Tiểu Thư Giang Hồ

Đã hàng giờ trôi qua, nàng vẫn ngồi im tư lự nhìn đăm đăm vào quyển sách đầy nghẹt chữ trên bàn, sự im lặng dường như chẳng giúp gì được cho việc cố hiểu những kí tự kia.
Đơn giản vì trong đầu nàng chỉ hiện ra duy nhất hình ảnh đôi mắt tổn thương
Đôi mắt của người đó
Nàng không hiểu nổi bản thân mình tại sao lại thừ người ra như thế.
Cô gái đó chỉ là học trò nàng thôi.. sao nàng lại để tâm cô ấy vui hay buồn? Sao nàng lại bị ánh mắt trống rỗng ấy ám ảnh?
Và vì sao nàng lại phải ngồi đây mà nghĩ về Jessica Jung?

Bất giác nàng nhớ đến ấn tượng đầu tiên nàng gặp người ấy. Đó là người đầu tiên dám cãi lại nàng, tuy bề ngoài cố tạo vẻ bướng bỉnh ngạo nghễ nhưng nàng vẫn thấy được bên trong đang run rẩy từng hồi
Những trò nghịch phá sau đó đều do một người cầm đầu khiến nàng không khỏi khó chịu và ác cảm. Những tưởng chỉ có thể đối đầu suốt đời thì lại có những chuyện khiến nàng phải suy nghĩ.
Luôn là cô ấy xuất hiện trong những lúc nàng buồn
Luôn là một người chỉ đứng từ xa dõi theo trong những khoảng lặng yên bình mà hiếm hoi nàng có được
Tại sao không phải là TaeYeon, là Yoona hay một ai đó mà lại là nàng?
Tại sao hết lần này đến lần khác người khơi dậy những cảm xúc phức tạp ngỡ đã mất từ lâu lại là Jessica?

Nàng biết câu trả lời. Nàng biết chứ..
Nàng lạnh lùng nhưng không hờ hững..
.. nàng vô cảm nhưng vẫn là con người..
Và vì là con người nên nàng mới cảm nhận được nhịp đập khác lạ của trái tim mình - đã không còn bình thường như trước khi nàng đến WANGUI nữa.

Nhưng nàng không thể nói, càng không thể chấp nhận. Vì nàng là Thái Tử Phi, vì nàng phải gánh vác trọng trách và bởi vì nàng và Jessica thuộc về hai thế giới khác nhau.
Thái Tử đích thân đến tìm, nàng biết khoảng thời gian tự do đã kết thúc. Chú chim lại phải trở vào chiếc lồng sơn son thiếp vàng sống cuộc sống đã được định sẵn
Nàng sẽ ra đi trong im lặng, nàng không muốn nhìn thấy người ấy. Nàng không muốn đối diện với đôi mắt nâu trong lúc nào cũng long lanh như chực trờ rơi lệ.
Nàng không muốn phải trải qua cảm giác đau đớn thêm lần nào nữa.

Không như mong đợi, cô gái ấy đã tự tìm đến nàng. Đã phát hiện ra sự thật và tất cả những gì nàng co thể nhìn trong mắt người ấy là một góc xám ảm đạm
.. màu của sự trống rỗng và tổn thương..
Khoảnh khắc ấy tim nàng bỗng nhói lên..
Hình như nàng đã yêu.. Không nhiều... nhưng chưa bao giờ là đủ..

Thở dài, nàng đứng dậy và bước ra ngoài. Hy vọng chút không khí trong lành sẽ giúp nàng vơi bớt ưu tư. Nào ngờ cánh cửa bật mổ, trước mắt nàng là một bức màn mờ ảo.
Trời mưa rất to, nhưng nàng đã không hề hay biết

.
.

Tiến đến lang can, ngón tay thon dài rụt rè chạm vào giọt nước đọng trên thanh sắt

Lạnh..
Nàng sực tỉnh, đôi mắt xanh thẫm u hoài xuyên thủng màn đêm

Mưa vẫn rơi ...
.. Lòng người vẫn héo hắt

" I set the fire to the rain
Watched it pour as I touch your face
Well, It burned while I cried
Cause, I heard It screaming out your name
Your name.. " (*)

Nàng lẩm nhẩm hát, đôi mắt ướt nhoè

Gương mặt ai
.. hình bóng ai hiện rõ giữa cơn mưa

Đưa tay

Cố vươn người chạm lấy..
Nàng muốn một lần chạm vào suối tóc óng ả ấy..

ĐOÀNG~

Tia chớp rạch ngang chân trời, nàng sực tỉnh để rồi nhận ra mình đang chồm cả người ra thành lang can.
Nhớ đến những hình ảnh vừa rồi, nàng cúi mặt, lần đầu tiên nàng nở nụ cười
Quay bước vào trong

Nàng đã có quyết định của riêng mình!

___________

Cơn mưa vẫn rơi, rơi mãi càng lúc càng to
Một dáng người nhỏ bé loạng choạng bước trong mưa, tay cầm chai rượu thỉnh thoảng đưa lên miệng nốc một ngụm.
Toàn thân ướt sũng, đầu óc mơ màng, chếnh choáng còn chân cứ bước..
Jessica vừa đi vừa lẩm bẩm

" Jessica ơi là Jessica, hà cớ gì lại đau khổ vì một người không quen biết? Yêu là gì? Yêu là cái quái gì? Có ăn được không? Tại sao con người lại cứ phải tranh giành nhau thế?
Jessica Jung ơi mi làm ta thất vọng quá, her.. người ta có hôn phu rồi, hôn lễ cũng sắp cử hành.. mở to mắt ra mà nhìn đi. Mi là kẻ xen vào phá đám hạnh phúc người khác!
Sica là kẻ xấu, kẻ xấu, kẻ xấu.. "

Nó đấm vào đầu thùm thụp, chân đưng không vững vẫn cứ lếch thếch bước đi

" Nếu yêu người ta thì phải để người ta hạnh phúc. Nếu quen với mi thì sẽ được gì? Sica à~ cô nên bỏ cuộc và chúc phúc cho người ấy đi.. Nhưng mà... tôi cũng biết rốt cuộc cái con người băng giá đó có nghĩ về cô hay không?
Muốn biết không Jessica Jung?
Chúng ta đi~ "

Nó say khướt tự nói chuyện với bản thân, tay vẫn ôm chặt chai rượu như đó là thứ quý giá không thể buông lơi.

= = =

- Mở cửa!

ẦM... ẦM ... ẦM...

- Mở cửa mau Kwon Yuri..

ẦM.. ẦM... ẦM...

Nó ôm chai rượu, cả người tựa vào cánh cửa, tay đập liên tục, miệng lèm bèm không ngừng.

- Miss Kwon ah~ Mở.. hức.. cửa cho tôi...

ẦM ... ẦM... ẦM...

Cánh cửa bật mở, mất đà nó ngã chúi tới trước và may mắn được giữ lại bởi một thứ gì đó sừng sững.

Cố níu lấy bàn tay ấy gượng đứng dậy, nó nhìn ra gương mặt đó

- Miss Kwon ah~

Từng giọt nước mắt cứ thi nhau lăn dài. Nó chỉ đứng nhìn người đó và khóc.

Người ấy thật đẹp.. nó có cảm giác hình bóng trước mắt chỉ là ảo ảnh

- Miss Kwon ah~

Khuôn mặt băng lãnh tú mĩ khẽ cúi nhìn, đôi môi căng mọng khẽ mấp máy.. với nó.. tất cả bây giờ chỉ như một giấc mơ

- Sao lại ra nông nỗi?

Giọng người ấy nhẹ nhàng, tay vẫn dịu dàng nâng đỡ nó

- Uống nào.. uống không?

Nó giơ chai rượu trên tay, nở nụ cười ngố tàu của kẻ say

- ...

- Không uống sao? Vậy tôi uống!

Nó ngửa cổ định tu thì một bàn tay tóm lấy chai thuỷ tinh lạnh ngắt trong tay nó rồi khó khăn uống cạn tất cả

- Hết rồi. Em về phòng đi.

Giọng nàng lạnh lùng, bất giác, tim nó nhói đau

- Chỉ là học viên thôi sao? Yuri xem tôi chỉ là học viên thôi sao?

Người ấy nhìn nó, quay mặt đi

- Nhìn tôi này, nói đi. Chỉ xem tôi là học viên. Quan tâm tôi vì trách nhiệm đúng không? Nói đi!

Nó nghẹn ngào, bàn tay bấu chặt cổ tay người ấy

- Đúng vậy. Em mau về phòng

Nàng cắn môi. tránh ánh mắt nó

- Được.. tôi hiểu rồi..

Nó đau đớn loạng choạng quay người bước đi rồi ngất xỉu trước cửa phòng nàng

- Jessica.

* * *

Đỡ nó nên giường. Nàng kéo chăn đắp ngang người nó rồi bật lùi chống tay vào bàn làm việc sau lưng để không ngã.

Đầu nàng đau quá.. lại có chút chếnh choáng. Tửu lượng nàng vốn không tốt và nàng biết điều đó có nghĩa là.. nàng sắp say.

Cố gắng đắp lại chiếc chăn bị đạp rớt xuống giường, nàng không muốn thấy vụ án mạng nào ở phòng mình cả.

Người nó ướt cả rồi nhưng nàng thì không tiện để thay đồ giúp nó. Thêm nữa, mớ rượu kia đã bắt đầu phát huy tác dụng
Nàng gắng gượng chọn một bộ quần áo rồi đi vào phòng tắm.. Đầu nàng quay cuồng, còn tay chân thì loạng choạng.

...
.

Cởi chiếc áo sermi bị nó làm ướt, nàng nhẹ nhàng mắc lên móc treo

Bỗng cả người cứng đờ khi nhận ra một cơ thể đang ôm chặt nàng từ phía sau
.. Là nó

- Jessi...

Sau một.. đêm trằn trọc suy nghĩ có nên đưa PG vào chap này hay không, cuối cùng mình cũng đã có quyết định
Những gì cần thiết bổ sung cho câu chuyện tất nhiên phải có ^^
Có miêu tả cảnh PG hay không miêu tả cảnh PG với Shake chưa bao giờ là vấn đề cần thiết bởi mình chủ trương từ đầu sẽ không tả PG cho fic - trừ khi quá cần.
Mình muốn fic của mình "sạch", nhẹ và dành cho mọi đối tượng.
Vốn dĩ câu chuyện này ngay từ đầu đã là một nồi nước lẩu. Chua, cay, mặn, ngọt.. chẳng thể gọi tên riêng biệt một thứ nào.
Sẽ có ngọt, có cay và có cả nước mắt.
Dĩ nhiên sẽ không dành cho những ai không thích sự trộn lẫn hỗn tạp này.
Đọc kĩ và đừng trách mình
Enjoy nhé~


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui