Tiểu Thư Kiêu Ngạo

Chap 10 :Đến trường
- Tuyết Băng ơi tại sao tao vs mày lại phải đến trường?- nó vừa phóng xe vừa than thở với nhỏ bạn .
- tao cũng k biết?- TB ngán ngẩn trả lời,mặt nhăn nhó khó chịu.Nó im lặng không nói gì,phóng xe đi tiếp,miệng ngáp k ngừng.
- Đến rồi,xuống đi.- Nó xuống xe và kéo nhỏ bạn đang mơ màng xuống theo,hôm nay hai này này đi ô tô do nó thiết kế và nhà sản xuất k ai khác đó chính là tập đoàn nhà Tuyết Băng.
- Ồ xe đó chưa xuất khẩu ra thị trường mà.- một hs nam lên tiếng.
- Tao thấy giống xe của hoàng tử lắm ( hắn đấy ạ)- 1 hs nữ cx ns theo.
- xinh thế.
- Ôi nữ thần.
- Chắc xinh nhờ son phấn chứ j - một hs nữ ghen ghét thêm ngay một câu làm cả bọn cụt hứng.
- Bạn nhìn đi,mk có thấy họ dùng son phấn j đâu.- hs nữ bên cạnh nói,có vẻ rất hâm mộ tụi nó.Nó và TB k thèm để ý,đứng ngẩn người ra nhìn cái trường học danh tiếng của ba nó thành lập,một ngôi trường dành cho cậu ấm tiểu thư,chỉ có con nhà giàu mới dc vào,dù có đc vào nhưng đủ điểm là bị đuổi khỏi trường.
- Let's go đến phòng hiệu trưởng.- nó hét to làm cả bọn xung quanh đổ dồn ánh mắt về phía nó,nó thì kéo nhỏ bn đi tiếp.Nó loanh quanh tìm đường vì trường quá rộng .
- Tử băng ơi,tao nóng.- TB kêu,cũng phải thôi vì đây là mùa thu mà,trời k đến nỗi nóng nhưng do đi vòng quanh trường nên cũng thành nóng.

- cố đi sắp tới rồi.- Nó cũng mệt lắm nhưng chân vẫn phải đi.Nó đi mà mắt đảo khắp nơi để tìm phòng.
- Tử Băng coi chừng phía trước kìa.- Tuyết Băng nhác nó,nó quay lại nhìn con bn k hiểu j cả,chân vẫn cứ bước.
- Á...RẦM........- Nó ngã 1 cú đẹp từ trên xuống,ai bảo đã nhắc rồi k nghe,lại còn nhìn nên bị ngã cầu thang là phải.Nhưng may mà có người đã đỡ nó,2 ng tạo thế rất là đẹp nữ trên nam dưới chỉ còn 5cm thui là chạm môi rồi.
- Nè cô tránh ra đc chưa.- Hắn lên tiếng,hóa ra người đỡ nó là hắn,nó thì sợ mắt nhắm tịt ôm chặt lấy hắn k biết trời đất là gì
- nè tránh ra.- hắn hét lần nữa,cuối cùng hồn cũng về với xác nó giật mk bật dậy mặt đỏ bừng vì xấu hổ.
- Tử Băng,thằng chú hôm nọ kìa.- Tuyết Băng chơi ngay 1 câu làm nó ngó mặt hắn một hồi rồi à nên một tiếng.
- À hóa ra là ông chú hả ?
- Nè ăn nói cho cẩn thận nha cháu,chú là ân nhân của cháu đấy.- hắn khoanh tay,người tựa vào tường tạo thế oai.
- Cái j hả ? - nó tức xì khói đầu.
- Ai vừa ôm ông chú này ấy nhể.- hắn ghẹo nó.
- Tại tui ngã chứ bộ,ai bảo chú đỡ đâu.- nó gân cổ nên cãi.

- ờ chú cx đâu có mún là cháu tự làm mà,vô duyên đến nỗi đi ôm người khác đấy.- hắn
- chú ................- nó tức nói k nên lời.
- Chú sao,chú biết chú đẹp trai mà, cháu khỏi khen nha.- hắn vuốt tóc tự sướng.
- Ọe nghe mà buồn nôn quá chú ơi.- nó giả vờ buồn nôn chọc lại hắn.
- Ơ cháu lớp mấy mà đã có thai zậy,đúng là tuổi trẻ có khác...chậc...chậc..- hắn xoa cằm.
- Cháu k rảnh mà đôi co vs chú nha,đồ biến thái.- Nó làm một câu làm hắn mặt mày biến sắc.
- Chú làm sao mà biến thái hả cháu ?
- Sao chú bảo cháu có thai hả? không biến thái thì là gì ? - nó chỉ tay về phía hắn.
- Thì cháu nôn nên chú tưởng có thai thôi,k thì thôi sao mà zữ zậy.- hắn phẩy tay rồi bỏ đi,chồn lẹ k thì bị nó tặng ột phát tát vì tội biến thái.
- Hứ, Tuyết Băng mình đi.- nó lại kéo nhỏ bạn đi,sau một hồi tìm kiếm 2 đứa tụi nó cũng thấy phòng hiệu trưởng.Nó giơ chân nên đạp cửa một cái làm cái cửa đành đội nón mà đi.
- Tiểu thư.....- ông hiệu trưởng bị sặc nước nói k ra lời.
- Tụi cn học ở đâu thế ? - TB hỏi ổng.
- 2 tiểu thư học ở lớp 10A1 ạ.- ổng run run đáp.
- Thanks ông trước.- nó nói rồi đi ra ngoài.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận