----- 8 năm sau -----
- Ko...ko phải...mẹ đừng bỏ...con...MẸ ƠI
Trên chiếc giường màu xanh sang trọng, có một cô bé rất dễ thương mặc chiếc váy màu xanh đang sợ hãi run lên và mồ hôi ướt đẫm trên mái tóc màu tím đã bết lại và đó chính là nó-Hoàng Nhã Linh Nhi (cái này Moody giải thích sau ạ)
- Mun...Mun à...là mẹ đây...con đừng sợ_ người phụ nữ sang trọng hớt hải chạy vào lau mồ hôi trên trán nó
- Mẹ ơi...con sợ lắm_nó tỉnh dậy ôm chầm lấy mẹ nó
- Được rồi. Con đừng sợ. Có bame ở đây. Ngoan._ mẹ nó vuốt mái tóc của nó dỗ dành
---Trở về 8 năm trước---
Lúc nó ngất xỉu đã được mọi người đưa đến bệnh viện và sau đó nó được đưa đến cô nhi viện. Vì bà Ngân-mẹ nó bây giờ ko có con nên đã đến đưa nó về nuôi, bà Ngân biết về quá khứ của nó vì thế bà thương nó như con ruột của mình vậy.
Nó-từ cái ngày đó xãy ra thì nó đã trở thành 1 con người khác, nó lấy tên là Hoàng Nhã Linh Nhi. Nó ko còn vui vẻ hay cười như xưa mà giờ đây nó là một tiểu thư 16t và chỉ mang những nụ cười gượng gạo mà nó cố tạo ra. Hiện tại nó sống với mục đích...(bí mật ạ). Pame nó quản lí tập đoàn NLA lớn thứ 2 TG về thời trang.
Nó sẽ ntn khi thân phận nó là một tiểu thư? Vậy còn Lam Anh? Sau 8 năm ko gặp nhau thì cô ấy thay đổi ntn? Các bạn hãy đón đọc những chap sau nhé! Và nhớ ình ý kiến ạ^^