Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái


Chiến loạn…
Khắp thiên địa, khắp nơi đều là chiến loạn, thây chất đầy đồng, máu chảy thành sông, cốt chồng thành núi, vô số người lo sợ bất an chưa từng tận hưởng được một ngày an bình, khói lửa và sát khí bao trùm toàn bộ không gian…
Đây chính là cảnh tượng của Dạ Lang Tiên Tinh lúc này…
Đứng giữa bầu trời, nhìn cảnh tượng như lò luyện ngục đang diễn ra trong tầm mắt, Lạc Nam ánh mắt bình thản không chút gợn sóng, nội tâm cũng chẳng có quá nhiều dao động…
“Không biết các vị tiền nhân Việt Long Tinh từng liều mình chống lại cái gọi là “Kỷ Nguyên Trống” nhìn thấy cảnh tượng này sẽ có cảm giác gì…”
Không sai, lần vào Vạn Giới Môn đến Tiểu Tiên Giới này, Lạc Nam đã truyền tống đến Dạ Lang Tiên Tinh.

Không biết là ngẫu nhiên hay cố ý đến từ Hệ Thống, nhưng cảnh tượng đầu tiên đập vào mắt Lạc Nam chính là thảm cảnh như vậy.

Năm xưa, sau khi phần lớn thiên tài của Dạ Lang Tiên Tinh cũng như các cường giả cao tầng của tam đại Ngọc Cấp Thế Lực vẫn lạc ở Dạ Lang Tiên Tinh, chiến lực tổng thể của bọn hắn lập tức suy nhược hơn không biết bao nhiêu lần.

Thực trạng đó đương nhiên không thoát khỏi ánh mắt một số Tiểu Tiên Giới lân cận, đại chiến giữa Tiểu Tiên Giới chính thức nổ ra.

Phương nhắm vào Dạ Lang Tiên Tinh là một Tiểu Tiên Giới có tên Hỏa Diệm Tinh, sở hữu ba vị Ngọc Tiên Viên Mãn cấp bậc cường giả.

Nếu là trước đây, Hỏa Diệm Tinh đương nhiên không dám trêu vào Dạ Lang Tiên Tinh có đến bốn vị Ngọc Tiên Viên Mãn, nhưng hiện tại mọi sự đã khác.

Bốn vị Ngọc Tiên Viên Mãn đã chết,
Đứng trước Dạ Lang Tiên Tinh suy yếu, Hỏa Diệm Tinh như bầy sói đói tụ hợp cắn xé con mồi, cướp…giết diễn ra nhiều hơn cả số lần ăn cơm thường ngày.

Bị ép vào đường cùng, chúng cường giả còn sót lại đến từ tất cả thế lực Dạ Lang Tiên Tinh hình thành một khối liên minh, mục đích duy nhất chính là tổng hợp chiến lực cao tầng để đẩy lùi Hỏa Diệm Tinh.

Đáng tiếc suy cho cùng Dạ Lang Tiên Tinh chỉ là nỏ mạnh hết đà, dù cố gắng đến mức độ nào vẫn khó lòng chống lại Hỏa Diệm Tinh như lang như hổ.

Chiến trận liên tục nổ ra, Hỏa Diệm Tinh từng bước ép sát, Dạ Lang Tiên Tinh liên tục bại lui, lãnh thổ ngày một lọt vào tầm khống chế của Hỏa Diệm Tinh.

Mà cảnh tượng hoang tàn lúc này trong mắt Lạc Nam chính là do vô số trận chiến diễn ra tạo thành.

Trong chiến tranh, hy sinh vốn là khó tránh khỏi…bất kể là Dạ Lang Tiên Tinh hay Hỏa Diệm Tinh đều có những tổn thất nhất định, chỉ là Dạ Lang Tiên Tinh là phương sắp bại mà thôi.


“Tiểu tử, ngươi là kẻ nào? Nhìn qua rất lạ mặt!”
Trong lúc Lạc Nam đang suy nghĩ, một đội quân gần ngàn người đã vây quanh lấy hắn, cầm đầu là một tên đại tướng nam tử râu quai nón thân hình vạm vỡ, người mặc chiến giáp, khí thế Ngọc Tiên Hậu Kỳ Kỳ ầ ầm tỏa ra, hung thần ác sát.

Dựa vào mùi máu tươi trên thân thể, số lượng người chết trong tay đội quân nàng không đến vạn cũng là chục vạn…
Lạc Nam ánh mắt cổ quái, lần trước rơi xuống Hồn Thiên Giới bị một đám nữ quân vây quanh, lần này rơi xuống Dạ Lang Tiên Tinh tiếp tục bị đội quân vây quanh?
Chẳng lẽ hắn thật có duyên với mấy lực lượng này?
“Tiểu tử, hỏi ngươi đó, bị câm sao?” Một tên quân sĩ đứng cạnh đại tướng lạnh lẽo quát.

KENG KENG KENG…
Trường Thương ra khỏi võ, hàng loạt mũi Thương sắt lẹm đã nhắm thẳng vào người Lạc Nam, chỉ cần hắn động đậy một chút sẽ bị đâm thành con nhím.


Lạc Nam cười cười hỏi: “Ta là ai vì sao phải nói cho các ngươi? Chẳng lẽ Dạ Lang Tiên Tinh này là của các ngươi hay sao?”
“Ha hả, hỏi rất hay!” Nam tử đại tướng râu quai nón cười phá lên: “Dạ Lang Tiên Tinh này đích thật sắp thuộc về Hỏa Diệm Tinh chúng ta, ngươi có ý kiến?”
Lạc Nam bừng tĩnh, thì ra đám quân đội này là đội quân tuần tra của Hỏa Diệm Tinh, chứng kiến bộ dạng của hắn lạ mặt nên mới vây lại.

Mà Hỏa Diệm Tinh sắp chiếm được Dạ Lang Tiên Tinh, đến khi đó nói Dạ Lang Tiên Tinh là của bọn hắn cũng hợp lý.

Bất quá hiện tại còn chưa phải…
“Đợi các ngươi giải quyết sạch dư nghiệt của Dạ Lang Tiên Tinh rồi tính!” Lạc Nam cười nhạt nói.

Đối với Dạ Lang Tiên Tinh có thể nói là hắn cực kỳ chán ghét, đám người này đem Việt Long Tinh biến thành thí luyện chi địa, nơi bọn hắn tàn nhẫn săn giết…dùng sinh linh Việt Long Tinh làm chỗ thí luyện.

Lạc Nam lúc này còn ước gì Hỏa Diệm Tinh lập tức diệt Dạ Lang Tiên Tinh còn sót lại, hắn đỡ phải ra tay.

Đương nhiên đó là trước khi hắn tìm ra Dị Hỏa top 2 ở Việt Long Tinh, hay tệ nhất là tin tức liên quan đến nó…
“Hừ, ngươi không phải người của Hỏa Diệm Tinh, như vậy chắc chắn là người của Dạ Lang Tiên Tinh rồi!” Một đám quân lính cười lạnh nói.

“Tiểu tử, ta thấy ngươi rất khả nghi…mau theo chúng ta về điều tra!” Tướng quân râu quai nón trầm giọng quát, Hỏa Tiên Lực âm thầm chuyển động, nhiệt độ không khí chậm rãi gia tăng.

“Không có hứng thú…” Lạc Nam lắc đầu, quay người muốn đi.

“Giết!” Toàn quân gầm thét.

“Hỏa Diệm Thương!”
Hàng ngàn quân ngửa đầu lên trời thét gào, Hỏa Tiên Lực nhanh chóng dung nhập vào trong mũi thương, hung hăng găm về phía Lạc Nam.

Lạc Nam lắc đầu, Trấn Ma Đài xuất hiện trong tay ném lên bầu trời.

“Cái quỷ gì đây?” Tướng quân râu quai nón sắc mặt kinh khủng.

Chỉ thấy Trấn Ma Đài cấp tốc biến lớn, chỉ thoáng chốc đã to hơn cả một ngọn núi lơ lửng trên đỉnh đầu tạo thành một bóng râm cực lớn, hung hăng hướng về đám quân lính nện xuống.

Khí thế của Vương Cấp Pháp Bảo hung hăng càn quấy vô cùng.

“Mau chống lại!” Tướng quân râu quai nón gầm thét.

“Tuân mệnh!” Hàng ngàn quân gào to, Hỏa Diệm Thương hướng về Trấn Ma Đài đang ép xuống đồng loạt đâm lên.

BẸP BẸP BẸP…
Có tiếng thịt vụn bị nghiền nát vang lên, bất kể là tướng quân râu quai nón hay hàng ngàn quân lính của hắn đều nát tan nhục thể, cũng may Lạc Nam nương tay không nghiền nát hay cướp đoạt Linh Hồn, để đám người này còn cơ hội siêu sinh.


“Mọi sai lầm đều phải trả giá!” Lạc Nam thu hồi Trấn Ma Đài quay người rời đi.


Dạ Lang Thành.

Đây là thành lũy cuối cùng còn sót lại do Dạ Lang Tiên Tinh tất cả tu sĩ cùng nhau dựng lên, làm căn cứ hiểm yếu phản kháng Hỏa Diệm Tinh.

Có thể nói ở Dạ Lang Tiên Tinh lúc này, Hỏa Diệm Tinh đã chiếm hơn chín phần mười lãnh thổ, một gốc nhỏ còn lại chính là Dạ Lang Thành do một đám Ngọc Tiên cuối cùng của Dạ Lang Tiên Tinh còn sót lại cầm đầu chúng tu sĩ tiến hành tử thủ.

Bên ngoài Dạ Lang Thành canh gác cẩn mật, tường thành có Trận Pháp bảo hộ, các loại Pháp Bảo có khả năng công kích mạnh mẽ cũng được bố trí khắp nơi, vì thế mặc dù đủ sức công phá nhưng Hỏa Diệm Tinh vẫn chần chờ e ngại.

Đơn giản vì muốn công phá thành công Dạ Lang Thành, Hỏa Diệm Tinh cũng phải bỏ ra một cái giá lớn.

Bọn hắn cảm thấy không đáng, muốn kéo dài thời gian chờ tài nguyên tu luyện bên trong Dạ Lang Thành tiêu hao sạch sẽ, đến lúc đó Dạ Lang Tiên Tinh sẽ không đánh mà bại, Hỏa Diệm Tinh triệt để chiếm hữu tinh cầu này.


Trong Dạ Lang Thành…
Một mặt thối nát triệt để hiện ra…
Là nơi tụ hợp tất cả tu sĩ còn sót lại của Dạ Lang Tiên Tinh, lẽ ra bọn hắn phải đồng lòng, đoàn kết và cố gắng nghĩ cách khắc phục trước sự xâm lấn của Hỏa Diệm Tinh mới đúng.

Nhưng mà…đó chỉ là tình huống xảy ra của khoảng thời gian đầu.

Đúng như Hỏa Diệm Tinh dự đoán, Dạ Lang Thành mặc dù rộng lớn, nhưng số sinh linh chứa chấp lại quá đông, tạo thành một cảnh tượng chật chội, người người khoảng cách cực kỳ gần nhau, đông đến nghẹt thở.

Và đương nhiên, vấn đề tài nguyên tu luyện lập tức phát sinh.

Những năm đầu, khi lượng tài nguyên phòng thân trước đây của mỗi tu sĩ vẫn còn, bọn hắn không lo lắng đến việc thiếu tài nguyên tu luyện, tâm trí vẫn đồng lòng tham lược đối sách chống lại Hỏa Diệm Tinh.

Nhưng mà…
Theo thời gian trôi đi, số lượng tài nguyên ngày một cạn kiệt, Tiên Thạch không còn bao nhiêu, cuộc sống dần lâm vào khó khăn…cũng là lúc những vấn nạn xuất hiện.

Tu sĩ cấp cao trong thành bắt đầu ra tay với chính đồng hương của mình, cướp đoạt tài nguyên tu luyện của bọn hắn.

Dạ Lang Thành trở thành một nơi mà kẻ mạnh làm chủ, kẻ yếu buộc phải phục tùng…
Ba đại thế lực Lục gia, Lưu gia và Tam Huyền Tông mặc dù đã mất đi đỉnh tiêm chiến lực nhưng dù sao cũng là đại thế lực thành danh lâu năm, chúng trưởng lão vẫn còn Ngọc Tiên Hậu Kỳ tồn tại.

Lúc này đây, ba đại thế lực không khác nào hoàng đế trong Dạ Lang Thành.

Ỷ vào thực lực mạnh mẽ trội hơn các thế lực khác, Lưu gia, Lục gia và Tam Huyền Tông tiến hành vơ vét gần như toàn bộ tài nguyên còn sót lại trong Dạ Lang Thành.


Nữ nhân có chút tư sắc toàn bộ bị ba nhà cướp đoạt.

Quyền thế lên ngôi, Lưu gia, Lục gia và Tam Huyền Tông điên cuồng hưởng thụ, bọn hắn biết sẽ không trụ nổi trước Hỏa Diệm Tinh được bao lâu nữa, vì thế bộc lộ ra một mặt tối nhất của mình, mà nạn nhân lại chính là tu sĩ của Dạ Lang Tiên Tinh.

Mà những nạn nhân của ba đại thế lực sẽ đem phẫn uất và bi thảm của mình để trút lên đầu những tu sĩ nhỏ yếu hơn, tìm lại một chút khoái cảm trong nội tâm vặn vẹo.

Nơi tham lam, dục vọng, các mặt u tối…thể hiện một cách trần trụi trong Dạ Lang Thành.

Nơi này giống như địa ngục trần giang với những người nhỏ yếu, mà sự phòng ngự chắc chắn ở bờ tường thành kia ngoại trừ ngăn cản Hoả Diệm Tinh xâm lấn còn là để cấm tuyệt sinh linh trong thành muốn trốn chạy ra ngoài.


Lạc Nam đứng trên trời cao, Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn vận chuyển đem tất cả những gì phát sinh trong thành thu vào tầm mắt.

“Bản chất của Dạ Lang Tiên Tinh vẫn không đổi a, quả nhiên một nơi có thể làm ra hành vi Thí Luyện Chi Địa làm sao có thể tốt lành?”
Hắn lắc đầu, thân hình rơi xuống…thản nhiên xuyên qua tầng tầng phòng ngự, chẳng một ai có thể phát hiện, ngay cả đám Chiến Trận Sư đang điều khiển trận pháp phòng ngự toàn thành cũng thế.

Với tốc độ hiện tại của Huyễn Quang Vô Cực, một Tiểu Tiên Giới muốn phát hiện thân ảnh của Lạc Nam thật sự quá mức khó khăn.

Chỉ thoáng chốc thân ảnh của hắn đã xuất hiện trước một quần thể đình đài lầu các, nơi này chính là trụ sở của cả Lục gia, Lưu gia và Tam Huyền Tông…
Bọn hắn những năm gần đây liên hợp tác oai tác oái, chính là u nhọt lớn nhất trong Dạ Lang Thành mà chưa ai có thể giải quyết.

Lạc Nam cất bước tiến đến đại môn…
“Đứng lại!”
Có tiếng quát lạnh vang lên, chỉ thấy hai tên thủ vệ lao đến, sắc mặt đằng đằng sát khí.

Ánh mắt Lạc Nam ngưng tụ nhìn hai tên này, không phải vì thực lực của chúng cao bao nhiêu, mà là vì trên tay cả hai tên cầm hai sợi xích sắt.

Xích sắt lại nối liền vào vòng cổ của hai nữ nhân đang trần như nhộng, bò bốn chân trên mặt đất.

Hai tên thủ vệ dắt hai nữ nhân như dắt động vật, mà nhìn vào sắc mặt và ánh mắt…hai nữ nhân này hoàn toàn trống rỗng, giống như cái xác không hồn, hiển nhiên đã trải qua những chuyện kinh khủng.

Sát cơ dâng lên trong mắt Lạc Nam, một người thương hoa tiết ngọc như hắn không cho phép viễn cảnh như thế này tồn tại.

“Dám tiến vào nơi đây? Ngươi có thể đi chết!”
Hai tên thủ vệ bất chấp Lạc Nam là ai, tu vi Ất Tiên bùng nổ, bàn tay hoá trảo hướng về cổ hắn vồ đến.

Lạc Nam nhẹ nhàng vươn tay, trong ánh mắt khó tin của hai tên thủ vệ, Hồn Lực cuồn cuộn tiến ra.

“Tước Hồn!”
Linh Hồn của hai người bị thô bạo rút ra khỏi cơ thể, bọn hắn sờ sờ nhìn thấy nhưng lại không thể kêu gào, không thể cầu cứu…chỉ có thể bất lực chịu trận.

Cảm giác này quá mức đáng sợ…
Mãi đến khi Lạc Nam nuốt sạch Linh Hồn của bọn hắn, đem toàn bộ trí nhớ của hai tên này thu sạch, hai cổ thi thể ngã lăn ra đất, hoàn hảo không chút tổn hại.

Loảng xoảng…
Xích sắt rơi trên mặt đất, hai nữ nhân lấy lại tự do, cả hai nhìn Lạc Nam một cách vô hồn nhưng rõ ràng ẩn chứa một tia cảm kích.


BÙM…
Trong ánh mắt hoảng hốt của Lạc Nam, hai nữ đột ngột điên cuồng lao đầu vào đại môn, hiển nhiên là muốn tự vẫn…
Thời gian qua các nàng muốn chết nhưng không được, quả thật là địa ngục trần thế.

“Haizz” Lạc Nam thở dài một tiếng, Thủy Vương Lực tuôn trào mà ra, bao trùm lấy thân thể hai nữ nhân trước khi cắm đầu vào cửa.

Đoạt Sinh Đàm Thủy vận chuyển, đem sinh mệnh của hai nữ nhẹ nhàng rút đi, an tường mà chết…
“Đa tạ…” Thanh âm nhẹ nhõm mang theo sự giải thoát vang lên.

“Ta chỉ có thể giúp đến như vậy…” Lạc Nam lẩm bẩm một tiếng.

Đoạt Sinh Đàm Thủy rút đi sinh mệnh của hai nàng một cách từ tốn, không đau cũng không dằn vặt, ra đi một cách thanh thản.

Những thứ kinh khủng mà các nàng phải chịu dù xoá đi trí nhớ cũng không thể vơi đi nữa rồi.

Chết…mới là phương thức giải thoát tốt nhất.

“To gan, ngươi rốt cuộc là ai?”
Lại có vài thân ảnh từ bên trong xuất hiện, ánh mắt lẫm liệt nhìn Lạc Nam quát lên.

Tu vi đám này là Ngọc Tiên, chắc hẳn là vài tên trưởng lão của ba đại thế lực.

Lạc Nam lười nói nhảm, Hợp Linh Chưởng bắt đầu ngưng tụ giữa hai lòng bàn tay.

Băng Vương Lực, Thủy Vương Lực cùng với Hoả Vương Lực…
Ba loại Vương Lực gào thét, Hợp Linh Chưởng bá đạo chưa từng có đã xoay tròn trong tay.

Toàn bộ Dạ Lang Tiên Tinh chấn động, một nửa Dạ Lang Thành như bị lật đổ…
Lạc Nam hung hăng chưởng ra…
ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…
Tia hủy diệt kết hợp từ ba loại Vương Lực nghiền nát tất cả những thứ cản trở đường đi của nó, xuyên thủng tầng tầng lớp lớp không gian, đem Dạ Lang Thành tách biệt làm hai nửa.

Nhưng thần kỳ đến mức, Lạc Nam khống chế nó không giết chết bất kỳ một kẻ nào…
Hắn còn bận sưu hồn tất cả để dò tìm tung tích Dị Hoả top 2, đâu thể để một linh hồn bị nghiền nát.

“Ực…”
Thanh âm nuốt nước bọt khô khốc, một đám trưởng lão đứng như trời trồng, trợn mắt há hốc mồm nhìn khe rãnh không gian dài không thấy điểm cuối, bên trong nó vẫn còn ba loại lực lượng điên cuồng tàn phá bữa bãi.

Bụp bụp bụp…
Bọn hắn vô lực quỳ xuống, ánh mắt hãi hùng nhìn về Lạc Nam, diện mục tái nhợt, mồ hôi đầm đìa…
Lạc Nam cười tươi rói để lộ hàm răng trắng bóc, gằn từng chữ:
“Lời chào thân mật đến từ Thí Luyện Chi Địa, các vị có hài lòng?”

Ây da, cố qua tháng 6 này e sẽ quay lại tiến độ ra chương ổn định, mọi người thông cảm ạ.

Chúc cả nhà sáng vui vẻ…


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận