-Dậy mau đi mày,không dậy thì tao đi làm cô dâu giúp mày nhé!- nó lạnh lùng nói ra từng chữ.
-Tao dậy,làm gì vậy má?-Linh cau mày.
-Mày còn phải thay váy cưới,trang điểm và làm tóc. Tao và con Ngọc làm hết cho khỏi gọi ai hết.-nó nhếch môi
Rồi tụi nó làm tóc trang điểm cho Linh,mái tóc cô được Ngọc búi cao và gắn một chiếc vương miệng lấp lánh ánh kim tuyệt đẹp. Khuôn mặt được nó trang điểm như một công chúa,đôi mắt được điểm nhẹ nhàng màu hồng nhẹ,đôi mày được kẻ đậm hơn ,hai gò má cao được phớt nhẹ màu hồng da còn đôi môi được son màu đỏ,nhìn chững chạc và quyến rũ rất nhiều. Khi xong phần trang điểm,chúng nó lại thay váy cho cô , cô không thích cầu kì nên chiếc váy cưới được thiết kế đơn giản thôi,váy được làm bằng vải trắng có phủ ren bên ngoài và dài chạm gót. Sau đó nó và Ngọc chạy đi thay váy tất,Ngọc thì diện váy màu kem ngang gối, bên hông có đính một bông hoa nhỏ màu trắng,mái tóc ngỏ búi cao hơi xù dưới đuôi. Còn nó, diện váy hồng nhạt qua đầu gối,hai vai thì ngang vai. Mái tóc thả suôn được nhuộm hồng nhẹ,nó xinh xắn nhưng không làm mất đi vẻ nổi bật của nhân vật chính. Nó bước vào nhà thờ,vào chỗ ngồi ,đưa đôi mắt một vòng nhà thờ và dừng lại một người con trai.....à không ......người đàn ông mới đúng. Ngươi đó diện vest đen, mái tóc được vuốt keo óng ả,đôi mắt như có dãy sương mù vây quanh, đôi mắt xám tro quen thuộc và người đó không ai khác là người mà nó luôn yêu thương nhưng không thể gạt bỏ hận thù là..... DƯƠNG HOÀNG HUY!!!! Dường như hắn cảm giác được có người nhìn hắn, hắn quay lại, đôi mắt xám tro như có vẻ ngạc nhiên nhìn người con gái kia, người lâm hắn thương nhớ, người mà hắn yêu điên cuồng đến mức dường như nghiện. Hắn định đứng lên và tiến tới chỗ nó nhưng tiếng nhạc của nhà thờ đã vang lên, cánh cổng bằng gỗ được hé mở, bước đi đầu là nhân vậy chính của ngày hôm nay, Duy và Linh. Hai người trông rất xứng đôi,nó có chút buồn trong lòng, và tiếp theo bước cô dâu chú rể,là cặp đôi phụ dâu, rể, hai người khoác tay nhau làm bao người ghen tị. Rồi Linh và Duy đến trước mặt cha xứ, đọc lời tuyên thề và trao nhẫn cho nhau, rồi sau đó trao cho nhau một nụ ấm áp. Sau đó là màn tung hoa may măn của cô dâu,Linh xoay nhẹ người và tung hoa cưới và người bắt được là ....nó.
-Chúc mừng mày, người hạnh phúc tiếp theo sẽ là mày đó. - Ngọc vui vẻ đi đến.
-Ừm - nó cười trừ.
Sau đó tan tiệc, nó thấy mệt mỏi nên về trước ,khi đang bước đi bỗng từ đằng sau có người ôm nó và người ấy lại là hắn.
-Hân, anh xin lỗi. Là vì lúc đó cảnh tượng như vậy nên hiểu lầm. Hãy tha thứ cho anh. - Hắn vùi khuôn mặt điểm trai nhưng có phần tiều tụy vào mái tóc có phảng phất hương bạc hà quen thuộc từ nó.
-Anh không làm gì mà phải xin lỗi. Chuyện đó đã qua và tôi không muốn nhắc lại.- nó dùng chất giọng lạnh lùng mà khiến người ta đau đớn.
-Vậy là em..... - Chưa để hắn nói hết câu.
-Nhưng không có nghĩa là tôi tha thứ cho anh. Tôi cũng thông báo với anh luôn,tôi về Việt Nam thứ nhất là tham gia đám cưới của Linh và thứ hai là..... hôn sự của tôi. - nó vừa nói vừa vùng ra khỏi vòng tay hắn và bước đi bỏ lại con người đang đứng đờ ra.
______________________________
-Dạo này Jinny bận qớ nên kh viết truyện đc, hôm nay up bù nhá,m.n nhớ cmt và bấm nha.