- Haizz... chán quá đêeeeeeeee~~ Oáp...
Hyo vươn vai ngáp, bốn cô gái còn lại chỉ biết lắc đầu đồng cảm. Tại sao là bốn? Bởi vì có một người đang ngồi châm trà vào tách mà cặp mắt nhìn đâu đâu, mặt mày thì ngơ ngơ ngẩn ngẩn như vừa mất tiền, không để ý rằng nước đã tràn ra khắp mặt bàn.
- Ê~ Tiểu Đẹp~ - Soo gọi nhỏ.
- Đầu zàng ~ - Hyo cau mày
- Sica unnie?
- Jessi?
- Giờ sao bây?
Soo lắc đầu bó tay nhìn bốn cô nhóc còn lại.
- Bổn cũ soạn lại đi! - Sunny nheo mắt tinh ranh,cả bọn đồng loạt gật đầu.
*hít~ *
- YA !!!! J- E- S- S- I- C- A
*giật mình*
Choang...
Tách trà nóng bị quẹt ngã sang bên, nước đổ ra hết mặt bàn.. Sica bừng tỉnh ngơ ngác nhìn năm cái mặt như vầy - > (=.=)
- Nè, làm gì vậy? tự nhiên đồng loạt la lên là sao? Rãnh rổi quá muốn làm chuyện khác người hả?
="= x5 (tức là 5 cái mặt lại y chang nhau)
- Ểh? Chuyện gì? Tớ làm gì hả? o_o
>"
- Nè! Bộ sáng nay các cậu ăn trúng keo dán sắt hả? Sao á khẩu hết rồi? *bụm miệng cười*
- Á KHẨU CÁI ĐẦU CẬU ĐOÁ!
- Trời đất ơi, Jết Xi ka - cậu có ghét tớ thì nói chứ tính đổ nước tràn ra đó dìm chết hết cả đám huh? Rót trà chứ có bảo là lau nhà đâu??? - Thỏ rừng trợn mắt .
- Í. ờ nhầm.. lỡ tay tí đỉnh í mà . hề hề.. *cười xuề xoà *
- Dẹp dẹp.. mà nói nghe coi.. sao hum nay như người mất hồn vậy? Tối qua bị mất ngủ hả? - Soo hỏi.
*lắc *
- Bị HT Lee la? - Fany xoa xoa cằm
*lắc lắc*
- Hay bị trai dụ tiền đó pà? =_= - Hyo vô tư phán
- Trời mẹc ơi.. Đến cái tuổi này rồi mà vẫn bị zai lừa.. új giời... - Soo bĩu môi
o(>///
- Ơ... vậy là hỏng phải hả? Chứ sao mà unnie nhìn cứ lơ lơ lửng lửng thế nào ấy! - Seo chọt chọt hai ngón trỏ vào nhau.
- Thôi mệt quá! Toàn đoán mò với suy diễn lung tung. Dư hơi, quởn việc, thừa năng lượng quá hả? Vậy thì tới lớp mau đi! Trễ giờ rồi kìa, không khéo bà "ác phụ" Gyuri đó phạt nữa giờ!
Nói xong Sica xách cặp nhào ra khỏi nhà hàng, năm cô nhóc ban đầu còn ngơ ngác chả hiểu gì sau mới dần dần bừng tỉnh rồi cũng nháy nhau chạy ù về lớp.
_
"Đồ đáng ghét... Mụ phù thuỷ.. Nếu không phải vì chờ đợi Miss Kwon về thì tôi đã cho bà một trận ra trò rồi...
Aishh... Còn cái người lạnh lùng đó nữa.. sao chưa chịu về đây.. đừng có nói là đi Seoul rồi say nắng anh chàng bác sĩ điển trai nào đấy nhé.. "
Công túa vừa chạy vừa nghĩ thầm. Sau nhiều lần đắn đo cuối cùng ẻm cũng quyết định đối mặt với cảm xúc của mình. Sự vắng mặt của Miss Kwon trong suốt tuần qua khiến ẻm khó chịu vô cùng, không có người cho ẻm chọc phá, cũng không có người cho kẹo... Thế giới đối với ẻm trống vắng một cách lạ kì..
...xOạch.... Cả lớp quay đầu nhìn... Đại tỷ Sica bước từ từ vô với cái mặt nịn nọt quá sức tưởng tượng..
- Em Chào cô! Hôm nay cô đẹp một cách lạ thường luôn đoá! hihi!! Giaó sư Guyri vẫn ngồi im như tượng..
- Ouch! Đau.. xích ra coi..
- Nè... nè.. lùn mà nhoi quá nhazz...
Bên ngoài vang lên tiếng ồn ào, càu nhàu của năm Đại tỷ còn lại. Khỏi nói thì trong này ẻm đổ mồ hôi hột vì cái mức độ gan lì đệ nhất của nhóm bạn mình. Đã đi trễ mà còn lộn xộn.
- Vào đi! Năm cô đứng bên ngoài!
..xOạch.... 1 cái đầu ló vào... 1 nụ cười cầu hoà...
cái thứ 2...
..thứ 3...
2 cái cuối...
..RẦMMMMMMMMMMM....
Cây thước sắt đập thẳng xuống mặt bàn gỗ, để lại một lằn roi in hằn nhìn hết sức kinh dị, còn trái tim của sáu bạn chẻ nhà ta đã chính thức nộp đơn xin nghỉ việc .
- Em.. - *chỉ*
=.=
- Em.. - *trỏ*
=.=
- Tất cả ra hành lang quỳ cho tôi!
=.= x6
- Nói không nghe hả?
- Dae...
Nói rồi sáu Đại tỷ lục tục dắt tay nhau ra ngoài hành lang...
Trong lớp ..
- Bài Bất đẳng thức này chúng ta phả....
...
- Ê xích qua coi.. chật chội quáaaaa~~
- hết chỗ rồi nè..
- Nấm ú nhích qua chút đi..
- Aishh.... đã nói là hết chỗ nhích rồi...
Gyuri dừng lại bài giảng, cầm cây thước, mở cánh cửa lớp... cả đám nhóc nín thở chờ đợi...
- Các cô...
...Ào..... ào...... .
.. Bụp....
- AHHHHHH
- Yeahhhh~~ hahaha~~
Một tràng đủ thứ âm thanh hỗn tạp vang lên.. Đám học trò háo hức đứng dậy chạy ra coi...
Trước mắt cả đám là vị giáo sư TOán học "hung thần " quần áo ướt nhẹp, mặt mày dính toàn bột mì đang điên tiết trỏ cây thước vào mặt sáu bạn mà thét ra lửa.
- Các em....
- Tụi em đây nè, cô muốn gì? Nói cho cô biết nhá, tụi này đường đường là Đại tỷ WANGUI không phải dễ để cho cô ăn hiếp đâu.. - Hyo hếch mũi.
- Biết điều thì ra khỏi đây trước khi tụi này nghĩ ra thêm cách nào nữa khiến gương mặt xinh đẹp của cô thành tàn tạ, tả tơi, te tua, tơi tả đấy.. - Sun hăm doạ..
- Được.. các cô giỏi lắm... tôi không bỏ qua chuyện này đâu.. cứ ở đấy mà chờ hình phạt của HT Lee đi~
Gyuri giận dữ bỏ đi một mạch. Chẳng thèm quay đầu lấy một cái để trông thấy sáu cái mặt láu cá và hơn hai chục cái mặt hí hửng vui mừng, la hét rần trời.
- Đại tỷ là số 1!!!
- PVGirls jjang
Khỏi nói thì sáu bạn hãnh diện tới mức nào, mặt hếch lên trời, chân bước đều đều vào trong.
- Í ẹ.. đánh gì dở ẹc zị?
Ẻm chun mũi trách Soo, khi suốt nãy giờ đã 15 rồi mà trận cờ caro vẫn chưa chịu ngã ngũ. Không phải do cả hai quá giỏi mà là cả đám quá dở không nhìn ra con đường để chiến thắng.
- Đại tỷ SooYoung cố lên~
- Đại tỷ Sunny phải chiến thắng~~
- Im coi tụi bây ồn ào quá - Soo mặt hầm hầm quay sang gắt.
Tình hình là hiện giờ cả lớp S1 đang vô cùng ồn ào, náo nhiệt bởi vị giảng viên đã "bỏ của chạy lấy người" và để giải quyết tình trạng "chán như con gián" - theo đúng nguyên văn của Sooyoung thì theo Idea của Choi leader đã nghĩ ra cách giải trí mà mang lại lợi nhuận, đó chính là: Đánh caro ăn độ. Và cả đám nhanh chóng chia làm hai phe: SooYoung 1 phe, Sunny 1 phe. Phần thưởng là giấy chủ quyền đảo New Caledonia ở phía Nam Thái Bình Dương.
- Đánh đâu giờ? - Soo bứt tóc quay sang hỏi công túa.
- Ai mờ biết.. chứ nãy giờ cậu có chịu nghe tớ đâu mà giờ hỏi.. - Sica liếc.
- Trời ơi đánh đại đi, lề mề quá àh~ - Hyo hối.
- Đánh đi đại tỷ SooYoung~~
- Sợ gì chứ? Chơi luôn đi, unnie nhát quá ~~ - Sèo nhăn mặt khích Sooyoung.
..Cộp.. cỘP....
... Xoạch....
Cánh cửa bật mở, đám nhóc nhìn hai vị quản sinh đang từ từ bước vào mà đứa nào đứa nấy mồ hôi chảy ròng ròng.
Không khí vô cùng căng thẳng. lớp S1 im phăng phắc.
"Kì này chết chắc, dám quậy GV rồi còn mất trật tự trong lớp.. Tiêu đời! Tiêu đời rồi~~ Omma ơi cứu con " - S1s think.
Không nói không rằng, vẫn với vẻ mặt nghiêm khắc, TaeYeon liếc sơ qua một lược những "đứa trẻ đã - và đang lớn" mặt mày xanh lét kia rồi từ tốn chỉ tay vào tờ giấy đánh caro, nheo mắt nhìn Fany.
...
- Cái này...
*run run*
... Tôi chơi nữa~ ..ẦMM...... Dưới sàn la liệt người..
Qủa không hổ danh là "Hung thần " , chỉ một câu đơn giản mà quản sinh Kim đã "đốn gục" cả chục mạng. Đám nhóc nhà giàu cứ tưởng bị trách phạt, lần này khó thoát, nào ngờ..
Đúng là sock của sock mà =_=
- - - - - - - -
- Unnie ơi đi nhanh giùm em cái! - Quản sinh Yoong dùng cây bút gãi gãi đầu, chán nản nhìn TaeYeon nằm dài trên bàn, mắt dò dò trên tờ giấy chi chít kí tự "x" và "0"
- Nhanh đi cô ~ - Joo Huyn hối thúc.
- Từ từ..
- Chời ơi sao như rùa bò zị nè.. lâu lắc như quỷ á, coi bộ bỏ bút viết nhào dô đập lộn còn nhanh hơn - Hyo khoanh tay, buông lờiment thể hiện "truyền thống gangster".
- Nè.. nói ai rùa hả? Im đi~ Cho người ta suy nghĩ - Nấm quay sang bặm môi đe doạ.
- Hoy tớ đi ngủ, chừng nào ai thắng thì gọi tớ dậy ngar.. oáp...- Công túa cũng "quá sức chịu đựng"
- Lẹ lẹ đi unnie.. Em sắp thắng rồi kìa... - Cá sấu con hí hửng.
- Đánh đâu giờ ta??? - Tae vò đầu, cố căng mắt nhìn vào đám ma trận trước mắt mà thấy rối mù.
- Đánh ở đây.
Một bàn tay chỉ vào tâm điểm hiểm hóc, Tae lập tức đánh theo.
- Yah~ unnie ăn gian.. chơi mà chỉ.. - Yoong bỉu môi vì đường thắng đã bị chặn.
Mặc kệ nhóc em hờn dỗi, "Đa nghi" toét miệng cười, tính quay qua cảm ơn người vừa chỉ.
Vừa quay sang, thì TaeYeon đã chính thức đóng băng cơ hàm, nhìn qua nhìn lại hình như tất cả trong phòng học đều giống như mình, thậm chí là tệ hơn. Mắt tròn mắt dẹt, miệng há hốc..
Bởi vì người vừa ra tay "nghĩa hiệp" cứu Taengoo chính là .....
= /./ =
" Chào mừng các bạn đến với chương trình "Hỏi xoáy đáp Shake" số đầu tiên - vào ngày đầu năm mới ^^
Tôi là CL - sẽ là MC - người đưa ra câu hỏi cho chương trình. Còn đây là nhân vật chính của chúng ta : Shake "
_Shake: Xin chào! *cúi đầu*
_CL: Tránh mất thời gian, chúng ta bắt đầu với 5 câu hỏi nhanh được chứ?
*gật*
_CL: E hèm! Câu hỏi đầu tiên - cũng là câu nhiều người thắc mắc nhất: "Tại sao ở Part 1 câu đố 0:0 lại bằng 2? "
_Shake: Bạn còn nhớ cách trả lời của Seo với GS Han không?
_CL: Nhiều ngừoi phàn nàn vì sao Yoona và SeoHuyn lại ít xuất hiện như vậy?
_Shake: Vì họ không phải main characters.
_CL: Bạn có thấy rằng tình cảm của Miss Kwon và Jessica tiến triển quá chậm không?
_Shake: Có.
_CL: Theo bạn nghĩ thì đã có ai tỏ tình theo 2 cách mà Tiffany và MinHo đã dùng chưa?
_Shake: Chắc chưa đâu.
_CL: Xin hỏi..
_Shake: Hết 5 câu rồi bạn.
_CL: Mới bốn câu mà..
_Shake: Tính cả câu đầu tiên bạn hỏi thì đã đủ 5 câu rồi.
_CL: Àh ~ ra thế.. *cười gượng*
" Đồ cái con người khó ưa.. " *chửi rủa thầm*
_Shake: Cám ơn, bạn quá khen rồi * nhếch mép*
"Nói thầm mà cũng biết được nữa hả trời? "
_Shake: Biết chứ.
"ặc .. ặc"
_CL: Có một câu hỏi từ bạn thienthan.. có hỏi rằng :
_Shake *cười* : Một câu hỏi thú vị. Thú vị vì bạn đã không đọc kĩ câu chuyện này. Ngay từ đầu đã khẳng định rằng WANGUI - là 1 trường giáo dưỡng giành cho con em tầng lớp thượng lưu. Như vậy thì các nhân vật đâu có ai Thật ra WANGUI là ngoại cảnh chính dẫn đến mọi diễn biến câu chuyện. Nếu Jessica không đến WANGUI thì sẽ gặp được Miss Kwon sao?
_CL: Hình như quá trình Jessica nhận ra cô ấy yêu Miss Kwon khá lâu nhỉ? Với cách nhìn của một người ngoài cuộc bạn nghĩ sao?
_Shake: Những cái gì càng lâu - sẽ càng khắc ghi sâu sắc. Đến mức khi mọi thứ thay đổi sẽ để lại một vết thương khó mà chữa lành.
_CL: Đó là điểm DRAMA của câu chuyện sao? Bạn đang tiết lộ phần sau của câu chuyện à? *cười đắc chí*
_Shake: Tôi chỉ nói quan điểm của bản thân theo câu hỏi của bạn, còn lại tất cả là do các bạn tự suy diễn ra.
_CL: Còn ít phút nữa, nhưng tôi sẽ hỏi bạn câu cuối cùng: Bạn giải thích sao về chi tiết lời nguyền của dòng họ NeeShim và hình xăm trên cánh tay của Miss Kwon? Truyền thuyết về những mảnh Băng Tinh là sao? Ai là mảnh Song Tinh còn sót lại?
_Shake: Chỉ 1 từ : TRÙNG HỢP.
_CL: Làm ơn giải thích cụ thể đi mà *quay ra nhăn mặt với PD*
_Shake: Miss Kwon là truyền nhân của NeeShim, đó là số phận. Đồng thời cũng là 1 trong hai mảnh Song Tinh bị vỡ đó là định mệnh. Nói 1 cách dễ hiểu thì cô ấy chỉ là tình cờ mang số phận và định mệnh đặc biệt hơn người khác thôi. Còn mảnh Song tinh kia, thì theo dõi các chap sau sẽ biết..
_CL: Thời gian đã hết. Cảm ơn bạn về cuộc trò chuyện thú vị này *bĩu môi*
_Shake: Tạm biệt mọi người. Hẹn gặp lại vào năm mới! Happy New Year 2012!!!
_CL: Cảm ơn khán thính giả đã bỏ thời gian theo dõi. Mọi thắc mắc xin hãy gửi về địa chỉ yahoo: . Những câu hỏi thú vị sẽ được đích thân khách mời của chúng ta trao tặng các phần quà! Xin cám ơn và hẹn gặp lại! HAPPY NEW YEAR
~ Luv guys!!!!
Giờ thì tiếp tục câu chuyện nào