Chap 1:
6:30a.m: Nó bước xuống nhà trong trạng thái tốt lành của buổi sán [là tiểu thư nhưng tuyệt đối ko có thói quen ngủ nướng]. Ra vườn hít thở cái ko khí trong lành nhất, tưới mấy chậu cây trước nhà rồi bước vào bếp pha tách trà và tách cà phê cho pama nó và sau đó thì vớ lấy tờ báo ngồi xem ở phòng khách cùng pama. Pa nó lên tiếng:
-Nhi này!
-Có gì ko pa?-tay cầm tờ báo, miệng trả lời
-Ngày mai con về Việt Nam nha! Mau chuẩn bị đi con gái.
-Pa nói giỡn hay nói chơi thế?!-nó hỏi 1 câu...như ko
-Pa nói thật, con về đó có chuyện quan trọng chứ ko phải chơi đâu.-Pa nghiêm mặt quay sang nhìn nó
Bây giờ nó mới chịu bỏ tờ báo xuống, nhìn thẳng vào mắt pa:-Chuyện gì vậy pa!?
-Lấy chồng!!!-pa nó phán 2 chữ mà suýt té ghế
2s sau...nó lấy được bình tĩnh nhìn pa rồi tuông 1 hơi:-Chắc là ông hay pa có hôn ước lúc xưa với bạn chứ gì, hơiz...chuyện này con nghe nhìu tiểu thư kể rồi bây giờ lại đến mình. Thiệt khổ quá đi, à mà nếu là hôn ước thì pa đừng hòng chuyện đó xảy ra nhá!
-Đây ko phải hôn ước. Hôm bữa pa đi dự tiệc, gặp lại bằng hữu...
-Rồi có hôn ước chứ gì.-nó chen ngang[bướng thấy ớn]
Pa nhìn nó với ánh mắt nghiêm nghị...nó thấy ánh mắt ấy thì cuối đầu xuống, nhường pa nó:-Con hay quá, thích chen ngang thế. Pa thấy ông ấy có cậu con trai trông tuấn tú lắm, lại giàu có. Mà pa thì có đứa con gái xinh như con thì đúng là tiên đồng ngọc nữ rồi. Nên pa cho con về VN coi mắt
-Trời ạ! Thế thì khác gì hôn ước. Con mới 17t à, sao lấy chồng chứ! Ko được đâu pa...mai mốt con đi thì ai pha caphe nóng cho pa, trà gừng sáng ama chứ!-Nó nói giọng nũng nịu kèm theo ánh mắt...đáng thương
-Con về VN khoảng 2-3ngày thì pama sẽ về, dẫn đi xem mắt. Tới lúc đó biết đâu con iu người ta!
-Hix...mấy cái tên công tử bột, phách lối, kênh kiệu, khỏi gặp cũng biết thế nào rồi pa ạ!!!
-Ko nói nhìu, về VN, đến lúc gặp mặt đi rồi tính, con mà cãi nữa là mama sẽ khóa tài khoản con đó!-Mama nó theo giỏi cuộc nói chuyện, giờ mới lên tiếng, nhưng hiệu nghiệm liền.
-Ấy đừng mà mama, con về, nhưng nếu cái tên công tử bột đó ko coi con ra gì thì đừng nói con ra tay độc ác đó!
-Ừk! Thì cứ gặp mặt rồi tính, thật cãi bướng ko bỏ. Pa mắng iu nó
Ngay sau đó nó bước lên phòng và...AAAAAAAAAA..nó la lên, nhưng vì phòng cách âm nên ko ai nghe[piết cách âm mới dám hét, ko thôi bị xử đẹp!]. Hét xong nó xuống nhà, nhờ bác tài chở nó đến công ti của anh hai. Đến nơi, vẫn cái bộ dạng đơn giản: tóc búi tròn cao, để mái ngố áo thun hình con thỏ và quần lửng đen, giày sandal nâu [đơn giản nhưng cực kute nhá! Nó ghét cầu kì lắm]. Bước xuống xe, lên thẳng phòng giám đốc.
Đến nơi thì ở bàn thư ký, ngoài phòng, nhìn nó với ánh mắt khinh[1 phần tưởng con nít đi lộn chỗ, 1 phần ganh tị với gương mặt baby], gắt giọng: Em ơi, chỗ này nơi làm việc chứ ko phải chỗ cho trẻ em chơi đâu! Đi chỗ khác đi em!!!
Nó ko nói gì[ko thích nói chuyện với người khác nhìu], tay bỏ túi quần[phong thái khiến m.n nhìn vào tưởng nó lạnh lùng], tiếp tục đi thẳng đến cửa phòng giám đốc. Ã thư ký thấy thái độ đó càng ghét thêm. chặn nó lại. Ko nói tiếng nào, lấy chân đá thẳng ả vào vách tường, tiến đến cửa phòng.
"Rầm..." chuyện lấy chồng nó đã bực lên rồi, gặp ã thư ký đỏng đảnh nữa khiến nó sôi máu lên, đạp gãy cửa phòng anh hai nó...