Tiểu Thư Giang Hồ


Tóm tắt phần trước:
Jessica và Miss Kwon cuối cùng cũng đã gặp lại nhau sau nhiều lần vô tình không nhìn thấy.
Một sự hiểu lầm nhỏ trong lúc dòng người chen lấn khiến Miss Kwon đã có những suy nghĩ trái chiều về Sica, cộng thêm những lời xảo ngôn nàng đã nghe từ tất cả các thuộc hạ trong Cung nói về cô, trái tim nàng thêm lần nữa vụn vỡ.
Không chấp nhận sự thật rằng Miss Kwon đã hoàn toàn hết yêu mình, Jessica đã cố tìm đến SooYoung mong người bạn thân sẽ giúp đỡ cho cô có một cuộc gặp gỡ để phân trần và giải thích với Miss Kwon về tất cả những hiểu lầm và tình cảm mà cô giành cho nàng.
Thế nhưng thỉnh cầu chưa giải bày đã có chuyện lớn xảy ra
Jessica trong lúc tình cờ đã tìm được những bức ảnh quá khứ của người cô yêu trong máy SooYoung.
Từ đây.. một bí ẩn lại được hé mở...

= = =

...

Màn hình chuyển sang một file ảnh
Tò mò click vào biểu tượng

Jessica sững sờ
Trước mắt nó là nụ cười của người ấy..
Nụ cười tuyệt đẹp mãi mãi khắc khi trong lòng
Nhưng không phải với nó mà giành cho một người đàn ông khác..

Mồ hôi trên trán đổ ra như tắm, Sica mở trừng mắt nhìn những tấm ảnh lướt qua trước mặt. Đầu nóng bừng ..
Nó đang ghen.. Ghen đến phát điên với gã trai đang ôm ấp người nó yêu - ngay trước mặt nó.
Sửng sốt hơn khi tấm ảnh cuối cùng là gương mặt nhạt nhoà nước mắt của SooYoung bên di ảnh người đàn ông đó.
Đầu óc quay cuồng, cái quái gì đây?

Cạch

- Xin lỗi, tớ vướng vào buổi họp thường niên..

SooYoung mở cửa bước vào, đóng cánh cửa lại, ném xấp đề án xuống bàn, thả phịch người lên bộ sofa. Với tay lấy chun buộc gọn mái tóc dài nữ tính.
Nó im lặng.
Đôi mắt sáng quắc nheo lại nhìn thẳng vào mắt SooYoung.

- Cậu.. có gì giấu mình không?

Soo ngạc nhiên đặt vội ly nước lọc xuống bàn.

- Chuyện gì vậy? Cậu nói linh tinh gì thế? Tớ có giấu cậu chuyện gì đâu.. o.o

ẦM

Đập mạnh tay xuống bàn, nó bật dậy xoay màn hình laptop ra ngoài

- Vậy đây là gì hả? Tại sao ảnh của Yuri lại ở trong máy của cậu? NÓI MAU!

Soo tái mặt, chồm đến bàn làm việc rút chiếc USB ra

- Trễ rồi, cậu xoá cái USB đó nhưng có xoá được những gì mình lưu trong đầu không?

Nó lườm, nét mặt lạnh lùng đáng sợ nhất trong 2 năm qua

- Tớ.. xin lỗi..

- Cậu chỉ nói được bấy nhiêu thôi sao? CẬU KHÔNG CÒN GÌ ĐỂ NÓI VỚI TÔI SAO CHOI SOOYOUNG?

Nó hét lên, đôi mắt long sòng sọc. Có tiếng gõ cửa rồi tiếng người hốt hoảng bên ngoài

- Sếp à, có chuyện gì vậy ạ?

- Không có gì đâu.Các người về làm việc đi.

Soo quay lưng về phía nó, nói vọng ra ngoài, mắt nhắm chặt, đôi vai rũ xuống một cách bất lực

- Thôi được, tất cả là lỗi của tớ khi không nói cho cậu biết sớm hơn. Người trong ảnh là Noh Min Woo, anh trai Min Ho và cũng là người tớ yêu.

Ánh mắt tràn ngập lửa giận chợt dịu lại

- Chắc cậu cũng đã từng nghe TaeYeon nói rồi đúng không? Min Woo oppa rất yêu Yuri, anh ấy đã hy sinh tất cả - kể cả bản thân chỉ để làm cô ấy vui lòng. Chứng kiến người mình yêu thương một lòng vì người khác cậu có chịu nổi không Jessica?
- Vậy cậu.. đã giết anh ấy?

Nó bàng hoàng, ngã phịch xuống ghế. Không tin vào tai, vào mắt mình nữa. Người bạn thân thiết nó xem như người thân là một kẻ mù quáng trong tình yêu như thế sao?

- Không. Là tai nạn thôi. Nhưng đó là một tai nạn đã được dự báo trước!

- Là sao? - nó cau mày

- Kwon Yuri không phải là một người bình thường.

Soo thở dài, quay người đối diện với Jessica, nhấn mạnh từng từ.

- Cô ấy là người BỊ NGUYỀN RỦA.

- KHÔNG ĐÚNG

Nó trừng mắt quát, không ai được vu khống cho người đó trước mặt nó.

- Well, Yuri mang lời nguyền của dòng dõng Hoàng tộc, có khác gì không? Dù ai yêu và đến gần cô ta cũng sẽ có kết cuộc không tốt đẹp. Trừ khi đó là người được chọn để phá giải lời nguyền. Yêu lầm người khác, nếu người đó không chết thì cô ta sẽ chết.

- Dối trá, tôi không tin. Các cậu thông đồng nhau nói dối tôi để khiến tôi kinh sợ Yuri mà tránh xa cô ấy đúng không? Khốn kiếp!

Nó hất đổ mọi giấy tờ trên bàn, Soo vẫn trầm tĩnh đáp lời
- .. Đó là lý do tớ đã thoã thuận với Hoàng Thái Tử bày trò trong cái đêm đó. Anh ta vốn biết tính Yuri sẽ tìm cậu hỏi rõ nếu như nghe những lời cậu nói trong máy ghi âm và tớ đến đặt ra câu hỏi gài cậu rơi vào tình thế phủ nhận tất cả. Yuri sẽ nghe và cảm thấy bị xúc phạm. Tớ biết Jessica à, cậu yêu Yuri nhưng với tư cách một người bạn, tớ không thể để cậu gặp nguy hiểm. Lee Jun Ki là Thái Tử, anh ta có dòng dõi Đế Vương, sẽ khắc chế được lời nguyền đó. Tớ chỉ muốn giúp cậu và cô ấy thôi. Mất một người bạn quan trọng là quá đủ rồi..

Soo nắm chặt tay người bạn nhưng nó đã nhanh chóng giật tay lại.
Thì ra.. đêm hôm đó.. chính tại người bạn mà nó tin cậy đã cấu kết với người ngoài phản bội nó.
Đã chia cắt nó, đã dẫm chết niềm tin, sự tự tôn và hạnh phúc của nó và người ấy. Giúp nó sao? Hay là giết chết tình cảm và xé nát linh hồn nó?

- .. Còn nữa.. Jessica, tớ đã điều tra và khám phá thêm một sự thât nữa, Yuri và Kim Hyun Joong là hai con người có cùng một bản mệnh. Và cậu, chính cậu là người quyết định ai trong số họ được sống. Nếu như chọn Yuri, cậu sẽ khiến một người vô tội vong mạng. Nói cách khác, cả ba người các cậu đều mang trên mình chung một số mệnh ngay từ lúc cất tiếng khóc chào đời. Không có cậu , Yuri vẫn còn Lee Jun,cô ấy vẫn có thể sống. Đây đều là sự thật, chính TaeYeon cùng nhóm khảo cổ của cậu ấy đã nói cho tớ biết và Kwon Yuri cũng biết điều đó. Cái hình xăm trên cánh tay cậu chỉ vừa xuất hiện từ lúc cậu trở về từ WANGUI đúng không?
Nó gật đầu, vẫn bán tín bán nghi

- Tức là cậu đã lập một mối liên kết vô hình với Yuri? Nói mau, cậu đã làm gì?

SooYoung hốt hoảng nắm chặt tay nó. Cắn môi, Jessica thốt ra từng lời nhẹ hẫng

- Phải, chúng tôi đã..

- Cậu điên rồi!

Soo ôm đầu ngồi phục xuống ghế

- Tại sao? Tôi và Yuri yêu nhau, tại sao lại không thể chứ?

- Bởi vì cậu đã gián tiếp khiến lời nguyền dòng dõi NeeShim trỗi dậy. Cậu đã thất thân với Kwon Yuri và rồi.. cậu bỏ về Mỹ.. cậu phản bội lại người mang lời nguyền. Cậu có biết những năm qua Man Hae Go công chúa sức khoẻ suy yếu đến mức nào không? Nếu không có Lee Jun bên cạnh chắc chắn cô ấy đã không sống đến lúc này. Cậu điên mất rồi Jessica à..
Nó sững sờ, thì ra.. các cơn đau bất chợt nơi lồng ngực là những khi người ấy gặp nguy hiểm. Mỗi sự cố làm tổn thương thân thể nó đều dính đến người ấy.

.
.
.

Thả phịch người xuống ghế, đầu óc trống rỗng, đôi mắt vô hồn thẫn thờ nhìn vào khoảng không.

Nó phải làm sao đây? Vốn dĩ không hề biết rằng có những chuyện như thế này tồn tại..
Chính nó đã hại người ấy ra nông nỗi này sao?

Nó nhớ lại gương mặt xanh xao tiều tuỵ đã trông thấy lúc chiều, người ấy vẫn rất đẹp và .. nó vẫn còn rất yêu Yuri.
Càng nghĩ lại càng tự trách bản thân, càng xót xa , càng dằn vặt.. Tại sao nó và nàng không phải là hai người bình thường?
Chỉ cần được nắm tay người ấy trốn chạy khỏi thế giới này.. dù nghèo khó Jessica cũng sẽ hạnh phúc, sẽ không để nàng phải khổ cực

- Mình... phải làm gì đây?

Nó ngẩn đôi mắt đau thương nghẹn ngào hỏi người bạn thân

- Cậu về Mỹ đi.

- Sao?

- Kết hôn với Kim Hyun Joong, sống 1 cuộc sống bình thường như bao người con gái khác. Hãy để quá khứ ngủ yên. Đừng khơi vào vết thương đã khép miệng nữa. Nghĩ đến cậu và cô ấy, vì Yuri.. hãy làm điều đó đi Jessica!

SooYoung mím môi, khó khăn lắm cô mới nói trọn lời. Ánh mắt thương cảm nhìn người chị em đã cùng đồng cam cộng khổ.

- Mình chưa bao giờ nghĩ sẽ yêu một ai đó thật lòng.. cho đến khi gặp được cô ấy..

Nó chống tay gượng đứng dậy, Soo lo lắng chăm chú nhìn theo

- Mình cũng chưa từng tưởng tượng nổi chuyện tình yêu của mình lại là một bi kịch. . Nói rằng mình đang mơ đi SooYoung.. Hai năm qua mình đã làm mọi cách để cố gắng quên đi Yuri nhưng không thể được.. Cậu biết ngày mới đối với mình là áp lực, là trách nhiệm công việc chất chồng.. mình cứ lao đầu vào làm.. một phút cũng không ngơi nghỉ.. mình sợ chỉ cần một giây đi lạc, đầu óc lại nghĩ về người đó.. Màn đêm đối với mình thật sự đáng sợ.. sự cô đơn.. nỗi nhớ dày vò trong bóng tối của đêm đen.. mình lại uống rượu và khóc, cậu có biết mình đã khóc nhiều đến mức nào không? Người ta nói hạnh phúc nằm ở đáy ly.. nhưng sao cạn rồi đầy.. mình cứ tìm mãi mà vẫn không tìm được.. Mình có ngu ngốc quá không Soo? Đánh mình đi, đánh cho mình tỉnh lại đi Soo..

Soo bật khóc ôm lấy nó, đau và cay đắng quá. Cô chỉ biết vô dụng đứng nhìn những người thân của mình tự hành hạ bản thân. Cô là đứa bạn tồi.. tồi nhất trên thế giới..

- Khóc đi Sica, cậu đã mạnh mẽ quá lâu rồi.. khóc hết những gì chất chứa trong lòng bấy lâu nay đi..

Nó gục đầu vào vai cô oà khóc, khóc nức nở, khóc hết, khóc nhiều, nhiều đến mức không tưởng. Soo cũng khóc, khóc thương cho số phận bạn mình, cho mối tình dang dở của chính cô.
Chưa lúc nào cả hai thấy mình yếu đuối như lúc này.

Nhưng họ đã làm đúng.. Khóc không phải là mức độ cao nhất của nỗi đau, vì khi sự tổn thương đã dâng đến tột đỉnh
.. Con người sẽ trở nên lạnh lùng và bất cần
Điều đáng sợ nhất của nỗi đau không phải là giọt nước mắt..
.. mà chính là sự im lặng

Jessica và SooYoung cuối cùng cũng đã hiểu được sự im lặng của Miss Kwon..

*
* *
* * *

New York, 4h30pm...

Jessica xoải bước nhanh qua dãy hành lang khu mua sắm của J-center . Đi đến đâu cũng có nhân viên cúi đầu chào. Để tạo lập nền văn hoá theo nghi lễ Hàn Quốc tại một đất nước dân chủ văn mình quả thật không dễ. Nhưng Jessica đã làm được điều đó.
Nàng đã lập nên một đế chế cho riêng mình!

- Chủ Tịch, chào mừng đã trở về~

Trợ lý Yoo cùng với các cánh tay mặt cảu nàng gập người cúi chào.

- Được rồi, mọi người về phòng và viết báo cáo từng lĩnh vực mà mình đang quản lý. Ngày mai nộp cho tôi. Riêng bác Yoo ở lại cháu có chút chuyện muốn hỏi.

- Vâng thưa Chủ tịch

..

.

- Tiểu Thư có chuyện gì ạ? Ông bà chủ vẫn khoẻ mạnh và tập đoàn vẫn đang từng bước tiến lên!

- Elvis đâu?

Nàng ngã người ra ghế, một tay đặt lên bàn khẽ nhịp nhịp, thái độ cao ngạo và uy quyền.

- Cậu ấy được mời sang Milan với tư cách cố vấn và đại diện thương hiệu trong tuần lễ thời trang vào tháng sau, thưa tiểu thư!

- À còn vấn đề quà tặng cho khách mời may mắn đêm ra mắt bộ sưu tập lần trước cháu muốn thực hiện lời hứa. Liên lạc với vị khách ấy cho cháu!

- Ơ.. Thưa tiểu thư, chỉ có Elvis nắm danh sách khách mời đó..

- Ừhm.Được rồi, bác ra ngoài đi. Bảo thư ký thông báo xuống các đơn vị sẽ có cuộc họp khẩn cấp vào sáng mai. Các lịch hẹn huỷ hết cho cháu. Còn nữa, cháu mới bay về nên khá mệt, không muốn ai làm phiền cả.

- Vâng, tôi sẽ truyền đạt ý của Chủ Tịch ngay!

Nàng gật đầu nhìn theo người trợ lý ra ngoài rồi bước tới khoá trái cửa, mệt mỏi thả người nằm xuống bộ sofa trong văn phòng, thiếp đi..

- - - - - - - -

- Ăn đi con, đi nghỉ mát gì mà trông còn mệt mỏi hơn trước lúc đi nữa vậy?

Bà Jung gắp thức ăn vào chén con gái, lo lắng quan sát nét tiều tuỵ trên khuôn mặt Jessica.

- Không có gì đâu mẹ, chúng ta ăn nhanh để con còn về công ty.

.
2 tháng sau..

Chiếc điện thoại rung bần bật trên bàn, nó một tay mải miết rê chuột, tay còn lại lần mò vớ lấy cái điện thoại áp vào tai , mắt vẫn dán chặt màn hình.

- It's me, what 's up?

- Tớ đây Jessi, cậu đang làm gì vậy? Ăn gì chưa?

Fany cười hì hì trong điện thoại

- Chưa. Tớ đang bận. Mà có chuyện gì không?

- Trời đất ơi~ giờ này 7h tối rồi đó. Cậu muốn giảm cân huh?

Tiếng nàng Nấm la chói lói làm nó bực bội cau mày

- Tớ đã nói là bận rồi. Cậu đi ăn với Kim TaeYeon đi. Bye!

- Ê..

Tút.. tút...

Nó ngắt máy, tắt luôn điện thoại.

Knock .. knock...

- Vào đi

Jessica ngạc nhiên không nghĩ giờ này vẫn còn người ở lại.
- Chào em! Hi~

Ngạc nhiên biến mất khi cái người nó không mong đợi ló đầu vào.

- Anh đến đây làm gì?

Jessica khoanh hai tay, ngã người ra sau ghế.

- Anh đến nhắc em về buổi tiệc kỷ niệm 50 năm thành lập Etude thôi mà. Cha anh đã mời rất nhiều khách quý và ông sẽ kết hợp ra mắt con dâu trong buổi lễ luôn.

Cậu hí hửng cười toe, nó thở dài

- Tôi biết rồi, sao anh cứ nhai đi nhai lại hoài vậy? Anh sợ tôi bỏ trốn sao? Có cần mua dây xích trói tôi lại không?

Hyun Joong cười phá lên rồi đặt túi giấy giấu sau lưng nãy giờ lên trên bàn làm việc, xoa xoa đầu vợ sắp cưới

- Không cần đâu, đừng có nổi giận nữa mà vợ ngoan. Anh có mua bữa tối cho em. Ăn đi rồi mới có sức làm việc.

- Cám ơn, anh không làm phiền thì đã giúp tôi nhiều lắm rồi đó.
Nó nhíu mày, trừng mắt liếc

- Oh, vậy anh về. Mà em nhớ mở TV xem tin tức lúc 8h nhé, có thông tin liên quan đến bạn em đấy~

Cậu nhếch môi rồi khép cửa lại.

- Đồ phiền phức!

Jessica bực bội lúc lắc đầu rồi với lấy cái remote mở TV, phải mất hơn chục phút quảng cáo mới đến phần tin tức quốc tế. Cũng đã lâu rồi nó không có cập nhật tình hình bên ngoài.

Đứng dậy thực hiện vài động tác kéo dãn gân cốt trong lúc chờ phần dự báo thời tiết chán phèo kết thúc, Jessica làm động tác xoay người giúp phần lưng đỡ mỏi chợt chết trân khi nhìn thấy một gương mặt.

(The news by eng)

" Sáng nay 16/9, Lễ cưới Hoàng Gia Đại Hàn đã hoàn tất các thủ tục ra mắt.
Hoàng Thái Tử và Thái Tử Phi đã hoàn thành đăng kí kết hôn, tiến hành nghi thức rất trọng thể theo nghi lễ truyền thống của Hoàng cung. Thái tử và Thái tử phi ngồi kiệu dẫn đầu đoàn diễu hành qua cung Gyeongbok dưới sự chúc phúc của các thần dân.
Buổi diễu hành bắt đầu từ Đại Điện GyongChae đến quảng trường COEX, qua toà thị chính sang trục đường lớn và trở lại Đông cung.
Theo những thông tin từ Hoàng tộc, vợ chồng Thái Tử sau khi kết hôn sẽ chuyển về ChangDeok sinh sống.
Dân chúng đã chào mừng quốc lễ này bằng cách các nhà hàng mở cửa miễn phí tới tận đêm khuya, các cửa hàng buôn bán các món quà lưu niệm đám cưới.
Thay mặt đơn vị truyền thông, chúng tôi xin gửi lời chúc tốt lành và hạnh phúc đến Hoàng Thái Tử Đại Hàn và vợ của ngài .. "
Hộc.. hộc...

Nó thở gấp
Tay ôm ngực mất thăng bằng ngã phịch xuống ghế
Đôi mắt trừng trừng nhìn vào gương mặt rạng rỡ của người đó trên TV..
Sắc mặt nhợt nhạt , bụng dạ cồn cào như bắt ép dạ dày nôn ra tất cả.

Nụ cười đó..
Vẻ mặt đó..
Anh ta lại còn hôn người ấy trước mặt nó nữa ..

Buồn nôn thật..
Cơ mặt nhăn nhúm không diễn tả hết được nỗi đau.. sự tức giận ..
Biết trước sẽ có ngày này, nó đã không muốn nhắc đến, đã cố lơ đi nhưng tại sao cứ phải chọc vào vếch rách đã liền da?
Cây muốn lặng sao gió mãi không chịu dừng?
Siết chặt romote trong tay, Jessica vận hết sức ném thẳng vào màn hình TV khiến nó vỡ tan

Vỡ rồi..
Vỡ cả rồi..
Cũng giống như tim nó vậy

Kết thúc rồi
Chứng kiến người mình yêu tươi cười hạnh phúc bên người khác
Nó thật sự muốn tự sát cho xong.
Nước mắt cứ trào ra, ướt cả cổ áo.. ướt đẫm bàn tay

Siết chặt sợi dây chuyền kỉ niệm trong tay, từng cạnh sắc bén cứa vào lớp da mỏng đến ứa máu..
Nó không khóc đâu
Nó chẳng còn khóc được nữa
Hết rồi..
.. Mất tất cả rồi..

Vốn dĩ có thể la hét thật to.. nhưng rốt cuộc trái tim vẫn không thể lấp đầy..

Cánh tay buông thõng
Mặt dây chuyền lơ lửng giữa không trung khẽ động..
.. máu nhỏ từng giọt xuống sàn đá lạnh cóng..
Hạt thuỷ tinh cuối cùng óng ánh trên mi.. chảy dài rồi chạm vào mặt sàn lạnh lẽo..

Nỗi đau đã chấm dứt..

" .. Người đã xa ta rồi..
Người bước đi quá vội..
Còn riêng ta trong đêm mịt tối
Người để lại những nụ cười hờ hững
Bỏ lại một người ở sau lưng .. "

Tia chớp loé sáng, bên ngoài bức tường kính, cơn mưa đêm bất chợt ập đến mịt mù màn đêm ảm đạm..

...
..
.

Trong khung cảnh tráng lệ của điện Đông cung, một người lau vội nước mắt cho những mảnh giấy note in từng nét chữ nghiêng nghiêng bay bướm của quá khứ vào lò sưởi..

Đôi mắt ướt khẽ trào những giọt lệ mong manh..

Nàng quệt nước mắt dù lòng đau thắt

- Tạm biệt..

Kí ức đã khép lại..

Đôi tay vẫn luôn đưa ra chờ một ai đó nắm lấy cũng chẳng còn có thể vươn mãi..

Nỗi mong nhớ và chờ mong từ nay đóng kín..

Lầu Quỳnh Hội

- Ai gia muốn có Hoàng Tôn, Thái Tử và Thái Tử Phi mau chóng làm lễ Dongkoe nhé!

Thái hậu bật cười vui vẻ, đưa tay nhón lấy một miếng táo đưa cho Thái Tử Phi.

- Ta sẽ cố gắng thưa Thái Hậu..

Seja mỉm cười nhìn sang Thái Tử Phi, bắt gặp nàng cũng đang nhìn lại mình

- Thái Hậu ta muốn thưa một chuyện..

- Thái Tử cứ nói

Bà nghiêng đầu cười nhẹ trấn an.

- Thái Tử Phi vốn sức khoẻ không tốt, thế nên tuần Trăng Mật xin dời lại khi khác. Có được hay không?

Thái Hậu suy nghĩ rồi khẽ gật đầu chấp thuận

- Tất nhiên là được. À mà Nghị trưởng Kim ở Hoa Kỳ có mối quan hệ thân tộc với Hoàng Thất vừa đích thân sang đây gửi thiếp mời cho lễ kỷ niệm 50 năm tập đoàn của họ. Ai gia dự tính sẽ để Thái Tử và Thái Tử Phi thay mặt Hoàng gia tham dự. Âu cũng là một điều tốt để chứng tỏ sự vững bền của Triều đại ta.

Lee Jun quay sang nhìn nàng có ý chờ đợi

-Em nghĩ thế nào ta sẽ làm theo thế ấy..

Nàng tư lự rồi cũng gượng gạo gật đầu. Đây không ch3i là ý muốn cá nhân mà còn là danh dự của cả Hoàng Tộc.
Nếu không nhận lời người ngoài sẽ nghĩ rằng Hoàng Gia Lee không nể mặt.

- Hay lắm, Thái tử phi đã đồng ý. Chúng ta cứ thế mà làm.

Anh bật cười nhìn Thái Hậu, bà cũng hài lòng không kém.
Chỉ riêng nàng thần sắc lãnh đạm, lòng nặng trĩu ưu tư.
Từ bây giờ nàng đã là mẫu nghi thiên hạ, hậu cung chỉ dưới một người mà trên vạn người. Trọng trách đè nặng hai vai, sẽ không được nghĩ lung tung tránh mất tập trung vào quản lí công việc.
Tất cả những ký ức trong quá khứ đã đóng lại. Tình yêu cũng xin hãy ngủ yên..

Yêu là cho đi chứ không phải níu giữ.
Có những kẻ ngốc nghếch cứ mãi chạy theo tình yêu.. Lãng quên mọi thứ xung quanh.
Yêu không chỉ đơn giản là nói, mà còn là hành động, là việc làm.
Biết chấp nhận hy sinh, biết mỉm cười khi người mình yêu được yêu thương và bảo bọc bởi một vòng tay khác tốt hơn mình.

Gía như nó chịu dẹp bỏ tự tôn mà nó những điều cần nói
Gía như nó đủ mạnh mẽ để bước tới nắm chặt tay cô
Gía như họ là hai người xa lạ

Thì sẽ không có cái kết thúc như thế này..

" Tình yêu như giấc mơ
Tỉnh giấc rồi sẽ mất..
Nếu có thể..
.. hãy yêu khi ta còn nhau.. "

P.S: Xong chap này, Shake chợt nhận ra một số điều thú vị cho cuộc sống.
Sẽ không là từ "giá như" nữa. Mà là từ "PHẢI" , có những thứ trong cs này chúng ta phải ép buộc, phải gây áp lực mới mong nhận được kết quả tốt.
Fic cũng gần kết thúc rồi, chắc chỉ khoảng vài 3 chap nữa thôi ^^
Chúng ta cũng đã cùng nhau trải qua một chặng đường dài nhỉ?
Mọi người có gì muốn nói trước khi fic đi vào hồi kết không ta?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui