- Đó ko phải mẹ cháu. Cô biết mẹ cháu đúng ko ạ?_Lam Anh hỏi tiếp, nảy giờ Linh Anh vẫn im lặng
- Hơ...à...ờ...các cháu đợi cô 1 chút_cô Vân lắp bấp và chạy vào phòng lấy đt gọi cho ai đó
- Lam Anh à, hay chúng ta về đi_Linh Anh lo lắng
- Ko sao đâu, em phải tìm mẹ_Lam Anh kiên quyết
*2phút sau*
- Chào chị Vân, em xin lỗi đã làm phiền_mẹ của tụi nó
- Uk ko sao đâu_cô Vân cười
- Hai đứa về nhà ngay ẹ_ mẹ nó tức giận lôi tay hai đứa bé về
- Mẹ bỏ tay con ra đi, con phải tìm mẹ của con_Lam Anh giảy nảy buông tay mẹ ra
- Lam Anh mẹ là mẹ của con cơ mà.
- Mày...chính mày...mày dám dắt con tao đi tìm mẹ ruột của nó ư? Tao chính là mẹ ruột của nó. *BỘP*Mày cút đi, tao ko muốn thấy mặt mày nữa, tao nuôi mày khôn lớn để bây giờ mày phản bội tao sao? Hả?_mẹ nó nói rồi tát nó 1 cái rõ đau