở trong thôn mở xưởng nhỏ chắc không tệ.
Cũng có thể làm cho người trong thôn tăng thêm thu nhập, dù sao nước phù sa không chảy ruộng người ngoài.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận