Ting. Thang máy dừng lại Hân bước ra nhìn thấy một người đang đứng trước cửa nhà mình. Nhìn từ xa bóng dáng ấy không ai khác ngoài Quang Anh. Hân chạy đến vỗ vai người đó. *Bộp* Người đó quay lại:- Ơ.... Anh Bình An
- Chào em. vừa mới di học về hả?
- Vâng. - Hân vừa nói vừa mở cửa nhà. - Anh vào nhà đi
- Thôi, anh sang đây để chào em, anh phải bay sang Anh. Em ở lại nhớ giữ gìn sức khỏe, học giỏi nhé. - Bình An lấy tay xoa đầu Hân
- Bao giờ anh về. - Hân ngước mắt lên nói với giọng buồn
- Anh cũng không biết nữa. Thôi anh đi nhé.
- Anh đi bình an. Tạm biệt. - Hân vẫy tay chào
Anh quay lưng bước đi nhưng tay vẫn vẫy tạm biệt Hân. Chờ thang máy đi xuống Hân mới vào nhà.
17h45":
Hân chọn một chiếc áo sơ mi kẻ caro freesize đuôi tôm nột chiếc quần bò rách ngang gối tạo nên sự cá tính. Tóc để xõa, đôi môi đỏ, tay đeo chiếc đồng hồ trắng, chân đi đôi giày Nike. Khóa cửa lại Hân đi ra ngoài: ngồi taxi gần 15" thì đến nơi. Hân đang đi ăn tối. Vào một quán ăn Hàn Quốc. Gọi kimbap, bánh gạo cay và kim chi. Một lúc sau nhân viên mang đồ ăn ra đặt xuống bàn.
Hân từ từ thưởng thức các món ăn, lâu rồi Hân mới lại được ăn món Hàn. Vừa ăn vừa để ý, quán này rất đông khách có khi còn quá tải, họ đến đây đề có đôi có cặp cả, riêng Hân ngồi một mình cạnh cửa kính, Hân cảm thấy buồn khi nghĩ về Quang anh. Ăn song ra thanh toán rồi đi về. đứng đợi taxi, trên đường rất nhiều xe cộ đi lại nhưng có một chiếc xe moto vượt qua làm Hân giật mình. Người đó rất giống Quang Anh ngồi đằng sau hình như là Hương đi theo sau là mấy người nữa. Hân như bị lóa mắt vậy, tay cầm điện thoại gọi cho Quang Anh mắt hướng về phía chiếc xe đó, đột ngột nó dừng lại, người đó lấy điện thoại ra xem trần trừ một lúc rồi cất điện thoại vào túi rồi đi tiếp.