Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái


“Hừ, đường đường là tộc trưởng của hai tộc Thần Thú lại muốn liên thủ vây công ta, các ngươi có biết xấu hổ hay không? Chuyện này một khi truyền ra mặt mũi Long Tộc và Phượng Tộc để ở đâu?”
Săn Ma Điện Chủ nhìn đôi cẩu nam nữ lạnh lùng nói.

“Không phải vây công, mà là hai chúng ta chấp một mình ngươi, nên cảm thấy vinh hạnh vì điều đó!” Lạc Nam nghĩa khí đường hoàng nói.

“Phốc!” Phượng Nghi Nữ Đế xém chút bật cười, hung hăng trừng hắn một cái, tên nam nhân này thật quá thiếu đứng đắn.

Đối với thực lực hùng mạnh mà Săn Ma Điện Chủ biểu hiện ra, Lạc Nam không dám có chút chủ quan nào.

Có thể trở thành đại nhân vật đứng đầu Săn Ma Điện, lại trong bối cảnh Tru Tiên Điện treo thưởng cái đầu của hắn với giá trị trên trời nhưng vẫn cao cao tại thượng sống tốt, thực lực có thể thấy được đôi chút.

Bản thân Lạc Nam không phải loại người nóng đầu, hắn biết phân biệt nặng nhẹ, sẽ chẳng vì cái gọi là kiêu ngạo nhất thời mà đơn đả độc đấu với nhân vật như Săn Ma Điện Chủ.

Khó khăn lắm Phượng Nghi mới chấp nhận liên thủ, cơ hội như vậy làm sao có thể bỏ qua?
“Đã như vậy, có thể chiến cùng tộc trưởng của hai đại tộc Thần Thú cũng là một điều thú vị!” Săn Ma Điện Chủ thản nhiên cười, trong tiếng cười lại bao hàm sát khí:
“Từ khoảng khắc Phượng Nghi tiện nhân ngươi đánh lén bổn tọa, đã định trước Phượng Hoàng Tộc xóa tên khỏi thế giới này!”
Săn Ma Điện Chủ vẫn còn cực kỳ cay cú vì bị Phượng Nghi Nữ Đế đánh lén, đập vỡ não trước mặt biết bao người, hơn nữa còn ép hắn phải thi triển Tạm Ly Thực Tại để bảo toàn tính mạng trước Đồ Long Chưởng.

Phải biết rằng, Tạm Ly Thực Tại cũng là một môn Tuyệt Thế Thần Thông cao thâm, khi thi triển dính đến Thời Không và nhân quả, cho nên bị hạn chế số lần sử dụng…điều này đồng nghĩa, Phượng Nghi vừa mới tước đi một ác chủ bài có thể giữ mạng của hắn trong trận chiến này, làm sao Săn Ma Điện Chủ không tức giận?
“Vậy sao? ngươi có thể thử một chút!” Phượng Nghi Nữ Đế ánh mắt lạnh lẽo đáp trả.

Săn Ma Điện Chủ hận nàng, còn nàng lại cảm thấy tiếc nuối vì ám sát thất bại.

Cơ hội vạn năm chưa chắc có một, ở thời điểm Săn Ma Điện Chủ không chút đề phòng nhưng vẫn chẳng thể giết hắn, Phượng Nghi thầm trách mình không đủ mạnh để diệt sát kẻ địch chỉ với một đòn.

“Điện Chủ, mau giải quyết bọn hắn, chúng ta đang lâm vào thế hạ phong!”
Ở bên kia chiến tuyến, Phó Điện Chủ của Săn Ma Điện cũng lên tiếng gào thét, yêu cầu Điện Chủ nhanh chóng làm thịt Lạc Nam và Phượng Nghi, phân ra thắng bại.

Vốn dĩ bọn hắn đang chiếm thế thượng phong, nhưng từ khi Phượng Hoàng Tộc liên thủ cùng Long Tộc, tình thế hoàn toàn nghịch chuyển.

Các vị trưởng lão Thiên Yêu Đế của Phượng Hoàng Tộc xuất chiến, hỗ trợ cho Cửu Đại Chân Long Trưởng Lão đối kháng với đám Nguyên Lão và Trưởng Lão của Săn Ma Điện.

Cửu Đại Chân Long Trưởng Lão đang phải lấy một địch hai, đột nhiên được Trưởng Lão của Phượng Hoàng Tộc trở giúp, quả thật là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, cục diện thay đổi, Long Phượng liên thủ, càng đánh càng hăng.

Tình hình quân đội đại chiến cũng không khác là mấy.

Vốn dĩ liên quân Nghịch Long của Lạc Nam chỉ kém hơn các đại tộc Thần Thú một chút, nào ngờ Phượng Hoàng Quân chi viện, lập tức áp đảo các tộc còn lại, cán cân triệt để nghiêng về một bên.

Long Tộc và Phượng Tộc vốn là hai loại Thần Thú đứng đầu Tiên Giới, lúc này bọn hắn còn liên thủ với nhau, người khác sao có thể chịu nổi?
Để lấy lại tình thế và giành chiến thắng, chỉ còn trông chờ vào Săn Ma Điện Chủ đem Lạc Nam và Phượng Nghi đánh bại, giảm sĩ khí của Phượng Hoàng Quân và liên quân Nghịch Long mà thôi.

“Yên tâm!” Săn Ma Điện Chủ tự tin nói:
“Sau trận chiến hôm nay, toàn bộ Tiên Giới sẽ được chứng kiến hậu quả của những kẻ cấu kết Ma Tu, dù đó có là những tộc Thần Thú hùng mạnh cũng phải trả giá!”
Tiếng nói vừa dứt, thân ảnh Săn Ma Điện Chủ biến mất ngay tại chỗ.

Ánh mắt Lạc Nam cùng Phượng Nghi đồng thời co lại.

Bởi vì hai người nhìn thấy, Săn Ma Điện Chủ vừa mới biến mất lại xuất hiện, nhưng mà có vô số người giống y như đúc, động tác giống nhau, khí tức giống nhau, khó lòng phân biệt thật giả.

Hiển nhiên đây là một loại thân pháp cực kỳ cao thâm được Săn Ma Điện Chủ triển khai, giúp người thi triển hình thành vô số phân thân trong thoáng chốc, làm mất phương hướng của đối thủ.

Ở giữa tinh không, hàng ngàn thân ảnh Săn Ma Điện Chủ hàng lâm, há miệng cười gằn, vô cùng vô tận Thiên Đế Lực hội tụ vào nắm tay, hung hăng chưởng xuống.

Trong hàng ngàn thân ảnh này chỉ có một người là mang theo công kích thật sự, nhưng để nhìn ra được hắn trong thời gian ngắn hoàn toàn bất khả thi.

Lạc Nam cùng Phượng Nghi nhìn nhau, đồng loạt động thủ.

“Quần Long Chưởng!”
“Phượng Vũ Cửu Thiên!”
NGAO! GÁY!
Hư ảnh vô số Nghịch Long đồng loạt bay ra, hóa thành đầy trời chưởng ấn, tầng tầng lớp lớp, oanh tạc bốn phương tám hướng.

Hư ảnh Thiên Mệnh Huyền Phượng cao quý giữa trời, một đôi cánh diễm lệ mang theo Niết Bàn Thánh hỏa thiêu đốt trường không.

Đối mặt với thủ đoạn của Săn Ma Điện Chủ, Lạc Nam và Phượng Nghi lựa chọn vũ kỹ công kích quần thể, tiêu diệt tất cả thân ảnh do Săn Ma Điện Chủ tạo ra.

Quả nhiên nhìn thấy Săn Ma Điện Chủ bị ép phải lộ diện, hai tay hung hăng chưởng xuống.

“Nghịch Long Trảo!”
“Phượng Hoàng Vuốt!”
BÙM!
Va chạm trực diện, bỗng nhiên Săn Ma Điện Chủ ở đối diện hai người nổ tung thành khói.

“Không tốt, vẫn là phân thân?” Phượng Nghi biến sắc.

“Haha, chết cho bổn tọa!”
Từ bên trong không gian ngay cạnh nàng, Cửu Tầng Sát Vực bùng nổ, một thanh Chiến Phủ nặng nề trảm thẳng xuống đầu Phượng Nghi, không chút thương hoa tiếc ngọc.

Hắn muốn đem đầu nàng đánh nổ để hả cơn giận trong lòng.

Chiến Phủ trong tay Săn Ma Điện Chủ lại là một kiện Đế Binh có tên gọi Hàng Ma Phủ, đã sinh ra linh trí, trên thân búa còn xuất hiện một cái miệng rộng, nhìn qua vô cùng dữ tợn.

KENG!
Ngay trong thời khắc mấu chốt, một thanh Cự Kiếm ngăn cản Hàng Ma Phủ của Săn Ma Điện Chủ bổ xuống.

“Hãm Quân Xa Luân Trảm!”
Lạc Nam tay cầm Cự Kiếm, kích hoạt Nghịch Long Chiến Thân và 90 đường Nghịch Long Văn, liên tục chém ra 40 kiếm.

Kiếm sau mạnh gấp đôi kiếm trước, kiếm sau chồng chất lên kiếm trước, uy lực kinh hồn.

“Trò mèo!” Săn Ma Điện Chủ cười lạnh, Cửu Tầng Sát Vực gia trì vào thân Búa, gia tăng sức mạnh cho nó.

“Khặc khặc khặc khặc!” Hàng Ma Phú cất tiếng cười âm trầm, cái miệng rộng trên lưới búa bất chợt hé ra, gặm mạnh vào kiếm khí từ Hãm Quân Xa Luân chém đến.

RĂNG RẮC…
Cự Kiếm trên tay Lạc Nam dù được luyện từ một nhánh Long Gân cũng trụ không nổi trước mặt Đế Binh, bị Hàng Ma Phủ cắn đến vỡ vụn.

Thừa thế tấn công, Săn Ma Điện Chủ nện Hàng Ma Phủ xuống bả vai của Lạc Nam, cái miệng rộng của nó mở lớn, muốn nhân cơ hội cắn nát hắn.

“Nghịch Long Chiến Thân!”
Lạc Nam gầm lên một tiếng, Nghịch Long Lực bùng phát, toàn thân được tầng tầng Nghịch Long Vảy bao phủ, sức mạnh phòng ngự đại tăng.

KENG!
Tia lửa phun ra tung tóe, Hàng Ma Phủ điên cuồng ma sát với Nghịch Long Chiến Thân, như hai mảnh kim loại va đập tạo ra thanh âm chát chúa.

“Phượng Hoàng Ấn!”
Ở phía bên cạnh, Phượng Nghi hai tay kết ấn, một hư ảnh Thiên Mệnh Huyền Phượng lộng lẫy hiện lên giữa trời, sau đó cất cánh bay vào lòng bàn tay nàng, hóa thành một cái Đại Ấn hình Phượng Hoàng với nhiệt độ khủng bố.

Phượng Nghi mặt lạnh như băng, tay ngọc tinh xảo đem Phượng Hoàng Ấn nện xuống đầu Săn Ma Điện Chủ.

Đại chiến căng thẳng, mỗi lần ra tay đều là sát chiêu, nhắm đến nơi có khả năng tiêu diệt địch nhân lớn nhất.

“Hừ!” Săn Ma Điện Chủ xem thường cười lạnh, vừa chiến đấu với Lạc Nam, vừa miệng niệm khẩu quyết:
“Không Gian Hộ Thân!”
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
Hắn vừa dứt lời, vô tận Không Gian tầng tầng lớp lớp được sinh ra, kết thành một bức tường dày kiên cố phía sau lưng.

Phượng Hoàng Ấn đánh xuống, mạnh mẽ phá vỡ vô số các lớp không gian.

Nhưng càng phá thì không gian lại càng sinh ra, mãi đến khi tiêu hao sạch sẽ lực lượng, Phượng Nghi vẫn không thể động vào gáy của Săn Ma Điện Chủ.

“Kẻ này cực kỳ tinh thông Không Gian Hệ, sẽ rất khó đánh bại hắn nếu chỉ dùng phương pháp chiến đấu thông thường!” Ngô Đồng Quyền Trượng trong tay nàng cất thanh âm của một nữ nhân nói.

Hiển nhiên, Ngô Đồng Quyền Trượng cũng là một kiện Đế Binh.

“Muốn chơi Đế Binh? Long Tộc không thiếu!” Lạc Nam nhìn Hàng Ma Phủ hung hăng càn quấy, cất tiếng cười lạnh.

Hắn đã cho các Luyện Khí Sư dưới trướng mình luyện chế một số lượng lớn Cự Kiếm Đế Cấp chỉ để có thể thi triển Hãm Quân Xa Luân Kiếm Điển, bởi vì không có Lạc Hồng Kiếm bên thân, những Cự Kiếm này chỉ trụ nổi một lần duy nhất khi Hãm Quân được tung ra.

Đáng tiếc ở trước Đế Binh chân chính, những Cự Kiếm này cũng trở nên vô hại.

Nghĩ đến đây, Lạc Nam cánh tay nâng lên.

ONG!
Một tiếng ngân vang xuyên toa hoàng vũ, từ tận cùng Hải Long Tiên Vực xa xôi, một kiện Đế Binh như lưu tinh được triệu hoán, bá đạo nện nát không gian, xẹt ngang bầu trời, tìm đến chủ nhân của nó.

ẦM!
Chưa đến một hơi thở, sau lưng Lạc Nam đã hiện diện một thứ mang tính biểu tượng bất hủ trường tồn.

Cổ kính, hùng vĩ, tráng lệ, áp bách uy nghiêm, từng tầng oai vệ…là những từ có thể diễn tả về nó.

Một tòa Thành Trì…
“Đế Binh của Long Tộc – Thăng Long Thành?!”
Săn Ma Điện Chủ ánh mắt ngưng trọng, sắc mặt trở nên kiêng dè.

Nếu như có một bảng xếp hạng Đế Binh trong vũ trụ này, thì Thăng Long Thành tuyệt đối được nằm trong top 5.

“Thăng Long Thành – Vạn Long Xuất!”
Lạc Nam ngửa đầu gầm rống, vô tận Nghịch Long Lực từ trong cơ thể ầm ầm đánh ra, truyền vào bên trong Thăng Long Thành.

NGAO!
NGAO!
NGAO!
NGAO!
NGAO!
Thăng Long Thành như được thức tỉnh, từ tận cùng bên trong liên miên bất tuyệt có tiếng Long Ngâm kiệt ngạo gầm thét vang trời.

Sau đó chỉ thấy cổng thành mở toang, vô số hư ảnh Nghịch Long được ngưng tụ từ Nghịch Long Lực phá không bay lên thiên không, giương nanh múa vuốt, bá đạo vồ xuống Săn Ma Điện Chủ.

Mỗi một hư ảnh Nghịch Long này mạnh mẽ sánh ngang một lần công kích toàn lực của Thiên Long Đế, số lượng lại lên đến hàng vạn, có thể thấy được sự khủng bố.

Thăng Long Thành là Đế Binh thuộc dạng quần công cực kỳ mạnh mẽ, chỉ cần cung cấp đầy đủ Long Lực vào trong, những Long Lực này sẽ được Thăng Long Thành ngưng tụ thành rồng oanh sát kẻ địch.

Nếu truyền Chân Long Lực vào thành, công kích cho ra sẽ là hư ảnh Chân Long.

Nhưng nếu truyền Nghịch Long Lực vào, công kích đánh ra lại là hư ảnh Nghịch Long.

Cực kỳ bá đạo.

“Diệt Ma Tam Thập Lục Phủ!”
Đối mặt với đầy trời Nghịch Long từ Thăng Long Thành oánh sát, Săn Ma Điện Chủ điên cuồng nện xuống 36 đường Búa với sức mạnh có thể tru ma.

Cửu Tầng Sát Vực và Cửu Tầng Chiến Vực cùng lúc bạo phát, mỗi một Phủ đánh ra đều thành công đem hư ảnh Nghịch Long nghiền nát.

Hiển nhiên dù là Đế Binh cũng rất khó tạo thành uy hiếp đến Săn Ma Điện Chủ.

Lạc Nam giường như đã biết trước tình hình này, lập tức nở nụ cười dữ tợn:
“Long Vực – Mở!”
NGAO!
Một luồng lĩnh vực của rồng được kích phát, Long Vực bá đạo khuếch trương, mở rộng trên khắp phạm vi chiến trường.

“AAAAAAA, Long Vực của Tộc Trưởng, lão phu chỉ cảm thấy chiến lực đại tăng!”
“Haha, Bệ Hạ cuối cùng cũng khai mở Long Vực, ở trong Long Vực, Long Kỹ do chúng ta đánh ra sẽ càng thêm hùng mạnh!”
Một đám Chân Long Trưởng Lão, quân đội Long Tộc hưng phấn thét dài.

Long Vực không phải loại Vực để nghiền nát hay áp bách lên người kẻ thù, mà Long Vực là loại vực có thể gia tăng sức mạnh cho những thủ đoạn công kích của Long Lực ở bên trong nó.

Long Vực mà Lạc Nam triển khai lại là Nghịch Long Vực, tác dụng mang đến mạnh mẽ hơn Long Vực bình thường rất nhiều.

Và đương nhiên, Thăng Long Thành cũng được gia trì sức mạnh, những hư ảnh Nghịch Long bay ra khỏi thành trở nên to lớn hơn gấp đôi, mạnh mẽ hơn gấp mấy lần, tốc độ vượt trội, oanh sát đối thủ.

PHỐC!
Với liên miên bất tuyệt hư ảnh Nghịch Long vây công, rốt cuộc Săn Ma Điện Chủ cũng bị ép phải lùi bước, sắc mặt trắng bệch.

Hắn oán độc nhìn lấy Lạc Nam, cười mỉa mai nói:
“Để kích hoạt Thăng Long Thành cần tiêu tốn vô số Long Lực, để ta xem Long Lực của ngươi có thể kéo dài đến mức nào!”
Với kinh nghiệm đầy mình, Săn Ma Điện Chủ biết chỉ cần mình kéo dài đến khi Lạc Nam hết sạch Long Lực, thắng bại sẽ được định ra.

“Chết!”
Nhưng không cho hắn cơ hội đó, Phượng Nghi Nữ Đế đã phát động được thế công mạnh nhất của mình.

“Thần Thông - Anh Linh Phượng Tổ!”
Nàng triệu hoán hư ảnh tổ tiên của Phượng Hoàng Tộc, mang theo ngọn lửa Niết Bàn Thánh Hỏa khủng bố nhất từ trước đến nay tiến vào Ngô Đồng Quyền Trượng.

Phượng Nghi cầm Quyền Trượng toàn lực đánh ra, hư ảnh Anh Linh Phượng Tổ ngạo nghễ thét dài, bắn thẳng về Săn Ma Điện Chủ.

Một đòn này so với lần đánh lén trước đó mạnh hơn vô số lần.

Chẳng qua để triệu hoán Anh Linh Phượng Tổ cần tiêu tốn thời gian, dùng để đánh lén trong khoảnh khắc là không thích hợp, cho nên Phượng Nghi mới không thể lập tức sử dụng.

Lúc này đánh ra, Săn Ma Điện Chủ lập tức cảm nhận được nguy cơ trí mạng.

Tuy rằng là vậy, trên miệng hắn lại bất chợt xuất hiện một nụ cười trêu tức.

“Không xong!” Lạc Nam nhìn thấy nụ cười này của hắn, lập tức cảm giác bất an.

Quả nhiên dị biến phát sinh.

Sau gáy của Săn Ma Điện Chủ nổi lên một con mắt quỷ dị trong suốt như gương.

Ngay khi Anh Linh Phượng Tổ đánh tới, con mắt này bất chợt hóa thành một cái vòng xoáy điên cuồng, một cổ lực bắn ngược từ trong đó phát ra.

GÁY!
Anh Linh Phượng Tổ nhận phải tác động, bắn ngược trở lại người đã triệu hoán nó.

“A”
Thét lên một tiếng đau đớn, Phượng Nghi bị Anh Linh Phượng Tổ xuyên phá cơ thể, ngọn lửa Niết Bàn thiêu đốt chính bản thân nàng, máu tươi phun trào, da thịt trắng nõn tan nát, xương cốt trắng phếu bên trong lộ ra.

.

Nàng như một đóa hoa sớm nở tối tàn, rơi xuống giữa không trung.

“Tộc Trưởng!”
Cảnh tượng lập tức khiến toàn bộ Phượng Hoàng Quân tê tâm liệt phế gầm thét, cả đám sắc mặt trắng bệch vì lo lắng, Săn Ma Điện Chủ thật sự quá mạnh.

Lạc Nam siết chặt nắm tay, con mắt sau gáy Săn Ma Điện Chủ quả thật quá mức quỷ dị, không ai có thể lường trước sự tồn tại của nó.

“Tiện nhân, ta nói ngươi phải chết!” Săn Ma Điện Chủ bỗng nhiên rời bỏ Lạc Nam, toàn diện lao đến Phượng Nghi đang trọng thương, muốn kết liễu mạng của nàng.

NGAO!
Lạc Nam nóng ruột hóa thành bản thể, Nghịch Long khổng lồ xé nát trời xanh, một trảo cầm lấy Thăng Long Thành đã thu nhỏ lại, cấp tốc đuổi theo.

“Haha, tốn công vô ích!” Săn Ma Điện Chủ cất tiếng cười dài:
“Đầm Lầy Thời Gian!”
Hắn lại thi triển Thời Gian chi lực, biến khoảng thời gian xung quanh Lạc Nam thành đầm lầy sền sệt, làm chậm vận tốc của hắn đi vô số lần.

“Khốn nạn!” Lạc Nam phẫn nộ gầm thét, chỉ có thể vung ta ném ra Thăng Long Thành cứu viện.

“Hừ, thật là cố chấp!” Săn Ma Điện Chủ đồng dạng cũng ném Hàng Ma Phủ ngược trở lại, đối kháng với Thăng Long Thành.

ẦM ẦM ẦM…
Hàng Ma Phủ cùng Thăng Long Thành điên cuồng đập nện.

Mà Săn Ma Điện Chủ đã thành công tiếp cận Phượng Nghi đang trọng thương, bàn tay tụ lực vỗ xuống gương mặt như hoa như ngọc của nàng.

Tình thế cực kỳ nguy hiểm!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui