.... Ba tên tiến lại từ đằng sau chộp lấy tay chân Sica..
Nàng chỉ kịp thét lên một tiếng vang động khu rừng..
" Aahhhhhhhhh" ...
Tên Lee Tuek vẫn áp sát người Miss Kwon, nhăn nhở nhìn cô gái tóc vàng vùng vẫy trong tay thuộc hạ
-Mặt đẹp, dáng cũng chuẩn, nhưng ốm quá, vòng 1-3 không đủ tiêu chuẩn, nhìn như con khô mực.. Không thích, cho ngươi đó YeSung..
Sau cái phẩy tay, tên thuộc hạ lao đến như hổ đói, vật Sica ngã xuống, vung tay xé toạc chiếc áo làm hàng cúc rơi vương vãi khắp mặt đất
-Cứ..u...
Tiếng kêu cứu vừa thốt đã bị bịt chặt bằng đôi môi khô dày của tên khốn kia, nàng công chúa quẫy đạp cố đẩy hắn ra khỏi người, đôi mắt nâu bắt đầu ướt nhòe lia sang bên góc kia
Miss Kwon đang bị tên hoàng tử chết tiệt dùng bàn tay thô ráp sờ soạn khắp người, trong khi tay kia đang tiến dần xuống cúc quần..
-Tên khốn, dừng lại, không được làm gì cô ấy.. áhh....
YeSung cắn mạnh vào cổ Jessica in hằn vết răng làm nàng công chúa phải thét lên đau đớn, nước mắt lưng tròng, lem nhem thấm ướt cả khuôn mặt xinh đẹp như một bức tượng
Hắn lại tiếp tục trải dài những cái hôn ướt át xuống bên dưới, dừng lại tại vòng 2 quyến rũ, cắn mạnh vào đó khiến Jessica lại thét lên
-Shh.. Im lặng nào~
Jessica rùng mình vì lời thì thầm của tên khốn kia, trong khi tay cố đánh mạnh vào người hắn ta, mắt không ngừng nhìn về cô gái đang sợ hãi không thốt lên lời nào..
-Aahhhhhh~
Hắn áp sát vào người cô, ấn mạnh khiến cô quằng quại đau đớn bật ra tiếng rên.
Nàng nhắm chặt mắt không dám nhìn cảnh đó, tay nắm chặt, lòng thù hận sôi sục, nàng phải giết tên khốn nạn đó... nhất định phải giết hắn..
YeSung cũng đang lần mò xuống váy nàng, một cái đau nhói, cơn giận giữ đã lấp đầy cái đau đớn vừa đến.. nàng hoàn toàn không còn cảm giác gì ngoài lồng ngực quặng thắt, chực chờ nổ tung..
-ư..ư.....
Xong việc, tên khốn kiếp tách khỏi người nàng, cái đau ê ẩm bên dưới đưa nàng vào cơn mộng mị, trong cơn mơ nàng còn kịp thấy bóng dáng một tên khác chập chờn tiến lại phía mình với giọng cười man rợ..
--/--
Mới tưởng tượng đến đấy, mồ hôi đã vã như tắm, Sica đưa tay lau trán trong khi tiếng kêu cứu ngắt quãng ngày một vang lên
" Suy nghĩ, Jessica- mày phải suy nghĩ..
Trời ơi, trong hoàn cảnh này phải làm thế nào bây giờ???
Nếu chạy về gọi tiếp ứng thì Yuri sẽ bị...
Còn một mình đi đến thì còn tệ hơn nữa.. mình làm sao chống chọi lại đám con trai..
Không khéo đi bắt cướp lại bị cướp bắt.
Làm thế nào nhỉ?Aishhh~ Jessica động não coi nào!! Àh có rồi .. " Liếc xuống chân, bạn đầu vàng nhanh chóng nhặt khúc cây khá to làm vũ khí chống đỡ rồi vạch lá tiến sâu vào
_____
Cành lá cuối cùng mở ra , bạn đầu vàng như ngừng thở, tim đập thình thịch trong lồng ngực, sự tức giận xâm chiếm khắp các tế bào cơ thể.
Quả nhiên như những gì bạn tưởng tượng, Miss Kwon bị áp chặt vào thân cây,vai áo bị kéo lệch sang bên show ra bờ vai trắng nõn và..
Bàn tay của tên xấu xa, bỉ ổi đang thô bạo sờ khắp người cô, trong khi Miss Kwon vùng vẫy, cố thoát ra khỏi đấy với vẻ sợ hãi đong đầy đáy mắt
Sica nắm chặt khúc cây, hít sâu, xộc thẳng ra ngoài.
Đám thuộc hạ Lee Tuek thoáng giật mình vì sự xuất hiện đột ngột của một người lạ mặt
-DỪNG NGAY CÁI HÀNH ĐỘNG HÈN HẠ ĐÓ LẠI!
Lee Tuek giật bắn quay đầu nhìn Jessica rồi nhìn sang YeSung như muốn biết câu trả lời cho câu hỏi " con nhỏ này ở đâu chui ra vậy?"
Lập tức hiểu ý chủ, YeSung bước ra chặn trước mặt bạn công chúa
- Con nhóc kia, cô nghĩ mình là ai mà dám đứng nói chuyện với Thiếu gia nhà tôi hả? Có biết đây là Hoàng Tử Điện hạ không? Mau quỳ xuống!!
-Không quỳ -Sica bướng bỉnh đáp lời
-Tôi bảo QUỲ XUỐNG -YeSung trợn mắt
-KHÔNG -Cúi gằm đầu, gằng giọng
-TÔI BẢO QUỲ XUỐNG!!! -Hết chịu nổi với cô nhóc cứng đầu trước mặt, YeSung tức tối quát to
-KHÔNG QUỲ LÀM GÌ NHAU?
Jessica ngẩn mặt, trừng mắt nhìn YeSung thách thức làm tên cận vệ thoáng bối rối
-Cô thực sự Không quỳ sao? -rít qua kẽ răng
-Không đấy. Làm gì tôi? -hất mặt
-Không quỳ... thì đứng đó... -cậu chàng cận vệ hạ giọng ỉu xìu.
Jessica tức giận chỉa khúc cây đang cầm trên tay về hướng Lee Tuek, mặt nóng bừng, mắt trợn trừng
-Còn không mau buông cô ấy ra..
-Tiểu thư à, cô nghĩ cô là ai mà ra lệnh cho tôi vậy? -tên hoàng tử nhếch mép
-Tôi... tôi....
-Cô nghĩ cô có thể sống sót ra khỏi khu rừng này với chừng ấy thuộc hạ của tôi không? -Lee Tuek cười khẩy
Sica run run nhận ra đám cận vệ áo đen đã bao vây một vòng quanh mình, cô nàng giờ đang đứng giữa một vòng tròn toàn những tên vệ sĩ cao to như hộ pháp trấn đền.
Bên kia vị quản sinh ngơ ngác nhìn chăm chăm cô học trò nhỏ
-Sao? Nhắm thoát khỏi được không? -Lee Tuek nheo mắt, bàn tay vẫn không rời khỏi người Miss Kwon
...Phịch... thanh gỗ chạm vào mặt đất
-Tôi thua, muốn làm gì tôi cũng được, làm ơn tha cho cô ấy..
Sica tuyệt vọng cúi gằm mặt, cố nén giọt nước mắt không rơi, không thể để cho đám người này thấy được sự yếu đuối của mình..
Quay sang nhìn sâu vào mắt cô gái tóc đen, Jess bất chợt vừa nhìn thấy ẩn bên trong đáy mắt vô cảm hình như có một thứ gì đó vừa lướt qua, nó là sự cảm kích? lòng biết ơn? ngạc nhiên tột độ? Hay còn có thứ gì khác ấm áp ,yêu thương mà cô cảm nhận được từ con người lạnh lùng nhưng yếu đuối đó? Thình lình...
-TRÁNH RA~
Một dáng người xẹt ngang ôm lấy cả thân người nàng công chúa khiến cả hai ngã ra sau vừa lúc cành cây to rơi xuống ngay chỗ cô vừa đứng, Jessica bàng hoàng nhận ra người nằm bất tỉnh phía trên mình là ai..
-Hae Go! Hae Go! cô có sao không?
Trước khi kịp thốt ra lời nào, Lee Tuek đã vôi lao đến đỡ lấy Miss Kwon, miệng không ngừng gọi tên cô gái đang nằm trên tay..
Sica vẫn còn thẫn thờ nhìn người vừa cứu mạng mình..
"..cô ấy .. vừa cứu mình sao?.. cảm giác đó.. sao lại dễ chịu và ấm áp như vậy, mình sao thế này?"
...Bốp...
Lee Tuek bật ngã ra sau vì cú đấm của ai đó, Sica giật mình quay phắc lại và nhận ra là Min Ho, Hong Ki, HuynAh và nhóm thuộc hạ đang tiến lại gần với vẻ mặt lo lắng
-Cậu không sao chứ? -Hong Ki đỡ Sica dậy, lo lắng hỏi
-Không... không sao...
HuynAh lấy áo khoác của Min Ho khoác cho Miss Kwon rồi nâng cô tựa vào người mình, nhìn Sica với ánh mắt dò hỏi
-Chuyện này là như thế nào? Anh có còn là con người nữa không hả? Anh biết anh và noona là gì với nhau mà đúng không? Đồ thú vật ~
Lee Tuek vừa lồm cồm bò dậy đã phải nằm bẹp xuống vì một cú đấm khác làm một vệt máu chảy ra từ khóe miệng, YeSung hoảng hốt đỡ hắn dậy trong khi đám cận vệ cố gắng ngăn chặn nhóm người Hong Ki tiến đến.
Bạn đầu vàng nhà ta lúc này mới kịp hiểu mọi chuyện, sự sợ hãi biến mất thay vào đó là cảm giác bực tức
" Cái thằng nhóc này sao lại chuyện môn hớt tay trên của mình thế hả? Nè, Jessica đây mới là người đến trước nhá !! "
Thấy Min ra tay trả thù cho Miss Kwon, bạn cũng hùng hổ nhào vào "ăn ké". Tất nhiên với sức lực của một cô gái thì bạn chỉ đủ làm cho vị hoàng tử ê ẩm đôi chút.
-Dừng lại, nãy giờ những gì mà các người làm với hoàng tử đây, ta đã chụp lại tất cả. Nếu muốn gia đình các người phá sản thì cứ tiếp tục đi..
YeSung đanh mặt giơ chiếc máy chụp ảnh ngang tầm mắt
Min miễn cưỡng buông bàn tay đang nắm cổ áo Lee Tuek ra, ánh mắt sắt nhọn vẫn trừng trừng nhìn hắn
-Tên khốn này, nếu anh không là hoàng tử thì tôi thề sẽ đấm vỡ mặt anh ra..
-Ăn nói cẩn thận chút đi thằng nhóc, cậu biết vừa làm gì với hoàng tử không? -YeSung nghiến răng
-So với những gì anh ta làm với noona thì đó vẫn còn rất nhẹ.. Chẳng phải tôi đã cảnh cáo các người trước đây rồi sao? Không thể tin được.. Lee Tuek huyng điên rồi sao hả? -Hong Ki bất mãn
-Đúng là háo thắng ngu xuẩn, các người không biết thiếu gia chỉ đang giúp tiểu thư thôi hả?
-Giúp? bằng cách xé quần áo sao? -Sica cười khẩy
-Nếu không xé để kiếm con vật ghê tởm đó ra khỏi người tiểu thư vậy phải để cho nó cắn cô ấy à? -YeSung vẫn bực tức
-CON VẬT? -Cả đám đồng thanh trợn mắt hỏi
-Là con nhện độc này, nó chui vào người tiểu thư, mà cô ấy lại rất sợ nhện nữa nên thiếu gia mới giúp thôi, cuối cùng thì các người trả ơn như thế sao? -YeSung chán nản quay sang đỡ Lee Tuek -Nhện? Là sao? - cả đám lại tiếp tục hỏi
HuynAh nãy giờ im lặng chợt lên tiếng giải thích
-Tôi hiểu rồi, Tiểu thư từ bé đã rất sợ nhện, có lẽ tiểu thư bị nhện chui vào người nên hốt hoảng, lo sợ như thế. Và Hoàng tử chỉ có ý giúp thôi, mọi người đang hiểu lầm ngài rồi đấy ..
Min Ho chết sững với những gì đã nghe, còn bạn đầu vàng thì cúi gằm mặt, len lén tìm đường "chuồn" vì cái tội hố hàng chưa hiểu rõ chuyện đã la toáng lên rồi còn đánh một thành viên hoàng tộc thành thân tàn ma dại như thế.. Kì này chết chắc..
Thế nhưng, khi vừa nhích một bước thì một bàn tay đã níu bạn lại, một giọng trầm trầm thì thào vang lên
-Này, định bỏ tôi một mình gánh hết đống tội này hả?
Tiếng Min Ho làm Sica giật thót, mặt xanh lè, chân run run không đứng vững...
-Chứ ngu gì ở lại.. mạnh ai nấy tự cứu mình đi.. tôi là con gái, còn cậu là con trai, nai lưng ra gánh chút việc nhỏ như thế mà cũng kể công nữa hả?
Bạn thở dài, cố thuyết phục cậu nhóc kia bỏ tay mình ra bằng cái lý luận hết sức "trời ơi đất hỡi"
-Giờ còn không biết đến chịu tội đi, đứng đó làm gì? -YeSung lạnh lùng ra lệnh
Hai con người một cao một lùn, một trắng một ngăm, một trai một gái từ từ tiến lại..
-Cậu xin lỗi trước đi ~ -Sica hất mặt
-Cậu làm trước đi tôi làm theo -Min Ho đá mắt
-Cậu trước...
-Cậu thì có...
...
YeSung đứng đó khoanh tay, thở dài nhìn hai con người lúc nãy hùng hổ bao nhiêu thì bây giờ nhát gan bấy nhiêu đang đùn đẩy qua lại mà phát chán
-Mệt quá! Hai người cùng xin lỗi một lượt đi! -tiếng HuynAh vang vang
-Ừh.. vậy đi.. -Sica gật đầu
-Đếm đến 3 nha.. 1... 2...
-Khoan đã, đếm đến 3 hay là hết số 3? -bạn đầu vàng trì kéo thời gian bằng câu hỏi ngớ ngẩn y như con người ngơ ngơ bẩm sinh của bạn vậy
-Aish~ Giờ có muốn xin lỗi hay không? -YeSung vò đầu, muốn phát điên lên vì hai cái đứa lơ ngơ này
-Thôi không cần.
Giọng hoàng tử Lee Tuek vang lên làm tất cả quay lại chú ý
-Ơh nhưng mà... Thiếu gia..
Lee Tuek phất tay ra hiệu im lặng
-Ta không cần các người xin lỗi, nhưng sẽ không bỏ qua chuyện này đâu. Cứ chờ đấy, mọi thứ chỉ mới bắt đầu!
Nói xong bỏ đi một mạch ra khỏi khu rừng, trong khi cả đám lục tục theo sau
Trong này, bốn người lỏ mắt nhìn nhau đầy lo lắng
-Huyng ấy sẽ làm gì chứ? -Hong Ki cắn móng tay
-Hoàng Tử không phải là người dễ dàng bỏ cuộc đâu, chắc sẽ có chuyện gì đó sắp xảy ra ở WANGUI rồi -HuynAh chép miệng
-Làm sao cậu biết? -Min Ho ngạc nhiên hỏi, trong khi đang giữ cả người Miss Kwon đứng vững
-Thì mọi người nghe nói đó, tất cả chỉ mới bắt đầu..
-SICA~
-JESSI cậu không sao chứ?
Jessica giật mình quay lại, PVG và vài đàn em chạy xộc đến lo lắng xoay xoay người nhóc bạn cố tìm xem có thương tích gì không..
-Unnie không sao chứ ạ? -Seo áp tay lên trán Sica quan tâm
-Chị không sao, các cậu làm gì giờ mới tới hả? -công chúa nghiêm mặt, giọng đanh lại
-Này con nhóc kia, cậu bỏ đi ra ngoài có thông báo cho bọn tớ biết đâu, cho tới khi nãy Dong Joon nó báo là nghe tiếng hét của cậu trong rừng thì bọn tớ mới tức tốc chạy đến đấy.. -Sunny giải thích
-Bọn tớ đã bỏ cả giấc ngủ mà chạy đến đây, thân gái liễu yếu đào tơ mà phải đưa cái bo đỳ này ra phơi sương trong khi bốn bề giá rét, gió phương Bắc lồng lộng thổi tứ bề.. -Soo say sưa mần thơ
-.. Đã thế không biết ơn mà con quay lại trách.Có biết như thế là vô tình làm tổn thương trái tim yếu đuối, mang đậm vết thương ngàn năm không lành của những cô gái ngây thơ, "chong xáng" tụi tớ không hả? . -Hyo vờ trợn mắt giận dữ
-Thôi thôi!!!! Cho tớ xin lỗi, cám ơn là được chứ gì.. Cho tớ cám ơn nha những cô gái xinh đẹp~~
Nhằm tránh cho tình trạng "ngộ độc văn chương" ngày càng nặng, bạn Sica nhanh miệng lèo lái câu chuyện sang hướng khác
-Thôi chúng ta mau về đi, trời tối lắm rồi đấy! -Fany thúc giục cả đám trỡ về Kí túc xá
-Trời tối hay là có "ai đó" nhớ "ai kia" rồi ? -Soo lém lỉnh trêu nàng Nấm
-Nhiều chuyện.
Nấm đỏ mặt phát mạnh vào vai trưởng nhóm, cả đám nhìn cái mặt ửng đỏ kia cười vang vì nhiêu đó đã đủ hiểu
-Ơh còn... Công chúa nãy giờ trò chuyện mà mắt cứ dán vào con người đang nằm gọn trên tay của Min Ho với vẻ hết sức lo lắng
HuynAh chợt nhận ra ánh nhìn của nàng công chúa, mỉm cười ra hiệu Miss Kwon không sao cho cô gái kia an tâm rồi quay lại cuộc nói chuyện.
Trước khi kịp nói cảm ơn tới nhóm Hong Ki, Sica đã bị SeoHuyn nắm tay kéo đi theo cả nhóm.
Mặc cho đám nhóc bàn tán rôm rả, bạn công chúa vẫn im lặng với những suy nghĩ của riêng mình lâu lâu lại cười gượng vì câu pha trò nào đó mà bạn cũng không cần biết
Mùi hương thoang thoảng trên người Miss Kwon lúc đẩy cô tránh khỏi cành cây to vẫn còn thoang thoảng trên áo, nhớ đến ánh mắt lo lắng khi lao đến cứu cô, ánh mắt ngạc nhiên khi Sica đột ngột xuất hiện, hơi ấm khi hai cơ thể chạm vào nhau dù qua lớp vải .. vẫn khiến Sica ngây ngất và hạnh phúc với những gì đã có.
Bất giác, Jessica mỉm cười, cô chợt cảm thấy Miss Kwon không hề lạnh lùng như bề ngoài vẫn thấy, cô ấy hình như dịu dàng với cô hơn từ cái đêm ngủ nhờ phòng và được cô "hành hạ" . Cô biết cái cảm giác đang dâng trào trong cơ thể mình là gì và cũng biết Miss Kwon đang quan tâm đến cô.. nếu không thì đã không lao vào lấy thân che chắn cho cô trong hoàn cảnh ngàn cân treo sợi tóc đó..
Lại mỉm cười thêm lần nữa, niềm vui pha lẫn chút ngọt ngào bùng nổ khiến công chúa chợt thấy lâng lâng, yêu cuộc đời hơn, yêu cành cây, ngọn cỏ, và cô nhóc nhận ra một điều mà trước giờ cô không để ý HuynAh rất dễ thương, Hong Ki tốt bụng và cả Min Ho đều rất đáng yêu..
Sunny đi cạnh chốc chốc lại thấy nhóc bạn mình cứ cười một mình nhưng đang đi giữa nhiều người không tiện hỏi, đành len lén thở hắt..
"Con nhóc này sợ quá thần kinh trục trặc rồi sao hả trời? "
----To bE cOntiNue ----