Dòng suối hiện ra trước mắt, chỉ một vài bước nữa thôi, cô sẽ đến gốc cây Ngọc Lan, nơi lần đầu cô bắt gặp một con người mang một nỗi đau chìm trong từng lời hát...
...Vấp ngã...
Sao lại vấp ngã không đúng lúc như thế chứ? Lồm cồm gắng gượng đứng dậy...
Cô lao đi trong đêm như con thú hoang khát máu, mặc kệ vết thương rách toác trên chân..
Vạch lá cây, cô bàng hoàng, chết sững với những gì đang thấy...
Cô phải làm sao? Phải làm sao khi người cô yêu đang ngồi trầm ngâm đó...
Mà....
Phía sau lưng...
Người bạn thân nhất - Tiffany hai tay khênh một tảng đá khổng lồ đưa lên cao...
Trong khi cô gái phía trước lại chìm trong những suy nghĩ mà không hay biết chuyện gì sắp đến với mình...
Jessica phải làm sao?
- - - - - - - -
Jessica nín thở, trống ngực đập thình thịch,đầu óc rối loạn, thực sự nàng đang rơi vào tình thế "tiến thoái lưỡng nan"
Nếu cất tiếng ngăn chặn hành động sắp xảy ra, người bạn thân thiết như chị em với nàng sẽ bị phát hiện là tên sát nhân đang hoành hành trong trường quãng thời gian qua.
Ắc hẳn Fany sẽ bị truy cứu.. Sica biết, Luật pháp Đại Hàn rất khắt khe và nghiêm minh, tương lai bạn nàng rồi sẽ về đâu..
Nhưng nếu không chặn đứng tội ác tiếp theo, nàng sẽ mất đi người mà nàng yêu mãi mãi..
Phải làm sao?
Jessica phải làm sao?
Đầu óc xoay như chong chóng tìm ra cách vẹn cả đôi đường..
Bỗng một ý lóe sáng trong đầu, nàng rút điện thoại trong túi áo khoác nhấn gọi cho số Fany.
Nín thở dõi theo từng tín hiệu nhấp nháy trên màn hình...
Và đúng như nàng nghĩ...
* .. Echoes, echoes, echoes, echoes
Your voice keeps bothering me like an
Echoes, echoes, echoes in my mind.. *
...ÙM.....
Khối đá to kềnh đổ thẳng xuống con suối làm nước văng tung tóe. Fany lúng túng thò tay vào túi áo móc điện thoại rồi lảng xa khỏi ánh mắt sắc lẻm sau đôi kính trắng đang nhìn chằm chằm mình.
- Chuyện gì Jessi?
- [Cậu đang ở đâu? Mau về nhanh, tớ có việc muốn trao đổi chút.. ]
- Tớ đang... ờ.... tớ về ngay .
- [Nhanh lên nhé.. tớ đợi nãy giờ rồi đấy ]
- OK.
Cất điện thoại vào túi, Fany quay đầu nở nụ cười xuề xòa với cô quản sinh đang nheo mắt nhìn.
- Xin lỗi, em chỉ định trêu cô thôi ạ! Trường ta hiện đang nguy hiểm, sao cô lại ở nơi vắng vẻ như thế này vào nữa đêm vậy?
- Tôi thích.
- Ưhm... vậy em xin phép về trước!
- ...
Fany cúi đầu chào rồi quay người bước đi, bên bờ suối, một đôi mày khẽ cau lại
....
Cuộc gọi vừa kết thúc, Jess đã vội vàng đi nhanh ra khỏi khu rừng tránh trường hợp đụng mặt không cần thiết mà nào có hay.. bên trong góc tối.. xa xa có một ánh mắt lóe sáng... dõi theo nàng.
Một nụ cười ma quái vẽ trên bờ môi ai đó.. Về đến phòng, Sica ngồi tựa vào bàn học nhắm chặt mắt, lúc nãy phải trực tiếp đối mặt với hoàn cảnh kinh hoàng ấy tại sao cô không sợ, nhưng ngay khi vừa đặt chân vào phòng thì toàn thân cô run lên bần bật đến nỗi không thể đứng vững được..
Jessica bấu chặt tay vào thân cây bút, mắt nhắm chặt.. hồi tưởng lại những gì đã xảy ra..
Từ việc chiếc lắc tay có tên Tiffany Hwang rơi ở vụ án mạng đầu tiên cho đến cảnh tượng vừa xảy ra khi nãy.. không khỏi khiến Sica có cảm giác một luồng hơi lạnh chạy dọc sống lưng đã ướt đẫm mồ hôi.
Nuốt nước bọt một cách khó khăn, Sica hoàn toàn không thể tin vào mắt mình nữa. Người bạn mà cô luôn tin tưởng nhất, yêu quý nhất, sẵn sàng sẻ chia những tâm sự nhất lại là một tên khát máu.
SooYoung đã từng đưa ra nhiều lập luận, nhưng cô không hề tin.. Sica luôn một mực bác bỏ tất cả, cô tin tưởng vào Fany, tin rằng người bạn thân của mình không phải loại người xấu..
Nhưng... chính mắt cô đã trông thấy người bạn thân- tốt bụng- hiền lành ấy sắp ra tay sát hại người cô yêu nếu như Sica không nhanh trí tìm ra giải pháp.. có lẽ....
Chỉ nghỉ đến đây, Jessica đã không thể tưởng tượng tiếp tình huống xấu sẽ là như thế nào...
Nhưng lí do gì để Fany phải hại Miss Kwon chứ? Dù có suy nghĩ đến nát óc Sica cũng không thể tìm được lời giải cho bài toán hóc búa này..
Chuông điện thoại reo vang, Jessica giật thót liếc qua ID trên màn hình để rồi nhận ra người mà cô không muốn gặp nhất.
- Tớ mệt quá.. nên về phòng ngủ trước rồi.. thôi không có gì đâu... xin lỗi đã làm phiền cậu.
Cô khó khăn nói hết từng lời.
- [Ưhm.. không sao.. vậy... cậu ngủ ngon]
- uhm.. ngủ ngon.
Màn hình điện thoại rung lên vì một tin nhắn đến từ số máy SooYoung.
" Jessica.. sáng mai 6h.. tập trung ở phòng tớ.. có việc quan trọng cần bàn bạc.."
Jessica tắt nguồn điện thoại, ném nó vào hộc tủ đầu giường, khẽ dựa người vào lưng ghế.
Có lẽ, cô phải nói chuyện riêng với Tiffany, một cuộc trò chuyện đầy nghiêm túc.. Cô phải ngăn chặn ngay ý định Fany sẽ làm thêm bất kì người nào bị thương.. Nhất định cô phải ngăn chặn chuyện này trước khi SooYoung và các thành viên khác của PVG phát hiện.
Nhất định Sica sẽ kéo Fany trở về con đường chính đạo mà trước đây cả nhóm đang đi...
Cô tin mình sẽ làm được!!!
*****
...Knock... knock...knock....
- Ai đấy?
- Đại tỷ SooYoung, Đại tỷ Jessica đến..
- Mời Sica vào.
Jessica đóng chặt cánh cửa sau lưng, quay đầu nhìn bốn cô gái trong nhóm tập trung tại bộ sofa trong phòng SooYoung.
- Soo có chuyện gì mà triệu tập cả nhóm sớm thế? - Hyo nâng tách trà
- Đừng nói là mới sáng sớm tập trung cả nhóm tới để tìm cách đá tên Hoàng Tử kia ra khỏi đây nhé! - Sunny cười.
- Ủa nhưng.. Fany unnie đâu? - Seo cau mày khó hiểu.
Giữa rừng câu hỏi tung ra tới tấp, SooYoung chỉ im lặng nhìn cô bạn đầu vàng đứng ngoài cửa, chỉ tay vào ghế bên cạnh Sunny
- Jessica ngồi xuống đi rồi chúng ta bắt đầu..
Sica nhanh nhẹn làm theo lời nói của nhóm trưởng, sau khi đã an vị, cô nhóc mới nêu thắc mắc từ nãy đến giờ..
- Bắt đầu đi!
- Ok. Các cậu xem đi.
Soo Young ném ra tập hồ sơ bìa đen bằng da, thòi ra một xấp ảnh, bốn cô gái còn lại đưa tay cầm tấm ảnh lên chăm chú nhìn.
Chững chạc mở tập hồ sơ trước mặt rồi đẩy sang cho các cô gái xem, SooYoung cất giọng
- Xem đi, ở hiện trường vụ đầu tiên, vào sáng ngày hôm sau, các giáo viên chuyên ngành Hóa học đã tìm được chữ H này được viết bằng máu ngay bên dưới cái xác.
Các cô gái chuyền tay nhau bức ảnh
- Ở đây, hiện trường vụ thứ hai, vẫn có một chữ H , không đúng hơn là ở cả bốn vụ án đều có chữ cái này xuất hiện. Đó là lời nhắn của nạn nhân vì các giáo sư Hóa đã đối chiếu dấu vân tay in trên chữ cái đó.
- Nhưng chỉ có một chữ H làm sao khẳng định được tên sát nhân đó là Tiffany chứ? - Hyo cau mày.
- " Bình tĩnh đã, các cậu xem qua những tấm ảnh này đi tấm này, ở hiện trường thứ hai ngoài lời nhắn ngắn ngủi đó còn có kí tự được viết bên cạnh xác nạn nhân : ~> ( dấu mũi tên) . Đến vụ án thứ 3, chỉ đơn giản 1 chữ: W và hiện trường vụ cuối cùng là chữ : i.
Sao? theo những gì tớ thu thập được, thì mũi tên này nếu dựng thẳng lên sẽ rất giống chữ cái T.
Cùng điểm lại những lời nhắn của nạn nhân, ta sẽ có : H, T, W, i
Mà sắp xếp lại theo một chủ đích nào đó sẽ thành : HW Ti - H..W..ang T..i..ffany. " Những lý luận và bằng chứng mà trưởng nhóm PVG đưa ra đều có sức thuyết phục không nhỏ. HyoSun trầm ngâm suy nghĩ, trong khi SeoHuyn vẫn một mực không tin, cô nhóc cho rằng nếu Tiffany là tên sát nhân, chắc hẳn Fany sẽ không quên xóa đi chứng cớ..
Nhưng maknae đã quên rằng... Tiffany nổi tiếng cả WANGUI với biệt tài hậu đậu và lơ ngơ. Liệu trong tình huống cấp bách ấy, còn kịp nhớ phải xóa đi những tang chứng ngầm mà nạn nhân đã lén để lại hay không?
- Vậy.. chẳng lẽ Fany là... - Sunny lắp bắp.
- Nhưng mục đích để cậu ấy hành động như vậy là gì chứ? Chẳng lẽ chỉ là ghét thì đâm người khác sao? - Hyo tròn mắt như thể - Un- be- lie- va- ble
Đáp lại hai câu hỏi lớn chỉ là cái nhún vai bất lực của SooYoung.
Jessica nãy giờ vẫn im lặng, đã ba ngày kể từ cái đêm kinh hoàng ấy xảy ra, Sica luôn cố tìm cách tiếp cận để dò hỏi thông tin từ Fany, nhưng cô nấm kia lại luôn tránh mặt cô.
Không lẽ... Tiff đã phát hiện ra điều gì khác lạ rồi sao?
Và ngay lúc này, với những bằng chứng mà SooYoung đưa ra, Jess không thể lên tiếng bênh vực cho người bạn của mình nữa. Đành im lặng lắng nghe những câu tranh luận phát xuất ngày càng gay gắt hơn.
Đúng.. phải dùng đến từ hỗn loạn mới diễn tả hết không khí trong phòng. SooSunHyo đang thay nhau tranh cãi về những bằng chứng và lời kết tội của nhóm trưởng với SeoHuyn.
- Một lần nữa.. em cam đoan rằng Fany unnie không phải là người xấu - SeoHuyn bướng bỉnh lắc đầu
- Em tỉnh lại đi, có lẽ suy đoán của chúng ta không đúng nhưng những bằng chứng này thì không thể nào là dối trá được - Sunny đứng dậy, khoanh tay nhìn thẳng Maknae
- Nhưng bằng chứng cũng có thể giả mạo được chứ - SeoHuyn tức tối bật dậy lườm lườm nhìn Sunny.
- Hai cậu....
...ẦM....
- Đại tỷ... cứu... .mạng....
Cánh cửa bật mở, năm thành viên PVG giật mình đánh mắt sang nơi vừa phát ra tiếng động để rồi thảng thốt nhận ra Ki Hoon, thuộc hạ thân tính của Soo bê bết máu, nằm dài trên nền đất lạnh
- Tụi bây mau khênh nó lên giường. - SooYoung lạnh lùng ra lệnh cho đám thuộc hạ đứng ngoài.
Nửa giờ sau..
Ki Hoon dần tỉnh dậy, đưa tay ôm đầu đã được quấn chặt bằng băng trắng, vài vệt máu thấm ra ngoài.
- Chuyện này là sao? Giải thích xem..
SooYoung kéo ghế ngồi đối diện với thuộc hạ, khoanh tay nghiêm mặt nhìn Ki Hoon.
- Là.. đại tỷ Fany... ép buộc bọn em phải theo phe của cô ấy...
- DỐI TRÁ! FANY UNNIE KHÔNG BAO GIỜ LÀM NHỮNG VIỆC ĐÊ HÈN NHƯ VẬY.
Seo bật dậy, mắt trừng trừng nhìn đăm đăm vào mặt tên thuộc hạ, hai tay bấu chặt lấy vai hắn mà lay mà lắc.
- Bình tĩnh Seo, em làm gì vậy hả? - Hyo Yeon kéo SeoHuyn ra khỏi tên thuộc hạ, dìm cô nhóc ngồi xuống sofa.
- Tiếp tục đi
Soo nhẹ nhàng ra lệnh cho tên thuộc hạ với nét mặt sợ hãi chết trân ngồi trên giường.
- Tụi... em... không chịu nên bị .... đánh một trận... em may mắn lết về kịp tới đây...
- IM ĐI. KHỐN KIẾP, TỤI MÀY DÁM BỊA CHUYỆN NHƯ VẬY HẢ?
Một lần nữa, Sunny và Hyo phải dùng sức kéo cô nhóc kích động kia ngồi im.
- Thật không? - Soo mặt vẫn lạnh tanh.
- Là thật...
...ẦM.... Cánh cửa lại bật mở, dáng một cô gái với tay chân trầy xước, mặt mày bầm nhiều chỗ kiệt sức tựa vào cánh cửa, cô chỉ kịp thốt lên vài tiếng rồi đổ gục xuống bậc cửa.
- Fany.... Tiffany... làm phản...
- - - - - - -
- ư... ư.....
Tiếng rên rỉ vì đau vừa phát ra, SooYoung và cả nhóm đã đổ dồn vào chiếc salong nơi Hyo Min - tên thuộc hạ thân cận của Sunny - đại tỷ của một trong những băng nhóm khác trong trường dưới quyền kiểm soát của PVG.
- Nào, nào... cứ nằm đấy.. không cần ngồi dậy, giờ thì cậu nói cho mình biết chuyện gì đã xảy ra?
Sunny ra hiệu trấn an thuộc hạ rồi ngồi cạnh.
- Fany... Tiffany ra tối hậu thư nhóm của mình phải đầu quân cho cô ta.. Bọn mình không đồng ý, tất cả đều bị đánh đến ngất đi.. nhưng mình vẫn đủ tỉnh táo để có thể lê thân về được đến đây...
- CÔ NÓI DỐI...
Trước khi Seo kịp bật dậy, SooSunHyo và thêm sự giúp sức của Jessica đã kiềm cô nhóc ngồi im trên ghế.
- Không.. những gì mình nói đều là sự thật. SooYoung, cậu biết mình vốn không bao giờ nói dối ai kia mà.. - HyoMin khó nhọc rặng từng lời
SooYoung khẽ gật đầu, cô đến cạnh HyoMin, ngồi xuống xoa xoa vai động viên.
- Mình tin cậu mà, nhưng nói cho mình biết , Tiffany trực tiếp ra mặt chỉ đạo đám phản động đó đánh mọi người sao?
- Thật ra.. thì không.. chỉ là một nhóm người áo đen trông giống mấy tên vệ sĩ của Hong Ki hay của tên Hoàng thân kia..
- VẬY MÀ CÔ DÁM NÓI LÀ TIFFANY SAO HẢ?
Seo cố quẫy thoát khỏi những bàn tay đang xiết chặt lấy mình, gầm gừ.
- Đừng để ý, cậu cứ nói tiếp.. - Sunny mĩm cười trấn an.
- Uhm... tuy không tận mắt thấy.. nhưng một trong đám thuộc hạ đó - có lẽ là tên cầm đầu đã đưa điện thoại cho mình nói chuyện với Tiffany và mình nhận ra đó đúng là giọng cô ta..
- ĐỒ XẢO TRÁ CÔ.....
Trước khi những lời xỉ vả kịp phát ra, Jessica đã nhanh tay nhét khăng vào miệng cô nhóc bướng bỉnh kia.
- Xin lỗi em, nhưng unnie không thể làm cách nào khác! Em cần phải im lặng.
Sica nhẹ nhàng thì thầm với vẻ cắn rứt.
- Sica, cậu còn giấu bọn tớ chuyện gì đúng không? - Hyo nheo mắt xoáy thẳng vào cô bạn đầu vàng.
- ơh...
- Nói ra đi, nếu cậu cố tình giấy diếm thì mọi chuyện sẽ còn tệ hơn nữa - Sunny phất tay.
Bất đắc dĩ, Jessica thở hắt ra rồi bắt đầu kể lại những sự việc đã thấy cách đây ba ngày trước. - Ok. Tớ đã hiểu, thì ra Tiffany này đã âm mưu từ trước. Cậu ta ra tay sát hại các giáo sư nhằm gây hoang mang trong trường và hạ uy tín của chúng ta. Sau đó lẳng lặng kêu gọi đàn em chống phá nhằm chiếm vị trí thủ lĩnh của WANGUI này.. Thật không ngờ là cậu ta lại ghê gớm như thế.. đúng là lòng người khó đoán..
SooYoung nhếch môi khinh bỉ, mắt trừng trừng nhìn vào khoảng không trước mặt. Ánh nhìn khiến những ai trong phòng đều rùng mình.
- SooYoung unnie.. đừng tin lời đám người này..
Seo lo lắng nhìn nét mặt lạnh tanh, tia nhìn như có lửa của SooYoung như lời thẳng thắng từ chối.
- Hyo unnie... chúng ta hiểu Fany unnie không làm việc đó mà...
Hyo cau mày.. hết thuộc hạ của Soo rồi tới Sunny, chừng nào mới tới thuộc hạ của cô? Hyoyeon nhất quyết không để thuộc hạ mình bị ức hiếp.. như vậy thật mất mặt cho chức vị thủ lĩnh..
- Sunny unnie....
Sun phủi bàn tay maknae đặt trên đùi mình, ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía xa xa. Cô thực sự tức giận, bản thân là một Đại tỷ đầy quyền uy trong WANGUI mà chỉ biết đứng yên nhìn thuộc hạ bị đánh bầm dập như vậy.. cô cảm thấy xấu hổ cho chính mình..
Nhận được những thái độ cương quyết không đồng ý, Seo quay sang cầu cứu người cuối cùng, người cô nhóc hi vọng nhất.
- Jessica unnie... nói gì đi ạ, nói là Fany unnie không phải là người như vậy.. nói đi mà.. em xin chị đấy..
Seo cố nén tiếng nấc, trong khi nước mắt đã rơi xuống.. Cô nhóc mong rằng Jessica sẽ bênh vực, bảo vệ cho người chị kia...
Nhưng không... đáp lại sự tuyệt vọng của maknae là cái lắc đầu bất lực, Sica cũng giống như ba người còn lại, hoàn toàn không thể tìm ra cách nào tha thứ cho hành động quá quắt của Fany.
Hy vọng gỡ tội cho Tiffany giờ đã hoàn toàn sụp đổ, SeoHuyn lau nước mắt bỏ đi thật nhanh ra khỏi căn phòng. Bỏ lại bốn tia nhìn lạnh băng nhưng ẩn sâu bên trong là chút gì đó gọi là xót xa..
- - - - - - - - - -
Mùa xuân thường bắt đầu bằng những cơn mưa phùn nhẹ, mưa suốt buổi chiều khiến không một tia nắng nào có thể chen vào màn mưa dày đặt rồi lại kéo dài rả rích sang tận ban đêm.
Cả ngày hôm đó, PVG không đến trường, Jessica, Sooyoung, Sunny, Hyo Yeon tập trung tại phòng SooYoung để tìm ra cách giải quyết vấn đề chấn động liên quan đến con người có tên Tiffany Hwang sau khi maknae SeoHuyn đã bỏ ra khỏi đó.
Tranh luận, bàn bạc cuối cùng vẫn không tìm ra cách giải quyết. Những bằng chứng đưa ra đều có ý nghĩa nhưng để kết tội một ai đó về tội cố sát thật không phải là chuyện đơn giản.
Huống hồ, Tiffany cũng là một trong sáu Đại tỷ đứng đầu WANGUI. Không thể khiến cho danh tiếng PVG bị hạ thấp được.
Thế là suốt cả ngày, bốn cô gái phải chôn mình trong căn phòng nhỏ của khu kí túc xá. Mãi đến khi bốn cái bụng đều đồng loạt đình công đòi nghỉ ngơi thì các cô gái mới dừng lại.
Bước đi tàn tàn trên con đường trải sỏi ẩm ướt nước mưa, hít thở thật thoải mái bầu không khí trong lành buổi đêm, mùi hoa cỏ thơm ngát sau khi đã được tắm bởi cơn mưa.
Sica khoan khoái tự cho phép mình quên đi mọi chuyện căng thẳng , bước đi thật chậm để tận hưởng những gì đang có trước mắt.
Chợt... Vẻ mặt thoải mái, thư giãn khẽ cau lại ngay khi trông thấy dáng người lén lén lút lút đằng trước.
Nấp mình sau bụi cây to gần đấy, ơn trời, thứ mà Sica cảm thấy tuyệt nhất ở WANGUI này chính là những vật luôn xuất hiện đúng lúc... giống như cái cây to rộng này vậy.. nó đủ để che cả thân người vốn dĩ đã nhỏ nhắn sẵn của cô công chúa tóc vàng.
Bóng đen bước từ từ lại gần con đường mà bạn Sica đang núp làm tim ai lại đập thật mạnh như muốn rớt khỏi nơi mà nó vốn thuộc về.
Càng lại gần, Sica càng dễ dàng nhận ra đó là một cô gái.. Cô ta đang dò dẫm trong đêm tìm tìm kiếm kiếm thứ gì rơi trên đất..
Bất chợt cô ngừng lại cách nơi Sica đứng khoảng sáu bước chân, bạn đầu vàng giật thon thót, im lặng cố bắt bản thân không thở mạnh..
Một bước...
Một chút đắn đo khiến đôi chân rụt rè không bước tiếp.. nhưng rồi..
Hai bước...
Cô gái từ từ tiến lại gần... Sica dùng tay bụm chặt miệng nén hơi thở ngắt quãng...
Ba bước....
...
Lướt nhanh qua bụi cây, cô gái bỏ đi thật nhanh, trước khi kịp thở phào, Sica mở to mắt nhìn dáng người thoắt ẩn thoắt hiện trong vùng sáng tối mập mờ của những ngọn đèn xa xa để rồi nhận ra người mà cô sợ nãy giờ lại chính là cô em út SeoHuyn.
Không khỏi ngăn bản thân thở phào nhẹ nhõm, Sica mỉm cười với sự nhút nhát của bản thân. Trái tim cô nhóc suýt chút nữa ngừng đập vì nghĩ rằng người đang tiến lại gần là tên sát nhân nào đấy chứ.
Nhưng rồi công chúa lại trầm ngâm vì sự xuất hiện bất ngờ của Seo huyn tại đây.
"Đây hình như là nơi KangIn bị hại kia mà.. Sao em ấy lại ở đây mà lại đang tìm kiếm thứ gì nữa chứ? "
Vừa đi vừa trầm ngâm suy nghĩ, đôi chân lướt qua chỗ KangIn đã nằm khiến da gà cô nhóc nổi lên, rùng mình vì cái lạnh bất ngờ xâm chiếm cơ thể, Sica cố bước thật nhanh, tránh nghĩ đến hình ảnh vị giáo sư nằm im trên vũng máu cách đây vài tuần cũng ngay tại nơi này.. ..Bộp...
- Áahhhhhhhh
Sica hét lên thất thanh vì một cái đập vào vai phải, cô nàng cảm tưởng như vị Giaó sư đáng kính kia đang đứng phía sau mình.
- Suỵt. Cô làm gì ầm ĩ thế? Tôi chỉ định đi cùng thôi mà...
Cô gái vừa tặng cho bạn đầu vàng cái vỗ vai giờ đang dùng hai tay bịt chặt tai nhằm bảo toàn tính mệnh cho cái màng nhĩ đáng thương của mình.
- HuynAh?
Sica vui mừng nhận ra người đang đi cùng là Đội trưởng đội cảnh vệ Hoàng Gia, tốt thật, đi với cô nhóc này thì coi như an toàn 100%.
- Ừh. Làm gì mà hét toáng lên vậy? Làm tôi giật cả mình.. - HuynAh phì cười
- Ơh... xin lỗi... tại tôi tưởng....
- Tưởng gì?
- Thì.. thì tưởng có án mạng nào đó nữa chứ... ai ngờ không phải, chĩ là tôi lo xa quá thôi... hihi
Công chúa cười ngớ ngẩn, nhưng rồi nụ cười vụt tắt khi nét mặt người đối diện chuyển sang màu xanh xám.
- Cô... không lo xa đâu... có... án mạng... thật kìa......
Quay phắc nhìn theo tay chỉ của HuynAh, Jessica chết điếng nhìn một xác người nằm gục dưới nền sỏi. Tóc dài, dáng thon... hình như là một cô gái..
HuynAh chầm chậm tiến lại gần nơi cái xác nằm im... cố gắng nuốt trôi cục nghẹn ở cổ, Jessica cũng bước theo thật chậm rãi...
Vừa nhìn thấy khuôn mặt ẩn hiện dưới ánh sáng của những ánh đèn neon khuất sau hàng cây, Sica chết sững, lồng ngực quặng thắt, một tay ôm ngực, cô bàng hoàng nhìn thật kĩ người nằm đó... trước khi cảm nhận cả thân người nhẹ hẫng.. cô còn kịp nghe tiếng hét kinh hãi của HuynAh...
- Agassi~~
Tất cả chìm trong bóng đêm...
Liệu có phải thủ phạm thật sự chính là người đã dò dẫm tìm thứ gì đó trong bóng đêm không?
Hay bên trong còn có ẩn khuất?
Hoàng Tử Lee Tuek đã nói sẽ không bỏ qua chuyện bị đánh nhầm...
Phải chăng những gì đã và đang xảy ra bên trong WANGUI đều do một thế lực bí ẩn nào đó ra tay sắp đặt?
Hẹn tất cả trong chap sau..
Vắng bóng đã lâu, sự trở lại lần này đánh dấu nhiều sự thay đổi lớn. Mọi thứ đã thay đổi, nhưng chỉ duy nhất nội dung, cách viết vẫn như cũ.
Mong rằng chap này sẽ làm hài lòng những người đã cùng sát cánh bên Author của fic trong suốt thời gian qua.
Và đây là chap (có lẽ) đáng để đọc nhất trong toàn fic.
Đánh dấu sự xuất hiện của một cây bút mới toanh. (dù chỉ là chút ít vì tất cả đều phải qua đợt Edit của chính tác giả )
Không làm tốn thời gian nữa, vào tiếp câu chuyện thôi!
Notice: Đọc và cảm nhận Fic, đừng để ý đến những sự thay đổi về thành phần nội bộ.
Fic có lẽ không hay, nhưng cũng sẽ không quá tệ. Trust me!!!
Author: JK
~ ~ ~ o0o ~ ~ ~