Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái


“Giáo Chủ!”
Chứng kiến Hoa Phá Vân xuất hiện, cộng thêm khí tức Thiên Đế tỏa ra trên người hắn lúc này, chúng nhân Âm Dương Thánh Giáo vừa mừng vừa sợ kinh hô.

Mà khi nghe lời nói của hai tên Trưởng Lão Săn Ma Điện, bọn hắn càng là vô cùng kinh hãi.

Hoa Phá Vân quét mắt nhìn toàn trường, phát hiện Âm Dương Thánh Giáo máu chảy thành sông, sắc mặt kiên nghị trở nên trầm tĩnh như nước, lửa giận trong lòng lại không sao ức chế được.

“Ngươi đáng chết!”
Hoa Phá Vân nhìn một kẻ đứng trong hàng ngũ Chấp Pháp Săn Ma, sát khí dâng trào.

Hiển nhiên kẻ này chính là phản đồ của Tiên Ma Cung, thân là truyền nhân lại đầu quân cho cường địch, hơn nữa cũng sở hữu Ma Ấn nên mới cảm giác được sự tồn tại của hắn.

Hoa Phá Vân thật sự không lường trước được hậu nhân của Tiên Ma Cung sẽ xuất hiện những kẻ phản bội.

Hắn che giấu thân phận hậu nhân của Hoa Gia qua nhiều năm nay một cách cực kỳ chặt chẽ.

Từ nhỏ đã được Giáo Chủ thế hệ trước của Âm Dương Thánh Giáo thu làm đồ đệ, Hoa Phá Vân chủ tu Âm Dương Song Tu Công, sau khi trưởng thành lại kết hôn với nữ nhi của sư phụ chính là Bích Khả.

Sau khi sư phụ qua đời, Hoa Phá Vân và Bích Khả tiếp tục dẫn dắt Âm Dương Thánh Giáo, trở thành hai vị tân Giáo Chủ, sinh ra Hoa Tam Nhất.

Vì không để Săn Ma Điện đánh hơi được mình, Hoa Phá Vân từ trước đến nay chỉ sử dụng Dương Lực làm lực lượng chính, chưa từng dùng đến bất kỳ Tiên Lực, cũng chưa từng động đến một tia Ma Lực nào.

Thậm chí, Hoa Gia tinh thông Cung Tiễn, nhưng vũ khí mà Hoa Phá Vân sử dụng cũng chưa từng là Cung, thậm chí toàn bộ Âm Dương Thánh Giáo không ai biết hắn có thể động vào Cung Tiễn.

Một thân Công Pháp, Vũ Kỹ của hắn biểu hiện trước mặt người đời cũng xuất sứ từ Âm Dương Thánh Giáo, ngay cả một môn vũ kỹ cơ bản nhất của Hoa Gia cũng chưa từng thi triển.

Che giấu thân phận đến mức như vậy, lẽ ra không có lý do nào mà Săn Ma Điện có thể tìm đến tận cửa và chỉ đích danh hắn như vậy…
Đáng tiếc, Tiên Ma Cung xuất hiện phản đồ, hậu nhân Tiên Ma Cung lại bán đứng chính hậu nhân của Tiên Ma Cung.

Đây là điều vượt quá suy nghĩ của Hoa Phá Vân, cũng giống như Âu Dương Thương Lan chúng nữ lúc đầu…khi chưa gặp cũng không dám tin Tiên Ma Cung lại có phản đồ như vậy.

Biết Săn Ma Điện đánh đến tận cửa, Hoa Phá Vân không còn cách nào khác phải giải phong Ma Ấn, mượn lực lượng tiền bối Hoa Gia lưu trong cơ thể mình đột phá Thiên Đế.

Bởi vì hắn biết, nếu không thành Thiên Đế…một chút cơ hội đàm phán để bảo vệ người thân của mình hắn cũng không có.

Hít sâu một hơi, Hoa Phá Vân cao giọng mở miệng:
“Săn Ma Điện, mọi chuyện là do Hoa Phá Vân ta tự làm tự chịu, Âm Dương Thánh Giáo không hề biết chuyện ta là truyền nhân Tiên Ma Cung, các ngươi muốn gì cứ tính sổ với ta, không được động vào bất kỳ cành cây ngọn cỏ nào ở nơi này!”
“Phụ thân…người…” Hoa Tam Nhất biến sắc, lo lắng phụ thân sẽ nạp mình cho Săn Ma Điện, vội vàng muốn đứng ra…
Hắn mặc kệ Hoa Phá Vân có thân phận gì, nhưng nam nhân này là phụ thân của hắn, người mà hắn tôn sùng và kính trọng.

Săn Ma Điện muốn động vào phụ thân phải bước qua xác hắn.

“Câm miệng cho ta!” Hoa Phá Vân một chưởng đem Hoa Tam Nhất đánh văng trở về.

Chậm rãi bước lên đối mặt với hai tên Trưởng Lão của Săn Ma Điện, Hoa Phá Vân trầm giọng nói:
“Đáp ứng ta buông tha cho Âm Dương Thánh Giáo, các ngươi không có lý do động đến bọn họ, ta theo các ngươi rời đi, bằng không chỉ có cách đồng quy vu tận!”
“Phu quân!” Bích Khả cả người run rẩy, miệng nàng đầy máu muốn bước đến bên cạnh Hoa Phá Vân, lại bị hắn trừng mắt ra hiệu lùi về.

Hoa Phá Vân biết việc mình đột phá Thiên Đế là cơ hội đàm phán duy nhất…
Nhưng chỉ là đàm phán mà thôi…
Hơn hai hết hắn hiểu Săn Ma Điện hùng mạnh đến mức nào, một Thiên Đế như mình thật sự quá mức nhỏ yếu ở trước mặt quái vật khổng lồ như bọn chúng.

Chỉ cần bảo toàn được Âm Dương Thánh Giáo, hắn chấp nhận đánh đổi cái mạng mình.

Đáng tiếc, đó chỉ là suy nghĩ của cá nhân hắn.

“Hahahaha!” Bát Trưởng Lão phá lên cười lớn, nhìn chăm chú Hoa Phá Vân trêu tức nói:
“Âm Dương Thánh Giáo chết không hết tội, mạng của ngươi còn khó giữ, lấy tư cách gì cầu xin cho bọn chúng?”
“Âm Dương Thánh Giáo có tội gì?” Hoa Phá Vân sắc mặt dữ tợn:
“Bọn hắn bị ta lừa gạt mà thôi!”
“Ngươi xem chúng ta là kẻ ngu?” Chấp Pháp Trưởng Lão thản nhiên nói:
“Sư phụ ngươi chính là Thánh Chủ đời trước của Âm Dương Thánh Giáo, từ nhỏ nuôi dưỡng ngươi chẳng lẽ hắn không nhìn thấy Ma Ấn trên cơ thể ngươi?”
“Thê tử Bích Khả của ngươi trong lúc song tu, chẳng lẽ nàng không nhìn thấy Ma Ấn?”
“Chỉ riêng hai người bọn chúng che giấu thân phận của ngươi đã là tội đáng muôn chết, Âm Dương Thánh Giáo ô danh không thể rửa sạch!”
Bọn hắn vừa dứt lời, thân ảnh Hoa Phá Vân đã biến mất tại chỗ.

Hoa Gia là Gia Tộc nổi danh về những cường giả tinh thông Tiễn Thuật xuất quỷ nhập thần.

Mà Cung Tiễn Thủ chỉ cường đại nhất là khi duy trì được khoảng cách từ xa với mục tiêu, cho nên thân pháp của Hoa Gia rất nổi trội ở Tiên Ma Cung, thuộc hàng đứng đầu.

Hoa Phá Vân triển khai Thân Pháp Đế Cấp Cực Phẩm của Hoa Gia – Bộ Bộ Sinh Liên.

Chỉ thấy hai chân hắn nhẹ nhàng thanh thoát nhẹ bước, nhưng mỗi bước đều sinh ra hư ảnh hoa sen nở rộ, khi số lượng hoa sen sinh ra và nở rộ càng nhiều, vận tốc càng được đẩy nhanh.

Chưa đầy nháy mắt, Hoa Phá Vân đã thoát khỏi tầm cảm ứng của Bát Trưởng Lão cùng Chấp Pháp Trưởng Lão.

Dây cung kéo căng, sáu tầng Tiễn Vực cùng lúc bạo phát, Thiên Đế Lực, Thiên Ma Đế Lực cùng Dương Thiên Đế Lực hòa quyện vào nhau, hóa thành một mũi tên với lực phá hoại khủng bố.

Sở hữu cả sáu tầng Tiễn Vực, ba loại Thiên Đế Lực và thân pháp Bộ Bộ Sinh Liên tuyệt đỉnh, chiến lực mà Hoa Phá Vân biểu hiện ra lúc này tuyệt đối không thua kém những cường giả thành danh vô số năm trong vũ trụ.

Liệu có ai nghĩ đến trước đó hắn chỉ là một tên Giáo Chủ của Địa Đế Cấp Thế Lực, có chút tiếng tăm ở các Đế Địa Giới mà thôi, Hoa Phá Vân ẩn giấu thân phận thật sự rất tốt.

Ngay cả người của Âm Dương Thánh Giáo cũng là nhìn đến hoa cả mắt, Hoa Tam Nhất sùng bái kích động đến rối tinh rối mù, không tưởng nổi phụ thân của mình là đỉnh cấp cường giả luôn che giấu thân phận.

XOẸT!!
Nhất tiễn ngang trời xuất thế, nhắm ngay đỉnh đầu Chấp Pháp Trưởng Lão lao vụt đến.

“Dư nghiệt Tiên Ma Cung quả nhiên không tệ!”
Ánh mắt Chấp Pháp Trưởng Lão co rụt lại, nhưng sau đó Hắc Kiếm trong tay ngân vang, sáu tầng Kiếm Vực cũng bao trùm cơ thể, muốn một Kiếm trảm nát nhất tiễn mạnh mẽ kia.

Nhưng mà ngay khoảnh khắc then chốt, nhất tiễn do Hoa Phá Vân bắn ra như có được linh tính.

Nó vậy mà dịch không biến mất…
Nhắm ngay đầu Bát Trưởng Lão.

“Dương đông kích tây sao? đã sớm đề phòng ngươi!” Bát Trưởng Lão nở nụ cười gằn.

Chỉ thấy hắn thản nhiên vung tay, một chiếc nhẫn ở đầu ngón tay bay ra, sau đó cấp tốc phóng đại, hình thành một vòng xoáy như lỗ đen với hấp lực dữ dội.

Đó là Pháp Bảo tùy thân của hắn mang tên Thôn Phệ Giới Chỉ, có thể cắn nuốt hầu hết công kích của cường giả đồng cấp vào trong đó mà không tạo nên bất cứ nguy hiểm gì.

Bất quá rất nhanh, nụ cười trên mặt Bát Trưởng Lão cứng ngắc lại.

Bởi vì mũi tên của Hoa Phá Vân lại một lần nữa thay đổi quỷ tích.

Nó cực kỳ quái dị vòng qua Thôn Phệ Giới Chỉ, lao đến một mục tiêu hoàn toàn khác.

Lẫn trốn trong hàng ngũ Chấp Pháp Săn Ma, tên phản đồ của Tiên Ma Cung kinh sợ đến ngây người, nhìn lấy nhất tiễn kia ngày càng phóng đại trong tầm mắt.

Mãi đến khi trên đầu hắn xuất hiện lỗ thủng, sau đó ba cổ Thiên Đế Lực nghiền nát toàn diện từ thể xác đến linh hồn, hóa thành cặn bã…hắn cũng không hiểu vì sao mình lại chết dễ dàng đến như vậy, càng không thể hiểu nổi vì sao có hai vị trưởng lão cấp Thiên Đế bảo vệ mà mình cũng bị Hoa Phá Vân bắn chết.

“Ngươi…” Chấp Pháp Trưởng Lão sắc mặt đại biến.

“Hoa Phá Vân ngươi muốn chết sao?” Bát Trưởng Lão ngửa đầu lên trời nộ hống.

Sỉ nhục…thật sự là sỉ nhục.

Một tiễn của Hoa Phá Vân biến bọn hắn thành trò hề.

Rõ ràng tên phản đồ của Tiên Ma Cung luôn núp trong đám người, lại ở sau lưng bọn hắn, có sự che chở của bọn hắn tuyệt đối sẽ được an toàn.

Ấy vậy mà Hoa Phá Vân chỉ dùng một tiễn đã kết liễu hắn, hơn nữa còn đường đường chính chính ở trước mặt hai người.

Điều này chẳng phải chứng tỏ bọn hắn vô năng, bị Hoa Phá Vân đùa bỡn sao?
“Chết cho bổn Trưởng Lão!”
Trong cơn phẫn nộ, lại không phát hiện tung tích Hoa Phá Vân, Chấp Pháp Trưởng Lão hung hăng tung chưởng.

BÙM!
Hàng ngàn tu sĩ Âm Dương Thánh Giáo hóa thành bọt máu, Âm Sơn sụp đổ…
“Các ngươi cũng đi chết!” Bát Trưởng Lão tàn khốc nâng Hắc Kiếm, Kiếm Vực nghiền ép, kiếm khí trảm xuống.

XOẸT!
Lại ba vị trưởng lão Âm Dương Thánh Giáo tan xương nát thịt.

XOẸT XOẸT…
Hai tiễn kinh thiên động địa lại được bắn đến.

Lần này hai tên Trưởng Lão đã đề phòng, lập tức tung ra vũ kỹ hung hăng nện đến.

Nào ngờ hai tiễn kia bỗng nhiên hóa thành hư vô, cắm thẳng vào linh hồn của bọn hắn.

“AAAAAAAAAAAAA”
Như lệ quỷ rít gào đến từ địa ngục, hai tên Trưởng Lão thống khổ ôm đầu, hận ý lên đến đỉnh điểm:
“Hoa Phá Vân, ngươi đáng tru cửu tộc, dám dùng Hồn Tiễn ám toán chúng ta!”
Mặc kệ bọn hắn nói gì, số lượng hoa sen nở rộ giữa bầu trời ngày càng nhiều, vận tốc của Hoa Phá Vân càng đạt đến xuất quỷ nhập thần.

Nhân lúc hai tên Trưởng Lão đau đớn linh hồn, Hoa Phá Vân đã tiếp cận Hoa Tam Nhất và Bích Khả, ôm hai người vào lòng liều mạng chạy trốn.

“Âm Dương Thánh Giáo, Hoa Mỗ hổ thẹn, kiếp sau nguyện làm trâu ngựa đền đáp gấp trăm lần!” Hoa Phá Vân nghẹn ngào hô lớn.

Hiển nhiên hắn đã chấp nhận hiện thực tàn khốc.

Một mình hắn thật sự không có cách nào bảo vệ được Âm Dương Thánh Giáo rộng lớn mênh mông.

Hắn chỉ xin phép được ích kỷ một lần, bảo vệ vợ con của mình, chấp nhận hy sinh Âm Dương Thánh Giáo.

Đừng thấy hắn vừa rồi chiếm thế thượng phong, kỳ thật hai tên Trưởng Lão chỉ tạm thời không phát hiện được tung tích của hắn nhờ sự khó lường của Bộ Bộ Sinh Liên mà thôi.

Nhưng dù không tìm được hắn, hai tên Trưởng Lão cũng có thể nhắm vào Hoa Tam Nhất và Bích Khả để ép hắn phải xuất hiện, thậm chí bọn hắn có thể gọi thêm chi viện ở Săn Ma Điện, khi đó Hoa Phá Vân mọc cánh cũng khó mà thoát.

Đây là điều Hoa Phá Vân không muốn nhìn thấy, nên chỉ đành ưu tiên cứu mạng vợ con của mình.

“Giáo Chủ cùng Đế Nữ cứ yên tâm chạy trốn!” Chúng nhân Âm Dương Thánh Giáo sắc mặt hiện lên vẻ điên cuồng, cả đám nhao nhao rống giận:
“Những năm qua âm dương song tu, chúng ta tận hưởng cuộc sống này đủ rồi, chết không có gì đáng tiếc!”
Nói xong, từ trưởng lão đến đệ tử điên cuồng kích nổ Âm Lực cùng Dương Lực bên trong cơ thể, lao đến đám Chấp Pháp Săn Ma ầm ầm tự bạo.

Biết khó thoát khỏi cái chết, thay vì trách móc, thay vì oán hận, bọn hắn lựa chọn oanh oanh liệt liệt.

Dù sao thì như lời hai tên Trưởng Lão Săn Ma Điện nói, dù giáo chủ Hoa Phá Vân chấp nhận đổi mạng, Săn Ma Điện cũng sẽ không tha cho bọn hắn.

“Con mẹ nó, chết thì chết…tám trăm năm sau ta lại là nam nhân, cùng nữ nhân lên giường chinh chiến!”
“Săn Ma Điện đám cháu trai, sớm biết các ngươi giả nhân giả nghĩa, chẳng trách Tuế Nguyệt Nữ Đế muốn diệt!”
“Chúng ta hy sinh thân này, giúp Tuế Nguyệt Nữ Đế loại bỏ một đám lâu la tiểu tốt!”
ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…
Có câu kiến cắn chết voi, khi hàng vạn tu sĩ Âm Dương Thánh Giáo tự bạo, 200 Chấp Pháp Săn Ma cũng chật vật không thể tả, từng tên từng tên lần lượt ngã xuống.

Nổ tung liên tục diễn ra khắp thiên địa, vô số thám tử đến từ các thế lực chứng kiến cảnh tượng này, vội vàng đem tin tức truyền khắp mọi ngõ ngách.

“Truy! Để hắn sống chúng ta còn mặt mũi nào?”
Mặc kệ cảnh tượng hỗn loạn đang diễn ra, Chấp Pháp Trưởng Lão và Bát Trưởng Lão chỉ tập trung vào Hoa Phá Vân.

“Kẻ này thật ngu xuẩn, nếu chỉ một mình hắn đào tẩu, bằng vào sự khó chơi của Bộ Bộ Sinh Liên, e rằng chúng ta không thể đuổi kịp!” Bát Trưởng Lão vừa thi triển Thân Pháp vừa cười lạnh:
“Nhưng hắn còn mang theo Bích Khả cùng Hoa Tam Nhất, bị hai kẻ này vướng víu, tốc độ chậm hơn rất nhiều!”
“Đây là cơ hội để diệt cả nhà hắn!” Chấp Pháp Trưởng Lão điềm nhiên nói ra.

Hai người càng chạy càng nhanh, khoảng cách tiếp cận bóng lưng Hoa Phá Vân ngày càng gần, sát cơ bùng lên dữ dội.

“Phu quân, mau thả ta ra, ngươi mang Nhất Nhi trốn đi!” Bích Khả lệ nóng doanh tròng nhìn chằm chằm Hoa Phá Vân nói.

“Không được, nàng yên lặng để ta nghĩ cách!” Hoa Phá Vân kiên quyết lắc đầu.

Hắn được sư phụ cũng chính là phụ thân của Bích Khả nuôi dưỡng khi còn là trẻ sơ sinh, ơn nghĩa như cha như thầy, sau này còn đem Bích Khả gả cho hắn, lại giúp hắn che giấu thân phận truyền nhân Tiên Ma Cung.

Bỏ rơi Âm Dương Thánh Giáo đã khiến hắn day dứt cả đời, nếu bỏ thêm Bích Khả hay Hoa Tam Nhất, hắn thà rằng mình chết trước mặt hai người.

Mà lúc này, ánh mắt Hoa Tam Nhất bỗng nhiên hiện lên vẻ điên cuồng, hắn kích hoạt lực lượng trong đan điền muốn tự bạo.

Hiển nhiên Hoa Tam Nhất biết tu vi mình kém nhất, là cản trở lớn nhất để phụ mẫu đào vong.

Hắn quyết định tự bạo để hai người giảm bớt gánh nặng và thành công trốn thoát.

Nhưng Hoa Phá Vân là Thiên Đế, làm sao không cảm nhận được tình huống cơ thể của Hoa Tam Nhất ở khoảng cách gần?
“Hồ đồ!” Hắn vừa cảm động vừa giận dữ trách mắng, dùng tay điểm vào bụng Hoa Tam Nhất, ngăn cản đứa con của mình tự bạo.

Nhưng cũng chính hành động này làm tốc độ của hắn bị suy giảm, khoảng cách hai tên Trưởng Lão đuổi đến đã ngày một gần.

“Phu quân, chúng ta tách nhau ra!” Bích Khả đột nhiên đề nghị nói:
“Tách nhau ra còn có đường sống, chàng mang Nhất Nhi trốn đi, mặc kệ thiếp chạy hướng khác!”
Hoa Phá Vân nhíu mày, bất quá nghĩ lại cũng có đạo lý.

Bởi vì hắn tự tin nếu đơn đả độc đấu, mình sẽ đánh bại được một trong số hai tên trưởng lão trong thời gian ngắn, sau đó gấp rút quay trở lại cứu thê tử.

Hoặc nếu hai tên trưởng lão nhận ra sự nguy hiểm của hắn, tập trung truy sát hắn mà không hề tách ra, thì Bích Khả có khả năng thoát thân.

Đã đến bước đường cùng rồi, chỉ có thể tìm đường sống trong chỗ chết.

Nếu thê tử xảy ra chuyện không may, hắn sẽ truyền hết tất cả mình có cho Hoa Tam Nhất rồi tự vẫn để bầu bạn với nàng.

Nghĩ đến đây, hít sâu một hơi thật dài, Hoa Phá Vân bùng phát lực lượng xé rách không gian trước mắt, đem thê tử ném vào cho nàng đào tẩu.

Còn mình thì ôm lấy Hoa Tam Nhất chạy sang hướng khác.

“Muốn tách ra chạy trốn?” Hai tên trưởng lão sắc mặt âm trầm, hiển nhiên đã nhận ra ý đồ của Hoa Phá Vân.

“Tính sao đây?” Bát Trưởng Lão cắn răng hỏi.

Bất quá Chấp Pháp Trưởng Lão chưa kịp trả lời, một thanh âm trong trẻo đã vang lên bên tai:
“Hai vị cứ yên tâm đuổi theo Hoa Phá Vân, Bích Khả sẽ do ta truy sát!”

Chúc cả nhà ngủ ngon.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận