CHƯƠNG 41: Siêu bảo mẫu cá sấu
“Kính coong”
- “Cậu... Cậu đến đây làm gì?”
- “Đi thôi.”
- “Đi đâu? Này, đừng có kéo tôi. Bỏ ra, Hoàng Minh!”
- “Đi thực tế. Chẳng lẽ cậu muốn trực nhật sáu tháng?”
- “Tôi không đi được.”
- “Cậu đừng có cố chấp thế. Đây là việc công, gạt chuyện cá nhân sang một bên đi.”
- “Nhưng mà bây giờ tôi không đi được thật. Tôi phải trông hai đứa bé cơ.”
- “Bé nào mà tận hai đứa?”
- “Hôm nay tôi phải trông thằng Jun cùng một con bé con, là con của bạn dì Huệ, dì đi chơi với bạn rồi.”
- “Vậy...”
- “Trời ơi, Cún, không được nghịch cái đấy!”
- “Bỏ ngay cái chổi xuống cho chị!”
- “Có biết dao nguy hiểm lắm không hả?”
.....
_
Tôi quay cuồng với con bé này. Con gái gì đâu mà nghịch như quỷ sứ! May là thằng Jun cũng lớn lớn rồi, nếu không tôi...
- “Jun! Đấy là rượu, không phải coca!!”
==”
Đến cả thằng Jun lớn to đầu rồi vẫn nghịch. Cũng học lớp một rồi chứ còn bé bỏng gì đâu mà nghịch thế! Định song kiếm hợp bích với con Cún tổng tấn công tôi hả? Oh God, xin hai thánh tha cho con T_T
- “Đấy cậu thấy chưa? Tôi không thể đi được đâu.”
- “Vậy mấy giờ dì cậu về?”
- “Chiều.”
- “Được, tôi sẽ chờ.”
- “Không được, cậu về nhà mà chờ. Oái, lọ mứt dâu của tôi...”
“Choang!”
T_T
- “JUN!! CÚN!! HAI ĐỨA ÚP MẶT VÀO TƯỜNG CHO CHỊ!! >”<
Tôi điên lên mất. Sao trên đời lại có loại người như hắn nhỉ?
Hừ, cá sấu, tôi và cậu không thể nào thành vợ chồng được đâu, không thể nào! Cậu xấu tính như thế làm sao tôi chịu được.
Với cả... tôi càng không thể làm con dâu của ông ta...
nt-famXbThp�?�Thôi tớ buồn ngủ quá, tớ đi ngủ đây. Ngủ ngon nhá ^^”
Tắt máy, tắt nguồn luôn. Duy mà biết những chuyện vừa rồi thể nào cũng hội đồng mắng tôi một trận, can không cho tôi làm nữa. Tốt hơn hết là cậu ấy không nên biết.