Chap 3:
8:00am-nó có mặt tại sân bay Tân Sơn Nhất trung tâm thành phố.Bắt taxi đến biệt thự [pa nó có cho địa chỉ mà]. Đến nơi, người làm đứng 2 hàng đón nó, bác quản gia lên tiếng:-Tiểu thư! Mời người vào nhà ạ!
Nó cười thân thiện:-Bác đừng xưng như vậy, kỳ lắm! Bác cứ kêu cháu là được rồi mà!
-Nhưng thưa tiểu thư...-Bác đang ái ngại lưỡng lự thì...
-Ko nhưng gì hết, xem như lệnh của cháu đó, cháu ko thích người trong nhà mà kêu tiểu thư đâu, mọi người ở đây cũng vậy nha!-Nó cười thêm ọi người an tâm mà gọi
-Ừm! Được rồi, cháu vào nhà đi, phòng cháu ở lầu 2 đấy! Có cần bác cho người dẫn cháu lên ko?
-Dạ thôi! Cháu tự đi được rồi mà!-Nói xong nó "tung tăng" lên cầu thang, đến tầng 2 thì có 2 phòng. 1 nhà vệ sinh [to bằng cái phòng người ta lun] và 1 phòng nó. Mở cửa vào thì toàn 1 màu hồng phấn, tường ốp gạch trắng tươi hình thỏ con[hồng thỏ nó thích mà]. Ình lên giường, nó nhìn dáo dác xung quanh rồi lại mở tủ đồ "Hix...toàn mấy bộ cầu kỳ ko, thật là...chắc ý của mama đây mà...Huhu!!! A, biết rồi...hihi...mình thông minh ghê ta" Nó vừa nghĩ vừa than thở nhưng 1s sau thì bệnh tự kỷ tái phát[bóng đèn hiện trong đầu nó đấy] Xuống nhà, nó nhờ người chở nó đến Diamond Plaza vào sắm khoảng 10 cái áo thun đơn giản như nó đang mặc[nhưng vải hàng hiệu chứ ko hàng chợ đâu nghen!] 10 cái quần tây lửng đen, thêm 1 cái kính bản to gọng đen 0 độ, rồi vào quán nhăm nhi kem 1 mình. Tối vào phòng, nó đánh 1 giấc ngon lành [ăn uống no say thì ngủ chứ làm gì]
Sáng hôm sau, 6:00am nó đã thức dậy rồi xuống nhà xem mấy cây hoa:
-A! Hoa ở đây nở đẹp ghê á, mấy dì ơi, cho con tưới hoa với!-Nó ngắm nghía xong rồi hỏi mấy người làm.
-Ừ! Cháu lấy cái bình kia tưới đi!-Mấy người làm cứ nghĩ nó tiểu thư khoe cát ko biết làm gì, nhưng khi thấy nó xách bình tưới và làm 1 cách nhẹ nhàng thì ngạc nhiên hết sức, thấy vậy nó quay qua nhoẻn cười:
-Mấy dì tưởng con ko biết làm phải ko, hihi! Lúc ở Mỹ sáng nào con cũng tưới và chăm mấy chậu cây trước nhà hết mà!
Mấy dì gật gù rồi đi vào trong. Xong mọi thứ thì cũng đã 6:30 rồi, nó vào nhà dùng bữa sáng rồi lên phòng thay đồng phục trường mới "Trường cấp 3 Royal sao, đồng phục cũng xinh ra phết chứ!" thầm nghĩ rồi nó mặc xong, tươm tất, đứng quay trước gương với bộ dạng: Tóc búi tròn cao, kẹp toàn bộ mái lên đeo cái kính bản to[nó sợ mọi người ganh tị với nhan sắc ý mà, nhưng trông vẫn kute ngố nhé!]...đồng phục nè áo sơ mi trắng viền nơ đỏ, hàng cút áo trẳng màu đỏ, váy caro đỏ trắng [sơ ri...mình chém lụi đấy!].
Chiếc BMV mui trần phóng trên đường, gió sớm tát nhẹ vào mặt. "KIi1ttttttt.....xe nó thắng ngay trước cổng trường, tìm chỗ đỗ xe thích hợp rồi tiến thẳng vào phòng hiệu trưởng:
-Chào thầy! Em là học sinh mới đến nhận lớp ạ!-Nó lễ phép
-À! Chào em, em là con gái bác Lâm đúng ko?-Thầy còn ngờ ngợ với hình tượng ngố của nó
-Dạ đúng rồi ạ! Thế cho em hỏi em học lớp mấy thưa thầy!?
-À, em học lớp 11A VIP đó!
-Dạ cảm ơn thầy!- Nó bước ra khỏi phòng rồi đi tìm lớp. "A! 11A, đây rồi!" nó thầm nghĩ sung sướng.
-Chào, em là học sinh mới đúng ko? Cô là Bích Ngọc-CN lớp 11A đây!
-Dạ em chào cô! Em tên Lâm Bảo Nhi, học sinh mới lớp 11A
-Cô biết rồi, nào vào lớp thôi!-Nói rồi cô bước vào cái lớp đang trong tình trạng hỗn độn..."RẦM" Cô dùng thước đập xuống bàn khiến cả lớp im thinh thít...ko 1 tiếng động: -Các em, lớp chúng ta có học sinh mới! Em vào đi!
Nó bước vào:- Chào các bạn, mình tên Lâm Bảo Nhi mong nhận được sự giúp đỡ từ các bạn!-Nó cười nụ cười toả nắng nhưng những đứa con gái nhìn nó ánh mắt khinh miệt:
-Trời, lại con mọt sách mà học lớp 11A, có lộn ko đây!-ns1
-Trông cái mặt ngu thấy ớn chứ!-ns 2
Bla...bla...[tạm cho qua]
-Em xuống bàn cuối ngồi đi, cạnh bạn Ngọc Trân nha!
-Dạ! Cảm ơn cô!-Nó bước xuống và đưa tay bắt làm quen
-Chào Trân, mình tên Nhi, mong bạn giúp đỡ, chúng ta làm bạn hén!-Nó cười thân thiện
-Ừm! Làm bạn tốt nghen!-Trân cũng cười lại và 2 đứa bắt tay
**********************
Nhân vật mới: Vương Ngọc Trân-tiểu thư tập đoàn họ Vương lớn t.3 thế giới. Cao 1m60 dáng chuẩn, thân thiện, ko kiêu ngạo nghen! Tính tình dễ thương, chọc điên lên là cho dở sống dở chết đấy! Giỏi võ[ko bằng nó thôi] IQ 175/200
**Cháp này giống những truyện khác nhỉ, lượng thứ vì Pury ko thể biến đổi được vì cháp này có thể nói là cây cầu của sự đặc biệt!!! Từ cháp 4 về sau sẽ ko có tình trạng này nữa[có cháp giống nhưng khoảng 20-30% thôi, truyện teen như vậy thì khó tránh lắm, mong m.n lượng thứ nha!] **