Cuối buổi học, cả lớp cùng nhau đi ra trung tâm thương mại world để mua đồ chuẩn bị cho kì cắm trại.
-cái này được nè
-ừ, thêm cái này nữa
-cái này nữa
...
Cả lớp người chọn cái này, người chọn cái kia mua liên tục. Bọn con gái thì thấy cái gì cũng muốn mua hết xong bắt bọn con trai cứ đứa cầm cả mấy cái túi nặng ơi là nặng, mặt tên nào tên nấy nhăn như khỉ ăn ớt.
-Chắc cũng đủ rồi đó-nó nhìn thấy lại đống đồ mình và bọn con gái mua xong thì phán
Không hẹn mà tụi con trai cùng lúc thở phào nhẹ nhõm.
Cả lớp cùng bước ta quầy tính tiền, đặt hàng lên, nó nhìn qua hắn, mặt cứ hất hất về đống đồ
-Anh tính tiền đi
-Sao lại anh-mặt hắn glờ đây méo xệch
-Không phải anh chẳng lẽ là tôi à? Thế giờ có tính hay không đây?-nó chống nạnh nhìn điêu vô cùng
-Hic...-hắn khóc không ra nước mắt
Cả lớp thì bụm miệng cười, ai cũng sung sướng vì đỡ được 1 khoản, trong lòng thì thầm cám ơn nó
-Nhờ chị gửi những cái này đến địa chỉ này-nó đưa cho chị thu ngân 1tờ giấy nhỏ ghi địa chỉ
Sau khi gom sạch mất mấy tháng tiêu vặt của hắn, cả lớp sung sướng chuẩn bị ra về thì gặp Nhã Vy cùng 2 cô bạn của mình, có cả Hải Minh nữa.
-Cái lớp mạt rệp này mà cũng vào đây được à, chắc là vào xem chứ gì-Anh Thư kiêu ngạo nhìn bọn nó một cách khinh miệt
-Cậu còn nói ra làm gì, đó là điều mà ai cũng biết mà, hahaha-Thanh Hương tiếp lời bạn rồi lấy tay che miệng cười 1 cách khả ố
-Thôi nào các cậu, đừng chọc người ta nữa, không có tiền thì vào xem ở mang tầm mắt thì có sao đâu, sao các cặu cứ phải nói ra thế-Nhã Vy nói rồi nhếch môi cười mỉa mai.
-Nói đủ chưa?-nó
-Chưa đó, sao nào?-Vy vẫn bcao ngạo
-Vậy nói tiếp đi-nó nhún vai tỏ vẻ bất cần, chuyện này không liên quan đến mình.
Thái độ của nó làm cho 3 người kia tức điên lên.
-Mày...-Thư tức giận
-Sao vậy, sao không nói tiếp đi mà cà lăm rồi, à mà mình nói nghe nè, là người giàu có, học thức rộng á thì dùng từ cho xứng với mình chứ đừng để thua cả những đứa mạt rệp mày nhé-nó đốp chát lại làm cho 3 người kia càng tức điên lên.
Đúng lúc đó thì có 1 người đàn ông bước đến, khuôn mặt tuy đã có những nếp nhăn nhưng vẫn không mất đi phong thái đĩnh đạc và vẫn rất đẹp trai.
-Có chuyện gì ở đây vậy-ông nhẹ nhàng hỏi
-A, giám đốc, chú đến đúng lúc lắm, bọn nhà nghèo này vào đây xem xong còn gây sự với bọn cháu nữa ạ- Anh Thư thấy giám đốc trung tâm thương mại đến thì làm như mình vô tội
-Có chuyên đó sao?-ông Nam(giám đốc) hỏi lại
-Thật đó chú-Nhã Vy cũng lên tiếng
-Có đúng vậy không các cháu-ông Nam quay qua bọn nó-Ơ Phong phải không cháu
-Dạ, cháu chào chú Nam-hắn mĩm cười chào
-Chà, về khi nào vậy cháu, ngày càng đẹp trai ra đó-ông cười tươi
-Cám ơn chú, cháu cũng mới về thôi ạ-hắn cũng đáp lại ông
-Ừ, à, còn chuyện lúc nãy là sao?-như sực nhớ ra, ông hỏi lại
-Không có chuyện gì đâu-bỗng dưng Quân lên tiếng, giọng lạnh lùng-chúng ta đi thôi.
Nói rồi Quân bước đi, cả lớp thấy vậy cũng vội chào ông Nam rồi đi theo Quân, trong đầu thì khó hiểu. Bọn Nhã Vy khi thấy hắn quen biết ông Nam thì cũng đã trốn đi trước, ở lại mất công ông biết thì nhục không để đâu cho hết. Tất cả bỏ đi để lại ông Nam đứng như trời trồng nhìn theo không nói được tiếng nào, trong lòng đau như cắt.