" Chuyện này để tôi xử lý. Tuyệt đối không được để cho lão gia biết !!! " - bà Lan day day mi tâm
" Dạ rõ " - quản gia cung kính rồi lui ra ngoài.
" Cho nó vào !!! "
" Khỏi cần " - từ bên ngoài. Nó ung dung bước vào mà chẳng thèm lột bỏ giầy, những tiếng kêu do va chạm vang lên hơi ghê rợn.
" Mày tới đây làm gì ? " - bà Lan tái mặt nhìn nó
" Sao ? Sợ rồi ư ? " - nó cười khiêu khích
" Nói đi ! " - bà ta mất bình tĩnh
" Ồ ! Phu nhân HÀN gia đáng kính ! Có cần phải vồ lên như vậy ko ? Chỉ là lâu quá tôi chưa về thăm lại nhà cũ thôi mà nhỉ ? " - nó kiêu ngạo, khinh bỉ vô cùng.
__________________________________________
END Chap 12
(Hehe....sorry các bác vì mình k viết, chưa có ý tưởng nên mình để tạm thui nghe!!! )