Không biết tự bao giờ, dường như mối thù ghét đối với "sao chổi" đã không còn tồn tại, mà thay vào đó là cảm giác gì đó khó tả.
Thật ra, ngay từ đầu, Jessica đâu có ghét Miss Kwon. Chỉ là công chúa tức tối vì bị Miss Kwon "bơ", lần đầu tiên có người dám lạnh lùng với cô, dám ngang nhiên làm lơ trước những aeygo của Jung tiểu thư . Thành ra nàng luôn tìm cách bày trò chọc phá mục đích là gây sự chú ý với "tảng băng"
Nói cách khác, hiểu sâu xa hơn, ngay từ ban đầu, nàng player princess đã bị "tảng băng" làm cho chú ý. Nếu là con trai, chắc gì bây giờ tên nàng không nằm trong cái danh sách dài ngoằng những vệ tinh bám theo Miss Kwon.
Nhưng ngặt nỗi, nàng lại là một tiểu thư xinh đẹp kiêu kìn nên cái sự "ngưỡng mộ" của nàng đối với Miss Kwon khác người một tí.
Jessica luôn luôn lấy những suy nghĩ trên để biện hộ cho những trò đùa nghịch phá của mình mà không hề biết hai người bạn thân thiết cũng có "tư tưởng lớn gặp nhau".
Thế là từ đó, bên ngoài phòng quản sinh thỉnh thoảng (-hay thường xuyên) lại có ba cô học trò cứ lượn qua lượn lại . Nổi bật nhất trong ba cô nhóc, dễ dàng nhận ra người có khả năng lượn lờ và "ngân sách thời gian" quởn nhất là cô học trò tóc vàng aka công chúa.
Mỗi lần Miss Kwon, Tae Yeon hay Yoong đột ngột trong phòng bước ra thì y như rằng lại thấy "ai đó" or "ai kia" hay là "ai kìa kìa" bận cột dây giày; soi kính sửa sang đầu tóc hoặc thậm chí là đứng ngắm trời mây non nước gì gì đấy, mà theo mọi người nghĩ là chỉ có ở vị trí trước phòng quản sinh mới ngắm được.
Hay vài lần lại bắt gặp cô học trò nhỏ "ngoan hiền" đứng lau cửa kính miễn phí giùm cô lau công hay ngồi cạy bã sinh gum giúp chú bảo vệ . Chậc chậc! Con cái nhà ai mà tốt tính thế, có được con gái như thế thì sướng phải biết!
*****
Sica lững thững trên con đường rải sỏi vào khu kí túc xá A, những bí mật mà cô nhóc đã biết vào sáng nay luôn khiến cô nhóc phải suy nghĩ.
Công chúa không hiểu bản thân mình muốn gì, tại sao nàng lại có những cảm nhận trước giờ chưa từng trải qua khi mỗi lần Miss Kwon xuất hiện.
Đó phải chăng chỉ là cảm xúc thoáng qua, hay sâu thẳm bên trong nó còn là một thứ gì đó mãnh liệt hơn, sâu sắc hơn mà chính nàng cũng không biết gọi là gì. Yêu chăng? Không đâu. Không thể nào chuyện đó xảy ra được, nàng là Jessica Jung - Người thừa kế duy nhất của tập đoàn JCK - một cô gái chỉ thích những chàng trai sành điệu và quan trọng hơn, nàng đã có hôn phu.
Đắm chìm trong luồng suy nghĩ trái chiều, đôi chân cứ bước đi một cách vô định như đó là nhiệm vụ mà nó phải làm. Bất chợt hai bóng người lướt qua phía xa xa làm Sica phải chú ý
Miss Kwon đang bị HuynAh kéo đi đâu đó, hình như là đến rừng phong phía sau khu Kí túc xá. Jessica nhanh chóng bám theo. -Này! Em định dẫn unnie đi đâu thế? -Miss Kwon chán nản bước theo cô nhóc đang sải chân nhanh thoăng thoắt phía trước.
-Bí mật. Tiểu thư cứ đi theo đi mà -HuynAh đáp vẫn không dừng bước.
Đằng sau, có một đầu vàng lấp ló cách đó không xa.
....
-Á.. Em quên mất một thứ ở ngoài rồi, agassi cứ đi tiếp đi nhé, em sẽ trở vào ngay-HuynAh vỗ vào trán rồi làm vẻ mặt biết lỗi.
-...Haizz.. vậy em đi đi. Nhưng unnie phải biết mình sẽ đến đâu chứ?
-Agassi cứ đi thẳng là được, em quay về nha
HuynAh phán xong co giò chạy mất tiêu. Đúng là cảnh vệ Hoàng Gia có khác, thân thủ rất nhanh nhẹn.
Miss Kwon lúc lắc đầu rồi đi tiếp.
..For all of the time that I tried for your smile.. (từ bấy lâu nay tôi đã luôn cố làm em mỉm cười)
For making I think that your love would be mine.. (khiến tôi nghĩ rằng tình yêu của em cũng sẽ thuộc về tôi)..
Trong màn đêm yên tĩnh, một giọng hát trầm ấm truyền qua không khí, vang vọng đến nơi Miss Kwon đang đứng, thôi thúc cô bước nhanh hơn về hướng giọng hát phát ra.
.For sending you flowers and holding your hand.. (gửi đến em những bông hoa và nắm lấy tay em)
Miss Kwon bước nhanh hơn, và rồi cô vô cùng bất ngờ vì con đường phía trước được trải bằng những cánh hoa hồng, hai bên đường được thắp sáng bằng những ngọn nến trắng. Cả khu vực như sáng rực lên bởi ánh sáng lung linh huyền ảo của những ngọn nến.
Ngạc nhiên, cô bước vào con đường rực sáng ấy, cứ bước, bước mãi cho đến khi mũi giày cao gót chạm vào dòng chữ SORRY được ghép bằng những bông hoa hải đường nằm trên cỏ.
Và Miss Kwon biết, đó là dấu hiệu cảnh báo rằng: cô không nên bước tiếp.
..Im so sorry that hurt you (tôi xin lỗi vì đã khiến em tổn thương)
Sorry that I fell through.. (xin lỗi vì tôi đã thất bại )
Sorry I was falling in love with you..(xin lỗi vì tôi đã lỡ yêu em)
Im sorry that it came true..(tôi xin lỗi vì những điều trên đều đã trở thành sự thật)
Cô càng sửng sốt hơn với những gì đang diễn ra trước mắt, cả con suối sáng rực lên bởi hàng trăm ngọn hoa đăng được thả xuống và trên chiếc thuyền, Min Ho chơi guitar và hát một cách say sưa.
Miss Kwon nhìn chằm chằm vào vẻ mặt hối lỗi xen chút buồn bã của cậu nhóc trước mặt. Bất giác cô nắm chặt tay
...But sorry doesnt turn back time (nhưng xin lỗi cũng không thể khiến thời gian quay trở lại)
For all that I have done to you.. (tất cả những điều mà tôi đã làm với em)
I wish that I could make it right.. (tôi ước gì tôi có thể sửa chữa nó)
Một thoáng rung động, cô cứ thả hồn vào từng câu hát , Min Ho nhắm hờ mắt như đang chìm lắng trong giai điệu do chính mình tạo ra.
Sorry that I loved you.. (xin lỗi vì đã yêu em)
Sorry that I needed you.. (xin lỗi vì tôi đã cần em)
Sorry that I hold you tight.. (xin lỗi vì tôi đã ôm em quá chặt)
And apology now after all of this time.. (và giờ đây sau tất cả những gì đã xảy ra, lời xin lỗi ..)
Wont make my difference tonight.. (cũng không khiến tôi đổi khác được)
But Im hoping Im Sorry will open your mind ( nhưng tôi vẫn mong rằng nó có thể khiến em mở lòng mình )
To love love love love in your life.. (và lại thêm yêu thương cuộc sống)
Jessica dùng tay ấn chặt vào ngực ngăn trái tim nhỏ thổn thức do những tác động của bài hát, của giai điệu và .. phong cảnh lãng mạn như thế.
Im sorry that i loved you.. (xin lỗi vì đã yêu em)
Im sorry that i hurt you .. (xin lỗi vì đã làm em đau khổ)
Im so sorry that i loved you .. (xin lỗi vì tôi đã yêu em)
Im sorry that i hurt you.. (xin lỗi vì đã làm em bị tổn thương...)
And .. (và..)
Sorry that i loved you... (xin lỗi vì tôi đã yêu em...)
Min Ho mở choàng mắt, ánh nhìn dịu dàng xen lẫn sự cầu xin tha thứ nhìn thẳng vào cô gái đứng im phía xa xa kia.
Đặt cây guitar xuống, cậu nhảy ùm xuống nước trong ánh mắt sửng sốt của Miss Kwon, để rồi nhanh chóng xuất hiện bước lên bờ. Mỉm cười, cậu bước vào giữa một chiếc vòng đối diện Miss Kwon.
-Noona! Em xin lỗi vì đã làm noona tổn thương, xin lỗi vì luôn muốn là người bảo vệ noona, xin lỗi vì luôn khiến noona phải bận tâm, xin lỗi vì mọi thứ em đã làm...
-...
-Cuối cùng, em xin lỗi vì không cách nào ép bản thân ngừng yêu chị. Em không cần chị phải đáp lại, nhưng em thực sự mong nhận được sự tha thứ của noona. Ngọn lửa này sẽ là tấm lòng chân thành mà em thực sự muốn tạ lỗi với chị.
Min Ho đánh tay cái "tách" ... PHỪNG....một vòng lửa cao ngang người vây lấy Min Ho.
Miss Kwon hoảng hốt định bước đến thì..
-Dừng lại. Đây là cái giá phải trả khi em đã làm cho noona buồn. Không nhận được sự tha thứ của chị, em thà chết còn hơn. Nếu noona tha lỗi cho em, hãy bước lên dòng chữ Sorry đó, nếu không thể chấp nhận lời xin lỗi này, chị cứ quay bước trở về. Em luôn cầu mong chị sẽ bình yên và hạnh phúc..
Min Ho mỉm cười kéo sụp chiếc mũ lưỡi trai che một phần khuôn mặt.
Miss Kwon vẫn còn bàng hoàng với những gì đang diễn ra..
-Cậu.. cậu điên rồi sao?
Min Ho không đáp mà chỉ ngẩn đầu trao một nụ cười ngọt ngào
-Đồ điên, tôi không để cậu chết như vậy đâu. Một người là quá đủ, cậu sao lại ngốc như anh trai cậu vậy?
Miss Kwon giận dữ, gương mặt lạnh băng, hai mày cau lại nhìn ngọn lửa cao dần, cao dần..
Kí ức quay về..
" Yuri.. Min Ho.. sẽ chăm sóc.. em.. thay tôi...
Hứa với tôi.. phải sống thật hạnh phúc... "
Cô lắc đầu thật mạnh ném tất cả những hình ảnh trong quá khứ ra ngoài rồi dậm mạnh chân vào hàng chữ ngay phía trước.
Từ khắp nơi, những bọt chữa cháy bắn ra dập tắt ngọn lữa.
Miss Kwon lao vào đấm thùm thụp lấy con người ngu ngốc dám hy sinh tính mạng mình vì một thứ ngớ ngẩn như vậy.
...Bụp.. bụp.... từ trên cao, một cơn bão hoa giấy thi nhau rơi lả tả. Những cánh hoa rơi trên tóc, trên vai cả hai con người đang đứng ôm nhau đó. Tất cả chỉ gom trong một từ : Lãng mạn.
Min Ho hạnh phúc ôm chặt cô gái trong tay mình, cảm nhận từng giọt nước nóng ấm ướt đôi vai lạnh vì ngâm mình dưới nước.
-Đồ ngốc. Đồ thần kinh. Cậu muốn làm tôi tức chết phải không?
-.. Noona đã tha thứ cho em... Em thực sự rất vui..
-----
-Trời ạ!!! Thức cả đêm xé cánh hoa, rồi phải rải khắp quãng đường.. đổi lại là một bữa trưa.. liệu mình có bị lừa không ta?
Cậu nhóc lớp trưởng nhăn trán, chống cằm ngồi suy nghĩ trong một góc khuất với đám đàn em mệt mỏi nằm ngửa trên đất.
-Thiếu gia ơi ! Tụi em mệt quá... cả ngày lo chuẩn bị cắt hoa giấy, nến rồi bình xịt bột lên khắp nơi..
-Giờ tụi em không đứng dậy nổi luôn..
Đám thuộc hạ thi nhau than thở, HuynAh cũng mệt mỏi tựa người vào gốc cây nhìn ra
-Nhưng đổi lại là hai người họ bình thường trở lại rồi kìa.. -HuynAh thở dài
-Ừhm... vậy cũng tốt.. -Hong Ki che miệng ngáp.
Trong khung cảnh lãng mạn, ngọt ngào và hạnh phúc ấy. Một bóng dáng nhỏ bé quay lưng bước đi, với con tim nhói đau một cảm xúc khó tả.
Jessica im lặng cất bước, cảm giác thất bại xâm chiếm tràn khắp. Nàng cố nén giọt nước mắt không rơi.
"Đừng khóc.. không được khóc... sao lại đau như thế.. Tim mình...đau.. đau quá.. Jessica Jung.. mày làm sao thế này.. tim.. ơi.. đừng nhói lên nữa.. Làm ơn.. ai đó nói cho tôi biết.. nguyên nhân vì sao không? .. "
Cứ thế. Công chúa lê bước ra khỏi khu rừng với những mảnh vụn bên trong. Đầu óc trống rỗng, một nỗi căm hờn giành cho Miss Kwon tăng lên..
*****
Cùng lúc đó, tại khuôn viên khu B cũng có một chuyện đang xảy ra.
-Cô nhỏ này thật là.. Aish... 9h tối rồi mà còn gọi ra đây chi vậy trời . .mà mình cũng ngu.. tự nhiên cô nhóc vừa gọi là ra ngay..
Quản Sinh Kim vừa lẩm bẩm tự trách vừa nhìn quanh tìm kiếm cô nhóc lém lỉnh kia.
Đến khuông viên, khi Tae Yeon vừa bước qua bậc thang dẫn lên trên thì..
-Đứng lại..
-Em.. .. em... làm... gì...vậy... hả?
Tae Yeon xanh mặt, mắt liếc lưỡi dao sắc lẹm, bóng loáng kề trên cổ mình
-Cô.. Kim Tae Yeon.. Tôi thích cô.. cô làm bạn gái tôi được không?
Tiffany gằng giọng, kê lưỡi dao sát hơn.
Tae Yeon sợ sệt, mồ hôi đổ ướt cả trán. Nuốt xuống, cô nhắm tịt mắt
-Không thể được, em đang đùa sao?
-Tôi nói thật. Tôi thích cô. Cô phải làm bạn gái của tôi. -Nấm hằm hè.
-Tôi..tôi.. nghĩ không được... cô là Hwang Tiểu thư nổi tiếng. Chắc chắn người yêu cô phải theo ý gia đình "chỉ được nhìn lên, không nên nhìn xuống" ..tôi.. tôi chỉ là quản sinh .. sao xứng chứ...
Tae mặt mày xanh lè liếc lưỡi dao sáng bóng trên cổ, mồ hôi vã như tắm
-Không quan trọng. Tôi thích thì không ai dám cản.. -Nấm nhà ta vẫn bướng bỉnh.
-Nhưng chúng ta là nữ làm sao... -nuốt..
-KHoảng cách thân phận mà tôi còn không quan trọng thì vấn đề này là gì chứ? Giờ có đồng ý không? -Fany hết sức chịu đựng, quát ỏm tỏi.
Tae Yeon trầm tư suy nghĩ hồi lâu rồi nhắm mắt thở dài.
-KHÔNG.
-Cô... cô... nhắc lại xem? -Fany cáu
-Không bao giờ. không đời nào tôi chấp nhận -Tae Tae cương quyết
-Hay.. hay lắm.. Chờ đó..
Fany tức tối bỏ đi xa, Tae Yeon sợ hãi nhắm mắt không dám nhìn theo, trống ngực đập thình thịch
"Cô ta đang đùa sao? .. Ai nói với mình là đang nằm mơ đi.. là ác mộng.. phải.. chỉ là ác mộng.."
TaeYeon tự trấn an mình mà chốc chốc lại đưa tay quệt mồ hôi đổ như mưa.
"Sao cô ta im lặng vậy nhỉ? Chắc là đi rồi.. phù~ " -Đại... tỷ... làm... ơn.. tha...em..
Quản sinh Tae mở bừng mắt khi nghe giọng nói run run và tiếng vật gì đó vút vút trong không khí
*đơ*
Mắt mở trừng trừng với tất cả nỗi kinh hãi, Tae run cầm cập nhìn những mũi dao găm sáng lóa hấp háy với cô mà tim như ngừng đập
Tiffany đang đứng mỉm cười ngạo nghễ, trên tay cầm bốn con dao găm..
*hấp háy mắt, run run*
*cười*
..Vút....Vút....Vút....Vút.....
Hai lưỡi dao ghim vào chậu cây phía sau, một dính vào miếng gỗ sát tai trái cậu nhóc thuộc hạ, mũi dao còn lại cắm thẳng vào quả táo trên đầu cậu nhỏ.
*cười man rợ*
*nuốt nuốt *
-Tiếp theo
Đại tỷ Nấm ú lạnh lùng ra lệnh, cậu thuộc hạ xấu số mừng rỡ lủi nhanh vào trong, một ông nhóc khác bước vào "vị trí" với hai chân quíu lại với nhau.
Trái táo đã qua, Nấm nhà ta quyết thử tài thiện xạ của nàng bằng một trái khác: Trái chanh
Khỏi nói nhiều tới cái người có khuông mặt baby mà sắc mặt đang chuyển từ trắng sang xanh..
*cười devil*
*nhắm tịt mắt*
...Vút... Vút....Vút....Vút...
Lại bốn âm thanh gãy gọn phát ra, kết quả tương tự nhưng hai con dao găm cùng ghim vào trái chanh, ông nhóc "hình nhân" thì đã quá sợ hãi mà bất tỉnh nhân sự từ hồi nào.
-Sao? đồng ý làm bạn gái tôi không? Không thì ngồi đó mà chứng kiến tiếp nhé? -Nấm vẫy vẫy tay, tặng TaeYeon một nụ cười tỏa nắng
Dù sợ nhưng Quản Sinh Kim vẫn giữ nguyên lập trường. Cứng rắng quyết không chấp nhận, quay mặt chỗ khác tránh cái eyes smile kia mà tim lại đập bất thường.
"Tim mình... sao vầy nè.."
-Được. Hay lắm. Để xem cô bản lĩnh mức nào!!! -Tiffany tức tối vì con người cứng đầu kia, hấc đầu.
-Kế tiếp!
Một ông nhóc khác lết lết ra nơi "bạn đồng hành" trước đã bất tỉnh. Run run để mục tiêu lên đầu, mồ hôi vã như tắm, vẻ manly biến mất, thay vào đó là cái mặt mếu xệch phát tội.
-Đại tỷ.. tha.. tha.. cho em...
Nói về bạn Tae lùn nhà ta khi vừa trông thấy vật mẫu thì mặt mày biến sắc. Những gam màu mở ảo hiện lên khuôn mặt bầu bĩnh baby. Có sắc trắng của tuyết tan, sắc vàng của nắng tắt và có cái màu tím ngắt của bằng lăng.
Hai hàm răng đánh lập cập, tay chân xụi lơ nhấc không nổi vì quá sợ hãi
-Dừng.. lại.. Thôi được... tôi đồng ý...
Tiffany cười mãn nguyện, phất tay ra hiệu tha. Ông nhóc mừng như cha chết sống lại, cẩn trọng đặt nhẹ nhàng quả nho trên đỉnh đầu xuống đất rồi co giò vọt lẹ, tay chân múa may quay cuồng vì thoát chết trong gang tấc
-Cô nói gì? Lặp lại tôi nghe xem nào? -Fany ân cần ngồi xuống đưa tay nâng gương mặt đa sắc màu kia lên mà nhìn thẳng vào mắt.
-Tôi... tôi.. đồng ý...
-Tốt lắm.. Hahaha, tôi biết rồi cô cũng sẽ chấp nhận thôi mà. -Nàng Nấm phá ra cười khoái chí
-Cô đúng là gian xảo, gian manh, gian ác...
Câu nói chưa kịp hoàn thành đã nín bặt bởi một bờ môi ấm áp thoảng mùi son MAC đắt tiền quyến rũ. Tae Yeon vùng vẫy cố thoát ra khỏi nhưng chẳng mấy chốc đã bị đôi môi kia kiểm soát và bắt đầu thả mình vào biển cảm xúc lâng lâng.
"Ôi ... Tôi đang bay.. đang bay...~TT~ " -với cùng một cảm nhận, hai cô trò chìm sâu vào cái hôn hơn.
Quản Sinh Tae với chiều cao khiêm tốn nên sau một hồi cúi đầu Fany cũng mỏi đành tách ra nhưng TaeYeon đã nhanh chóng nhón chân nối lại nụ hôn vừa dứt.
Bên trong kia, có hai bạn một cao một lùn chạm tay nhau, khoái chí
-Yeah!! Thành công...Đại công cáo thành... hehehe~~
Maknae hí hửng móc điện thoại quay lại cảnh lỡng mợn kia, không ngừng ôm bụng cười
-Hôn mà phải nhón chân thế này.. mất mặt ghê... hahaha -Hyo cười lăn lóc
____
Đêm nay, tại WANGUI có hai cuộc tỏ tình bất hủ đã diễn ra. Mà một trong hai xứng đáng đi vào danh sách "Những cuộc tỏ tình bạo lực và kinh dị nhất trong lịch sử nhân loại"
Cùng một thời gian và không gian nhưng lại có hai cách bày tỏ trái ngược nhau: Một lãng mạn, một bạo động. Một dịu dàng ấm áp, một cưỡng ép bắt buộc.
Nhưng không ai biết, đâu là chân tình thật sự, đâu thực sự mới là định mệnh của nhau. Và với Miss Kwon, Min Ho đó đơn giản chỉ là chấp nhận một lời xin lỗi , không hơn, không kém.
Nhưng có ai đó đã hiểu lầm và một mối hận thù đang dần hình thành bên trong sâu thẳm con người nghịch phá nhưng mang một vết thương to lớn ấy..
******
Sáng hôm sau, S1 vắng mặt sáu học sinh là sáu mem PVG
... Sân sau trường học...
..Bốp...
Ki Hoon choáng bởi một cái tát thẳng vào mặt, lồm cồm đứng dậy đã bị Jessica tóm lấy cổ áo
-Sao lại không có chuyện gì hả? Với lượng xà phòng đó cô ta đã yên vị trong bệnh viện rồi
-Em.. thật tình là ..em đã đổ nó ra trước hành lang phòng Miss Kwon rồi...
...Bốp...
Lại một tát vào bên má kia, máu rỉ xuống khóe môi, đám đàn em Ki Hoon không dám nhúch nhích mà chỉ biết im lặng sợ sệt.
-Đồ chết tiệt
-Sica unnie thôi mà.. -SeoHuyn giữ nắm tay Sica đang có nguy cơ giáng xuống một lần nữa
-Buông ra!
-Đủ rồi Jessica, cậu làm sao vậy hả? Đây đâu phải lần đầu thất bại, cậu đánh nó thì ích gì ? -Hyo xoa lưng Sica trấn an.
-Nhưng tớ tức lắm. Đã chuẩn bị kĩ càng như vậy mà không làm gì được cô ta.. Aish!!! Tức quá đi mất! -Sica nghiếng răng, thật không còn nhận ra nàng công chúa kiêu sa ngày nào
-Cậu có điên không mà chơi kiểu đó hả?Mấy lần trước chỉ là phá phách, tớ không nói, nhưng lần này trò chơi của cậu nguy hiểm lắm biết không? Phạm luật thứ 223 là có hành vi ám muội gây thương tích cho giáo viên trong trường phải bị giam vào phòng tối ít nhất là 10 ngày. Mà cậu biết bên dưới đó có bao nhiêu là sinh vật không? Dừng ngay cái trò chọc phá này lại, nếu không tớ sẽ tước tư cách thành viên trong nhóm của cậu đấy Jessica Jung -SooYoung nghiêm mặt, giận dữ
-Soo bình tĩnh lại.Jessica đang tức giận mà, thôi từ nay về sau không bày trò như vậy nữa, chỉ là chọc phá cho vui chứ không phải cố tình làm ai đó bị thương. Jessica nên rút kinh nghiệm. Mọi chuyện chấm dứt tại đây. Ok? -Sunny vội vàng chữa cháy, xoa dịu hai cái đầu bừng bừng lửa kia
-... -Jessica và SooYoung im lặng đồng ý. -Nhưng tớ muốn biết tại sao lại thất bại?Chẳng phải đã lên kế hoạch cả rồi sao? -Tiffany khoanh tay suy tư.
-Là do HuynAh ... phát hiện.. nên... -Hye Min ngập ngừng trả lời
-HuynAh... Lại là Kim HuynAh.. Aishh ... con khốn đó lại xen vào chuyện này.. -Hyo giờ mất bình tĩnh khi nhớ lại mình đã từng bị mất mặt trước HuynAh như thế nào
-Phải cho nó biết tay, để chừa cái thói thích xen vào chuyện người khác -SeoHuyn mím môi
-Thì ra là các cô ...
Cả nhóm giật thót quay gấp ra nơi vừa phát ra câu nói, lập tức sau ánh mắt rừng rực lửa xoáy sâu vào cô gái nhỏ nhắn với mái tóc cam đang nhếch môi khinh bỉ kia
-Xuất hiện đúng lúc lắm, tao cũng muốn giải quyết tất cả với mày -Hyo nhăn mày.
-Ê mặt một lần chưa đủ hả? Muốn đám thuộc hạ của cô nhìn thấy cảnh tôi hạ cô rồi leo lên ngồi như một con ngựa sao? -HuynAh khinh khỉnh.
-Được, bản lĩnh lắm. Tôi muốn xem bản lĩnh cô như thế nào - Trưởng nhóm PVG ngoẹo cổ, bẻ tay tiến tra phía trước mặc cho Sica níu tay giữ lại.
"Tiêu SooYoung rồi.. lẽ ra mình nên nói cho đám nhóc biết cô ta là ai chứ... "
Soo lao vào đối thủ, nhanh chóng HuynAh thủ thế rồi né đầu tránh một cú đá của SooYoung, ngay lập tức tặng một cước vào bụng -chỗ sơ hở mà Soo đã chừa ra làm trưởng nhóm bật ngã ra sau.
Nhưng rồi quay trở lại tặng một cú đấm móc từ dưới lên , HuynAh xoay người tránh kịp và nhanh nhẹn chộp lấy cánh tay Soo bẽ ngoặc ra sau, khóa chặt.
Hyo lập tức tung áo khoác cho Sunny rồi bay vào vòng chiến, HuynAh vẫn một tay giữ Soo mà vẫn dễ dàng chống trả những đòn mà Hyo tung ra.
Sunny cắn chặt môi lao vào giúp Hyo, PVG quả không chỉ là danh tiếng, khi cả ba hợp lại thì càng như hổ thêm cánh. Nhưng HuynAh không phải cô gái bình thường, những đòn nhận được cô đều chống đở và thực hiện trả đòn một cách thành thục.
Trừ Sica, Fany và SeoHuyn há hốc mồm kinh ngạc nhưng không lâu Seo cũng nhảy vào giúp ba người chị đang bị quần tơi tả.
Lợi thế đã không còn rơi vào phe đông người, bốn chọi một mà HuynAh vẫn bình thản đỡ rồi ném trả từng chiêu thức với sự chặt chẽ và sức mạnh kinh hồn.
Fany và Sica đứng bên trong mà lo lắng không yên.
-Dừng lại. Tất cả dừng ngay lại.
Một giọng lạnh tanh rít lên, làn hơi lạnh ập đến đóng băng năm cô nhóc bên ngoài và cả chục cô cậu trong này. Miss Kwon xuất hiện lù lù sau lưng.
-Các em hay nhỉ? Dám gây sự với học sinh mới sao? -Miss Kwon nâng gọng kính, mắt trừng trừng liếc bốn nàng.
"Đúng như mình nghĩ, cô ta bênh vực cho thuộc hạ. Thì ra cô cũng như những kẻ khác thôi.."
Sica nhếch môi thách thức nhìn thẳng Miss Kwon.
-Đang giờ học mà các em dám trốn tiết ra đây gây sự sao? Có biết "ăn chơi là việc nhỏ, học hành mới là việc lớn" không? -Tae từ sau cũng chạy đến
-Bọn em biết -Soo chán nản ngồi phục xuống đất.
-Biết mà còn đứng đây à? -Yoong từ xa xách roi lạch bạch chạy tới
-Nhưng nếu việc nhỏ không làm được thì làm sao làm việc lớn chứ? -Seo trả treo
TaeYoong cứng họng
-Không bướng bỉnh nữa. Tất cả đã vi phạm nội quy thứ 324, ngay bây giờ, các em chạy 10 vòng quanh sân bóng -Miss Kwon nghiêm giọng, gườm gườm nhìn đám học trò cá biệt cúi gằm đầu kia
-Không phục. Chỉ có bọn em,còn HuynAh đó thì sao? Em biết mà, nó quen biết với cô nên không bị phạt chứ gì? -Sica khoanh tay nhếch môi.
"Để xem cô còn dám ra oai nữa không.."
-Không. Tất cả, bao gồm cả học sinh mới đều bị phạt như nhau. Nếu ai chống lại, sẽ bị nhốt ở phòng tối 10 ngày. Dưới đó thì chuột, bọ, rắn, rết,.. tôi không chắc là không có đâu.. -Miss Kwon phẩy tay ra hiệu cho hai "Hắc thần" còn lại, TaeYoong lập tức hiểu ra.
-Bắt đầu. Đừng hòng giở trò. - Yoong giơ cây roi lên cao dọa đám nhóc xanh mặt, bỏ chạy té khói ra sân bóng.
-Hộc... hộc... Aish~ Tức chết mất.. Tức quá
Sica vừa chạy vừa thở phì phò vừa gào rú.
-Phù... phù... Thôi đừng có la hét nữa.. càng la càng mệt thêm thôi.. -Sunny chạy ngang vỗ nhẹ vai bạn đầu vàng rồi vượt mặt.
"Hơi bất ngờ đấy, ít ra cô cũng công bằng, nhưng tôi không bỏ qua chuyện này đâu.. cứ chờ đấy.. Miss Kwon ah~ "
Công chúa vừa chạy vừa trao cái lườm căm phẫn tóe lửa về hướng ba quản sinh đạo mạo, oai phong đứng quan sát.
-Jessi~ Kiếm chuyện dừng lại đi, không lẽ chạy mãi -Nàng Nấm nặng nhọc thở hồng hộc chạy qua lướt nhẹ những lời vào tai công chúa rồi chạy đi mất.
-Yah yah!!! Jessica lo chạy đi, không được đứng lại!!! -Yoong từ trong hét với ra
Đầu vàng gắng gượng chạy thật nhanh đuổi theo năm nhóc bạn đang chạy rề rề chờ mình.
-Soo ah~ Chuẩn bị đi -Sica vượt mặt SooYoung để nhắn thầm vào tai trưởng nhóm.
-Ok.
Choi trưởng nhóm chạy từ từ theo sau Sica, rồi bất thình lình bạn đầu vàng ngã ra sau, Soo và Sun kịp thời đỡ lấy, mấy nàng khác cũng vờ quan tâm chạy theo cả ba vào bóng râm.
-Chuyện gì thế? -Yoong nhìn Soo và Sun dìu hai bên Sica từ từ tiến vào.
-Cậu ấy bị say nắng ạ -Sunny nhanh miệng trả lời
-Say nắng? -Tae nghi ngờ nhìn vẻ mặt có phần kịch kịch của cô bạn lém lỉnh, bắt gặp cái nháy mắt thì đành thở dài, hiểu ra câu chuyện
-Nếu say nắng thì phải đau đầu chứ? -Miss Kwon chăm chú quan sát cô nhỏ đầu vàng kia.
-Tớ... nhứt đầu quá... -Sica vờ rên rỉ
-Phải mệt mõi chứ ?
-Mệt mỏi quá... nhức tay chân ... -Sica lại "mớm" lấy lời Miss Kwon.
-Còn ho nữa?
-Hụ...hụ...hụ...-công chúa húng hắng ho
Miss Kwon nheo mắt, ngay từ đầu cô đã biết đám tiểu yêu này đang kiếm cớ để không thì hành hình phạt nhưng vẫn muốn trêu chọc chút
-Sổ mũi thì sao? *sụt sịt...sụt sịt... hít ~ *
Năm nàng cúi gằm mặt cố nén cười, những lời Miss Kwon thắc mắc giống như lời thoại trong một vở kịch,còn diễn viên chính là Jessica. Miss Kwon nói tới đâu. Sica làm theo tới đấy.
-Đủ rồi, các em đứng đó làm gì? Không mau đưa bạn vào phòng y tế -Tae trao cái nhìn ẩn ý cho Fany.
Các cô nhóc lập tức hiểu ra, nhanh nhẹn người nắm tay, người nắm chân, thậm chí .. nắm tóc nâng cô bạn đi về phía phòng y tế. Mặc cho người bệnh miệng không ngừng la oai oái vì đau.
Còn lại Tae Yeon, "đa nghi" rụt rè lo lắng cho số phận mình khi đã dám ra mặt đỡ lời cho cô bạn thân.
-Yoong, em đi tuần quanh các hành lang lớp học đi ! -Miss Kwon lơ đãng nhìn trời.
Sau khi Yoona đi mất, cô mới quay sang đối diện Tae Yeon rồi lạnh lùng phán
-Tae Yeon, tôi muốn nói chuyện với cậu. Theo tôi!
Cảm ơn tất cả mọi người đã giúp Shake trong những chuyện đã xảy ra vừa qua..
Mừng Yulsic mm quá xá ngọt ngào, tới hôm nay mới thoát khỏi "biển đường" nên post tiếp chap ăn mừng thêm lần nữa... ^^