Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái


“Nàng thích là tốt rồi!” Lạc Nam mỉm cười, Cự Thuẫn của Cự Mỹ Anh bị đám Dạ Lang Tiên Tinh đánh nát, hiện tại có Cự Linh Giáp cùng Cự Linh Thuẫn, xem như đủ dùng một thời gian dài, ít nhất hàng Cực Cấp thì dù là Tiên Lực cũng không dễ đánh hỏng.

Cự Mỹ Anh không nói hai lời nhỏ máu nhận chủ, vì đã thông qua khảo nghiệm của hai kiện Pháp Bảo, nên chúng nó rất ngoan ngoãn nghe lời, rất nhanh đã bị nàng thu vào Nhẫn Trữ Vật.

Lạc Nam lúc này chuyển ánh mắt sang Hồ Khinh Vũ, hơi suy nghĩ một chút…Cửu Diệp Liên Hoa đã xuất hiện trên tay.

VÙ VÙ VÙ…
Trong khoảnh khắc đó, một luồng năng lượng như làn sóng xung kích ầm ầm mà ra, một cổ khí lãng quét ngang bốn phương tám hướng, năng lượng nồng đậm đến mức đem Lạc Nam chấn lùi vài bước, mà chúng nữ cũng là sắc mặt hoảng hốt…
Xào xạc…
Bất Tử Thụ như cảm nhận được tồn tại gần có khả năng tiếp xúc với mình, hưng phấn đến cành lá rung lên…
Mà gốc Nhân Sâm Triệu Năm có hình dạng con thổ trắng vốn ngoan ngoãn nằm im dưới gốc Bất Tử Thụ cũng vui mừng hớn hở nhảy vọt lên, tung tăng chạy nhảy đến bên cạnh Lạc Nam.

Linh Dược Điền một lần nữa sinh sôi mạnh mẽ, bất quá còn kém hơn khá nhiều so với lúc đạt được năng lượng từ Hỗn Độn Mộc Khí.

Khác với Yêu Thú có đẳng cấp sâm nghiêm, cấp thấp sẽ sợ hãi và e ngại cấp cao, thì các loại Kỳ Trân Dị Thảo thường tạo cảm giác thân thiện và có ích đối với các loại Linh Thảo cấp thấp khác, đương nhiên trừ một vài loài cá biệt.

Biến cố bất thình lình khiến chúng nữ tròn xoe mắt, chăm chú nhìn vào vật trong tay Lạc Nam…
Chỉ thấy đó là một đóa Hoa Sen chín cánh lấp lánh các loại màu sắc, toàn thân nó ẩn chứa một cổ sinh mệnh lực hết sức nồng đậm, tổng thể đường kính khoảng vài tấc, xinh đẹp mỹ lệ khiến người khác hít thở không thông…
“Đây là…” Tinh Linh Nữ Vương ánh mắt nhìn chằm chằm đóa sen chín cánh, với kiến thức của Tinh Linh Tộc như nàng vậy mà không nhìn ra giống loài này.

“Tiên Khí, luồng năng lượng nó tỏa ra là Tiên Khí!” Chúng nữ hít sâu một hơi, khác với đa phần các loại Linh Thảo các nàng từng tiếp xúc, đóa sen trong tay Lạc Nam ẩn chứa Tiên Khí nồng đậm đến cực điểm.

Các nàng đã chiến đấu cùng đám Dạ Lang Tiên Tinh, đã từng tiếp xúc với Tiên Lực…cũng chứng kiến quá trình hấp thu Linh Khí chuyển thành Tiên Khí của bọn chúng, vì thế lập tức nhận ra năng lượng đến từ đóa sen này.

Tiêu Thanh Tuyền cùng Đan Mộng Cơ liếc nhau, hai nữ cấp tốc lấy ra cổ tịch Đan Đế Chân Giải, lật tìm danh mục các loại Kỳ Trân Dị Thảo liên quan đến Liên Hoa, rất nhanh nhìn thấy một trong những loại đứng hàng cao nhất, theo như hình ảnh và ghi chép mô tả bên trong Đan Đế Chân Giải, giống với đóa hoa sen trong tay Lạc Nam như đúc.

“Cửu Diệp Liên Hoa, Đế Cấp Kỳ Trân Dị Thảo! mỗi một cánh hoa tượng trưng cho một cái mạng!” Hai nữ rung giọng, âm thanh ẩn chứa một chút cuồng nhiệt.

Hiển nhiên trong mắt Luyện Đan Sư các nàng, được tiếp xúc với Đế Cấp Kỳ Trân Dị Thảo là một loại vinh hạnh, huống hồ nó còn là một trong những đóa Liên hoa cao cấp nhất.

Lạc Nam nhìn thấy hai nữ vậy mà nói toạt ra lai lịch và công dụng của Cửu Diệp Liên Hoa, nhất thời có chút vui mừng…hiển nhiên Đan Đế Chân Giải quả thật có ích, ngay cả loại đồ vật cấp cao như Cửu Diệp Liên Hoa cũng có ghi chép lại, chẳng trách nó có tư cách xuất hiện trên Vòng Quay Danh Vọng.


“Không sai! Trận chiến lần này Khinh Vũ đã hy sinh quá nhiều…Cửu Diệp Liên Hoa là ta bù đắp cho nàng!” Lạc Nam ôn nhu nhìn vào ánh mắt Hồ Khinh Vũ lẩm bẩm nói.

Hồ Khinh Vũ cũng có chút mị ý nhìn lại hắn, nhất thời Lạc Nam toàn thân rung mạnh, ánh mắt trở nên mê mang, một cổ tà hỏa xông thẳng lên đỉnh đầu.

“Linh Hồn Thanh Tẩy!” Đúng lúc này, âm thanh nghiêm túc của Hồn Nguyệt Ánh vang lên trong cơ thể, một cổ Hồn Lực tinh thuần như rột rửa toàn bộ cơ thể Lạc Nam, khiến hắn bừng tĩnh lấy lại tỉnh táo.

“Thật…có lỗi, ta không cố ý!” Hồ Khinh Vũ có chút lúng túng nói, đem một miếng lụa mỏng che lại đôi mắt và dung mạo của mình…
“Ực, không sao…là ta nhất thời sơ suất!” Lạc Nam nuốt một ngụm nước miếng, sau lưng lại đổ mồ hôi lạnh.

Thiên Sinh Mị Cốt quá mức kinh khủng, chỉ với một ánh mắt nhu mị của nàng xém chút nữa khiến hắn lên cơn động đực, cũng may có Nguyệt Ánh hỗ trợ.

“Mị Công của Khinh Vũ tỷ tỷ thật kinh khủng, thiếp trước đây ở trước mặt tỷ như trẻ con nghịch bùn vậy!” Tô Mị cảm thán nói, nàng cũng từng có thời gian luyện qua Mị Công, đủ hiểu sự khủng bố của Hồ Khinh Vũ.

“Khanh khách, trong trận chiến Khinh Vũ không dùng đến Mị Công, bằng không lũ khốn kiếp kia làm sao đắc ý được như vậy?” Mộc Tử Âm che miệng cười nói, nàng và Hồ Khinh Vũ chiến đấu cùng nhau, biết từ đầu đến cuối Hồ Khinh Vũ vẫn không dùng đến Mị Công mê hoặc kẻ địch…bởi vì bọn chúng không đủ tư cách.

Chúng nữ thở dài, mặc dù nữ nhân ai cũng muốn bản thân mình có sức hấp dẫn, nhưng đến mức độ như Hồ Khinh Vũ, thật sự không biết nên vui hay nên buồn.

“Được rồi, Khinh Vũ nàng nhận lấy Cửu Diệp Liên Hoa, nó sẽ hỗ trợ cho nàng nhanh chóng khôi phục!” Lạc Nam đem đóa sen nhét vào tay Hồ Khinh Vũ.

“Không được…vật này quá mức quý trọng!” Hồ Khinh Vũ lắc đầu từ chối, dựa vào cảnh tượng diễn ra vừa rồi nàng cũng biết đóa sen này chính là vật nghịch thiên, làm sao có thể nhận lấy?
“Nếu nàng xem chúng ta là người một nhà, đừng từ chối nó!” Lạc Nam gọn gàng dứt khoác nói.

“Đúng vậy, chỉ có người dưng nước lã mới khách khí với nhau, Khinh Vũ muội khách khí chúng ta sẽ đau lòng!” Võ Tam Nương hiếm thấy khuyên nhũ.

Hồ Khinh Vũ cắn nhẹ cánh môi thơm mọng, trong lòng vừa cảm động vừa bất đắc dĩ, cuối cùng vẫn thở dài một hơi thơm ngát sau đó nhận lấy Cửu Diệp Liên Hoa.

Vừa cầm nó trên tay, nàng lập tức cảm giác được cổ lực lượng Tiên Khí ẩn chứa bên trong nó, Hồ Khinh Vũ cảm giác được nếu mình luyện hóa thứ này, đừng nói là tám cái đuôi mọc lại, quá trình Linh Lực chuyển hóa thành Tiên Lực cũng dễ như trở bàn tay.

Bất quá dù là như vậy, thì năng lượng bên trong chỉ sợ cũng không hết, hàng Đế Cấp không phải nói chơi.

“Ta cảm thấy mình chỉ cần ba đến bốn cánh hoa là đủ, số còn lại có thể giữ lại hay không?” Hồ Khinh Vũ hướng Đan Mộng Cơ hỏi thăm.


“Đương nhiên là được! nàng cứ lấy đủ số cánh hoa mình muốn, còn lại đưa chúng ta đem trồng bên trong Linh Dược Điền, có năng lượng từ Hỗn Độn Mộc Khí tin chắc nó sẽ có thể khôi phục theo thời gian!” Đan Mộng Cơ cùng Tiêu Thanh Tuyền liếc nhau, cùng cho ra đáp án.

“Như vậy được rồi, ta chỉ lấy ba cánh hoa!” Hồ Khinh Vũ không do dự nữa, đem ba cánh hoa trên Cửu Diệp Liên Hoa hái xuống.

“Bốn cánh đi cho chắc ăn!” Lạc Nam lại ngắt ra một cánh nhét vào tay nàng.

Hồ Khinh Vũ trong lòng chảy qua một dòng nước ấm, không từ chối nhận lấy…
“Thiếp đem đi trồng!” Đan Mộng Cơ tiếp nhận Cửu Diệp Liên Hoa nay chỉ còn lại năm cánh, hưng phấn bừng bừng tiến vào Linh Dược Điền bắt đầu trồng trọt…
Sở dĩ không trồng gần Bất Tử Thụ vì để chúng nó có không gian phát triển rộng rãi của riêng mình.

“Theo lý mà nói, Cửu Diệp Liên Hoa là Đế Cấp Kỳ Trân Dị Thảo đã sinh ra linh trí, có đủ điều kiện để hóa hình, bất quá Hệ Thống đã đem Linh Trí của nó tạm thời phong ấn, một thời gian sau sẽ tự động giải khai!” Kim Nhi hướng Lạc Nam cung cấp thông tin nói.

Lạc Nam gật đầu, một vật như Nhân Sâm Triệu Năm còn có thể hóa thành con thỏ, thì thứ khủng bố như Cửu Diệp Liên Hoa không hóa hình được mới là chuyện lạ.

“Tam Nương và Man Kiều, thứ này cho các nàng…bất quá tạm thời đừng nênLuyện Hóa!” Hơi có chút suy nghĩ, Lạc Nam nhìn sang Võ Tam Nương ném ra một cái bình ngọc.

Võ Tam Nương đưa tay chọp lấy, nhất thời toàn thân rung mạnh…
Từ giọt máu trong bình ngọc kia, nàng cảm giác được một hơi thở hết sức quen thuộc…đó là hơi thở của những người đi trên con đường Võ Đạo…dùng Võ thành cường giả.

“Tiểu Nam…nó là…” Võ Tam Nương ánh mắt vừa kinh hỉ vừa tò mò nhìn hắn.

“Khác với các loại Huyết Mạch Thần Thú, đó là Huyết Mạch của một vị cường giả nhân loại, Võ Đế Huyết Mạch!” Lạc Nam không có quá nhiều giải thích, bởi vì hắn tin tưởng ngày sau Võ Tam Nương sẽ có thể khai thác huyết mạch này một cách tốt nhất.

Hậu Cung hay thậm chí toàn bộ Việt Long Tinh, không ai thích hợp với Võ Đế Huyết Mạch hơn nàng.

“Ta…thiếp…thiếp hiểu rồi! đợi ngày chàng và các tỷ muội chạm đến biên giới phi thăng, thiếp mới luyện hóa Huyết Mạch này!” Võ Tam Nương có chút ngượng miệng khi xưng hô với Lạc Nam là thiếp, dù sao trước đó nàng mở miệng một câu đều là “tiểu tử thúi” các kiểu.

“Đừng tự ép chính mình, nàng vẫn luôn là sư phụ bảo bối của ta!” Lạc Nam cười ha ha.

Hai người bốn mắt nhìn nhau, cảm nhận được nhu tình trong lòng đối phương, ăn ý mỉm cười.


Võ Tam Nương hiểu ý của nam nhân, nàng hiện tại đã là Độ Kiếp Viên Mãn…nếu luyện hóa Huyết Mạch Võ Đế chẳng phải trực tiếp phi thăng Tiên giới sao?
Bọn họ đối với tình huống ở Tiên giới còn chưa biết gì cả, tự tiện xông lên chẳng may gặp đại họa thì sao?
Võ Tam Nương không phải người lỗ mãng, mà Lạc Nam cũng sẽ không yên tâm để nàng phi thăng một mình…
Chúng nữ đều hiểu rõ suy nghĩ của hai người, Liễu Ngọc Thanh thậm chí kiến nghị nói:
“Nếu cảm thấy lên Tiên giới quá sớm có phần không ổn, chúng ta có thể đến Huyết giới đem tu vi tăng đến Chân Tiên Viên Mãn toàn bộ, khi đó phi thăng cũng không muộn!”
“Đây cũng là một cách, bất quá trước hết giải quyết toàn bộ phiền toái tại Việt Long Tinh rồi tính!” Lạc Nam gật đầu, trước khi phi thăng bằng mọi giá hắn phải đi Huyết giới một chuyến.

Đem Huyết Hoàng Tộc diệt sạch không phải lời nói suôn.

Nhắc đến Huyết Hoàng Tộc khóe miệng Lạc Nam thoáng hiện một tia cười lạnh, Huyết Quân xấu số đã bị hắn đem vào Linh Giới Châu diệt sát, không biết ở bên kia Huyết Hoàng sẽ có cảm tưởng gì?
Huyết Quân là tên nam nhân đầu tiên ngoài Lạc Nam được tiến vào Linh Giới Châu, đáng tiếc con mắt thậm chí chưa kịp nhìn cảnh vật đã hóa thành tro bụi trước Lôi Hỏa.

Mà Linh Giới Châu đẳng cấp quả nhiên cực cao, vụ nổ của viên Huyết Châu do Huyết Hoàng cài vào không đủ sức tạo nên phiền phức gì.

Dẹp đám Huyết Hoàng Tộc sang một bên, Lạc Nam lại lấy ra hai cái bình ngọc, trong lúc nhất thời…hai tôn hư ảnh Thần Thú ngạo nghễ phá không hiện lên.

Một con Khổng Tước toàn thân lông vũ lộng lẫy cao vạn trượng, cái đuôi mỹ lệ cao quý xòe to ra cùng với vô số con mắt đang nhấp nháy…
Song song với Khổng Tước, lại là một Thần Thú có dạng phi cầm thanh thoát bay lượn, khiến người khác chú ý nhất chính là đôi cánh của nó, một cánh thanh thoát mềm mại như bông mang theo từng đóa hoa tuyết trắng xóa mát diệu, một cánh còn lại hừng hực hỏa diễm đỏ rực mỹ lệ nhưng tràn đầy nguy hiểm.

Thần Thú – Băng Diễm Hoàng Điểu, tương truyền là hậu duệ của Băng Phượng Hoàng và Hỏa Phượng Hoàng, không biết có chính xác hay không…
Hai tôn hư ảnh Thần Thú dạng phi cầm vừa ra, ánh mắt chúng nữ nhất thời lóe sáng rực rỡ…
Hiển nhiên thân là nữ nhân ai cũng có lòng mê say cái đẹp, một Khổng Tước và một Băng Diễm Hoàng Điểu, quả thật có thể hút đi linh hồn người khác.

“Khổng Tước có thể thích ứng rất tốt với các loại Linh căn, về phần Băng Diễm Hoàng Điểu nếu muốn phát huy sức mạnh lớn nhất cần có Băng và Hỏa Linh Căn! Ta cho các nàng tự phân phối!” Lạc Nam nhìn chúng nữ nhún vai nói.

Nghe hắn nói vậy, từng ánh mắt xinh đẹp không hẹn mà tập trung về phía Băng Phỉ Phỉ, tại Hậu Cung tinh thông Hỏa Hệ và Băng Hệ! chỉ có một mình nàng.

Huyết Mạch Băng Diễm Hoàng Điểu, ngoài Băng Phỉ Phỉ ra còn có thể là ai?
Băng Phỉ Phỉ ánh mắt có chút phức tạp cắn cắn môi, nàng và hắn chưa tiếp xúc được bao nhiêu, tiến vào Hậu Cung phần lớn nguyên nhân cũng là vì tỷ tỷ Băng Lam Tịch mong muốn…
Qua thời gian dài, Băng Phỉ Phỉ cũng hiểu Huyết Mạch là thứ khủng bố như thế nào, không ngờ hiện tại lại có Huyết Mạch phù hợp với mình…
Bất quá nghĩ đến độ quý giá của nó, Băng Phỉ Phỉ có chút lưỡng lự đang muốn mở miệng từ chối, lại bị Băng Lam Tịch nắm lấy tay nàng lắc đầu cười nói:
“Sớm muộn gì cũng thành người của phu quân, còn ngây ngốc khách sáo với hắn làm gì?”
Băng Lam Tịch hung hăng trừng Lạc Nam một chút, tên này cũng thật là…Huyết Mạch như vậy rõ ràng là dành riêng cho Phỉ Phỉ, còn muốn các nàng tự phân phối là sao?
Lạc Nam ngượng ngùng cười cười, quả thật hắn muốn xem thử một chút thái độ của Băng Phỉ Phỉ nên mới làm như vậy, chứ Băng Diễm Hoàng Điểu còn có thể cho ai?
“Nàng đã biết hết bí mật của Hậu Cung, một là ngoan ngoãn làm vợ ngoan của ta, hai là chấp nhận bị diệt khẩu!” Hắn nhìn Băng Phỉ Phỉ ra vẻ hung hăng nói.

Phốc…

Băng Phỉ Phỉ không nhịn được bật cười, một chút khẩn trương trong lòng biến đi đâu mất, nhoẻn miệng xinh đẹp nói:
“Thiếp lại có hứng thú muốn xem chàng lựa chọn giữa giết người diệt khẩu hay chinh phục trái tim mỹ nhân đây!”
Nàng vươn tay nhận lấy Huyết Mạch Băng Diễm Hoàng Điểu, khóe môi cong lên kiều diễm.

Chúng nữ đối với kết quả này không cảm thấy kinh ngạc, trong lúc nhất thời chỉ còn lại Huyết Mạch Khổng Tước…
“Cho Điệp Tình muội muội đi, nàng ấy vì Liên Nga và Hậu Cung mà dâng ra Thanh Phong Dực Long Huyết Mạch, hết sức đáng quý!” Tô Nhan không chút do dự kiến nghị nói.

“Không thành vấn đề!” Chúng nữ đồng loạt gật đầu.

“Cái này…muội…” Diễm Điệp Tình có chút xoắn xuýt, nhiều tỷ muội còn chưa có Huyết Mạch đấy…
Cô nàng này đã trưởng thành, không còn làm làm nũng háo thắng như trước, hiện tại Diễm Điệp Tình chỉ cân nhắc lợi ít của toàn cục, nhưng nàng lại thật sự thích Huyết Mạch Khổng Tước…
Làm sao bây giờ?
“Cứ quyết định như vậy, Tình Nhi sẽ là Khổng Tước…Trúc Loan là Mộc Thanh Tước, xứng danh cặp bài trùng của Hậu Cung ta!” Lạc Nam hài lòng gật đầu quyết định.

“Thiếp sẽ không để phu quân và các tỷ tỷ thất vọng!” Diễm Điệp Tình sắc mặt đỏ bừng, vui sướng hôn lên môi Lạc Nam một cái…
Oan gia của nàng là Lý Trúc Loan đang bế quan Luyện Hóa Huyết Mạch Mộc Thanh Tước đấy, hiện tại nàng có Khổng Tước, nhất định sẽ không thua kém.

Lạc Nam hài lòng ôm thân thể đã có chút thành thục của nàng vào lòng, thời gian dài không thấy, Tình Nhi của hắn quả thật ngày càng mê người…
Lúc này, ánh mắt Lạc Nam rốt cuộc chuyển đến Băng Lam Tịch…
Bởi vì hắn đang sở hữu một loại Thể Chất, mà theo lời của Kim Nhi đánh giá chính là thần thể trong mắt Kiếm Tu.


Chúc mọi người ngủ ngon!
!

E mới lập được cái tài khoản Paypal, bác nào có lòng ủng hộ e thì e cảm ơn ạ: nguyenphuochau12t2@gmail.

Com
Số TK: 1809205083252
NGUYEN PHUOC HAU
Ngân hàng Agribank ạ.

(Chi nhánh: Cờ Đỏ - Cần Thơ II)
Momo: 0942973261
Viettelpay: 9704229212704295
Chân thành cảm ơn


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận