Tiểu Thư Kiêu Ngạo

Chap 1 :
Vừa bước vào đến phòng,nó thở dài rồi rơi tự do xuống chiếc giường thân yêu và ngủ luôn quên cả chuyện đi gặp mặt.Tuyết Băng thì khá hơn 1 chút là đi tắm xong mới ngủ.Một lúc sau một đoàn xe đi vào khuôn viên rộng lớn của nhà nó,bao gồm 6 tập đoàn nổi tiếng.Nó và Tuyết Băng vẫn đang ngủ không biết trời đất gì.
- Tử Băng và T.Băng đâu.- ba nó hỏi người hầu.
- Dạ 2 tiểu thư trên phòng ạ.- Cô người hầu kính cẩn đáp lại.
- 2 con nhỏ này,thích ăn đòn thì phải.- Tiếng mẹ nó,chắc ba nó đã năn nỉ cho bà ấy về nước.
- Thiên con nên gọi Tử băng xuống đây dùm ta.- Mẹ nó quay sang hắn.Hắn lạch đạch nên lầu 2 gọi nó dậy.
- Phong cn gọi Tuyết Băng dậy dùm cô nhé.- Mẹ nó lại quay sang Phong.
- Mẹ ơi cn đi cho.- My nhanh nhảu mún thoát ra khỏi Thiên Long.
- No,cn ngồi đấy nói chuyện với Long đi.- Mẹ My ngăn lại,My cũng nhận ba mẹ nó làm ba mẹ nuôi và tất nhiên đc sự đồng ý của ba mẹ nhỏ rồi.Hà My và Long gặp nhau trong hoàn cảnh khá trớ trêu.
----------------------------------------------------------------------------------------
My đang bước ra khỏi ô tô thì Long đi tới,tay đẩy cánh cửa làm nó đóng sầm lại theo phản xạ My đập người về phía cửa kính và đầu u lên một cục,nhỏ bực bội bước ra ngáng chân Long làm Long ngã một cú khá đẹp.
- Nè cô làm trò gì thế hả?- Long quát.
- Anh thì có,mắt mù hay sao mà đóng cửa lại lúc người ta đang đi ra chứ làm đầu tui u lên nè.- Nhỏ chỉ vào trán của mình.Lúc đó ba mẹ nhỏ đi đến thấy 2 người đang cãi lộn thì cười.
- Ôi hai đứa này hợp nhau quá.- Mẹ Long.
- Mẹ nói gì thế.- Long quay lại làm mặt ngu ngơ.
- Xin giới thiệu đây là Đỗ Hà My,vị hôn thê của con.- Ba Long chỉ tay về phía Hà My,cười tươi.Còn Long và My thì trố mắt nhìn nhau.
-----------------------------------------------------------------------------------------
Cốc cốc cốc.
Hắn gõ cửa phòng nó hoài mà chẳng thấy ai đáp lại,đánh liều mở cửa bước vào.Hắn nhìn căn phòng toàn màu trắng và hồng được phối màu với nhau trông thật đẹp,trên tường được treo ảnh tự sướng của nó và ảnh của Tuyết Băng,Hà My nữa,tấm ảnh đặc biệt nhất là tấm ảnh nó đang được một thằng nhóc bảnh trai cõng trên lưng tay nó còn cầm mấy bông hoa màu hồng nhìn thật giống một cặp,còn nó thì thật dễ thương vì nó mới có 4 tuổi thôi mà.Hắn ngây người ra nhìn bức ảnh đó trông rất quen thuộc.
- À quên mất,mình phải gọi con nhỏ này dậy.- Hắn gạt ý tưởng đó sang một bên,tiến lại gần giường của nó,nhnhìn khuôn mặt nó lúc ngủ thật dễ thương hắn cười nhẹ vuốt mái tóc nó nhưng bất chợt nó nắm chặt tay hắn kéo hắn ngã xuống cạnh mình rồi ôm hắn ngủ.Hắn mặt đỏ bừng bối rối cố đẩy nó ra nhưng càng đẩy ra xa thì nó ôm càng chặt.
- Nè bỏ chú ra đi cháu.- Hắn nhăn nhó.
- Đồ biến thái.- Mắt nó mở trừng trừng nhìn hắn.
- Bỏ ra.- Hắn cố giãy giụa.
- Bỏ rồi,cháu có biến thái như chú đâu.- nó nói với giọng ngái ngủ.
- Vợ yêu!- hắn thay đổi 180 độ quay ra ôm nó,giờ thì mặt nó đỏ như gấc.
- Chú nói gì thế?
- Em là vợ tương lai của anh sao phải sợ chứ.- Hắn cười híp mắt.
- Không phải.- nó chối,thực ra cũng chẳng biết mô tê gì hết.
- Phải,mọi người đang nói chuyện dưới nhà kìa.
- Không.
- Em thay đồ đi rồi xuống nhà.- hắn bỏ nó ra rồi bước xuống khỏi giường,nó phụng phịu đi vào nhà tắm thay đồ,sau 30' nó bước ra khỏi nhà tắm trong bộ váy màu trắng làm hắn đơ trong vài giậy nhưng lấy lại vẻ bực tức quát nó :
- Em làm gì mà lâu thế?
- Hứ.- nó không thèm nói,giận dỗi bước ra khỏi phòng nhưng do bất cẩn thận va vào chân ghế nên ngã sõng soài ra sàn nhà chân thì tím bầm.
- Leo lên anh cõng.- hắn ngồi xuống trước mặt nó.
- Nè chú có ý đồ gì vậy ?- nó nghi ngờ hỏi.
- Không thì thôi,em ngồi đó anh xuống trước.- hắn đứng dậy giả bộ đi ra ngoài,nhìn cái chân đau của mình nó đành nhờ hắn cõng xuống.Hắn vừa cõng nó miệng tủm tỉm cười làm nó khó chịu.Xuống đến nhà bếp,mọi người đang nói chuyện vui vẻ,đặt nó xuống ghế ngồi cạnh mình,nó ngáp dài nhìn quanh một lượt,không thấy mẹ hai đâu.
- Anh hai,dì đâu.- nó hỏi Phong,Phong đang nói chuyện với Tuyết Băng thì giật mình quay lại đáp :
- Mẹ anh ở trong bếp cùng mẹ em á.
- ờ.- nó nói rồi úp mặt xuống bàn một cách mệt mỏi.
- Bé Băng.- Tiếng mẹ nó
- Dạ.- nó đáp lại
- Con bệnh hả ? Sợi dây chuyền ấy đâu?
- Không.Nó ở cổ con chứ đâu.

- Đưa ẹ.
- Đây ạ.- nó cở chiếc vòng ra,nó có treo cây thánh giá khắc chữ T.
- Thiên đưa ẹ sợi dây chuyền.- mẹ hắn.Hăn cởi ra đưa ẹ hắn,2 dây thật giống nhau chỉ khác là của hắn là chữ B còn của nó là chữ T.
- Thật may vì bé Băng còn giữ nó.- mẹ hắn ngắm nghía sợi dây chuyền.
- Theo như lời ba con nói thì Hạo Thiên là vị hôn thê của con.- mẹ nó trả lại sợi dây và nó làm nó đơ vài dây.
- Ta phải về Nhật gấp,Thiên Long nhờ con chăm sóc My dùm ta.- ba mẹ My nói.
- Mẹ,cn không muốn ở chung nhà với hắn đâu.- My năn nỉ mẹ.
- Tiểu My ngoan,trước sau cũng là vợ chồng con lo gì.- Ba My xoa đầu nhỏ.
- Ba yên tâm,con sẽ chăm sóc vợ con tốt.- Long hí hửng.
- Cái gì,vợ đâu ra.- My chu mỏ cãi lại.
- Trước sau như 1.- Long
- Băng cứu tao.
- Tao còn không cứu đc tao sao tao phải cứu mày.- Nó và T.Băng đồng thanh.Ba mẹ My đến sân bay còn Long và My đi theo ra sân bay để tiễn ba mẹ vợ tương lại.Mọi người xong việc về gần hết chỉ còn lại nhà nó,hắn,và ba của anh hai.
- Bác là ba của anh hai sao?- nó tò mò hỏi.Chủ tịch Vân Bằng cười không nói gì.
- Tại sao?
- Ta thật có lỗi với mẹ con Dạ Phong,tuy Phong có hôn ước với Tuyết Băng nhưng do ta không tốt....-ông ngập ngừng.
- Ba à,không phải lỗi tại ba đâu,con và Tuyết Băng vẫn sẽ lấy nhau mà.- để chấn an tinh thần ông Phong mạnh miệng nói.Dì Thiên Y là vợ của chủ tịch Vân Bằng vì một lý do mà dì Thiên Y đã li thân qua sống ở nhà nó,chứ thực ra ba và dì không có là tình nhân mà chỉ là bạn bè đúng hơn là bạn thân của mẹ nó.
- Thiệt hông?- nó nghi ngờ hỏi.
- T...th...thiệt.- nhận ra sai lầm của mình nhưng Phong vẫn mạnh miệng.
- Tao đi ngủ.- T.Băng ngáp dài rồi định đứng dạy.
- Chứng minh cho ta thấy.- Bà Thiên Y.Phong kéo nhỏ vào lòng mình,ôm chặt mặt đỏ bừng,tim đập loạn xạ.
- Được chưa?
- Ừm rồi,không cần thân thế đâu.- mẹ nó tỏ vẻ hài lòng.
- Xin phép ba mẹ con đưa vợ con về.- Hắn đứng dậy cúi đầu chào rồi kéo nó chạy ra ngoài.
- Nhà tui ở đây cơ mà.- nó
- Con cứ về bên đấy đi,mai ta cho người giử đồ qua cho.- tiếng mẹ nó trong nhà vọng ra.Nó đơ ra,ba mẹ nó đang nghĩ gì thế tự nhiên kêu nó qua nhà hắn ở,loạn ,loạn mất rồi.
- Không đâu.- Nó ngồi xuống ăn vạ nhất quyết không đi.Ba mẹ hắn vui vẻ đi ra thấy nó ngồi như thế liên nói:
- Thiên con đưa Bé Băng về nào.
- Dạ.- Hắn nhấc bổng nó lên,mặc cho nó ra sức gào nhưng thật vô ích hắn cứ như người bị điếc cứ thế bế nó đi vào xe.
- Anh làm trò gì thế?- nó bị hắn quăng vào trong xe thì vội bật dậy quát,hắn bỏ mặc lời nó nói phóng xe đi mất luôn.
Trên đường về chẳng ai nói với ai câu nào,một phần vì mệt một phần gào hét nên nó đã thấm mệt ngủ luôn trên xe.Đến một biệt thự rộng lớn giộng như một tòa lâu đài vậy hắn mỉm cười nhìn nó ngủ,không hiểu sao ở cạnh nó hắn lại có cảm giác quen thuộc ấm áp lạ thường.Phóng xe vào trong gara hắn bế nó xuống đi vào phòng,lúc này ba mẹ hắn đã về đến nơi thấy thế vui như nở hoa trong lòng.Bước vào phòng của hắn,nhẹ đặt nó xuống giường đắp chăn cho nó rồi cầm một bộ đồ đi vào nhà tắm,tắm xong hắn cũng leo nên giường ôm nó ngủ luôn,quên luôn là mình định ra phòng khác ngủ.
Chap 13 :
- Bé Băng dậy đi.
- Mẹ ơi,5' nữa thôi.- nó mắt nhắm chặt giọng ngái ngủ rúc vào ngực hắn ngủ tiếp không biết gì mặc cho động đất sóng thần sảy ra.
- Dậy đi mà.- hắn lay người nó.
- Ừm,ba ơi hôm nay là chủ nhật mà.
- Cũng biết hôm nay là chủ nhật đấy.-hắn ngán ngẩm nhìn nó.
- DẬY MAU.- hắn vận nội công hét,do nội công thâm hậu nên làm nó tỉnh liền,mắt mở trừng trừng nhìn người con trai trước mặt mình.
-AAAAAAAAAAAAAA......-nó gào làm mọi người dưới nhà hoảng,ba hắn đang uống trà thì bị sặc,mẹ hắn thì đang cầm báo thì bị rớt công nhận nó quả là có nội công thâm hậu.
- Thủng màng nhĩ rồi.-hắn ôm hai cái tai đáng thương đang có nguy cơ thủng màng nhĩ.
- Đồ biến thái,dâm tặc......- nó chửi hắn làm mặt ai đó tối sầm tức sôi máu.
- Em dám.....-tức nói ko ra lời.
- Tui thấy chú thực kì lạ a,lúc thì kêu ghét tui lắm thế mà h lại anh này em kia.

- Thích thôi,nếu ko mún bị đánh đòn thì VSCN rồi xuống nhà ăn sáng.- hắn ra lệnh cho nó.
- XÍ...vâng thưa chú.
- Cấm không đc gọi là chú nhớ chưa.
- Cháu thích thế.- Nó cong nỏ ra cãi.
- Thích ăn đòn.- hắn
- Không,thế gọi là gì ?
- chồng.
- Chồng á.- nó hoảng khi nghe hắn nói.
- Thích cãi sao,vậy trưa này nhịn kẹo nhé.
- Không.- Hắn vừa mới moi đc một sở thích của nó từ nhỏ bạn yêu vấu Hà My
- Ngoan.-Nó phụng phịu đi vào nhà tắm rồi lại chạy ra.
- Không có đồ.
- Trời ơ con chết với nhóc này quá.-hắn lẩm bẩm.
- Làm sao bậy h?- hắn mở tủ đồ lấy ra cho nó một bộ váy cực kì dễ thương đưa cho nó.
- Sao chú ....à lộn c..chồng....có zợ ?
- Hừ....tại thường xuyên dẫn bồ về nên có thôi.
- Ơ thế khi họ về thì mặc gì về ạ ?- nó lễ phép hỏi một cách ngây thơ vô tội.Hắn ứ họng không nói đc câu nào đành xua tay bảo :
- Thôi em thay đồ đi rồi xuống nhà.- thấy vẻ mặt của hắn nó vui lắm cười thầm trong bụng đi vào nhà tắm làm VSCN với vận tốc ánh sáng trong 3'.
- Đi thôi.- nó bước ra với bộ váy hắn đưa,nó cúp ngực màu hồng bó eo ngắn đến đùi làm hở đôi chân trắng nõn nà của nó.Với vẻ đẹp hắn làm đơ mất vài dây.
- Ừm đi thôi.-nó lanh chanh chạy trước nó bước xuống nhà làm cho mọi người ngất trên cành quất vì vẻ đẹp,người hầu trong nhà nhìn không chớp mắt quả là vẻ đẹp có thể thu hút cả nam lẫn nữ mà.
- Tiểu Băng con dậy rồi à.?- ba hắn mỉm cười.
- Vâng,bác sáng tốt.- Nó nhún chân cúi chào tạo dáng giống công chúa,khiên hắn và cả ba mẹ hắn đều cười vì sự nhí nhảnh dễ thương này.
- Sao lại là bác phải kêu là ba mẹ chứ.- mẹ hắn cười tươi,đặt tờ báo xuống.
- Vâng thưa ba mẹ.- Nó cười đáp lại."tại sao cái nhà này ai cũng thích bắt nạt mình thế nhỉ,toàn bắt mình gọi theo ý họ.Không phải mẹ đích thân chở về thì ta ko nghe theo đâu nhá"- nó nghĩ thầm,mẹ nó đích thân trở về là đã ưng ý chỉ chờ sự đồng ý của nó,nó mà cãi lời thì chắc về New York quá.
- Xin phép ba mẹ tụi con ra ngoài.- hắn đứng im nãy h mới nên tiếng.
- Ừ các con đi thong thả.- Ba mẹ hắn.
- Con chào ba mẹ.- nó cúi chào rồi co chân chạy ra ngoài,hắn chỉ biết lắc đầu đi theo.Hắn lấy xe,một chiếc Toyota bóng loáng,nó ngồi vào một cách tự nhiên vô đối.
- Đi đâu?- nó tò mò hỏi.
- Tùy em.- hắn.
- Vậy mà cũng đòi....
- Thích ăn đòn?
- Không.
- A vào cửa hàng kia đi.- nó mắt sáng rực kia nhìn thấy một cửa hàng bán kẹo,hắn dừng xe lại.
- Anh mua cho tôi đi.
- Gọi chồng đi.- hắn ra điều kiện.nó quay sang mí nhẹ vào má hắn rồi nói với giọng ngọt ngào.
-Chồng yêu!-làm hắn đơ tại chỗ vài giây.
- À anh gọi à 2 thằng bạn chí cốt của anh nữa nhá?- nó
- Làm gì ?- hắn định ra khỏi xe nhưng nghe thấy nó nói thế liền quay lại.
- Dạ,không có gì đâu ạ.- lại dùng giọng ngọt ngào đó rồi.
- Vâng,thưa cô nương.- Hắn cười tươi đáp lại rối bước vào trong cửa hàng,hắn đi đến đâu cũng thu hút đc mọi ánh nhìn vì vẻ đẹp của hắn,thực khiến người ta ghen tỵ mà.Nó ngồi trong xe,rút cái Iphone6 ra gọi cho nhỏ My :

- Alo.- giọng bên kia,chắc chị này còn ngủ.
- Đến Happy đi.- Happy là tiệm trà nhà nó.
- Cái quái gì! tao đang ngủ.
- Quay lại đằng sau mày sẽ thấy chồng mày á.
- Tao không tin.
- Làm thử.
- OK,nếu không thì sao ?
- Tao đãi mày ăn kem.- nó nói thế thui chứ nếu nó thua người đãi nhỏ ăn kem ko phải là nó mà là hằn kìa.
- Ừ,nếu có tao sẽ mua kẹo ày.
- Ừ.- My quay lại đằng sau thì
-AAAAAAAAAAAAA........- My gào,may mà nó phòng sẵn để điện thoại ra xa chứ không thủng màng nhĩ chứ chẳng chơi.
- Sao anh lại ở đây.- nhỏ lắp bắp hỏi Long.Quay sang phía nó và My đang nói chuyện điện thoại.
- Hehe đúng chứ,lát đến Happy mang kẹo theo nhá.
- Ờ.- nhỏ ấm ức vì bị thua.Nó cười đắc thắng tiếp tục gọi cho bạn Tuyết Băng yêu quý.Lúc này My đang cãi lộn với Long rất kịch liệt :
- Nè sao anh lại ở đây hả ?- My
- Giường tui tui ngủ bộ hổng đc hả.- Long đang vênh mặt nên đắc ý,tưởng nhỏ sẽ cứng họng vì câu nói cơ ai ngờ..
- Nè tên biến thái,anh lợi dụng lúc tui ngủ quên nên đưa tui vô đây còn gì.
- Hứ,tui thấy tội nghiệp cô nên bế cô vào nhà thui,ko cám ơn lại còn la hoài.
- Vâng cảm ơn,nhưng tui đây cóc cần.
- Cô,giỏi lắm.- Long càng tiến tới nhỏ càng lùi,nhưng trời đã giúp Long,nhỏ đang lùi thì bị cánh cửa chết tiệt không mời mà mà đến chặn đường nó.Hết đường chạy nhỏ sợ toát mồ hôi,tim đập loạn xạ,Long dồn nhỏ vào cửa cúi gần...gần...gần nữa.....h 2 bờ môi chỉ cách nhau khoảng 5cm nữa thôi,mặt nhỏ đỏ bừng.
- Cạnh....Rầm.....- cánh cửa mở làm nhỏ ngã ra sau thuận tay kéo Long ngã theo luôn,2 người này ngã sõng soài trên sàn nam trên dưới nữ và môi đã chạm môi,một cảnh tượng khá "lãnh mạng".Thủ phạm mở cửa không ai khác chính là ba mẹ Thiên Long vì lí do khádđơn giản là sao trễ rồi 2 đứa nó chưa dậy,ai dè vừa mở cửa đã thấy cảnh này haizzz nên đổ nỗi cho ai đây.Nhỏ đang tiếc đứt ruột vì mất nụ hôn đầu nhưng ko hỉu sao tim cứ đập hoài vì lí do quá đơn giản là nhỏ vẫn bị Long khóa môi đã bỏ ra đâu mà tim ko đập.Ba mẹ thấy thế chuồn lẹ xuống nhà dành ko gian riêng cho 2 đứa.
Lúc đó ở chỗ nó và hắn.
- Bị điên hả?cười hoài zợ.- hắn thấy nó cứ cười nên hỏi.
- Điên cái đầu anh ý.-nó phản bác lại.
- Kẹo của cô nương đây ạ .-hắn đưa cho nó một túi bọc hoa.
- Thanks nhìu.-nó cười típ mắt.Vậy là có 2 cn mồi đã sập bẫy.Đến happy mọi người đc chiêm ngưỡng vẻ đẹp của 3 cặp đôi này đúng là ông trời làm phức mà.
- Tối nay đi quậy ko?- my đề nghị vs nó và Băng.
- Đi đâu thế?-nó
- Bar.Ở Nhật bị cấm túc tao hơi bị bị tự kỉ vì ko đc đến bar đây này.-My than thở với 2 cn bạn mà ko biết đằng sau là 3 ông chông tương lai yo quý.
- Mày nghĩ tao thế nào,tao thảm hơn suốt ngày chụp hình.- nó than thở theo vì mấy người nầy đều làm người mẫu cho 1 công ty nổi tiếng thế giới và đang đc hâm mộ.
- Tao cũng zậy.- Băng và My.
- Thui tao đi có việc,tụi mày ở lại chơi vui vẻ nha.-nó đứng dậy định đi thì My bảo :
- Chồng mày thì sao ?
- Liên quan gì đến tao. 7h túi hẹn gặp lại tụi mày ở bar mary .-nó nói rồi đi thẳng ra ngoài đến chỗ hẹn.
20' trước ......
Rinh....rinh.....chuông điện thoại của nó.
- Tiểu Băng có chuyện ko hay rồi.- giọng bên kia hốt hoảng.
- Sao thế mẹ ?- thì ra là mẹ nó.
- Hehe đùa tý,nhớ cn nên ta gọi thui à.
- Mẹ thiệt là.-nó vờ dỗi.
- Con đến trung tâm T&B đi.
- Đến làm gì ?
- vậy công viên nhé?
- Đc ạ.
- Ừm nhanh nha Tiểu Băng.
- Vâng.
Chuyện là zậy á.Tại công viên.
- Ba mẹ cn ở đây.- nó đứng làm cảnh cho người đi qua ngắm nghía khen ngợi nãy h cuối cùng ba mj nó cũng đến.
- Tiểu Băng của mẹ.- mẹ nó.

- hjhj có chuyện gì mà 2 người kêu cn đến đây ?-nó
- Ta chỉ múm gia đình hàn gắn thui.-ba nó
- vậy ạ,con đòi j cx mua nha.-nó cười gian.
- uk,tất nhiên cô công chúa của ba mà.- ba nó
- Yes .- Thế là gia đình nó quậy tan cái công viên,nó thì nũng nịu đc ba mẹ mua cho nào là kem,kẹo.gấu bông.......rồi đến tối đã đến lúc phải về nhà.
- Con nhớ nghe lời Hạo Thiên nhé ?-mẹ nó căn dặn.
- vâng.-nó cười.
- ừm ta và mẹ cn sẽ sang Pháp giải quyết một số chuyện vs lại cx tiện cho công việc của mẹ con hơn....-ba nó ngập ngừng.
- sao ạ ?
- ba mẹ sẽ đi trong vòng 1 năm cn ạ.-mẹ nó.
- vâng,bao h ba mẹ đi ?
- Mai con ạ.
- Vâng cn sẽ đến tiễn ba mẹ.
- ừ con về đi kẻo chồng con đợi.
- Mẹ này,chưa cưới mà.
- Gọi dần đi cho quen.
- Vâng.
----------------------------------------------------------------------------------------
- Mệt quá.-nó vừa về đến nhà là nằm lun suống giường,giơ tay xem đồng hồ đã 6h rồi cơ à.
- Vợ về rùi hả ?-hắn bước vào.
- Uk.
- Mệt ko ?
- Có.
- Mà cn gấu này ai tặng vợ thế ?
- Ba mẹ,mai họ đi Pháp rồi 1 năm lận.
- Uk,mai chồng sẽ đưa vợ đến sân bay.
- Cảm ơn.
- Gọi chồng.
- Vâng,chồng yêu.
- Vợ đi tắm đi,ba mẹ đang đợi dưới nhà.Đồ ở trong tủ ấy.
- Vâng.-đồ của nó đã dc gửi qua và người hầu đã xếp gọn vào trong tủ.Nó chọn lấy một bộ đồ khá đơn giản là một áo phông ngắn hở bụng và 1 chiếc váy hồng kết hợp với dây xích bằng vàng bên hông rồi đi vào nhà tắm.Sau 20' tròng nhà tắm nó bước xuống nhà ngồi xuống bàn ăn nhẹ nên tiếng :
- Con mời ba mẹ dùng cơm.
- Uk,con ăn đi.- Ba mẹ hắn.Ăn xong nó lại dc hắn hộ tống đến bar mary,vì hắn cũng đến đó nên đưa nó đi lun.Mở cửa bước vào một cách nhẹ nhàng chứ lần trước chốn mẹ về nc toàn vào đây = cách bạo lực gậy sự chú ý.
- Oa thiên thần đến rồi nè.
- Xinh thiệt.
- Giống búp bê thế
-
-
-
-
Tuy nó mới đến đây 2 lần thui (vì toàn đi ở Anh mà) nhưng cx đã nổi tiếng rồi.
- Đây nè.- My vẫy tay,bên cạnh là Long nhỏ này đang ngồi trên đùi Long nữa chứ.
- Ờ.- Kéo hắn đến chỗ 4 người kia đang ngồi.
- Sớm thế ?- hắn hỏi
- Sớm j ?- Long vẫn ôm chặt My
- Ngu.
- Mày ngu thì có.
- Mày ngu.
- Thôi k cãi nữa.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận