Nhìn ngắm dung nhan khuynh thế của Hi Vũ mà Lạc Nam ngây ngẩn cả người.
“Tại sao? nàng xứng đáng có một hôn lễ của riêng mình…” Hắn không hiểu hỏi.
“Hừ, ta không muốn học theo Tuế Nguyệt!” Hi Vũ bĩu môi, lại ngước mắt lên nhìn hắn uy hiếp nói:
“Huống hồ ta cũng muốn lôi kéo các tỷ muội cô lập Tuế Nguyệt cho chừa cái tội ăn mảnh của nàng!”
Lạc Nam nghe mà trừng to mắt: “Nàng định chơi trò cung đấu sao?”
“Khanh khách!” Hi Vũ cười đến vô cùng quyến rũ: “Sợ rồi hả?”
Lạc Nam dở khóc dở cười: “Tình cảm giữa Tuế Nguyệt và chúng nữ Hậu Cung rất tốt, e rằng ý đồ của nàng bất thành rồi…”
“Không đùa nữa…” Hi Vũ nghiêm túc nói ra suy nghĩ thật:
“Ngày ý nghĩa nhất là thời điểm ngươi lên ngôi Bá Chủ của vũ trụ này, ta và tất cả tỷ muội đều xứng đáng có một hôn lễ vào ngày hôm đó, nếu như tổ chức từng người thì lại lỡ mất cơ hội…”
Lạc Nam cảm động vuốt ve mái tóc trắng bạc của nàng: “Vận mệnh đối xử thật không tồi với ta, để ta gặp được nàng…”
“Dù sao cũng là sư phụ của ngươi, không cân nhắc cho ngươi thì cân nhắc cho ai đây?” Hi Vũ cao ngạo ngẩng đầu ưởn ngực.
Lạc Nam lấy ra chén Trường Thọ Trà ngậm vào trong miệng, lại một lần nữa cúi đầu hôn lấy bờ môi của mỹ nhân.
Hắn tách môi nàng ra để Trường Thọ Trà chảy vào, Hi Vũ mê muội uống sạch.
“Vị trà thế nào?” Lạc Nam cười hỏi.
“Không tệ lắm…” Hi Vũ liếm liếm mép môi đầy khêu gợi.
Lạc Nam hít sâu một hơi, bật người ngồi mạnh dậy.
“Sao thế?” Hi Vũ khó hiểu nhìn hắn.
“Ta sợ nếu cứ tiếp tục sẽ không nhịn được đến lúc tân hôn, nàng quá mê người…” Hắn thành thật nói:
“Khi nàng động tình thật sự quá mức phong tình vạn chủng!”
Hi Vũ nghe mà nhoẻn miệng cười như trăm hoa đua nở, hiển nhiên được hắn khen ngợi về dung nhan khiến nàng vui sướng.
Mà lúc này khi Trường Thọ Trà phát huy tác dụng, tuổi thọ của Hi Vũ nhanh chóng trở về, cuồn cuộn sinh mệnh chảy trong cơ thể, mái tóc bạc trắng của nàng lại khôi phục một màu hoàng kim lộng lẫy.
“Ưhhhh, thoải mái…”
Hi Vũ sung sướng lười biếng duỗi thẳng chân tay nằm trên giường, da thịt trơn mịn bóng loáng.
Lạc Nam nuốt một ngụm nước miếng, hận không thể đè nàng ra đại chiến ba trăm hiệp.
Hắn đem Bí Tự Phục đặt xuống cho nàng liền nhanh chân chạy trốn.
Nhìn theo bóng lưng chật vật của hắn, Hi Vũ hạnh phúc nhắm mắt lại, tất cả u oán về việc của Tuế Nguyệt trong lòng quét sạch.
Được hắn cho Bí Tự Phục, nàng thoải mái thi triển sức mạnh Lực Đẩy cũng như Bất Tử Thánh Hỏa mà không cần phải lo lắng cạn kiệt lực lượng nữa rồi.
…
Lạc Nam bị Hi Vũ làm cho tinh thần nhộn nhạo, cố gắng cưỡng ép tiểu huynh đệ trong quần giữ yên lặng, tiến vào trong Linh Giới Châu.
Nhảy vào Cực Lạc Suối ngâm mình xua tan tạp niệm, giữ cho tinh thần thoải mái nhất có thể.
Một hồi đã đạt đến trạng thái tâm cảnh phẳng lặng, hắn mới khoanh chân ngồi xếp bằng trên một tảng đá giữa con suối, trước mặt xuất hiện vài kiện đồ vật.
Bồ Đề Quả, Thời Gian Bản Nguyên, Hắc Ám Bản Nguyên.
Bởi vì cảm giác bất an thỉnh thoảng lại nhói lên trong lòng không thể xóa bỏ nên thay vì lập tức đi giải cứu Long Lệ và Long Khinh, thay vì trợ giúp chúng nữ xử lý sự vụ, đẩy nhanh tốc độ thống nhất vũ trụ…Lạc Nam quyết định gia tăng chiến lực.
Thực lực mới là vương đạo, có đủ thực lực sẽ đẩy lùi được mọi nguy hiểm…
Không nói nhiều, hắn ngửa đầu đem Bồ Đề Quả có hình dạng như một cái chuông chùa từng ngụm ăn vào.
Thoáng chốc sắc mặt Lạc Nam đen lại.
Hương vị của Bồ Đề Quả thật sự rất tệ, hoàn toàn không thể so sánh với mùi vị thơm ngon hảo hạng của Bàn Đào Quả.
Thậm chí Bồ Đề Quả có thể coi là thứ khó ăn nhất mà Lạc Nam từng biết.
Hương vị của nó như ẩn chứa đủ các loại đắng, cay, ngọt, bùi, hỉ, nộ, ái, ố, tham, sân, si của thế gian trộn lẫn vào một.
Người ăn vào Quả Bồ Đề dường như đã trải qua một kiếp nhân sinh với đủ loại thăng trầm lên xuống, như đi qua thương hải tang điền, như sống trong muôn vàn khổ hải nhìn thấu hồng trần.
ONG ONG ONG…
Có tiếng chuông chuồng réo rắt ngân vang trong cơ thể Lạc Nam như cảnh tỉnh tất cả.
Một cổ lực lượng thần dị lan tràn khắp toàn thân, thẩm thấu vào mọi ngõ ngách, từng tế bào, dung hợp vào xương cốt, thanh lọc đi Linh Hồn…
Lạc Nam chỉ cảm thấy tinh thần trở nên thanh tịnh, yên ả, phẳng lặng chưa từng có…
Hư ảnh một gốc Bồ Đề khổng lồ hiện ra sau lưng hắn soi sáng toàn bộ bầu trời Linh Giới Châu…
Lạc Nam ngồi xếp bằng, tay chắp trước ngực, khuôn mặt vô hỉ vô bi…
Từng dòng kỳ ức trải ngược qua tâm trí của hắn, từ lúc hắn còn ở trái đất cho đến khi trọng sinh vào cơ thể tàn phế của Lạc Nam ở Lạc Gia…
Từng màn như thước phim quay ngược hiển hiện rõ nét lại từng khoảnh khắc.
Lạc Nam lúc này như lấy tư cách của một người ngoài xem lại thước phim về cuộc đời của một người khác.
Từng lần nói chuyện làm thân với Kim Nhi, từng màn gặp gỡ và kỷ niệm với các thê tử, từng cuộc chiến với các địch nhân, từng cơ duyên thu được trên con đường trưởng thành, từng khó khăn phải đánh đổi bằng máu và nước mắt, thậm chí từng kiếp sống trong luân hồi cũng như hiện ra rõ ràng mồn một…
Ở mỗi một sự kiện, Lạc Nam lại rút ra một bài học cho riêng mình…
Có rất nhiều thời điểm hắn có thể xử lý tốt hơn, làm ra lựa chọn khác hợp lý hơn…
Nhưng lại chưa từng hối hận vì những chuyện mình đã làm, thậm chí nếu được chọn lại một lần nữa hắn vẫn sẽ làm như vậy.
Như muốn thử thách tâm cảnh của Lạc Nam, bên trong thước phim về cuộc đời hắn bỗng nhiên xuất hiện một nhân vật “Lạc Nam” hoàn toàn khác, làm ra những hành vi trái ngược với hắn dẫn đến các kết quả khác biệt.
Giải cứu Yên Nhược Tuyết đang trọng thương trong mật thất, nhân lúc nàng chưa hồi phục liền cướp Linh Hồn Bổn Nguyên của nàng, biến nàng thành tình nô trung thành nói gì nghe nấy.
Cứu viện Bạch Tố Mai khi còn là một con tiểu xà, thu nàng làm sủng vật, xem nàng như chiến thú đơn thuần, hy sinh tính mạng của nàng khi cần thiết để trốn chạy.
Nịnh bợ Huyết Linh Tông, từ đó được sự hảo hữu của bọn chúng mà không phải đối địch.
Thu phục các nữ nhân bằng cách giữ lấy Linh Hồn Bổn Nguyên của các nàng, không cần đến tình cảm nhưng vẫn chiếm được thể xác.
Hòa giải với Lạc Vũ, cùng hắn xưng huynh gọi đệ chiếm đoạt thiên hạ.
Không thèm chia sẽ tài nguyên đạt được từ Hệ Thống cũng như tài nguyên tìm được từ bên ngoài với chúng nữ, quy đổi tất cả thành lợi ít của cá nhân mình.
Giả vờ quy hàng Dạ Lang Tiên Tinh, chờ cơ hội đâm sau lưng bọn chúng.
Dùng phương thức cực đoan thống nhất Việt Long Tinh, trong sự sợ hãi của vô số người để lên ngôi Bá Chủ.
“Nát cho ta!”
Lạc Nam gầm lên một tiếng, cưỡng ép xâm nhập vào chính thước phim quay ngược tiêu diệt phiên bản “Lạc Nam” khác của mình.
Mặc cho kết quả hiện tại ra sao, hắn chưa từng hối hận về những gì mình đã trải qua, chưa từng tiếc nuối vì cuộc đời này, tâm cảnh vững vàng như bàn thạch không thể lay động.
ONG…
Phật quang chiếu rọi, giữa cái trán của Lạc Nam chợt có một con mắt như ảo ảnh chậm rãi mở ra.
Thuần một màu đồng chói sáng xua tan hắc ám, con mắt thanh tịnh như mặt giếng cổ phẳng lặng, đồng tử hoàng kim xoay tròn như vực thẳm xuyên qua nhân tình thế thái, nhìn thấu linh hồn vạn vật trong nhân gian…
Thông tin về con mắt này tự nhiên xuất hiện trong nhận thức của Lạc Nam.
Phật Nhãn.
Người sở hữu Phật Nhãn có thể dễ dàng học tập, lĩnh ngộ tất cả các thủ đoạn liên quan đến Phật Tu, bất kể là Thần Thông, Công Pháp, Vũ Kỹ, Thân Pháp…
Phật Nhãn nhìn thấu tâm tính tiêu cực của vạn vật trong thiên hạ, giới hạn không chênh lệch hai đại cảnh giới.
Phật Nhãn chiếu rọi xua tan các vật chí âm chí tà, chuyên khắc chế các loại mê hồn, huyễn tưởng, mị công, nguyền rủa…công dụng khá giống Bồ Đề Thụ di động.
Điều động Phật Nhãn sẽ tiêu hao Hồn Lực.
Lạc Nam thử động lấy ý niệm, Phật Nhãn liền hiện ra rõ ràng giữa trán tạo thành con mắt thứ ba, hờ hững uy nghiêm, không thể khinh nhờn.
Lại động ý niệm, Phật Nhãn liền biến mất vô thanh vô tức như chưa từng tồn tại.
Phật Nhãn đã khai mở thành công, toàn bộ cơ thể của hắn đột ngột đau nhứt dữ dội.
RĂNG RẮC…
Xương cốt rạn nứt sau đó toàn bộ nổ tung.
Lực lượng từ Bồ Đề Thụ cuồn cuộn như nước tiến vào, một khung xương cốt hoàn toàn mới được đúc ra, cơ thể Lạc Nam càng thêm cứng cáp, linh hoạt.
Vẫn là một màu đồng cổ kính kỳ bí, Phật Cố được đúc thành.
Lạc Nam thử cảm nhận một chút khả năng của Phật Cốt nhưng chẳng thấy có gì khác biệt.
Lúc này, đại lượng tri thức một lần nữa tiến vào trong nhận thức.
Phật Cốt chỉ có ba tác dụng chủ chốt.
Thứ nhất là gia tăng sức mạnh khi thi triển các Thể Kỹ của Phật Môn lên theo cấp số nhân, tu vi càng cao thì Phật Cốt sẽ càng hỗ trợ mạnh mẽ, ví dụ như Phật Nộ Hàng Ma Quyền nếu như được Lạc Nam thi triển lúc này chắc chắn sẽ mạnh hơn gấp ba lần trạng thái trước đó.
Thứ hai là tạo thành uy áp vô hình với những Phật Tu khác, khiến bọn hắn có cảm giác như đang đối diện với một vị cái thế cao tăng, không dám bất kính…trường hợp tu vi quá mức chênh lệch thì chiến lực cũng sẽ suy giảm.
Mà công dụng thứ ba của Phật Cốt chính là nơi lý tưởng để tích trữ Phật Văn, bởi vì nó còn có thể giúp cho Phật Văn mạnh mẽ hơn người khác.
Giống như Lạc Kỳ Nam và Tiểu Thiên Ý dù rằng cũng sở hữu Phật Văn nhưng nếu như cùng số lượng, Phật Văn của Lạc Nam chắc chắn mạnh hơn của các nàng.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Quả nhiên vừa mới lĩnh ngộ, Phật Cốt liền rung động dữ dội.
Theo sau đó, từng đường văn tự như chữ phạn huyền bí cao thâm lấp lánh Phật quang hiện ra trên từng nhánh Phật Cốt.
Chính là Phật Văn…
Tất cả năng lượng còn lại của Bồ Đề Quả dồn vào công cuộc khai mở Phật Văn.
Một…hai…ba…mười…hai mươi…
30…50…60…70…90…
110…
Có tất cả 110 đường Phật Văn xuất hiện trên Phật Cốt của Lạc Nam, khảm sâu vào bên trong như kinh mạch trên xương cốt một cách vô cùng sống động.
Cơ thể hắn đạt đến một trạng thái cực kỳ hùng mạnh.
Lạc Nam thử nâng lên cánh tay và dùng ý niệm điều khiển Phật Văn.
Nháy mắt, 110 đường Phật Văn đã từ trên Phật Cốt di chuyển lên trên đầu nắm tay của hắn.
“Phật Nộ Hàng Ma Quyền!”
Phật Cốt trong cơ thể rung động, 110 đường Phật Văn lóe sáng, hư ảnh một tôn Đại Phật với khuôn mặt khổng lồ sững sững hiện ra.
Kích thước của Đại Phật khiến Lạc Nam giật mình, lớn hơn trước đây tận ba lần còn to hơn cả ngọn núi.
Rõ ràng Phật Cốt đã mang lại hiệu quả tạo nên sự khác biệt, chưa kể còn có Phật Văn đang chực chờ bùng nổ.
Lạc Nam thu tay, công kích tiêu tán…
Hắn lại tiếp tục kết ấn, miệng niệm khẩu quyết:
“Thiên Văn Quy Hoa Quyết!”
Ngay lập tức, Phật Văn, Long Văn, Ma Văn và cả Trận Văn dung hợp, Bỉ Ngạn Hoa với vô số cánh hoa nở rộ tạo thành một hình xăm trên bắp tay của Lạc Nam.
Yêu dị đến cực điểm…
Hắn nhẹ nhàng vung quyền.
RĂNG RẮC…
Không Gian Linh Giới Châu tầng tầng sụp đổ, toàn bộ thế giới chao đảo lắc lư, Mộc Ái My và Mộc Linh Nhi đang chăm sóc cây cũng ngã nhào ra đất.
Giới linh Châu Nhi liền xuất hiện dùng ánh mắt u oán xem lấy Lạc Nam, chẳng hiểu vì sao tên này đột ngột phá hoại thế giới của chính mình.
“Sai lầm, sai lầm…ta xin lỗi!” Lạc Nam vội vàng hướng Châu Nhi cười làm lành.
Hắn cũng không ngờ sức mạnh của mình khủng khiếp đến như vậy.
Phải biết rằng dùng là Thiên Đế thi triển toàn lực cũng không thể khiến Linh Giới Châu chao đảo đến mức như thế.
Giải trừ Bỉ Ngạn Hoa, Lạc Nam một lần nữa khoanh chân ngồi xếp bằng.
Trực tiếp nâng lên Hắc Ám Bản Nguyên và Thời Gian Bản Nguyên nuốt vào trong bụng.
ONG ONG ONG ONG…
Như chỉ chờ có thế, Hắc Ám và Thời Gian hưng phấn đến mức cuồng nhiệt, điên cuồng nuốt chửng lực lượng tinh khiết đến cực điểm của hai loại bản nguyên.
Đan điền của Lạc Nam chấn động, biến hỏa nghiêng trời lệch đất.
Tất cả Đế Lực của Hắc Ám Đỉnh nâng cấp, chuyển hóa thành Thiên Đế Lực, Ám Nhi sung sướng đến ngửa đầu thét dài, rốt cuộc nàng cũng theo kịp các vị tỷ tỷ khác, kích thước của Hắc Ám Đỉnh trở nên to lớn hơn.
Cùng lúc đó cái phôi đỉnh Thời Gian không nguyên vẹn cũng xoay tròn dữ dội, một tôn Đại Đỉnh hoàn toàn mới được sinh ra, Thời Gian Thiên Đế Lực cuồn cuộn như nước.
Trong suốt gần như vô hình, bên trong Đỉnh là vô số dòng chảy Thời Gian hỗn loạn đan xen, không may rơi vào trong đó chắc chắn sẽ bị xóa sổ.
Đó là tượng trưng của Phá Tắc Thời Gian.
Thời Gian Đỉnh.
Toàn bộ lực lượng mà Lạc Nam sở hữu chính thức đạt đến Thiên Đế Lực.
Tu vi của hắn chính thức trở thành Thiên Đế tối đỉnh, chỉ cần một chút là sẽ bước chân vào Thánh Cấp.
Đan điền không còn phôi, tất cả đều đã trở thành Đại Đỉnh hàng thật giá thật.
Lạc Nam cảm giác mình trở nên mạnh mẽ như chưa từng có.
Hiện tại hắn có lòng tin đánh với nhân vật như lão già Đại Thánh trước đây một trận, tuy có thể không thắng nhưng cũng không chật vật vô lực như trước đó nữa.
Cùng thời điểm đó, âm thanh cơ giới máy móc của Hệ Thống chậm rãi vang lên:
“Đủ điều kiện mở ra tầng tiếp theo của Bất Hủ Diễn Sinh Kinh, phải chăng tiếp nhận truyền thừa?”
…
Chúc cả nhà ngủ ngon.