Sau cuộc nói chuyện chiều hôm đó, SooYoung đã tập hợp ba mem còn lại trong nhóm đến bàn bạc vấn đề.
- Là hắn ta sao?
Sica đứng phắt dậy sau khi nghe nhóc bạn kể lại mọi chuyện. SunHyo cũng ngạc nhiên khong kém.
- Sao có chuyện đó chứ, SeoHuyn và Tiffany đâu phải trẻ con mà nghe theo lời hắn ta để được lợi gì chứ? Để LeeTuek cho kẹo à? - Hyo mỉa mai
- Đó.. chính điều đó mới là vấn đề cốt lõi của cuộc họp chúng ta hôm nay. Tớ vốn không nghĩ sự việc này đơn giản, ban đầu là các giáo viên trong trường, sau đó lại là Miss Kwon. Nếu chỉ là một trong hai người bạn của chúng ta sẽ không có đủ can đảm mà làm vậy đâu. Vì vậy, tớ nghĩ đứng sau vụ này phải là một người có thế lực - Soo nheo mắt nhìn sang cô công chúa tóc vàng kia đang cắn môi suy nghĩ.
- Nếu nói vậy, có nghĩa một trong hai người kia bị tên Hoàng tử đó khống chế? - Sunny nâng tách trà lên nhấp môi.
- Đúng vậy. - Soo gật đầu xác nhận
- Vậy còn không mau đi hỏi tội hắn ta .
Sica nóng nảy phần vì lo cho cái con người lạnh lùng đá tảng kia, phần vì không biết chuyện tày đình này có đến tay gia đình cô nhóc ở nhà hay không. Nếu biết được, chắc chắn ngài Chủ tịch Jung sẽ bằng mọi giá bắt con gái cưng trở về ngay lập tức.
Với Sica, cách đây nửa tháng đó sẽ là chuyện tốt, còn bây giờ, khi cô nhóc đã biết được thứ tình cảm mà mình đối với vị quản sinh kiêm giảng viên Toán học kia là gì thì có chết nàng cũng chả thèm quay về cái thành phố nhộn nhịp ồn ào ấy nữa.
Trái với vẻ nôn nóng của cô bạn, Soo vẫn bình tĩnh hớp ngụm trà
- Không được, muốn làm gì phải có bằng chứng, chúng ta cứ thế xộc vào "dần" cho hắn một trận rồi đến khi hắn yêu cầu đưa ra bằng chứng thì bọn mình nhìn nhau cười trừ à?
- Nhưng không lẽ cứ ngồi đấy mà chờ tìm ra bằng chứng sao? - Sica cau mày khó chịu
- Đành vậy thôi chứ biết làm sao bây giờ. Trừ phi...
- Trừ khi sao?
Hyo sốt ruột tiếp lời Sunny.
- Mình phải có cái cớ để "nói chuyện" với hắn.
- Ý cậu là... - Hyo ngờ ngợ trước ý kiến mông lung, mơ hồ của con thỏ rừng đang ngồi trên Sofa nhâm nhi bịch snack.
- Đúng. Đó là cách duy nhất để có thể đường hoàng cho tên Hoàng tử đó một trận - Soo gật gù tán đồng.
- Nhưng sao tớ vẫn thấy trong chuyện này hình như Lee Tuek không liên quan - Hyo chống cằm tư lự - Sao lại không? Những gì hắn làm lần trước với Yuri có thể là nhầm lẫn, nhưng không có nhầm lẫn nào hai lần cả, huống hồ trước khi bỏ đi hắn đã muốn gây hấn với chúng ta trước rồi mà - Sica quay sang thuyết phục Hyo
- Yuri là ai? - Soo xoa xoa cằm thắc mắc.
- Là tên thật của Miss Kwon .
- Aigoo.. sao mà rắc rối vậy trời??? - Sun vương vai
- Chứ đơn giản thì còn nói gì nữ...
- Đại tỷ, có chuyện không hay rồi, anh em chúng ta đang bị đám thuộc hạ của Hoàng tử "quần" ngoài kia kìa!
Từ ngoài, Ki Hoon hộc tốc chạy vào trong, mồ hôi ướt đẫm trán, vẻ mặt kinh hoàng đảo qua các Đại tỷ đang ngồi trên sofa.
Ngay lập tức SooHyoSun bật dậy ngay, lao ra khỏi cửa như tên lửa trong khi bạn Sica nhà ta hấp tấp mang dép vừa í ới gọi giật ngược. Đám thuộc hạ còn lại cũng chạy theo sau PVG.
_
... Chẳng mấy chốc, bốn người đứng đầu WANGUI đã xuất hiện ở khoảng khuôn viên sau trường, nơi gần với cánh rừng nhất.
Hoàng tử Lee và các thuộc hạ buông nhóm học sinh WANGUI đang bị túm cổ áo ra, cười ngạo nghễ nhìn đám người PVG đang từ từ tiến đến.
...
Hai nhóm đứng song song, đối mặt nhau. Bên này gườm gườm bên kia, bên kia cười cười đáp lễ. Bầu không khí hết sức căng thẳng, ngay cả tiếng muỗi vo ve cũng nghe không sót tí nào. Gió thổi lồng lộng, bụi cuốn mịt mù, lá vàng rơi lả tả, sát khí nặng nề (í ẹ, giống fin kiếm hiệp =)) )
- Cậu ... nghĩ mình là ai mà dám tác oai tác quái ở đây hử? - Sica lên tiếng trước
- Hoàng tử. - Lee Tuek tỉnh bơ đáp gọn lỏn hai tiếng.
- Hoàng tử thì ngon lắm hả? Hoàng tử là appa của người ta chắc - Sunny hếch mũi khiêu khích.
- Này, các người ăn nói cho cẩn thận, Hoàng tử thân như Kim sắc mà để cho đám thường dân như các người mỉa mai sao? - YeSung đứng cạnh "ngứa mồm"
- Thôi nào, được rồi, ta nghe hình như hai trong số các cô dính vào một vài rắc rối tại đây nhỉ? Ta thấy cảm thông nên định mượn đám loi choi này tập hợp PVG lại để chia buồn thôi ấy mà - Lee Tuek nhai nhai viên chewing gum trong miệng.
- Không dám phiền đến người cao quý như ngài, dù sao thì cũng biết ơn Hoàng tử đã để mắt đến chúng tôi. Bọn tôi hứa tới lúc ngài như vậy bọn tôi cũng đến chia buồn đáp lễ cho phải phép, nhưng sẽ không dùng cách nông cạn như ngài đâu, thưa Hoàng tử đáng kính à! - Hyo mỉa mai, nhếch môi cười vì cái ẩn ý trong câu nói của mình. LeeTuek dường như cũng đã hiểu, hắn bối rối đôi chút rồi lảng sang chuyện khác, mục tiêu nhắm tới là người im lặng nãy giờ - Choi Soo Young.
- Suốt từ nãy đến giờ "người cầm đầu PVG" sao lại không nói gì ấy nhỉ?
Trưởng nhóm "chưn dài" phát huy cái uy lực ngầm của mình. Nhếch môi, khoanh tay nhìn hắn qua nửa con mắt.
- Tôi nhường cho ngài nói đấy mà, nếu không Hoàng tử sẽ ấm ức mà chạy về mách omma thì còn ra thể thống gì nữa
Phe WANGUI cười ồ thích thú, trong khi tên Hoàng tử hợm hĩnh kia đỏ rần mặt im lặng, thấy chủ thất thế, tâm phúc YeSung lên tiếng bênh vực.
- Hỗn láo, các người đúng là có mắt mà không thấy Thái Sơn, những con người tầm thường như các người lẽ ra nên phải biết tự hào vì được vinh dự nói chuyện với Hoàng tử đẹp trai, thông minh ...
- Oẹ.. ọe... kím cái thau coi - Hyo vờ bóp cổ, lè lưỡi.
- Oẹ cái gì? Không những thế, Hoàng tử của chúng tôi là một người gan dạ, quả cảm, hiên ngang, đức độ, nhân từ...
- Oẹ... ụa... ụa... Thôi kím cái xô bự bự luôn đi - Sun cũng bắt chước nhóc bạn lém lỉnh của mình vờ nôn ọe vì những "lời hay ý đợp" mà YeSung giành cho chủ.
Sica và Soo phì cười nhìn hai nhóc bạn làm trò. Trong khi phe bên kia LeeTuek và YeSung giận đến đỏ mặt tía tai vì bị coi thường.
- Dừng lại, các người muốn chết hả? - YeSung chống nạnh, bặm môi
- Ừa đó. Ngon nhào zô - Sunny cũng bặm môi, mặt láu cá.
Nhìn nhóc bạn của mình nhoi nhoi mà bạn đầu vàng nhà ta không ngừng cười được. Cứ ôm bụng cười rũ rượi.
- Á à... ngon ta.. dám thách ta hả? Vậy thì xem đây Yaaaaa...
- KHOAN ĐÃ.
YeSung đang lơ lơ lửng lửng trên trời vì cú đá song phi sắp tung ra, thì tiếng hét của SooYoung làm hắn giật mình té cái oạch từ trên không khí xuống đất. Hyo được thể càng làm tới, vờ hoảng loạn, ôm đầu chạy vòng vòng.
- Í í... bao gạo từ trên trời rơi xuống.. kím chỗ nấp pà kon ơiiii ~~
Cả đám PVG lại được phen cười rần rần, YeSung ngượng quá không biết núp vào đâu cho đỡ ngượng đành lủi thủi chạy ra cuối hàng của phe mình mà ngồi bẹp xuống, hai tay ôm mặt.
- Chuyện gì? - LeeTuek khó chịu vì tâm phúc của hắn bị "oanh tạc", cau mày hỏi Soo.
- Đánh nhau như quân thất học thì tầm thường quá, sao không tìm ra cách tranh tài khác đi - Soo hếch mặt.
- Cách gì? - LeeTuek trơ mặt ra.
- Thi múa đi.
Từ đâu chạy tới, Sunny hào hứng cầm hai cái bông cổ vũ vẫy vẫy liên hồi.
- Dừng ngay việc cậu đang làm đi!
Sica xấu hổ vì con thỏ rừng đang nhảy tưng tưng kia không biết để đâu cho hết, bèn quát to, nhưng trái lại, Sunny càng nhảy hăng hơn, hay tay múa may liên hồi, lè lưỡi nhái cô công chúa tóc vàng, da trắng nhưng mặt thì đỏ rần vì giận dữ.
- Không tớ chỉ mới bắt đầu mà. =P~
- Thực sự thì cậu ấy còn hơn cả bệnh - Hyo thở dài quay sang nói nhỏ với Soo. Đáp lại là cái biểu tượng No.1 từ bàn tay của trưởng nhóm. - Nahh ~~ Không được nói tớ như vậy, hồi trung học tớ từng biểu diễn trên sân khấu đấy nhá, tớ đã múa hết mình, hăng say đến rơi cả chiếc giày xuống phía dưới khán giả luôn.. - Sun chớp chớp mắt nhớ về "thời hoàng kim"
- Thế rồi người ta có trả lại không? - Sica ôm mặt tò mò hỏi với vẻ e dè
- Có chứ, mỗi người ném lại một cái luôn đấy.
Vừa dứt lời, tất cả những ai đứng tại đó đều ôm bụng cười bò, cười rũ rượi, cười chảy cả nước mắt. Riêng SooSicaHyo thì đơ như trái bơ vì mức độ ngơ ngơ thuộc hàng sao của cô nhóc vô tư đến chết người kia.
"Trưởng nhóm PVG" là người tỉnh ra sớm nhất, tức tối nhìn đám thuộc hạ của mình bên cánh trái đang cười đủ kiểu, quát to
- CƯỜI CÁI GÌ?
* im bặt *
- THÍCH CƯỜI LẮM HẢ?
* nín thin *
Sau khi "trấn áp" và " bình định thiên hạ" bên phe mình xong, leader Choi càng tức tối trừng mắt nhìn đám kẻ thù bên kia. Cô tức vì bọn chúng dám xem thường bạn cô thì ít, mà tức vì cái cô bạn ngốc nghếch kia của mình thì nhiều. Đời thưở nào đi biểu diễn bị người ta ném dép mà còn dám lôi ra khoe với cái vẻ đầy tự hào như được nhận giải Grammy thế kia.
- Bộ cả dòng họ mấy người chết hết hay sao mà vui nên cười dữ vậy?
*im re*
Quả không hổ danh là Đại tỷ đứng đầu có khác, sau một câu hỏi "vô cùng dễ thương và đáng yêu" cùng với cái giọng nghiến răng gầm gừ từa tựa "tiếng suối trông như tiếng hát xa " của Choi trưởng nhóm, cả đám cận vệ bên kia im thin thít không dám hó hé tiếng nào.
... bộp .. bộp...
- Khá lắm.. đúng là Đại tỷ WANGUI có khác, cũng uy lực gớm nhỉ? - LeeTuek vỗ tay cười thích thú nhìn đàn em mình co rúm dưới ánh nhìn rực lửa của SooYoung.
- Tôi là thế, biết điều thì im đi. Thứ cống rãnh như mấy người thì làm sao có thể sóng sánh với đại dương - Soo nhếch mép
- Xí.. mấy người mới là thứ kênh mương mà đòi tương đương với bể nước thì có - Hoàng tử vứt ngay hình tượng cao quý mà xắn quần xắn áo "chửi lộn"
- Ối xời... phấn mà đọ với vôi - Soo trề môi
- Xôi mà so kè với cơm nếp - LeeTuek chống hông, bặm miệng.
- Đồ đường loại ba mà tưởng Chocolate loại một ...
- Í chời cái thứ đất trôi sông mà làm như xà bông thượng hạng...
Nhận thấy cuộc "khẩu chiến văn học" có nguy cơ kéo dài bất tận, Sica nhà ta lắc đầu chán nản chen vào.
- Hai người đang làm cái quái gì vậy? Định đứng cãi qua cãi lại tới sáng mai luôn hả?
Hai vị "thống lĩnh" sực tỉnh, LeeTuek nhếch môi .
- Các cô nên ngoan ngoãn làm thuộc hạ cho ta, may ta ta còn chừa cho con đường sống. Trước giờ chưa có gì mà ta chưa dám làm cả.
- Hôhôhô
Soo ngửa đầu cười vang, bỉu môi châm biếm.
- "Cao nhân tất hữu, cao nhân trị" , để xem bản lĩnh của ngài như thế nào đã...
LeeTuek cũng cười to, lặp lại câu nói của nhóm trưởng PVG với cái giọng khinh khỉnh.
- Hay cho câu "cao nhân tất hữu cao nhân.. ị " Câu nói vừa phán ra, WANGUI như muốn nổ tung bởi hàng ngàn tràng cười như vỡ chợ, toàn thể "dân chúng" hai "chiến tuyến" đều cười ngặt nghẽo. Không biết ngày hôm nay là ngày gì mà từ một vụ chạm trán nảy lửa giờ biến thành sân khấu tấu hài như thế này.
Hoàng Tử đáng kính của chúng ta thì đần mặt ra không hiểu gì, YeSung xấu hổ che kín mặt nhắc nhở.
- Là " cao nhân tất hữu cao nhân TRỊ " ...
LeeTuek lúc này mới vỡ lẽ nhận ra sai lầm "chết người" của mình, vừa quê độ với kẻ địch, vừa tức cái tai nghễnh ngãng nói một đằng mà nghe một nẻo bèn lúng túng chữa thẹn.
- Ờ thì... "cao nhân trị".. sai sót tí đỉnh thôi mà.. hột vịt mà còn lộn..
- Không đùa nữa, nghiêm túc đi. Hôm nay Hoàng tử gọi chúng tôi ra đây chắc không chỉ để nói vài câu chuyện tầm phào đâu nhỉ?
- Đúng. Ta muốn các người dẹp bỏ PVGirls. Và từ nay, mọi quyền hành điều thuộc về ta, nếu có hứng thú, các cô có thể làm thuộc hạ cho ta.. - LeeTuek vuốt môi.
- Không đời nào.
- Chuyện đó không bao giờ xảy ra.
- Chưa ngủ mà mơ ồi hả chời !!!
Đám học sinh WANGUI nhao nhao phản đối, riêng bốn vị đại tỷ vẫn im lặng không phản ứng.
- Đúng là thứ sâu bọ làm người.
- Nè, con nhỏ kia, ăn nói vậy đó hả? Có muốn áaaaaa...
Một tên cận về đứng gần đó chỉ tay vào mặt Sica, miệng dọa dẫm nhưng mọi người chưa kịp nghe hết câu đã thấy hắn nằm xải lai dưới đất. Với chiêu thức Oshoto Otoshi của nhu đạo, bạn hiền Sica đã hạ một tên vệ sĩ to gấp rưỡi mình.
- Dám đánh người của ta? Được. Ngon. Giỏi. Vậy thì không khách sáo nữa, hôm nay chúng ta sẽ phân thắng bại.
- Thích thì chiều. Mọi người, chúng ta phải "quyết tử cho cả nhóm quyết sinh"
Với bộ dạng sừng sộ, Hyo nghênh mặt thách thức.
- Ok. Bên các ngươi ai sẽ là người tham đấu trước?
Câu hỏi vừa chấm dứt cả đoàn người ùn ùn .. lùi xuống vài bước, bỏ lại một người vẫn đứng trơ trơ ra đó vì không biết mình vừa bị chơi xỏ. Và người ngây ngô đó chính là trưởng nhóm chưn dài - Choi leader.
- Là cô à?
LeeTuek cười hềnh hệch, trong khi bạn Soo vẫn ngây thơ nhìn lại một cách khó hiểu rồi quay ra sau thì tá hỏa khi chỉ có một mình bạn là đứng trước mọi người.
Lúc này, bạn mới tức vì bị đám bạn thân lẫn thuộc hạ chơi khăm, nhưng chuyện đã lỡ, bạn đành ấm ức nén ánh mắt rực lửa của mình mà gườm gườm nhìn lại kẻ địch.
- Là tôi thì sao? Sợ à? Bắt đầu đi.
Dứt lời, cả hai thủ lĩnh rùn người vào tư thế, hai mắt lăm lăm nhìn nhau như hai con hổ sắp lao vào cắn xé đối thủ. Chân bước một cách từ từ, cả hai vẫn gườm nhau, ánh mắt đầy sát khí, nắm tay bóp chặt, không khí nặng nề, đám người còn lại im lặng, nín thở dõi theo mà trống ngực dộng ình ình.
...
Hai bạn cứ thế mà vờn nhau thành vòng tròn, cuối cùng cũng về vị trí ban đầu(pó tay ^^)
- Nè, hai người có định đánh hay không để tụi tui biết mà ở lại coi. Cứ lượn vòng vòng hoài chán bỏ xừ, đi ngủ cho rồi - bạn hiền Sica hết kiên nhẫn khoanh tay nhíu mày nhìn hai cái con người rãnh rỗi kia.
- Từ từ... đang nghiên cứu tình hình mà - Soo quay ra sau giải thích.
- Hòang tử, ngài có đánh hông vậy? Hay để thần xuất trận giùm cho...
YeSung sau một hồi đứng ngáp dài ngáp ngắn chờ đợi sự thay đổi thế trận để rồi nhận ra hình như hai cái con người này chỉ thích vờn nhau mà thôi. Chán nản, cậu đành xuống giọng năn nỉ chủ nhân.
- Im đi. Để ta. Đựơc, bắt đầu nào. 1, 2, 3 ... yahhhhhh
~
Cùng với tiếng hét, cả hai vị thủ lĩnh đầy quyền uy lùi lại lấy đà rồi lao vọt tới trước, hàng trăm trái tim trong khu vực này đều như muốn ngừng đập.
0_o
- Kéo, đá , giấy!
- Giấy, đá, kéo! Và sau đó, trước hàng ngàn con mắt mở to hết cỡ vì sock và hàng trăm cái mồm há hốc vì quá bất ngờ. Hai vị thủ lĩnh lao vào nhau... oẳn tù xì... =))
- Xời ơiiiiiiiiiiii....
Đám nhóc xí lên thất vọng vì cái cả đám nhóc cần là cảnh hai vị thủ lãnh đập nhau te tua kia kìa. Còn cái tình huống trước mắt sao mà nó ... hài quá thể...
- Dừng lại. Các em đang làm gì vậy? Tôi đi vắng có vài ngày mà đã muốn gây bạo loạn ở đây rồi sao? Trừ những người cầm đầu, tất cả giải tán. Quản Sinh Kim và Im mau ra lệnh cho tất cả về phòng. Riêng các em theo tôi.
Hiệu Trưởng Lee bất ngờ xuất hiện, theo sau là đám HongKi và HuynAh cùng với hai vị quản sinh. Sau câu mệnh lệnh đầy quyền uy,TaeYoong gật đầu đi tới "lùa" đám nhóc về "chuồng", bốn đại tỷ cùng với hai chủ tớ Hoàng tử thì tò tò đi theo HyoRi về phòng Hiệu Trưởng.