- Thái Tử Điện Hạ..
Anh lia mắt ra hiệu im lặng, nhẹ nhàng đặt cả người nàng xuống chiếc giường gấm chạm trổ rồng phượng ra lệnh cho các thuộc hạ lui ra ngoài.
Ngắm nhìn nàng lần nữa rồi cúi người hôn nhẹ lên trán, thầm thì khi nàng khẽ trở người quay mặt vào trong
- Thái Tử Phi của ta, chào mừng em đã trở về..
Rồi bước ra ngoài
Từ khoé mắt nhắm nghiền, dòng lệ khẽ tuôn rơi
o0o
Điện JaGung .. nơi ở của Hoàng Thái Hậu
- Thái Hậu an khang, Man Hae Go đến vấn an người!
Nghiêm trang trong bộ Han Bok truyền thống, nàng quỳ gối cúi người hành lễ.
- Công chúa, đừng khách sáo. Ngồi xuống với ai gia nào~
Thái Hậu Sim Ok mỉm cười, tay vỗ vỗ vào chỗ ngồi cạnh bà.
- Thái Hậu vẫn an khang chứ? Hae Go lo lắng cho người..
Nàng nắm tay Thái Hậu - người ngay từ bé đã rất yêu thương và chìu chuộng nàng. Ngay cả quyết định rời đi du học cũng một phần nhờ đến tay bà can thiệp.
- Haha ta khoẻ. Công chúa trông tiều tuỵ rất nhiều. Là không khoẻ sao? Ta đã không muốn con ra ngoài vì lý do này đây.
Sim Ok cau mày vờ giận dỗi, nhìn cảnh một người đã cao tuổi nhăn mặt làm nũng thật buồn cười, nàng cũng không ngoại lệ, nhưng chỉ khẽ hé môi
- Hae Go công chúa phải ở lại đây dùng cơm với ai gia, ta muốn nghe công chúa kể về những chuyện đã nhìn thấy ở bên ngoài
Nàng gật nhẹ đầu
- Hoàng Thượng, Hoàng Hậu Nương Nương giá lâm~
Tiếng loan báo vang vọng vừa dứt thì hai con người quyền uy nhất trong cung bước vào hành lễ, đoạn an vị phía bên trái.
Hae Go công chúa lập tức quỳ xuống cúi chào.
- Thái Tử Điện Hạ cầu kiến~
Seja bước vào, cũng hành lễ và an toạ phía cánh phải.
- Hae Go công chúa, chào mừng công chúa hồi cung!
Hoàng Thượng nhìn nàng khẽ cười, Hoàng Hậu cũng dõi theo cử chỉ của nàng bằng ánh mắt trìu mến
- Không dám, đa tạ Hoàng Thượng
Nàng cúi đầu đáp lời
- Chẳng hay sáng nay tất cả tập trung tại đây là có việc gì?
Thái Hậu vẫy tay cho tỳ nữ châm trà, khẽ cất lời
- Thưa Thái Hậu, trẫm muốn thưa về chuyện của Trưởng quận chúa
- Ai gia đã biết. Chuyện này Hoàng Thượng sẽ tính thế nào?
- Mặc dù lánh khỏi triều chính đã lâu nhưng Trưởng Quận chúa đã từng là bậc mẫu nghi thiên hạ. Khi người quy tiên lẽ thường không thể sơ sài. Trẫm sẽ hạ lệnh cho giới truyền thông tổ chức quốc tang và tiến hành truy điệu..
- Hoàng Thượng, điều đó không thể..
- Thái Tử sao có thể lên tiếng khi Hoàng Thượng còn chưa nói xong?
Hoàng Hậu trách mắng
- Thái Tử có ý kiến gì?
Thái Hậu nhướng mày dò hỏi
- Nếu tổ chức quốc tang thì trong vòng 3 năm Hoàng cung không được có hỷ sự, cũng như tổ chức lễ truy điệu thì việc sắc phong Thái Tử Phi sẽ không thể tiến hành..
Nàng im lặng, chỉ lắng nghe.. Không phải là nàng không có ý kiến gì mà bởi vì nàng biết rằng khi quyết định trở về, bản thân đã chấp nhận suốt đời giam lỏng trong chốn hoa lệ này không khác gì con chim con cá.
Thế nên chẳng mảy may phản ứng.. mặc cho Hoàng Thượng đang nhìn nàng với vẻ dò xét
- Thái Tử, sao lại có thể nói ra những lời như vậy?
- Lời Lee Jun nói không phải không đúng.
Thái Hậu lên tiếng bênh vực nội tôn.
- Thái Tử đã trưởng thành, Man Hae Go công chúa cũng đã quay về. Mọi thứ đã sẵn sàng, huống hồ các phần tử chống đối luôn rình rập đe doạ vị trí Quốc vương. Chưa bao giờ việc sắc phong Thái Tử Phi cần thiết như thế.
- ...
- .. Trước đây, nghi lễ đón Thái Tử Phi chỉ mới hoàn thành hai phần. Tín vật đã trao đổi, lễ Napche tuyên bố quyết định chọn Thái Tử Phi trước đại diện hai họ cũng chỉ vừa hoàn tất nhưng phần quan trọng nhất là lễ sắc phong THái tử phi trước dân chúng lại không thể tiến hành vì Hae Go công chúa phải sang Anh.
- ...
- Cũng không tự nhiên mà Thứ Phi GaIn và Hoàng Tử quay về. Nếu không vì bức di thư của Tiên đế chỉ truyền ngôi cho Thế Tôn se duyên cùng Chân Nữ của hoàng huyết há chăng sẽ không có sự xuất hiện đột ngột này? Nếu không mau công bố Thái Tử Phi, đêm dài càng thêm lắm mộng.. Hoàng Hậu nghĩ sao về ý ai gia?
- Thái Hậu thật sáng suốt..
Nàng cau mày, dường như với những con người cao quý này. Nàng chỉ như một tấm khiêng che chắn cho ngai vàng mà sẽ thuộc về con cháu họ.
- Thôi được, trẫm sẽ xử lý việc này theo ý Thái Hậu
____________
- KHốn kiếp! Làm sao thằng nhãi ấy lại có thể dễ dàng thuyết phục cô gái đó trở về?
Người đàn bà xinh đẹp nổi giận nắm chặt tay hất ngã tách trà trên bàn.
- Không phải điều đó tốt sao, thưa mẹ?
Lee Tuek mỉm cười như trêu gan mẹ mình
- Tốt? Con không biết suy nghĩ sao Tuekie? Cô gái đó quay về, rồi Hoàng cung sẽ thông cáo cho cả nước biết về việc xác lập Thái Tử Phi. Khi Thái Tử đã yên bề gia thất sẽ tính đến việc kế thừa ngai vị. Rồi mẹ con ta sẽ tay trắng có hiểu không?
- Chuyện đó hiện tại sẽ không thể xảy ra.
Cậu ung dung nhấp một ngụm cafe
- Tại sao?
- Thái Hoàng Thái Hậu vừa quy tiên. Dù bà ấy có đang sống ở chùa và không còn liên can triều chính nhưng cũng là quốc tang. Làm sao trong cung dám ém nhẹm việc đó mà sắc phong Thái Tử Phi?
- Con quả thật nông cạn. Dám để Thái Tử xuất cung một mình, lại đi xa chỉ để thuyết phục Kwon Yuri về cung. Chẳng lẽ người đàn bà ấy không đang suy tính điều gì ghê gớm sao?
- Là Man Hae Go công chúa, mẹ à~
Cậu nhẹ nhàng chỉnh lời bà
- Ta không quan tâm . Bằng mọi giá phải ngăn chặn lễ sắc phong này lại. Hwa tướng quân, ta muốn chỉ trong 2 giờ, cả Đại Hàn dân quốc đều phải biết tin Trưởng quận chúa quy tiên.
Người đàn ông ngồi phía sau Lee Teuk gật đầu rồi biến khỏi căn phòng. Chỉ còn cậu và bà
- Mẹ à, con mệt mỏi lắm rồi. Con muốn quay về Anh quốc..
- Không được. Nếu còn suy nghĩ bỏ cuộc thì từ nay đừng gọi ta là mẹ.
Bà gằn giọng, cậu nhắm chặt mắt kiềm tiếng thở dài rồi cũng lui ra.
- Noh Hae Na, cô quỷ kế đa đoan giành ngai vị cho con mình thì ta cũng sẽ không bỏ cuộc. Bằng mọi giá, ngôi vị Thái Tử phải thuộc về Lee Tuek!