Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái


“Keng, ký chủ có sử dụng 70 tỷ Điểm Danh Vọng tác động quỷ tích thời gian, trở về thời điểm ban đầu?”
Bên tai vang lên thanh âm mơ hồ, Lạc Nam sắp lâm vào hôn mê lẩm bẩm nhỏ giọng:
“Sử dụng!”
“Keng, thành công tác động quỷ tích thời gian…trở về thời điểm chưa từng rời đi!”
Ý thức chìm vào mê mang, di chứng sau trận đại chiến quá lớn, Lạc Nam chính thức bất tỉnh nhân sự.

Kích hoạt Vạn Cổ Bất Hủ Thân trong thời gian dài, sử dụng Đế Cấp Vũ Kỹ, điều động gần như toàn bộ Bá Lực trong cơ thể.

Lạc Nam hiểu khi mình trở về Hải Vực Tinh sẽ lập tức mất đi tri giác.

Ở Vương giới một ngày tiêu tốn 7 Tỷ Điểm Danh Vọng, lần này ra đi 10 ngày…nếu không tác động quỷ tích thời gian kiểu gì cũng sẽ bị Đại Đảo Chủ phát hiện.

Đến khi đó nàng tìm đến mật thất lúc hắn hôn mê, có trời mới biết chuyện gì sẽ xảy ra, mà sau đó hắn cũng không biết đường giải thích về 10 ngày vắng mặt.

Chi bằng nhân lúc đang cần tiêu sài Điểm Danh Vọng, trực tiếp tác động quỷ tích thời gian một lần cho biết.

Thân thể trôi nổi vượt qua thông đạo Vạn Giới Môn, Lạc Nam như chó chết xuất hiện ở mật thất.

Thời gian và địa điểm vẫn y đúc như lúc ban đầu, có chăng chỉ là trạng thái của hắn cực kỳ không ổn.

Điểm Danh Vọng cũng bị khấu trừ 70 Tỷ, cách con số tích lũy 108 Tỷ để nâng cấp Cửa Hàng lại gần thêm một chút.

“Mau cứu chàng!”
Hỏa Nhi với Quang Nhi nhanh chóng từ cơ thể Lạc Nam nhảy ra, hai cô nàng hớt ha hớt hãi câu thông Linh Giới Châu.

Mà theo đẳng cấp ngày càng tăng cao, linh trí của Linh Giới Châu đã cực kỳ cao cấp, nhận ra trạng thái của chủ nhân đang hấp hối, vội vàng thu Hỏa Nhi vào trong.

Không nói hai lời, Hỏa Nhi một lần tiến đến hái hơn chục cái lá Bất Tử Thụ, lại xuất hiện bên ngoài mật thất.

Quang Nhi nhận lấy số lá cây, cùng Hỏa Nhi lần lượt mớm vào miệng của Lạc Nam…
Trạng thái Vạn Cổ Bất Hủ Thân giải trừ, thân thể lực lưỡng của hắn đã chằn chịt các vết rạn nứt, lỗ chân lông rỉ máu như một huyết nhân.

Bất Tử Thụ không hổ danh Thần Thụ, sau khi ăn đến cái lá thứ mười…tình huống của Lạc Nam đã dần bình ổn, cơ thể chậm rãi khôi phục sau quá trình liều mạng.

“Cũng may lần này chủ nhân không bị thương Linh Hồn, bằng không phải tốn đến Cửu Diệp Liên Hoa rồi!” Quang Nhi ngồi bệch một bên, nhìn dáng vẻ thê thảm của Lạc Nam âm thầm đau lòng nói.

Hỏa Nhi tán thành gật đầu, thương thế lần này của Lạc Nam chủ yếu là hao tổn lực lượng và cơ thể, Hồn Lực không bị ảnh hưởng quá mức nghiêm trọng.


Tốn hơn mười lá cây Bất Tử Thụ vẫn là cái giá trong khả năng chấp nhận.

“Loại thủ đoạn đi xuyên thế giới khác của chàng rốt cuộc là gì? Chẳng lẽ cũng là của sư phụ Kim Nhi ban tặng?” Quang Nhi mím lấy cánh môi tinh mỹ nói ra thắc mắc.

“Ta không biết!” Hỏa Nhi lắc đầu.

Hai nàng ở trong cơ thể Lạc Nam, đương nhiên biết được dạo gần đây hắn thường thông qua một cánh cửa thần bí đến thế giới khác rèn luyện, mỗi lần đều có thu hoạch khá giả.

Bất quá các nàng cũng chỉ biết có thế và cũng chẳng suy đoán được gì, sự tồn tại của Hệ Thống vẫn là bí mật tối cao.

“Chàng đã không muốn nói chúng ta cũng đừng tò mò, chỉ cần biết ở trong lòng là được!” Hỏa Nhi kiến nghị nói.

“Đồng ý!” Quang Nhi gật đầu.

“Vâng vâng…” Có thanh âm tán đồng khác vang lên.

Hai nữ nhìn nhau phì cười, phát hiện tiểu khủng long nhỏ xíu xinh xắn từ Cổ Long Hàn Không Băng cũng xuất hiện nhìn các nàng tán đồng gật gù cái đầu nhỏ.

“Ngươi đó…cố gắng nhanh chóng trưởng thành, còn vì chủ nhân chinh chiến!” Quang Nhi che miệng cười khẽ, ngón tay chỉ vào trán tiểu khủng long.

Tiểu Khủng Long ngoan ngoãn gật đầu, nó rất kính nể hai vị đại tỷ trước mặt này.

Trong số các tôn Đại Đỉnh, chỉ có Diễm Tâm Đỉnh, Quang Minh Đỉnh và Cổ Băng Đỉnh là có được linh tính, trong đó tiểu khủng long vẫn chưa đủ khả năng hóa hình thành bộ dạng nhân loại mặc dù linh trí của nó đã sánh ngang đứa trẻ.

Về phần các tôn Đại Đỉnh khác mặc dù mạnh mẽ, nhưng thời gian tồn tại của các loại thuộc tính ẩn trong chúng nó vẫn chưa đủ lâu để tích lũy, từ đó hình thành linh tính.

Muốn sinh ra linh tính không phải cứ mạnh hay đẳng cấp cao là đủ…

Ma Linh Giới…
Ma Linh Tộc được Tru Tiên Điện tập hợp lại, cả đám sắc mặt như cha mẹ chết ngồi một cụm trên một hòn đảo.

Ma Linh Hoàng sắc mặt trắng nhợt, lần này Ma Linh Tộc tổn thất quả thật cực kỳ to lớn.

Số lượng Vương Cấp nguyên liệu Luyện Đan lên đến vài chục loại, hai nhánh Ngụy Tôn Thảo, 35 triệu Cực Phẩm Ma Thạch.

Bên trong Nhẫn Trữ Vật còn có hàng loạt Ma Thạch, các loại Công Pháp…Vũ Kỹ cao cấp nhất của Ma Linh Tộc, và đặc biệt là pho tượng con Hổ thần bí cũng bị cưỡm mất.


Có thể nói mất nhẫn trữ vật, chẳng khác nào mất đi phần lớn gốc gác của Ma Linh Tộc, thậm chí một viên Ngụy Tôn Đan duy nhất trước đó nhận được cũng mất.

Càng nghĩ, máu nóng càng dồn lên não…
PHỐC!
Ma Linh Hoàng lại một lần nữa phun máu, sắc mặt lúc xanh lúc đỏ, vặn vẹo đến mức dữ tợn.

“Phụ hoàng…”
Ma Linh Công Chúa lo lắng đỡ lấy hắn, tấm khăn che mặt rơi xuống…diện mạo tuyệt mỹ khuynh quốc khuynh thành hiện ra.

Bờ môi mộng đỏ rỉ máu, nàng cũng bị thương không nhẹ trước Thiên Thủ Quan Âm oanh tạc.

Trong đầu nàng lúc này, thân ảnh bá khí ngông ngênh của nam nhân kia thật lâu không thể tan đi, cảnh tượng một người lấy sức nện tan cả Hoàng Đảo, khiến toàn bộ chủng tộc của nàng chật vật làm trái tim thiếu nữ quá đỗi rung động.

“Không ngờ Tiên giới cũng có nhân vật trẻ tuổi kinh khủng như vậy!” Ma Linh Công Chúa âm thầm hít sâu, trong đôi mắt đẹp lập lòe chiến ý.

Mối thù này…nàng sẽ đích thân đòi lại.

“Nói đi! Chuyện gì xảy ra? Ma Linh Tộc vì sao xuất hiện một kẻ sử dụng Tiên Lực khủng bố đến như vậy?”
Hai tên nam tử thân mặc bạch bào áo choàng trắng như tuyết trầm giọng hỏi, trong lời nói mang theo âm điệu ngưng trọng sâu sắc.

Bọn hắn là người của Niệm gia, chính là gia tộc quản lý chi nhánh của Tru Tiên Điện ở Ma Linh Giới này.

Hai tên nam tử mặc bạch bào áo choàng chính là hai vị Niệm gia trưởng lão, biểu hiện lúc này của bọn hắn vô cùng nghiêm túc.

Phải biết, xét về tổng thể thực lực…Ma Linh Tộc chỉ thua kém Niệm gia có một chút mà thôi, vậy mà Ma Linh Tộc bị người kia đánh cho gần tàn phế, đổi lại là Niệm gia bọn hắn cũng sẽ không dễ chịu gì.

Đương nhiên Niệm gia không hề sợ, bọn hắn là người của Tru Tiên Điện, nếu gặp phải kẻ thù khó chơi có thể thông qua bí pháp truyền âm cầu cứu, sẽ lập tức có cường giả Tru Tiên Điện khác kịp thời cứu viện.

Dù kẻ thù là Tiên Đế cũng không có gì đáng sợ…
Trước chất vấn của hai vị Niệm gia trưởng lão, Ma Linh Hoàng không có tinh thần đáp trả, Ma Linh Hậu thấy vậy thở dài…đành đem tất cả mọi chuyện từ đầu đến cuối nói ra.

Từ việc Ma Linh Tộc khai thác được di tích cổ đạt được những vật không rõ lai lịch, cho đến việc tổ chức Ma Linh tụ hội, Lạc Nam lẫn vào Ma Linh Tụ Hội lên Hoàng Đảo, cuối cùng xung đột nảy sinh, Ma Linh Tộc mất cả chì lẫn chày…kẻ thù nghênh ngang rời đi.

Trong quá trình đó, đương nhiên cái chết của Bạch Ma Công Tử cũng được diễn tả một cách tường tận.


Nghe qua tin tức Lạc Nam miểu sát Bạch Ma Công Tử, tròng mắt của Niệm gia hai tên trưởng lão cấp tốc co rụt lại.

Hai người liếc mắt nhìn nhau, đều thấy được sự khiếp sợ trong mắt đối phương.

Cuối cùng cả hai thống nhất làm ra quyết định nói:
“Ma Linh Tộc các ngươi nhanh chóng phát họa lại diện mạo của kẻ gọi là Lạc Nam kia, chúng ta sẽ trình báo Tru Tiên Điện ban lệnh truy sát toàn Ma giới!”
“Không cần thiết!”
Ma Linh Tộc chưa kịp đáp ứng, một thanh âm lạnh lẽo đã cắt ngang lời nói của hai trưởng lão Niệm gia.

Không gian xé rách, một thân ảnh từ trong đó xuất hiện…
“Làm sao có thể?”
Mà khi chứng kiến thân ảnh này, toàn bộ thành viên Ma Linh Tộc đang có mặt tại đương trường toàn thân chấn động, cảm giác khó tin dâng tràn trong tâm trí.

“Bạch Ma Công Tử?” Ma Linh Công Chúa hoảng hốt thốt lên.

Không sai, người vừa từ hư không bước ra lại chính là Bạch Ma Công Tử, kẻ đã bị Lạc Nam miểu sát trong trận chiến?
Hơn nữa lúc này, Bạch Ma Công Tử toàn thân hoàn hảo vô khuyết, khí thế mạnh mẽ dâng trào, diện mạo lạnh lùng băng giá…nào có chút dáng vẻ chật vật?
“Ngươi…ngươi không phải đã chết sao?” Ma Linh Hoàng Tử như thấy quỷ nhảy dựng lên, sự xuất hiện của Bạch Ma Công Tử khiến hắn hãi hùng khiếp vía.

Càng khiến Ma Linh Tộc kinh dị chính là, hai vị Niệm gia trưởng lão lại lấy thái độ cực kỳ cung kính bái kiến Bạch Ma Công Tử, đồng thanh hô:
“Tham kiến Thiếu Chủ!”
Toàn trường nhất thời sững sờ…
Thì ra, Bạch Ma Công Tử lại chính là thiếu chủ của Niệm gia, nhân vật thiên tài của Tru Tiên Điện.

“Chẳng trách…chẳng trách dù Ma Linh Tộc điều tra vẫn không biết lai lịch sau lưng ngươi!” Ma Linh Hoàng ánh mắt lấp lóe nhìn Bạch Ma Công Tử lẩm bẩm nói.

“Haha, bá phụ không cần kinh ngạc, cái mạng của Niệm Bạch ta đâu dễ mất như vậy?” Bạch Ma Công Tử có chút đắc ý nói.

“Vậy…vậy kẻ bị Lạc Nam giết là ai?” Ma Linh Hoàng Tử cau mày hỏi.

“Hừ, chỉ là một phân thân của bổn công tử trong lúc bất cẩn mà thôi!” Bạch Ma Công Tử hừ lạnh nói.

“Phân thân?”
Đám người hai mặt nhìn nhau, đều bị kinh dị thủ đoạn của Bạch Ma Công Tử.

“Thiếu chủ, chuyện lần này thật sự không phát lệnh truy sát sao?” Hai tên Niệm gia trưởng lão kỳ quái hỏi.

“Truy sát?” Bạch Ma Công Tử trợn mắt nhìn hai người, gằn từng chữ nói:
“Mất mặt chưa đủ sao? Toàn bộ Ma Linh Giới bị một tên Ngọc Tiên quấy thành vũng nước đục, chẳng những miểu sát phân thân của Bổn Công Tử, còn đánh nát Hoàng Đảo của Thiên Ma Vương cấp thế lực sau đó nghênh ngang rời đi trước sự bất lực của Tru Tiên Điện Niệm gia?”
Đám người á khẩu không trả lời được.

Hiển nhiên lời của Bạch Ma Công Tử hoàn toàn chính xác.


Chuyện này một khi tiết lộ, đối với mặt mũi của Niệm gia, đối với mặt mũi của Ma Linh Tộc, đối với mặt mũi của Tru Tiên Điện… thậm chí đối với mặt mũi của toàn bộ Ma giới đều sẽ bị tổn hại.

Mà muốn truy sát một nhân vật Ngọc Tiên như Lạc Nam, ngay cả Ma Vương cũng chắc chắn không thể thành công, chẳng lẽ yêu cầu đích thân Ma Tôn truy sát?
Một Ngọc Tiên cần đến Ma Tôn truy sát, đó là chuyện buồn cười đến mức nào?
Toàn bộ Tiên giới sẽ cười nhạo Ma giới vô dụng, cười nhạo Tru Tiên Điện vô dụng…
Đến khi đó ai sẽ đứng ra gánh lấy hậu quả?
“Bạch Ma hiền chất nói không sai!” Ma Linh Hoàng trầm giọng nói: “Chuyện này truyền ra đối với thanh danh của Ma Linh Tộc và Tru Tiên Điện đều không phải chuyện tốt, nên cấm lưu truyền tin tức lần này!”
Hai tên Niệm gia trưởng lão sau khi cân nhắc một phen, cuối cùng cắn răng chấp nhận thuyết pháp của Bạch Ma Công Tử.

Bằng không một khi cao tầng Tru Tiên Điện trách tội, Niệm gia cũng không có quả ngon để ăn.

Nhìn thấy đám người định ém nhẹm chuyện lần này, Ma Linh Công Chúa cắn lấy cánh môi nhợt nhạt.

Ở trong tiềm thức, Ma Linh Công Chúa cảm thấy xem thường Bạch Ma Công Tử, tên này rõ ràng là sợ chuyện phân thân của mình bị miểu sát truyền ra sẽ làm hắn xấu hổ, vì lẽ đó mới lạm quyền giấu đi những chuyện Lạc Nam đã làm.

Để một nhân vật nguy hiểm như Lạc Nam bị ẩn giấu, đối với Ma giới là lợi hay hại đây?
Nàng không biết…ít nhất trong tiềm thức, nàng cũng không hy vọng tên tuổi của nam nhân kia sẽ xuất hiện trên bảng truy sát của Tru Tiên Điện.

“Dùng danh nghĩ của Tru Tiên Điện, không cho phép bất kỳ kẻ nào của Ma Linh Giới tiết lộ những chuyện đã chứng kiến thời gian gần đây!” Bạch Ma Công Tử hạ lệnh nói.

“Bạch Ma hiền chất yên tâm, đám người nhìn từ khoảnh cách xa chỉ nhìn thấy đại chiến quy mô lớn trên Hoàng Đảo…nhưng sẽ không thể nào tưởng tượng việc này là do một kẻ như Lạc Nam làm ra!” Bạch Ma Hoàng khoác tay nói.

“Được lắm!” Bạch Ma Công Tử gật đầu, cười nhạt nói: “Như vậy cứ tung tin đồn giả, trận chiến ở Hoàng Đảo là do Niệm gia chúng ta bất cẩn để một tên tù nhân đạt đến Bán Tôn vượt ngục gây ra, hung thủ đã bị Niệm gia bắt lại, nguy cơ được giải trừ!”
“Tuân mệnh!”
Niệm gia trưởng lão gật đầu, vội vàng rời đi chấp hành nhiệm vụ.

Nhìn thấy hai lão già biến mất, Ma Linh Hậu nhíu lấy chân mày thắc mắc:
“Bạch Ma hiền chất, Lạc Nam là nhân vật nguy hiểm như vậy…nếu không truy sát hắn từ sớm liệu có hại cho Ma giới hay không?”
Hiển nhiên, suy nghĩ của Ma Linh Hậu khác với đám nam nhân này…nàng cho rằng đối với nhân vật khủng bố như Lạc Nam cần phải bất chấp thủ đoạn trừ diệt.

“Nguy hiểm?” Bạch Ma Công Tử lại là khinh thường cười: “Ma giới chúng ta thiên kiêu xuất hiện tầng tầng lớp lớp, Đế Tử…Đế Nữ càng là nhiều không kể hết, ngay cả Săn Ma Điện chúng ta còn thản nhiên đối kháng, Lạc Nam mặc dù lợi hại nhưng có thể làm nên trò trống gì lớn?”
Ma Linh Hậu hé môi, cuối cùng chỉ đành thở dài một tiếng…
Lời nói của Bạch Ma Công Tử khiến nàng không phản bác được.

“Huống hồ…” Bạch Ma Công Tử đột nhiên lạnh giọng:
“Tên khốn đó tiêu diệt một cái phân thân của ta, lần sau bổn công tử sẽ đích thân mượn đầu của hắn!”
Nhìn thấy dáng vẻ hống hách tự tin của Bạch Ma Công Tử, trong mắt Ma Linh Tộc từ trên xuống dưới hiện lên vẻ khinh thường, bất quá cả đám đều cúi đầu xuống đất, che lắp đi ánh mắt của mình.

Bạch Ma Công Tử lúc này xoay chuyển ánh mắt, hưng phấn nhìn chằm chằm Ma Linh Công Chúa, liếm liếm môi nói:
“Haha, kế tiếp bổn công tử sẽ giúp Ma Linh Tộc khôi phục nguyên khí, hy vọng Ma Linh tiểu thư có thể tiếp nhận lòng thành của ta!”

Chúc mọi người tối cuối tuần vui vẻ


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận