Tiểu Thư Giang Hồ

Sau khi về đến kí túc xá, PVG tập trung tại phòng 2122 của bạn đầu vàng, tại phòng bạn mình, cả nhóm lại được dịp ôm bụng cười bò vì cái tính đểnh đoản, chưa nhìn trước ngó sau gì đã vội kết luận sự việc.
Tất nhiên, nàng công chúa nhà ta xấu hổ đến cỡ nào khi nghe những lời trêu chọc đó, và nàng tự hứa kể từ nay về sau sẽ không nhanh nhẩu đoản mà phán quyết một chuyện gì đó nữa.
******
Nếu như ai là fans cuồng của nàng Đại tiểu thư Jung gia cũng như nàng Thủ lĩnh Tam công chúa với hình tượng xinh đẹp hoàn hảo, quyến rũ đến nao lòng, giỏi giang, thông minh không ai sánh bằng thì tốt nhứt đừng nên đọc tiếp.
Vì những hình ảnh dưới đây có thể sẽ làm bạn sụp đổ hình tượng hoàn hảo, trong sáng, thuần khiết của nàng Đại công chúa lừng lẫy trong mắt bạn

Ngay từ tờ mờ sáng, Jessica đã lò dò đến lớp sớm hơn thường lệ

Cái mặt ngơ ngơ ngái ngủ, mắt nhắm mắt mở tiến lại chỗ ngồi. Đầu tóc bù xù vì quên chưa chải hay có chải mà vẫn không mấy khả quan.
Oáp... nàng bơ phờ há miệng ngáp lấy ngáp để, nước mắt chảy dài, một con muỗi bay ngang cũng giật mình khiếp đảm mà bay thiệt lẹ ra xa vì hình tượng kì dị của nàng công chúa kiêu sa năm nào giờ đã rơi vào dĩ vãng. Để lại nỗi hối tiếc khôn nguôi với một con người "lộng lẫy" trong bộ dạng bơ phờ, xác xơ mà nói thẳng nói thật là thiếu sức sống
Nếu có ai thắc mắc vì sao nàng công chúa lừng danh lại xuất hiện cái " xì tai" vừa độc đáo, vừa hoang dại - vâng là hoang dã và man dại này thì xin thưa là vì tối qua nàng đã trở mình, thao thức, gác tay lên trán suy nghĩ cả đêm về những cảm giác lạ lùng mà nàng luôn cảm nhận được mỗi khi con người kia xuất hiện
Cho đến khi ông Mặt trời thức dậy đánh răng, ăn sáng mà nàng vẫn chưa nghĩ thông suốt nên đành phải lếch thếch vác cái thân xác đến lớp học, mang theo "gu thời trang" kì dị, quái đản đến nỗi PVG nhìn vào chỉ biết khóc thét.

-Ê gái, tối qua thức suốt hay sao mà thêm thảm thế? -Sunny nhếch 1 bên mày châm chọc
-Ừh...
-Xin hỏi ai to gan dám làm Jung cô nương ấm ức đến nỗi ngủ không được để rồi sáng nay đến lớp với cái bộ dạng tàn tạ, tả tơi, te tua như cái mền rách thế hử? -Soo bụm miệng cười hí hí
-Bậy bạ hết sức, Jessica nhà ta mang một vẻ đẹp tiềm ẩn đấy nhá! Càng tìm càng ẩn nên ... hehe
-Đúng, đúng... -Soo nháy mắt Hi5 với Hyo
-Grừ.....
Nàng chỉ "grừ" rồi tặng ba cô nàng đang cười toe toét kia làm ba bạn hoảng hồn im bặt. Ngáp thêm tràng nữa,nàng gãi gãi gáy như "con nghiện" lên cơn thèm thuốc rồi ngồi phịch xuống ghế đưa tay mò dưới hộc bàn rồi móc ra thanh lolipop đủ màu sắc.
...Bộp...
Nàng giật mình quay lại nhìn cây Nấm hường vừa vỗ vai mình, lườm thêm phát nữa làm cây Nấm kia dường như bị ướp lạnh
-H...e...y.... Là..m ..gì.... nhìn... ghê.. thế...?
-Đừng có mà xỉa xói giống như đám nhóc kia à! -nàng đá mắt qua đám bạn ngồi cười giỡn ở dãy bên cạnh
-Đâ..u... có... Uả mà lại nhận thêm nữa hả? Biết của ai gửi chưa? -Cây Nấm hường nhìn xuống cây kẹo trên tay nàng tò mò hỏi
-Chưa. Không biết của tên nào hâm đến thế, nghĩ sao Jessica Jung này mà tặng lolipop á?
-Đồ ngốc, lolipop được tặng một cách âm thầm như vậy thể hiện sự quan tâm và mang thông điệp : " Chúc may mắn, hãy cố gắng vượt qua khó khăn, thành công sẽ đến với bạn ", là thế đó -từ đằng sau, con thỏ rừng chen vào chộp lấy cây kẹo
-Yah! Trả cho tớ coi! -nàng chồm dậy với lấy nhưng con thỏ kia đã nhanh chân kéo cây Nấm chạy đi mất

"Một thanh kẹo mà mang nhiều ý nghĩa thế sao? Không biết ai là người bí ẩn đó nhỉ? Mình ngày càng tò mò rồi đây. Thể hiện sự quan tâm à? Chúc may mắn hả? Ai vậy trời? Haiz... Làm sao tìm được nhỉ?
Nàng chống cằm suy nghĩ vu vơ, bất chợt ánh mắt lia nhanh xuống một thứ làm nó trợn tròn vì ngạc nhiên.
Nàng thích thú chộp lấy sợi tóc còn vương trên con ốc vít ghim dưới hộc bàn, nơi que kẹo vừa nằm đó cách đây vài phút
Cẩn thận, nhẹ nhàng nâng nó lên sát tầm mắt, nàng thò lỏ mắt nhìn trừng trừng vào "vật thể lạ chưa kịp xác định", một mùi thơm thoang thoảng khiến nàng cảm thấy toàn thân thả lỏng..
" Ớh.. sao mùi hương này quen thế nhỉ? "
Nàng lại tiếp tục chống cằm nhìn trừng trừng vào sợi tóc đen trong tay, nhíu mày suy nghĩ ..... Reng... reng..... reng.....
Chuông báo hết tiết hai vang lên, năm mem PVG vừa tiến lại bàn Jessica vừa nói chuyện rôm rả
-Hey gái, sao ngồi đó thế? Tiết sau là giờ thể dục đó, đi thay đồ mau, trước khi ông lão hay càu nhàu đó lên cơn..
Nói xong không chờ người kia phản ứng, Hyo kéo xệch nàng ra khỏi lớp, phòng thay đồ thẳng tiến.
----/----
Khu rừng phía sau trường, gần vách núi ngăn cách bờ biển với lãnh thổ WANGUI..
Bộp.. bộp...bộp....
Thầy Thể dục Kim Joon vỗ hai tay vào nhau ra hiệu trật tự, đám nhóc giữ im lặng chuyển sự chú ý sang vị thầy giáo có gương mặt hao hao Jang Dong Gun.
-Hôm nay chúng ta sẽ thực hành leo núi, đó là lý do vì sao tôi lại bảo các em tập trung tại đây, lý thuyết tôi đã dạy cho các em từ tiết trước, chúng ta sẽ chia thành từng nhóm, mỗi nhóm gồm 3 thành viên, các thành viên sẽ được cột với nhau bằng đoạn dây thừng này để bảo đảm an toàn cho cả đội. Chú ý, nhiệm vụ của các em là leo đến hang đá kia, đừng lo, chỉ 1/4 chiều cao vách đá này thôi. Giờ thì các em chia đội với nhau rồi cử đại diện ra bắt thăm xem nhóm nào sẽ khởi hành trước.
...
Sau một hồi tranh cãi ỏm tỏi về chuyện chia đội, rồi tốn thêm khoảng thời gian nữa để than thở, trách móc, đổ thừa lẫn nhau vì kết quả bốc thăm. Cuối cùng, bài thực hành cũng được bắt đầu với nhóm đầu tiên: Jessica, SooYoung, SeoHuyn.

Bạn công chúa đầu hì hục, ì ạch đặt chân vào phần thừa ra của vách đá rồi mím môi bấu chặt tay đu mình lên cao. Theo sau là "trưởng nhóm chưn dài" và " Maknae- gangster"
Ba cô học trò mím chặt môi, đôi mắt ngời ngời quyết tâm, hai bàn tay bấu chặt vào mép đá, lưng áo ướt đẫm mồ hôi. Cứ mãi miết như vậy cho đến khi một chuyện bất ngờ xuất hiện
-Xin lỗi Thầy Kim, tôi có thể gặp Kim HuynAh được chứ?
Miss Kwon xuất hiện phía sau, đám nam sinh vừa nhác thấy bóng vị quản sinh quyến rũ đã nháo nhào tranh nhau gây sự chú ý. Nào là gồng tay khoe cơ bắp, nào là dùng "vũ khí ngọt ngào" v..v.. cho đến cả thầy Kim Joon còn thay đổi nét nghiêm nghị, cười xòa với thủ lĩnh "Tam Hắc Thần"
-Ồh, được chứ.. Tất nhiên rồi, Kim HuynAh, em ra ngoài cô Kwon cần gặp..
Thầy vừa quay ra sau hét vọng vào lớp, vừa lạch bạch chạy ra xoa xoa tay, show thêm nụ cười ăn tiền của mình.
-Tôi nhớ hình như người tôi muốn gặp là HuynAh chứ? -Miss Kwon vẫn lạnh như băng làm ông thầy ham cái đợp kia quê độ, thất thểu bước vào lại khu vực học sinh đang tập trung

Bỗng.... Áhhhhhhhhh
Tiếng hét thất thanh từ phía vách đá, mọi người giật thót lập tức nhìn về hướng đó, thì nhận ra bạn đầu vàng đang treo lơ lửng trên không khí (treo nhờ sợi dây cột ngang bụng cả ba thành viên)
Mọi chuyện là vầy, ngay từ lúc giọng Miss Kwon cất lên, đã có một đôi tai nhanh nhạy bắt sóng tần số sớm nhất, bạn đầu vàng Sica lập tức quay đầu lại trong khi tay vẫn đang bám víu vách đá.
Tiếp theo sau đó, nhìn đám loi choi lóc chóc kia sum xuê khoe mẽ càng làm bạn ngứa mắt mà mất tập trung hơn, miệng lẩm bẩm nguyền rủa cái đám xấu xa, mặt dày, dung tục kia trong khi tay và chân vẫn hoạt động một cách không tự chủ. Và hậu quả là bạn đạp hụt chân, còn tay thì đang rảnh rỗi chưa kịp bám vào đâu
Thế nên mọi người không cần ra biển hay đi sở thú mà vẫn nghe được tiếng cá heo ngay lúc này, ngay tại trên bờ. Cả lớp ồ lên tiếng lo lắng, SooYoung và SeoHuyn bậm môi cố bám chặt vào vách đá hơn để giữ thăng bằng cho mình và cô bạn đang bị treo như cái đồng hồ quả lắc kia mà than thầm tại sao mình lại rước cái cục nợ tổ chảng nặng 45kg này vào người thế không biết
Riêng bạn đầu vàng mồ hôi rịn ướt trán, lo lắng nhìn xuống đất nhưng nỗi sợ như tan biến khi bạn bắt gặp ánh mắt hờ hững của ai kia ngước lên ngay khi nghe tiếng thét. Sica cảm thấy vui vì điều đó, mặc dù chính cô nhóc cũng không biết tại sao mình vui.
Nhưng rồi, đôi mắt nâu tròn xoe nhanh chóng tập trung vào thứ xanh xanh, đỏ đỏ, vàng vàng hòa quyện vào nhau thành một vật tròn tròn, đủ màu sắc mà gần hai tháng qua, chính xác là từ cái đêm bạn vô tình mần chiện tốt cứu giúp một con người trên bờ vực sắp rơi vào tay tử thần (mặc dù sau đó cái cách bạn "hành hạ" á nhầm chăm sóc người ta cũng gần giống như đưa người ta trở về với bác áo đen, mặt xương xẩu tay cầm lưỡi hái aka tử thần kia vậy)
Và Jessica ngạc nhiên, xen lẫn sung sướng, một chút cảm giác lâng lâng hạnh phúc khi nhận ra thứ mà Miss Kwon kín đáo dúi vào tay HuynAh là gì. Vâng, đó là thứ mà suốt thời gian qua cô bạn đã nhận được trong hộc bàn vào mỗi sáng sớm từ một người bí ẩn ..
Nhưng từ hôm nay, Sica đã biết người bí ẩn đó là ai rồi, nụ cười kéo đến tận mang tai rồi chợt vụt tắt khi nghe tiếng thở dốc nặng nề của hai "nạn nhân" SooYoung và SeoHuyn

-Hai người cắt dây đi, đừng lo cho tớ, buông tớ ra đi ~ -Sica nhắm chặt mắt lí nhí
-Không bao giờ! Sống cùng sống, chết cùng chết.. Em sẽ không bỏ mặc unnie đâu.. -Seo thều thào, mắt hơi ngân ngấn
-Đúng thế.. hộc...Choi Soo Young này... không đời nào.. bỏ rơi bạn bè lúc hoạn nạn khó khăn..
-Đồ ngốc, mau cắt dây đi, tớ không muốn cả bọn chết sớm, mau thả tớ ra... -Sica vùng vẫy, mắt ướt nhòe khi nhìn thấy bốn cánh tay run run của hai người bạn bám vào vách núi
-Im lặng đi unnie... phù...
-Chúng ta.. hộc... tuy không cùng sinh một ngày... nhưng... hộc... nguyện cùng chết cùng ngày... cùng tháng.. hộc..cùng năm...
-Các cậu còn xem tớ là bạn thì cắt dây ngay.. N.O.W... Nếu không...

-Thôi xuống đi. Trời ơi! Thật tôi chưa từng thấy học trò nào như các em, mới leo được vài bước mà đã... Haizz... tôi thua các em rồi đấy...
Nãy giờ im lặng đứng im làm "khán giả bất đắc dĩ" cho bộ drama cảm động về tình bạn kia mà thầy Kim Joon quên cả trách nhiệm
Tới lúc sực tỉnh thì thầy mới lắc đầu ngán ngẩm, bó tay với ba cô học trò tiểu thư. Chỉ vừa leo được vài bước mà làm như đang đứng ở "nóc nhà thế giới -Everest " vậy. Chưa hết, cô nhóc tóc vàng trợt chân treo lủng lẳng cách mặt đất có.... ba gang tay mà làm như bị treo trên đỉnh tháp Effel mới ghê chứ.
Ba bạn được lệnh "phóng thích" thì mừng như bắt được vàng, vội vàng leo xuống trong khi thầy giáo tội nghiệp chỉ biết lau mồ hôi trên trán mà thương thay cho số phận của mình
-Thật là.. đám trẻ bây giờ thích quan trọng hóa vấn đề lên thế nhỉ? Đã thế còn lười vận động nữa, tương lai cho thể thao nước nhà rồi sẽ đi về đâu??? ....

o0o

....Knock... knock...knock....
Im lặng
...Kéttttt... Cánh cửa bật mở, một cô gái tóc nâu bước vào căn phòng được trang trí với kiểu kiến trúc Tây Âu cổ điển nhưng không kém phần quan trọng
Cô gái bước tới trước, dừng lại ngay khi chạm phải chiếc bàn làm việc ngăn cách giữa cô và người đang ngồi trên ghế nệm xoay mặt vào tường, cất giọng vui vẻ
-Cô gọi em có chuyện gì ạ?
-...
-Hiệu trưởng Lee?
-...
-Ơh.. nếu không có việc gì thì em xin phép về trước ạ!
Vừa quay người dợm bước, giọng nói khào khào nửa quen thuộc nửa lạ lẫm và nội dung câu nói cất lên trong vô thức khiến Fany lùi lại một bước, chết trân, không thốt được lời nào... -Giỏi lắm. Ngay cả con gái cưng của Nghị Sĩ Kim mà em cũng quyến rũ được..

******
8h30 pm:
Trên con đường trải sỏi đi vào khu kí túc xá A, PVG đang đi cạnh nhau, bàn tán về nội dung bộ phim vừa xem, theo sau là vài đàn em thân cận
-Này, không biết khi kể lại nội dung hấp dẫn như thế cây Nấm ú kia có tức điên lên không ta? -Sica nháy mắt tinh nghịch
-Hay đó. Chúng ta phải thêm thắt thật nhiều chi tiết vào, phải làm cho Fany thực sự hối tiếc vì đã không đi cùng chúng ta -Sunny phấn khích tán thành
-Nhưng các unnie có thấy, hình như gần đây Fany unnie ít dành thời gian đi chơi với nhóm mình không? -Seo trầm ngâm
Không khí chùng xuống..
-Tiffany thay đổi rồi.. -Soo thở dài
-Cậu ấy không còn thích bỏ cả đống thời gian đi dạo, shopping, xem phim với nhóm chúng ta nữa. Mà thay vào đó là mê mải với tình yêu của cậu ta mà quên rằng chúng ta là gì với cậu ấy.. -Hyo cắn môi
-Đã thế lại hay cáu gắt, tuần này Fany đã "chạm trán" với năm giáo viên rồi đó -Sunny ủ rũ
-Chắc phải lựa một ngày nào đó hẹn cậu ấy ra nói chuyện trực tiếp rồi giải quyết hết những vướng bận này mới được. Tớ tin Fany không phải là người cố chấp đâu -Sica kiên quyết
...Bộp..
Cả công chúa và SooYoung cảm nhận như vừa đá phải vật gì nằng nặng, mềm mềm..
Sun, Hyo, Seo cũng nhận ra sự khác lạ của hai thành viên còn lại, cả nhóm hạ thấp đầu nhìn kĩ vào vật đang nằm chắn ngang đất rồi bàng hoàng, run rẩy bám chặt lấy nhau không thốt nên lời..
Ngay dưới chân họ...

Là một....

CÁI XÁC...

XÁC ĐÀN ÔNG... KANGIN.. Giáo sư Sử học, người vừa được nhắc đến trong thành tích của Fany khi nãy...
SooYoung là người nhanh chóng trấn tĩnh nhất, cô quay sang ra lệnh cho thuộc hạ..
-Đi.. đi gọi cho Miss Kwon.. NHANH!
Jung Min - cậu thuộc hạ nhanh chân chạy đi mất, còn lại năm cô gái nắm chặt tay nhau run lẩy bẩy, từ từ lùi càng xa cái xác càng tốt..
____
Không lâu sau đó, ba vị quản sinh nhanh chóng có mặt , theo sau là HuynAh, nhóm Hong Ki, Min Ho và vài giáo sư khác.
Giaó sư Kangin được chuyển đến bệnh viện ngay sau khi vị bác sĩ khám nghiệm kiểm tra.
Nạn nhân vẫn còn sống, nhưng sẽ hôn mê sâu và kéo dài, tuy nhiên lại không nguy hiểm đến tính mạng, nguyên nhân là do vết đâm ngay vị trí ức gần xương chậu, không biết cố tình hay vì vô tình mà vết thương chỉ lệch khỏi vị trí tử huyệt không tới một mm.
Sau khi mọi việc đã giải quyết, Miss Kwon nhẹ nhàng đỡ vai cô nàng tóc vàng vì sợ hãi đã ngủ quên trên vai mình chuyển sang cho Sunny và Hyo rồi cùng TaeYoong và các giáo viên khác đi kiểm tra các khu vực trong trường.
Đèn ở các khu Kí túc xá đều bật mở sáng trưng, riêng bóng đèn tại vị trí cả nhóm đang đứng đã hỏng.
Ngay khi bóng đèn cách đó xa xa lóe sáng, Sica chập chờn nheo mắt, để rồi nhận ra sự lúng túng, chút thảng thốt trên gương mặt SooYoung.
Nhóm trưởng PVG cẩn trọng quan sát các vị giáo sư vừa đi, bàn chân nhẹ nhàng lùi lại dẫm lên thứ gì đó.
Khi những bóng người vừa mất hút, Sica vội kín đáo di chuyển lại gần Soo Young vừa ngồi xuống lôi từ bên dưới gót giày một thứ óng ánh sáng lóa.
những cô gái còn lại nhanh chóng vây quanh trưởng nhóm, để rồi ngạc nhiên xen lẫn kinh ngạc nhìn dòng chữ khắc ở mặt trong chiếc lắc tay: Tiffany Hwang


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui