Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái


Các cường giả nhận định quả nhiên không sai…
Thông Túy Viên Hầu – Viên Hồng Ma thực chất chưa đánh toàn lực.

Thậm chí, sự liên thủ của Kiều Tố Tố và Tử Yên càng khiến hắn trở nên nguy hiểm hơn.

Tuy nhiên nếu đã tham chiến, hai nữ đương nhiên không cần biết đối thủ mạnh đến cỡ nào…
Các nàng toàn lực xuất kích!
Tử Khí đen kịch hòa cùng sự chết chóc bao trùm Cốt Tướng cao lớn vạn trượng, mái tóc màu tím của Tử Yên tung bay phất phới, đôi mắt nàng âm u và đầy cô tịch.

Toàn thể Cốt Tướng lúc này được ngưng tụ từ hàng vạn khối Xương Cốt khác biệt nhau được tìm thấy trong Tiên Ma Mộ Địa, lấy nhánh xương sống lưng của Thiên Đế làm điểm tựa để gắn kết toàn thể Cốt Tướng, Đế uy lan tràn khắp toàn trường.

Cốt Tướng dưới sự điều động của Tử Khí như sinh ra linh trí, theo ý niệm của Tử Yên, xương cốt trên cơ thể nó bắt đầu luân chuyển tạo thành một thanh Cốt Chùy khổng lồ vắt ngang thiên địa.

Hung hăng nện xuống đầu Viên Hồng Ma, nghiền ép không gian đến mức nổ tung.

Ở phía bên cạnh, Kiều Tố Tố tay nâng Ngạo Lôi Tháp, Cửu Sắc Đế Lôi cùng bốn loại Dị Lôi điên cuồng tràn vào, chín tầng Tháp ầm vang sức mạnh hủy diệt.

“Đi!”
Kiều Tố Tố ném Ngạo Lôi Tháp phá không lao lên, kích thước không ngừng mở rộng, từ trên cao trấn áp xuống đầu Viên Hồng Ma.

Hai loại công kích khủng bố đã sánh ngang Tiên Đế hùng mạnh thi triển Đế Kỹ, ngay cả Long Ngạo Thế ở không xa cũng phải nhíu mày ngưng trọng.

Nhưng đứng trước hai thế công dữ dội đó, Viên Hồng Ma lại lâm vào một trạng thái vô cùng kỳ lạ.

Chỉ thấy hắn bình tĩnh đứng tại một chỗ, Ma Côn lơ lửng bên thân, diện mục lãnh đạm chưa từng có.

Từ trên cơ thể hắn, lông đen chậm rãi dài ra như tóc, chiến ý thu liễm đến cực hạn, hai đôi mắt tối đen như động sâu không đáy.

Mọi sự cuồng ngạo, mọi chiến ý hung mãnh được thấy từ đầu trên người hắn đã chậm rãi tan biến, hay nói đúng hơn là bị hắn che giấu.

Hình tượng này không hề hợp với một con khỉ chút nào.

Lạc Nam nhíu mày, chẳng biết vì sao…hắn cảm giác được Viên Hồng Ma lại càng trở nên nguy hiểm hơn bao giờ hết.

“Đến rồi…” Số ít Đế Tử từng giao chiến với Viên Hồng Ma lẩm bẩm, gương mặt bao trùm sự ngưng trọng.

“Trạng thái Tâm Ma!” Bên ngoài đại điện, một đám Ma Đế trầm giọng thốt ra, âm thanh tràn ngập ghen tị và thèm muốn.

Thông Túy Viên Hầu trời sinh Tâm Ma.

Tâm Ma chính là trái tim của Ma, được xưng là thánh vật trong mắt toàn thể Ma Tu trong thiên hạ.

Người sở hữu Tâm Ma, ngươi có thể tu luyện mọi loại Ma Công, Ma Kỹ một cách dễ dàng, chỉ cần liếc qua lập tức có thể thi triển.

Nhưng bấy nhiêu đó chưa phải sự lợi hại nhất của Tâm Ma, mà trạng thái lúc này của Viên Hồng Ma mới thật sự là khủng bố.

Tiến vào trạng thái Tâm Ma, ngươi sẽ có được lý trí và sự lãnh tĩnh tuyệt đối của một Ma Đầu, không còn sợ hãi, không còn bị tạp niệm quấy nhiễu, không còn các loại cảm xúc khác bên ngoài chi phối.

Người ở trạng thái Tâm Ma, dù rơi vào hoàn cảnh thập tử vô sinh, hắn cũng bằng vào lý trí tuyệt đối của mình tìm ra đường sống trong chỗ chết.


Dù đối mặt với nhân vật cấp Thiên Đế, Viên Hồng Ma cũng sẽ dựa vào trạng thái Tâm Ma nghĩ ra cách nghênh chiến và giữ mạng.

Tâm Ma là thiên phú tuyệt đỉnh của Ma Tu, ngay cả những Thiên Ma Đế cũng phải thèm khát.

Đáng tiếc, Tâm Ma bẩm sinh mà có, bất kỳ Công Pháp hay Bí Thuật nào cũng không thể tạo nên Tâm Ma, có thèm khát cũng vô dụng.

Lúc này khi chứng kiến Ngạo Lôi Tháp và Cốt Tướng toàn diện oanh tạc chính mình, Viên Hồng Ma chỉ đơn giản ngẩng đầu.

ẦM!
Cốt Tướng nện xuống, Ngạo Lôi Tháp trấn áp trực diện.

Thân thể Viên Hồng Ma chia năm xẻ bảy giữa không trung.

Chẳng biết từ bao giờ, hắn đã biến mất tại chỗ, thứ vừa bị xé tan chỉ là tàn ảnh.

“Không xong!” Kiều Tố Tố cùng Tử Yên biến sắc.

Hiển nhiên các nàng không hề nghĩ đến, Viên Hồng Ma sẽ lựa chọn né tránh thay vì đối kháng.

Phải biết với sự kiêu ngạo và hiếu chiến của Viên Hồng Ma, đáng ra hắn phải nghênh đón trực diện thế công của các nàng mới đúng.

“Ngu xuẩn!” Long Ngạo Thế cười lạnh nói:
“Đó mới là chỗ đáng sợ của Tâm Ma, ở trong trạng thái này…Viên Hồng Ma sẽ dùng lý trí và sự lãnh tĩnh tuyệt đối để chiến đấu, dùng mọi thủ đoạn chỉ để giành chiến thắng và tiêu diệt đối thủ!”
“Thay vì vất vả nghênh chiến như bình thường, hắn đã lựa trọn né tránh để bảo toàn lực lượng và đột kích!”
XOẸT…
Tiếng nói vừa dứt, không gian bên cạnh Kiều Tố Tố bị xé toang, Viên Hồng Ma như một Ma Đầu xuất hiện.

Ma Côn trong tay nặng nề như thái sơn áp đỉnh, hai tầng Côn Vực gào thét vang trời, không chút thương hoa tiếc ngọc nện thẳng xuống người Kiều Tố Tố.

Cương Giáp Hoàng Kim Lôi bùng nổ quanh thân, ấn ký hình lôi đình trên trán Kiều Tố Tố lóe lên dữ dội.

ẦM ẦM ẦM!
Cửu thiên thập địa vang lên tiếng sét vang trời, Đế Lôi được Kiều Tố Tố triệu hồi mà xuống, hung hăng đánh xuống cơ thể Viên Hồng Ma.

Viên Hồng Ma sắc mặt điềm tĩnh đến đáng sợ, Tâm Ma giúp hắn tính toán được tình cảnh sắp diễn ra.

Đế Lôi oanh tạc sẽ chỉ làm mình bị thương nhẹ, nhưng Côn Vực của mình nện xuống đủ sức khiến Kiều Tố Tố trọng thương.

Đáng để trao đổi!
Và thế là, bất chấp Đế Lôi của Kiều Tố Tố, động tác trên tay Viên Hồng Ma không giảm chút nào.

ẦM!
Nhưng mà ngay sau đó, thân ảnh của Viên Hồng Ma đã hóa thành khói đen tan biến tại chỗ.

Bởi vì trước mặt Kiều Tố Tố đã lơ lửng một thanh Trâm Cài Tóc, từ bên trong cây trâm hiện ra hư ảnh thần thú Bất Tử Điểu giương cánh, bảo vệ lấy cơ thể nàng.

Tử Sắc Vũ Trâm của Tử Yên, đây là Pháp Bảo mà Tiêu Dao Tiên Đế cho nàng, đã được Tử Yên nhờ Thiên Địa Hội nâng cấp thành Đế Cấp Thượng Phẩm.

“Đa tạ!” Kiều Tố Tố nhìn qua Tử Yên thở ra một hơi nói.

Viên Hồng Ma sau khi nhìn thấy Tử Sắc Vũ Trâm xuất hiện đã lựa chọn rút lui.


Tâm Ma khiến hắn nhận ra dù mình tiếp tục công đến cũng sẽ bị Tử Sắc Vũ Trâm ngăn cản, đổi lại còn bị Đế Lôi oanh tạc.

Không đáng để liều lĩnh…
“Nã Nhật Nguyệt – Loạn Càn Khôn!”
Bất quá rút lui tạm thời không có nghĩa là dừng chiến.

Không cho hai nữ thời gian thở dốc, hai loại Đế Kỹ Cực Phẩm một lần nữa đã được triển khai.

Hư ảnh Ma Hầu khổng lồ hiện ra giữa trời, điên cuồng nghiền ép mà xuống.

“Nã Nhật Nguyệt – Loạn Càn Khôn!”
“Nã Nhật Nguyệt – Loạn Càn Khôn!”
Viên Hồng Ma ỷ vào ưu thế hồi phục lực lượng kinh khủng của Thông Túy Viên Hầu mà liên tục đánh ra Đế Kỹ.

Bằng vào lý trí tuyệt đối, hắn biết đây là cách nhanh nhất để giành thắng lợi, bởi vì hai nữ nhân này không thể có tốc độ hồi phục lực lượng sánh bằng hắn được.

“Kẻ này…” Kiều Tố Tố cùng Tử Yên hít thở không thông.

Đối diện với Đế Kỹ Cực Phẩm oanh tạc liên tục, các nàng cảm thấy áp lực cực lớn.

Kiều Tố Tố cắn răng nuốt vào một viên Tiên Đan bổ sung lực lượng, hàng vạn Lôi Binh vũ trang đầy đủ lại được ngưng tụ.

Tử Yên động ý niệm, vô tận Xương Cốt từ trên thân Cốt Tướng tách ra, sau đó lại liên hợp thành một tấm Cốt Thuẫn khổng lồ như vách núi ngăn cản trước mặt.

OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH…
Quyền Chưởng bá đạo đầy trời rốt cuộc nghiền xuống, Lôi Binh không ngừng bị tàn sát, Cốt Thuẫn hao mòn, liên tục rạn nứt…
Viên Hồng Ma thấy tình cảnh này, Ma Côn phóng đại, hai tầng Côn Vực bạo phát, dốc toàn sức mạnh đập đến.

Một côn này nếu đánh xuống thành công, chắc chắn phá tan thế thủ của hai nữ.

ẦM!
Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, từ giữa hư không bất chợt có vô số Phù Văn bay lượn hiện ra.

Những Phù Văn này huyền ảo vô cùng, tầng tầng kết tụ thành một tấm Khiên khổng lồ với lực phản chấn cực đại.

ĐÙNG!
Ma Côn nện vào tấm Khiên do Phù Văn kết thành, lực phản chấn như muốn long trời lỡ đất, dội ngược về phía Viên Hồng Ma.

XOẸT…
Viên Hồng Ma trượt dài trên không trung, ánh mắt khóa chặt lấy thân ảnh vừa xuất hiện.

Một vị mỹ nữ tóc vàng ngang vai, toàn thân bồng bềnh trong vái công chúa, đôi tay trắng nõn lít nha lít nhít các hình xăm chậm rãi bước ra.

“Phù Sư?” Viên Hồng Ma thốt ra hai chữ.

“Bảo Kiều…” Lạc Nam mỉm cười thỏa mãn.


Bảo Kiều không nhìn Viên Hồng Ma, đôi tay vẫn liên tục bay múa giữa trời, tầng tầng lớp lớp Phù Văn xuất hiện.

Những Phù Văn này bay khắp toàn trường, rơi vào thân thể của chúng nữ.

Trong thoáng chốc, lực lượng tiêu hao của chúng nữ như được hồi sinh, toàn thân thư thái dễ chịu.

Chưa dừng lại ở đó, Bảo Kiều móc ra hai tấm Phù Chú, một tấm hướng về Cốt Tướng của Tử Yên xé rách.

ẦM ẦM!
Từ trong Phù Chú, Tử Khí tinh thuần đến cực điểm gào thét mà ra, gia trì vào Cốt Tướng.

RỐNG!
Cốt Tướng như ăn phải chất kích thích, ngửa đầu thét dài, từng khối Xương Cốt trở nên to lớn đến mức dữ dội, kích thích toàn thân to lên gấp đôi.

Mạnh mẽ chưa từng có.

“Tử Đế Phù, có thể kích phát Tử Lực bùng nổ sức mạnh trong thời gian nhất định!”
Tử Yên thấy cảnh này ánh mắt đầy hưng phấn, vội vàng điều khiển Cốt Tướng lao đến Viên Hồng Ma.

Ở một bên khác, Bảo Kiều lại ném cho đám Lôi Binh của Kiều Tố Tố một tấm Phù.

ẦM ẦM ẦM ẦM…
Phù vừa mới rách, mây đen cuồn cuộn kéo tới như tận thế, Đế Lôi ở trên không như trút nước mà xuống, đánh vào thân thể đám Lôi Binh.

Lôi Đình như vô cùng vô tận cung cấp sức mạnh cho chúng nó…
“Chư Lôi Cộng Hưởng!” Kiều Tố Tố không bỏ qua cơ hội kích hoạt bí thuật.

NGAO!
Rống giận vang dội, toàn bộ Lôi Binh dung nhập thành một, hóa thành một tôn Lôi Tướng khổng lồ tay cầm Vạn Kiếm Lôi, thân khoác Cương Giáp Hoàng Kim Lôi, cưỡi trên Liệt Không Lang Lôi đầy uy vũ.

Từ Lôi Binh hóa thành Lôi Tướng, vô cùng dũng mãnh.

Cảm thấy chưa đủ, Kiều Tố Tố ném cả Ngạo Lôi Tháp cho Lôi Tướng nắm giữ.

Cốt Tướng và Lôi Tướng dưới sự trợ giúp của Bảo Kiều như được lột xác, chuyển thủ thành công, hung tàn lao đến Viên Hồng Ma.

Viên Hồng Ma thi triển thân pháp biến mất, khi xuất hiện đã ở sau lưng Bảo Kiều, Ma Côn toàn lực nện xuống đầu nàng.

Tâm Ma mách bảo, cần phải loại bỏ nữ nhân này nếu muốn giành chiến thắng!
Nhưng mà…khi Ma Côn đánh xuống, gót chân Bảo Kiều đã lóe lên vô số Phù Văn, đem nàng dịch chuyển cách xa ngàn dặm.

ẦM!
Cốt Tướng cùng Lôi Tướng vừa lúc áp đến, đem Viên Hồng Ma vây vào trung tâm.

“Hừ, nữ nhân Phù Sư này phá đám!” Thiên Lãm ở xa nhìn thấy tình cảnh này rốt cuộc không nhịn được nữa.

Sự xuất hiện của Phù Sư lợi hại như Bảo Kiều mang lại ưu thế quá lớn cho phe cánh của Lạc Nam, phải diệt nàng càng sớm càng tốt.

Hắn phất lấy Đế Bào, rút ra Đế Kiếm nâng lên trời cao.

“Chiến chiến chiến chiến chiến chiến!”
Hàng ngàn Thiên Binh Thiên Tướng dũng mãnh vô song cất tiếng, khí thế như hồng, ngàn binh hợp nhất.

“Lên!”
Thiên Lãm thống ngự Thiên Binh Thiên Tướng hành quân mà đi, nghiền ép không gian, quét ngang mọi chướng ngại vật, thế tiến không gì cản nổi.

Sức mạnh của Thống Quân Sư được triển khai.

Trước sự hiệu lệnh của Thiên Lãm, Quân Ý hào hùng bùng nổ, lực lượng của hàng ngàn vị Thiên Binh Thiên Tướng hợp nhất thành một, hiển hóa thành hư ảnh của một thanh Đế Kiếm khổng lồ giữa hư không.


Muốn hướng về vị trí của Bảo Kiều trảm diệt.

Bảo Kiều sắc mặt nghiêm túc, đang muốn lẫn tránh, đã thấy Thiên Lãm dùng khí thế khóa chặt lấy nàng:
“Thiên Đế Biến – Chấp Chưởng Càn Khôn!”
Đế uy cuồn cuộn hàng lâm mà đến, trực tiếp bao phủ Bảo Kiều vào bên trong.

“Trẫm nói ngươi bất động!” Thiên Lãm cao cao tại thượng lên tiếng.

Bị Chấp Chưởng Càn Khôn ảnh hưởng, Phù Văn đang lóe lên dưới chân của Bảo Kiều dập tắt, đem nàng định vị tại chỗ.

“Nguy hiểm…” Chúng nữ biến sắc.

“Giết!” Thiên Binh Thiên Tướng hùng hồn gào thét, Đế Kiếm vận chuyển.

“Cái rắm Thiên Binh Thiên Tướng, cho ta loạn!” Ngay tại thời khắc mấu chốt, một âm thanh đầy khinh bỉ bất chợt vang lên.

Thiên Lãm ánh mắt đọng lại…
RĂNG RẮC…
Vô cùng đột ngột, mặt đất dưới chân và cả không gian bốn phía xung quanh Thiên Binh Thiên Tướng mãnh liệt nứt ra.

Cánh tay, bàn chân, đầu sọ…từng bộ phận, từng bộ phận từ trong đó trồi lên…
Vài chục, vài trăm, vài ngàn…số lượng không ngừng gia tăng…
Bọn hắn da dẻ trắng nhợt không chút huyết sắc, bọn hắn hai mắt vô thần không chút tình cảm, bọn hắn mang theo khí tức âm u và sự chết chóc như từ dưới mồ sống dậy.

Cương Thi…
Số lượng Cương Thi khủng bố xuất hiện giữa đội hình Thiên Binh Thiên Tướng.

Không có quân kỹ, không có quy luật, không có hào hùng…
Có chăng chỉ là sự rối loạn và thô bạo…
Vừa mới xuất hiện, lập tức lao vào công kích, cắn xé, ngấu nghiến hàng ngàn Thiên Binh Thiên Tướng, bất chấp trật tự…
“AAAAAAAA, tay của ta…” Một vị Binh Lính gầm lên đau đớn, hắn bị hai con Cương Thi xé nát cánh tay.

“Mắt của ta…” Lại có một tên bị gặm mất con mắt.

“Khốn nạn, mau buông ra!” Hàng loạt Thiên Binh Thiên Tướng bị Cương Thi không biết sống chết liều lĩnh bâu vào như ruồi bâu mật.

Bọn hắn vừa giận vừa sợ, điên cuồng thi triển công kích đánh trả Cương Thi.

Nhưng lại phát hiện đám Cương Thi này liều mạng đến cực điểm, bất chấp tất cả cũng muốn cùng bọn hắn đồng quy vu tận.

“Chuyện gì xảy ra?” Thiên Lãm phẫn nộ gầm thét: “Kẻ nào phá đám bổn Đế Tử?”
Thiên Binh Thiên Tướng chỉ trong thoáng chốc đã bị hàng ngàn con Cương Thi làm cho hỗn loạn đến cực điểm, Thống Quân Sư như hắn còn lãnh đạo được cái rắm a.

Tình cảnh hỗn loạn gây nên toàn trường chú ý, vô số người kinh dị nhìn lấy bầy đàn Cương Thi…
Không ngờ Thiên Binh Thiên Tướng lại bị người khác dùng phương pháp này để khắc chế…
Rốt cuộc là ai làm?
NGAO!
Đáp lại tiếng quát của Thiên Lãm và tò mò của tất cả mọi người, mặt đất như bị lật tung, tiếng gầm rống kinh thiên động địa mang theo Long Uy ngang nhiên trồi lên.

Một bộ xác Rồng, xác của Long Đế hoàn chỉnh…
Long Thi…
Ở trên lưng Long Thi, một thân ảnh nhỏ nhắn thấp lùn toàn thân đầy bùn đất ngạo nghễ mà đứng.

Hắn vác Hoàng Kim Xẻng trên vai, bật chợt xoay người…
Hướng về phía Lạc Nam quỳ xuống:
“Chủ nhân, ta đã trở về!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận